Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 369: Oa hoàng cung xảo biện bại Kim Mẫu
Điểm Tinh Linh
27/03/2013
Hạo Thiên Thượng Đế cùng Dao Trì Kim Mẫu thân là Thiên Đế Thiên Hậu, có được “Thiên” vị lực mà Tam Hoàng cũng sở hữu “Địa” vị lực tương đương, không kém gì “Thiên” vị.
Trong hệ thống tu luyện của thần tiên ở thế giới này tuy có quỷ tiên tu luyện chi đạo (đường lối tu luyện thành quỷ tiên), lại tựa hồ khuyết thiếu một mắt xích trọng yếu là địa phủ âm gian. Các hồn phách có linh khí mạnh có khả năng tự mình tu luyện hoặc chuyển sinh lai thế (đầu thai chuyển kiếp), mà yếu thì sẽ hoàn toàn tiêu tán ,không lưu hậu thế. Trương Tử Tinh đối với vấn đề này cũng từng lo lắng cân nhắc qua, không biết có phải sau khi phong thần chi chiến kết thúc sẽ lại thống nhất phân chia lại hay không.
Trong Tam hoàng, năm đó Hiên Viên Hoàng Đế suất lĩnh đại quân nhân giới đối kháng với Ma thần Xi Vưu, tựu thành thánh hoàng chi đạo, khiến cho những toan tính của Thiên giới lợi dụng tranh giành quyền lợi ở nhân gian hoàn toàn thất bại, lại còn gả Cửu Thiên Huyền Nữ cho Hoàng Đế làm phi tử. Phục Hi, Thần Nông có vai trò trọng yếu trong việc ngăn cản dã tâm của Thiên giới và tương trợ Hoàng Đế thành đạo. Cho nên Tam Hoàng vẫn bị Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu coi là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.
Nhưng nơi đây là Oa hoàng cung, phủ đệ của thánh nhân Nữ Oa. Dao Trì Kim Mẫu tất nhiên minh bạch . Phục Hi chính là thân huynh trưởng của Nữ Oa, nếu luận quan hệ thân mật thì hơn xa mình. Mà trước mắt tình hình Thiên giới đặc thù, lại bị Tây Phương giáo bức bách, thật muốn mượn lực lượng của Nữ Oa nương nương, tất nhiên không thể dễ dàng đắc tội với Phục Hi, lập tức không dám thất lễ, sau khi bái kiến Nữ Oa, lại cùng Tam Hoàng chào hỏi.
Tam Hoàng cũng rõ ràng Thiên giới song tôn đối với ba người mình có oán niệm, gặp Kim Mẫu chủ động chào hỏi cũng không tính là mất mặt. Sau một phen xã giao, mọi người cùng ngồi xuống.
Nữ Oa mở miệng nói: “Kim Mẫu nương nương hôm nay đến Oa hoàng cung của ta, không biết có chuyện gì?”
Kim Mẫu vốn là vì Tây Phương giáo gây áp lực với Thiên giới, đặc biệt đến xin sự giúp đỡ của Nữ Oa nương nương nhưng gặp Tam Hoàng tại đây nên không tiện nói rõ, chỉ nói: “Dạo này sự vụ của Thiên giới bận rộn, lâu rồi chưa đến thăm Oa hoàng cung . Hôm nay ngẫu nhiên có thời gian rảnh rỗi cho nên đến đây cùng nương nương nói chuyện.”
Nữ Oa gật đầu nói: “Nương nương quả là có lòng.”
Dao Trì Kim Mẫu đông một câu, tây một câu cùng Nữ Oa nói chuyện tào lao, nói một chút cả chuyện tiên nữ, tiên tử các loại chủ đề linh tinh của nữ tử, có ý muốn làm cho Tam Hoàng thức thời mà tự động tránh đi. Nhưng Tam Hoàng đều là đang quan tâm đến tình hình Trương Tử Tinh trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, như thế nào mà lại có thể rời đi. Vả lại cũng đoán ra Kim Mẫu có thể còn có ý đồ khác, tất cả đều làm bộ không hiểu, cứ “lỳ mặt” ở đó, làm cho Dao Trì Kim Mẫu thầm mắng trong lòng.
Đúng lúc này, bên ngoài đại điện truyền đến một cỗ lực lượng kỳ dị ba động, giống như là đến từ Sơn Hà Xã Tắc Đồ. Tam Hoàng đồng thời lộ ra sắc mặt vui mừng. Nữ Oa cũng đứng dậy, cùng Tam Hoàng hướng bên ngoài đi tới. Kim Mẫu trong lòng biết có chuyện khác thường cũng đứng lên đi theo.
Chỉ thấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ phát ra vòng vòng ngũ sắc quang mang vô cùg mỹ lệ. Hào quang dần dần ngưng tụ lại thành nhân hình, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, chính là Trương Tử Tinh. Tam Hoàng thấy hắn sắc mặt tự nhiên, thần định khí nhàn, tự nhiên biết là đã đại công cáo thành, không khỏi mừng rỡ.
“A?” Nữ Oa nương nương khi nhìn thấy Trương Tử Tinh tựa hồ phát hiện ra có điều gì đó đặc thù, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Mà Dao Trì Kim Mẫu liếc thấy “Tiêu Dao Tử”, lửa giận vừa mới hạ được một chút, nháy mắt đã bùng cháy trở lại. Trong trận chiến tại Thiên giới, Khổng Tuyên, Hình Thiên đại phát thần uy khiến Thiên giới bị hao binh tổn tướng, ngay cả thiện thi của Hạo Thiên Thượng Đế cũng bị giết. Hạo Thiên Thượng Đế đối với Khổng Tuyên cùng Hình Thiên có thể nói là hận thấu xương. Nhưng người mà Dao Trì Kim Mẫu hận nhất lại chính là “Tiêu Dao Tử” này. Người này chẳng những mang Long Cát công chúa đi mà còn thái độ đối đáp cực kỳ bất kính, lại dụng tâm hiểm ác, nhiều lần châm ngòi phá hoại quan hệ giữa nàng cùng Hạo Thiên Thượng Đế. Nhất là lại bịa đặt, cư nhiên nói nàng cấu kết cùng Lục Ca Anh, thực khiến người ta phải nghiến răng thống hận.
Kim Mẫu trong mắt sát khí đại thịnh, trong tay xuất ra nhiều kim trâm hương tới Trương Tử Tinh bay tới. Nhưng bỗng nhiên từ trong hư không hiện ra một vòng sóng gợn trước người Trương Tử Tinh. Trông giống như gợn nước bình thường nhưng rõ ràng là kim trâm công kích bị cái gì đó đánh rơi xuống đất. Ánh mắt Kim Mẫu dừng lại trên thân Trương Tử Tinh, thấy như ẩn hiện mười ký hiệu kỳ dị, thốt lên: “Hà Đồ!”
Phục Hi hừ lạnh nói: “Kim Mẫu nương nương, nơi đây là Oa hoàng cung, không phải là Thiên giới của ngươi, như thế nào lại có thể vô lễ như vậy!”
Dao Trì Kim Mẫu nghe xong, tự biết mình thất thố, hàn quang trong mắt từ từ thu liễm lại, quay ra hành lễ với Nữ Oa nương nương, nói: “Nương nương. Chỉ vì ta cùng với Tiêu Dao Tử này có đại cừu cho nên nhất thời không kiềm chế được mới ra tay, mong nương nương thứ lỗi. Người này âm hiểm độc ác, tâm cơ thâm trầm, thỉnh nương nương cho phép ta bắt hắn quay về Thiên giới xử trí. Ta cùng đế quân cảm kích bất tận.”
Nữ Oa trong lòng thấy kỳ lạ: Dao Trì Kim Mẫu là Thiên Hậu chi tôn, có thiên vị chi lực. Gã Tiêu Dao Tử này tu vi nhiều nhất cũng chỉ là kim tiên, như thế nào lại có thể cùng với Kim Mẫu hắn có “Đại cừu” cho được?
Phục Hi không đợi Nữ Oa bày tỏ thái độ đã giành nói trước: “Kim Mẫu nương nương, ngươi đừng vội chửi bới bừa bãi. Tiêu Dao Tử đạo hữu cùng với ba người bọn ta là tri kỷ; cùng Bát Cảnh Cung thánh nhân và Bích Du Cung thánh nhân đều có quan hệ sâu xa, sao lại có thể là người như vậy? Ngươi cùng hắn có thâm cừu đại hận ta cũng có nghe qua: ngươi cùng Hạo Thiên đế quân mưu đồ bảo vật của hắn, lấy đạo lữ của hắn để uy hiếp, dụ hắn lên Thiên giới để ám hại, chặn giết nhằm cướp lấy bảo vật. Nếu luận âm hiểm độc ác, làm sao so được với hai người các ngươi? Chuyện đáng cười chính là khi việc này không thành công, ngược lại lại kích khởi lòng căm phẫn của huynh đệ, đạo hữu của hắn, tự thân lên Thiên giới đánh bại hai người các ngươi. Lần này đuối lý hoàn toàn là Thiên giới các ngươi, như thế nào lại nói ngược lại, mưu toan gia hại, thực khiến người ta phẫn nộ.”
Nữ Oa nghe huynh trưởng nói lên những hành vi của Hạo Thiên, Kim Mẫu, hai mày nhíu lại. Nàng đối với những đạo hữu của Tiêu Dao Tử có khả năng tại Thiên giới đánh bại Hạo Thiên, Kim Mẫu nảy sinh hiếu kỳ: là loại cường giả nào mà có thể tại Thiên giới đánh bại Thiên đế Thiên hậu sở hữu thiên vị chi lực?
Kim Mẫu nhận thấy Nữ Oa thần sắc không hay liền vội vàng giải thích, nói là Tiêu Dao Tử đã dụ dỗ nữ nhi của nàng, Thiên giới công chúa Long Cát, lại cấu kết với ma thần Hình Thiên nên Thiên giới mới phải có hành động đáp trả tương ứng.
Lúc này, Trương Tử Tinh đã dựa theo những sự kiện phát sinh lần này mà phản ứng, tâm niệm xoay chuyển thật nhanh, đã nghĩ thật tốt cách ứng đối. Hắn không nhanh không chậm đầu tiên đi đến trước mặt Nữ Oa nương nương, thi lễ bái tạ ơn đã thành toàn, sau đó đối với Dao Trì Kim Mẫu lộ ra vẻ thập phần kinh miệt, cười lạnh, nói: “Nữ nhi? Ngươi cùng nàng nguyên bản đều là Huyền Âm khí, tịnh không phải là mẹ đẻ. Huống hồ trước giờ Long Cát vẫn kính ngươi như mẹ, nhưng ngươi thì đã khi nào coi nàng là nữ nhi? Ngươi đố kỵ nàng thân đủ Thiên vị chi lực, lo ngại nàng uy hiếp đến địa vị của ngươi cho nên nhân dịp lúc này sát kiếp nổi lên, tìm cớ đuổi Long Cát xuống hạ giới, ý đồ mượn sát kiếp để giải trừ đi lo lắng sau này. Đây chính là cái ngươi gọi là mẫu thân?”
Trương Tử Tinh nói xong, ánh mắt liếc qua thấy trên mặt Nữ Oa nương nương xuất hiện dị sắc, nói: “Nữ Oa nương nương năm đó lấy ý niệm đại từ bi, phù hộ và tạo ra hàng ngìn hàng vạn nhân tộc, cũng không nề hà nguy hiểm tới tánh mạng mà vá trời, cứu được thiên hạ chúng sinh, được nhân tộc giai tôn là thánh mẫu, muôn đời tôn sùng, kính ngưỡng. Ngươi mang danh là mẫu thân của Long Cát, lại không từ thủ đoạn xấu xa, sao có thể ứng với hai từ mẫu thân.”
Dao Trì Kim Mẫu lúc trước khi vây ở tiên tháp từng bị Trương Tử Tinh khiêu khích gây ly gián, nhưng bây giờ vẫn cứ như lần đầu tiên lĩnh giáo tài ăn nói của hắn. Chuyện này cùng Nữ Oa nương nương cơ bản là không có quan hệ, nhưng hắn cư nhiên lại có thể đem chuyện hai người liên hệ với nhau, cũng khiến cho Nữ Oa nương nương trong lòng nảy sinh đồng cảm. Không thể không nói là lợi hại. Quả nhiên, Nữ Oa nương nương hai hàng mi càng nhíu chặt.
Nếu đổi lại ở địa phương khác, Dao Trì Kim Mẫu sớm đã hạ sát thủ đối với “Tiêu Dao Tử”, sao còn có thể để cho hắn có cơ hội nói. Nhưng đây là Oa Hoàng cung, lại thêm Tam Hoàng kia có ý che chở, nếu như mạnh mẽ động thủ không chỉ khó đắc thủ mà còn có thể đắc tội với Nữ Oa nương nương.
Lại nghĩ đến mục đích đến đây hôm nay, Dao Trì Kim Mẫu đành tự nhủ “tiểu bất nhẫn tất loạn đại mưu” (nghĩa là: việc nhỏ không nhịn sẽ hỏng chuyện lớn), cố gắng áp chế sát khí. Chính là khi Kim Mẫu đang cân nhắc làm thế nào để thay đổi khuynh hướng trong lòng Nữ Oa nương nương thì Trương Tử Tinh đã thao thao bất tuyệt nói tiếp: “Ta tại hạ giới sau khi cùng Long Cát công chúa kết làm đạo lữ, ngươi cùng Hạo Thiên lại có ham muốn đối với Đại Vũ cửu đỉnh mà ta ngẫu nhiên có được. Liền đem Long Cát bắt về trời, coi đó là điểm yếu để lợi dụng, không chỉ có ý đồ đoạt bảo vật của ta, lại còn thiết hạ mai phục dày đặc, thậm chí vây ta ở tiên tháp tự mình ra tay, muốn lấy mạng ta. Nếu không phải ta có vài vị đạo hữu đạo hạnh cao thâm trượng nghĩa lên trời cứu giúp, ta đã sớm phải chết dưới độc kế của ngươi!”
Những điều Trương Tử Tinh nói đều là sự thật. Hơn nữa khi kể ngữ khí cùng biểu tình rõ ràng, thật dễ khiến cho người xem đồng cảm. Dao Trì Kim Mẫu nhất thời tìm không ra cớ để phản bác, không khỏi trong lòng đại hận, chỉ biết hỏi Nữ Oa nương nương: “Nương nương, người này bụng dạ khó lường, lại thiện nói láo, thỉnh nương nương làm chủ cho ta.”
Nữ Oa nương nương tuy là nghe Trương Tử Tinh trình bày có chút động tâm, nhưng dù sao Dao Trì Kim Mẫu với mình cũng có giao tình, lại còn là người đứng đầu thiên giới cho nên trong lòng bối rối. Nàng nhìn Phục Hi, lại quay sang nhìn Kim Mẫu, lắc đầu: “Y nói như vậy, Long Cát chính là thiên giới công chúa, việc này chính là gia sự của Thiên giới ngươi, ta cũng không làm chủ được.”
Nữ Oa nương nương nói một câu “gia sự” này, xảo diệu bộc lộ lập trường trung lập của mình: việc gia đình cần tự bản thân mình giải quyết, người ngoài không tiện giúp đỡ.
Trương Tử Tinh trong lòng mừng thầm, nghiêm mặt nói: “Nương nương nói có lý. Chỉ là, việc này không còn là gia sự nữa. Kim Mẫu Nguyên Khanh đã có tâm muốn lấy tính mạng ta. Không chỉ bởi việc của Long Cát cùng cửu đỉnh mà còn bởi vì ta nắm giữ được nhiều bí mật cho nên mới vài lần muốn giết người diệt khẩu.”
Hoàng đế biết Trương Tử Tinh có tài ăn nói, lại thấy bộ dáng hắn như đã tính trước kỹ càng, cố ý phối hợp hỏi một câu: “Tiêu Dao đạo hữu, việc này ta cùng hai vị hoàng huynh còn chưa nghe ngươi nói qua, đến tột cùng là bí mật gì vậy?”
Trương Tử Tinh liếc nhìn Dao Trì Kim Mẫu, thở dài nói: “Khi ta đến Phượng Hoàng Sơn gặp Long Cát đã từng bắt được kẻ muốn ám toán, chính là sứ giả dưới trướng Kim Mẫu - Lục Ca Anh. Theo lời khai của Lục Ca Anh đã biết được một bí mật trọng đại, cho nên Kim Mẫu mới đối với ta có tâm diệt khẩu.”
Dao Trì Kim Mẫu vừa nghe tới Lục Ca Anh, đột nhiên nghĩ đến lúc gặp Trương Tử Tinh ở Thiên giới đã dùng việc này để gây chia rẽ, đã có rất nhiều mục quang nhìn về phía nàng. Khi nghe hắn vừa muốn bịa đặt sự việc kia thì cả người run rẩy, đôi mắt cơ hồ muốn phún hoả, quát: “Tiêu Dao Tử! Chớ có ngậm máu phun người!”
Nữ Oa nương nương nhìn thấy Kim Mẫu ít khi thất thố như thế, thấy nàng đối với Tiêu Dao Tử quả thực thống hận vô cùng, âm thầm trầm ngâm không nói.
Trương Tử Tinh biết có Nữ Oa cùng Tam Hoàng ở đây, Kim Mẫu không dám tuỳ tiện động thủ, cho nên không hề sợ hãi, cười lạnh nói: “Ta như thế nào lại phải nói xấu ngươi? Ngươi nóng lòng muốn diệt khẩu như vậy, rõ ràng là giấu đầu hở đuôi, chẳng lẽ còn dám trước mắt Nữ Oa nương nương cùng ba vị thánh hoàng hành hung phải không?”
Dao Trì Kim Mẫu tức khí dâng lên, nói với Nữ Oa: “Nương nương, ngươi biết rõ phẩm hạnh của ta, hiện giờ Tiêu Dao Tử ác ý muốn huỷ hoại danh dự của ta, ta muốn lập tức ra tay giết chết y, thỉnh nương nương cùng ba vị thánh hoàng không cần nhúng tay vào.”
Phục Hi cùng Hoàng Đế, Thần Nông tiến lên vài bước, che ở trước người Trương Tử Tinh, nói: “Kim Mẫu, ngươi đừng vội quát tháo, có ba người bọn ta ở đây, ngươi đừng hòng động đến một sợi tóc của hắn!”
Nữ Oa nương nương thấy hai bên có ý muốn động thủ, vội nói: “Các vị hãy khoan, nơi đây là Oa Hoàng cung, xin hãy nể mặt ta, đừng vội vọng động. Vả lại cứ nghe Tiêu Dao Tử nói rõ việc này, nếu đúng là có ác ý bôi nhọ, khi đó sẽ tính tới.”
Kim Mẫu thấy Phục Hi nói rõ ràng là sẽ bảo vệ Tiêu Dao Tử, lại nghe Nữ Oa nương nương nói vậy, bất đắc dĩ phải dừng tay, trong lòng tức hận không thôi, thầm nghĩ: cũng không biết Tiêu Dao Tử có lai lịch như thế nào, lại có thể có nhiều người giúp đỡ cùng chỗ dựa vững chắc vậy!
Trương Tử Tinh gật đầu nói: “Vẫn là Nữ Oa nương nương thấu tình đạt lý, xin hãy nghe ta nói hết. Ngày đó khi ta ngộ hiểm phải độc thủ của thủ hạ Kim Mẫu là Lục Ca Anh đã may mắn bắt giữ được hắn. Lục Ca Anh lúc đó đã cung khai, Thiên giới muốn thừa dịp sát kiếp lần này, châm ngòi phá hoại quan hệ giữa các giáo, dẫn tới thánh nhân đánh nhau, cuối cùng khiến cho môn đồ tam giáo phần lớn không còn, phải lên bảng phong thần, thần phục Thiên giới. Đến lúc đó Thiên giới sẽ thống nhất được thiên nhân nhị giới; yêu tộc, nhân tộc, ma tộc đều trở thành nô dịch, trọn đời không thể trở mình. Nếu kế này thực hiện được, khi đại kế đã thành, Thiên Đế Thiên Hậu lại có Thiên vị chi lực, cho dù là thánh nhân cũng đành chịu.”
Dao Trì Kim Mẫu dĩ nhiên không nghĩ tới Trương Tử Tinh lại nói đến việc này, thật sự là hoàn toàn không ngờ tới, lúc này vô cùng sửng sốt. Những lời này hơn phân nửa không phải giả, có rất nhiều việc đúng là do nàng cùng Hạo Thiên bí mật bày ra, không nghĩ tới lại bị Tiêu Dao Tử đoán ra. Về phần tiếp sau nói đến muốn nô dịch các tộc cũng không phải phóng đại nói ngoa.
Tuy là như thế, nhưng Kim Mẫu làm sao dám trước mặt Nữ Oa nương nương thừa nhận việc này, vội vàng nói: “Thỉnh nương nương minh giám. Sát kiếp vốn là đại thế, thiên giới ta nào có bổn sự gì lại có thể châm ngòi khiến chúng thánh đánh nhau, rồi nô dịch các tộc? Còn nữa, nếu thực sự có việc cơ mật này thì làm sao có thể để cho loại hạ nhân như Lục Ca Anh biết được chứ? Lời nói này rõ ràng là vô căn cứ, tuyệt đối không thể tin!”
Nữ Oa nương nương cũng gật gật đầu: Hạo Thiên cùng Kim Mẫu có chút dã tâm thực không phải giả, nhưng nếu nói có can đảm châm ngòi khiến chúng thánh nội đấu thì cũng khó có thể tin. Mà chuyện nô dịch yêu tộc, nhân tộc cùng các tộc khác lại càng không thể tưởng tượng nổi, đúng là lời nói vô căn cứ.
Trương Tử Tinh không hốt hoảng chút nào, nói: “Lục Ca Anh kia chính là toạ hạ sứ giả mà ngươi tin tưởng nhất, lại chịu độc chú của ngươi trong người, tất nhiên là sẽ không dám tiết lộ. Lúc ấy nếu không phải ta có Huyễn Ma Trận có lực mê hoặc, hắn cũng không dám thổ lộ chân tướng. Đáng tiếc, dù sao hắn cũng chỉ là một kẻ hạ nhân, cho nên chỉ biết được một phần kế hoạch bí mật của ngươi mà thôi. Tuy nhiên có một việc có thể chứng minh. Theo như lời của Lục Ca Anh, năm đó ngươi đã từng bí mật sai thiên giới thần tướng Linh Bảo, đầu nhập và Xiển Giáo, trở thành một trong mười hai kim tiên là Linh Bảo đại pháp sư. Linh Bảo đại pháp sư này ở Không Động Sơn, Nguyên Dương Động có một bí quật (hầm bí mật), bắt nhốt vô số yêu tộc, dùng một phương pháp cực kỳ tàn ác thí nghiệm một loại cấm thuật. Cấm thuật này thập phần đáng sợ, nếu thực hiện được, thiên hạ vạn yêu sẽ bị thuật này khống chế. Không bao giờ chịu hạn chế của Chiêu Yêu Phiên kia nữa. Trăm nghìn năm qua cũng không biết đã có bao nhiêu yêu tộc bị tiêu diệt trong tay Linh Bảo đại pháp sư! Đáng tiếc Xiển Giáo thánh nhân Nguyên Thuỷ Thiên Tôn kia đã biết rõ việc này, chẳng những không có nghiêm lệnh ngăn chặn, ngược lại để mặc hắn làm bậy. Ta có mấy người huynh đệ kết nghĩa, đều là yêu tộc, tình như ruột thịt. Nghe nói đến việc này, trong lòng cực kỳ phẫn nộ. Từng tới Không Động Sơn, muốn tìm Linh Bảo đại pháp sư xui xẻo kia. Cũng không ngờ được Linh Bảo kia làm nhiều việc xấu, nghe nói đã bị cừu gia giết chết, việc này thiên chân vạn xác.”
Đại đa số tiên nhân thiên giới đều bị Kim Mẫu dùng chú thuật khống chế, Trương Tử Tinh khi đó lấy Huyễn Ma Trận thôi miên Thất Tình tiên tử thì đã biết được; mà Linh Bảo đại pháp sư là người của Thiên giới, chính là sau này từ miệng Long Cát công chúa mà biết được. Hiện giờ chẳng qua là đem những việc này xâu chuỗi lại với nhau mà thôi.
Dao Trì Kim Mẫu nghe được Trương Tử Tinh lại có thể nhắc tới việc của Linh Bảo đại pháp sư, không khỏi mày ám mặt nhăn. Mặc dù Linh Bảo đại pháp sư ở Xiển Giáo làm nhục, nô dịch yêu tộc nàng có biết một phần, nhưng nói đó là thí nghiệm của Thiên giới nhằm khống chế thiên hạ vạn yêu thì cũng là rất “oan uổng”.
Năm đó khi yêu ma nhị tộc tranh đấu, Nữ Oa nương nương còn chưa tấn thánh vị, nhân trời sinh tính không màng danh lợi, không thích tranh chấp quyền thế, lại nhờ Phục Hi tính được số trời, cho nên không có tham dự tranh đấu mà cùng huynh trưởng lựa chọn bảo vệ nhân tộc. Cuối cùng yêu tộc ma tộc lưỡng bại câu thương, nhân tộc đại hưng. Nữ Oa nương nương tuy có tạo hoá nhân giáo chi công, được nhân tộc tôn xưng là thánh mẫu, nhưng dù sao nàng cũng xuất thân là yêu tộc, đối với sự bại vong của yêu tộc không có khả năng thờ ơ, cũng nhiều lúc âm thầm bảo vệ. Chính vì thế, yêu tộc mới có thể sinh tồn, tiếp tục kéo dài đến giờ.
Hiện giờ Tiêu Dao Tử nắm lấy vấn đề mấu chốt này, cũng đem việc này gia công, phóng đại lên, chắc hẳn là Nữ Oa nương nương trong lòng thập phần phẫn nộ.
Mắt thấy sắc mặt Nữ Oa nương nương càng ngày càng khó coi, Kim Mẫu thầm kêu không ổn, vội vàng mở miệng giải thích. Còn chưa được hai câu, bỗng nhiên từ phía sau Nữ Oa nương nương có một người đi tới, quỳ gối ở trước mặt Nữ Oa nương nương, lên tiếng khóc lớn: “Nương nương! Xin hãy làm chủ cho tiểu yêu!”
Người này tai nhọn mặt to, tướng mạo thật thà phúc hậu, thân mặc đạo bào, trông như là môn nhân của Oa hoàng cung.
Nữ Oa nương nương sắc mặt ngưng trọng, nói: “Lý Mang, ngươi cứ đứng dậy, từ từ nói.”
Lý Mang nức nở đứng dậy, hai mắt đỏ hoe, không chỉ rơi lệ, trên mặt còn lộ vẻ cực kỳ bi ai: “Nương nương, tiểu yêu xin lấy tính mạng ra bảo đảm, lời nói của vị đạo hữu Tiêu Dao Tử này là thiên chân vạn xác! Linh Bảo đại pháp sư kia giết hại yêu tộc vô số, nếu ngày đó không có một vị đồng bạn thi triển thiên phú thần thông may mắn thoát thân, đã trượng nghĩa phóng thích chư vị đồng bạn thụ nạn, ta đã sớm như vô số đồng tộc bình thường từ trăm nghìn năm qua, bị chết oan tại bí huyệt ngầm ở động Nguyên Dương!”
Dao Trì Kim Mẫu kinh hãi: không thể ngờ được Oa Hoàng cung lại có thể có kẻ bị hại đào thoát được từ Nguyên Dương Động, cái này thật đúng là nhà dột lại gặp mưa dầm!. Linh Bảo giết hại yêu tộc chính là chuyện thật trăm phần trăm, mà Linh Bảo cũng quả thật xuất thân là thần tướng của Thiên giới. Hơn nữa, Lý Mang lại xuất hiện vào thời khắc mấu chốt, có đủ loại ví dụ chứng minh, đối với Tiêu Dao Tử mà nói vô cùng có lợi. Chính là hợp với lời nói lúc trước việc này là dã tâm của Thiên giới, làm thế nào giải thích cho được?
Nữ Oa nương nương chậm rãi gật đầu, trong mắt hiển lộ thần quang, nhìn về phía Kim Mẫu: “Kim Mẫu nương nương, đây là môn nhân Oa hoàng cung ta mới thu nhận, Lý Mang, đúng là ngày đó thụ hại ở Nguyên Dương Động nhưng may mắn sống sót. Chính là không thể tưởng được Linh Bảo đại pháp sư kia lại là người của Thiên giới, việc này ngươi định giải thích như thế nào? Hay là đúng như lời của Tiêu Dao Tử kia, tất cả đều là sự thật?”
Kim Mẫu cảm giác được từ trên người Nữ Oa nương nương ẩn ẩn truyền đến lực áp bách đáng sợ, đột nhiên trở nên nhanh trí, vội nói: “Linh Bảo tạo nhiều nghiệp chướng cho nên tự chịu diệt vong. Hắn tuy có xuất thân từ Thiên giới, nhưng rồi lại chuyển sang đầu Xiển Giáo, là một trong mười hai kim tiên, ác sự đó là do tự thân hắn gây ra, cùng Thiên giới ta đâu có quan hệ gì? Huống hồ hắn còn có thánh nhân Xiển Giáo Nguyên Thuỷ Thiên Tôn bảo hộ, ta dù có bất mãn, cũng không thể làm gì. Được nghe vị Xiển Giáo thánh nhân kia xưa nay đối với dị tộc cực kỳ kỳ thị, nói không chừng đối với việc này cũng có quan hệ.”
Lý Mang khóc lóc kể lể khiến Nữ Oa nương nương có ấn tượng ban đầu trong lòng, tuy nghe hiểu lời của Dao Trì Kim Mẫu, nhưng cũng là tin ít nghi nhiều. Bất quá việc Xiển Giáo kỳ thị dị tộc đã có từ lâu, tịnh không phải là bí mật gì. Nguyên Thuỷ Thiên Tôn kia cho dù không phải cố ý phân phó Linh Bảo làm như vậy, cũng tất có tâm dung túng bao che. Nếu không việc này làm thế nào lại có thể qua mắt được thánh nhân?
Trương Tử Tinh khinh thường, cười nói: “Dao Trì Kim Mẫu, ngươi tính kế thật tốt! Thiên giới ngươi sớm đã cùng Xiển Giáo câu kết, nay vì bảo vệ mình lại có thể không ngại đem trách nhiệm đẩy sang cho Nguyên Thuỷ Thiên Tôn. Hôm trước tại Kim Kê Lĩnh, Thương Chu hai quân giao chiến, Thiên đế ác thi phân thân Huyền Cơ đạo nhân đã cùng Xiển Giáo ngầm câu kết, hợp lực đối phó với Triệt Giáo, lại còn xui khiến Lục Áp thi triển Đinh Đầu Thất Tiến Thư ám hại một vị đạo hữu của ta là Triệu Công Minh. May mắn là thảo nhân kia mới bị phù phép một nửa, tánh mạng được bảo toàn, nhưng tình hình vẫn nguy cấp như cũ. Vì thế ta đã từng phải lên Hoả Vân Động cùng Tây Côn Lôn xin giúp đỡ, Thần Nông thánh hoàng, Tây Vương Mẫu nương nương đều có thể làm chứng.”
Thần Nông gật đầu nói: “Xác thực là có việc này. Chính là Đinh Đầu Thất Tiến Thư kia quá mức ác độc, ta cũng không có giải dược, chỉ có đem Phản Xuân Duyên Sinh Đan ra tặng, mong luyện thành Tam Sanh Phản Thần Đan mới có khả năng giải cứu.”
Trương Tử Tinh nhân cơ hội đó nói: “Nếu không phải thiên giới ngươi có một âm mưu kinh thiên, như thế nào lại ở hạ giới có hành vi như vậy? Việc Linh Bảo mặc dù tử vô đối chứng (chết rồi không có người đối chứng), nhưng có vị Lý Mang đạo hữu ở đây, ngươi như thế nào lại có thể thoái thác?”
Việc này xâu chuỗi lại cùng một chỗ, khiến Dao Trì Kim Mẫu không còn lời nào để nói lại. Lý Mang lại không để mất thời cơ dập đầu thỉnh Nữ Oa nương nương làm chủ.
Lục Áp là Ly Hoả chi tinh, từng ký thân là yêu tộc thái tử, tập được yêu tộc bí thuật của Đế Tuấn. Nữ Oa nương nương nghe được tên Lục Áp cùng Đinh Đầu Thất Tiến Thư, lại được Thần Nông chứng thật, cảm thấy không thể nghi ngờ. Thở dài nói: “Kim Mẫu nương nương, niệm tình ngươi và ta cùng tương giao một thời gian, ta cũng không muốn gây khó dễ cho ngươi. Chỉ là … sau này không nên trở lại Oa hoàng cung của ta nữa.”
Kim Mẫu sắc mặt đại biến, còn định nói thêm, Nữ Oa nương nương đã phẩy tay áo xoay người bỏ đi, phân phó Kim Phượng tiên tử: “Tiễn khách.”
Không nghĩ tới, chỉ vì Tiêu Dao Tử nói một hồi lại có thể khiến Nữ Oa nương nương cùng Thiên giới trở nên đoạn tuyệt. Lúc trước ở Oa hoàng cung cố gắng rất nhiều, giờ thành tốn công vô ích. Kết quả này Dao Trì Kim Mẫu tuyệt đối chuẩn bị không kịp.
Vị Thiên Hậu này gương mặt thoáng xanh thoáng đỏ một trận, mang hận ý cực độ, hung hăng trừng mắt nhìn Trương Tử Tinh một cái, cuối cùng cũng không còn mặt mũi nào lưu lại, đành phẫn nộ bỏ đi.
Mắt thấy Kim Mẫu phẫn nộ rời đi, Tam Hoàng đều đối với Trương Tử Tinh lộ ra vẻ khen ngợi: vị nhân giới thiên tử này quả nhiên lợi hại, chỉ nói có hai ba câu nói láo lại có thể khiến cho quan hệ giữa Dao Trì Kim Mẫu cùng Nữ Oa nương nương hoàn toàn rạn vỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.