Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 217: Tỉ Can Đích Chân Tướng Dữ Hỉ Mị Đích Ẩn Bí

Điểm Tinh Linh

27/03/2013



Nếu chỉ Cửu đầu Trĩ Kê Tinh nói vậy, Trương Tử Tinh nhất định không để ý, nhưng giờ cả Nữ Bạt cũng nói như thế, vậy hắn phải ngẫm nghĩ chuyện này rồi.

Nghĩ đến tình cảnh trước đây, Trương Tử Tinh không khỏi bắt đầu nghĩ đến một vấn đề chưa từng ngẫm qua trước đây: chẳng nhẽ Đát Kỷ thực sự động tâm với thân phận Tiêu Dao Tử này? Hay đây cũng là một biến số trong Phong Thần?

Nghĩ đến đây, nhớ lại vẻ thê lương lúc rời đi của Đát Kỷ, cố dẹp mà không tan trong óc. Cũng không biết có phải vì Đát Kỷ giống Vũ Tiên hay không, Trương Tử Tinh chỉ thấy một trận tâm phiền ý loạn, không sao bình tĩnh lại. Hắn không muốn nghĩ nhiều vậy, mà tập trung chú ý lên người Khổng Tuyên, hỏi: “hiền đệ, ngươi rốt cuộc quan hệ thế nào với Cửu đầu Trĩ Kê Tinh kia để thành ra thế này? Còn nữa, lời hứa kia rốt cuộc là sao?

Khổng Tuyên cười khổ nói: “hoàng huynh chớ cười trêu nữa, đệ cùng ả có tình ý gì đâu, chỉ vì năm xưa đệ tranh đấu cùng Đại bàng, Đại bàng đánh mãi không thắng nên trộm đi hỏa tinh của tộc Phượng hoàng, ý đồ muốn luyện chế Sí thiên chi viêm của Đại mẫu Phượng Hoàng tới đối phó đệ. Hỏa tinh này là bí bảo quan trọng nhất của Phượng tộc, không chỉ can hệ tới khí vận của Phượng tộc, còn ảnh hưởng nghiêm trọng tới truyền thừa huyết mạch cùng sinh sản. Sau khi Hỏa tinh bị trộm, Phượng tộc quả nhiên liên tiếp sinh biến dị, hậu duệ về sau cũng khác. Cửu đầu Trĩ Kê Tinh chính sinh ra trong hoàn cảnh đó, từ lúc sinh ra thân hình quái dị, toàn thân lông đỏ, nên bị Phượng tộc coi như yêu tà, tước hết lực lượng còn đuổi ra khỏi tộc. Chuyện này xét ra cũng là vì đệ, đệ nghĩ tới nhân quả nên đi tìm ả, cứu được từ trong tay yêu thú, truyền cho bí thuật của Phượng tộc, lại hứa sẽ ba lần cứu giúp”.

Ứng Long hỏi: “ả vừa nói nhị ca chỉ cứu ả hai lần, rốt cuộc là thế nào?”

Khổng Tuyên lắc đầu nói: “Đát Kỷ đã hồi cung, nơi này không phải chỗ nói chuyện, hãy cùng hoàng huynh về cung ứng phó đã rồi nói chuyện sau”.

Mọi người lập tức bay trở về Triều Ca, Trương Tử Tinh tháo mặt nạ xuống đi tới hậu cung, gặp ngay Đát Kỷ vẻ mặt buồn rầu đứng đó. Trương Tử Tinh cố ý lộ vẻ chờ đợi không được, hỏi: “ái phi, Hỉ Mị giờ ở đâu?”

Nghe đến tên Hỉ Mị, Đát Kỷ nhịn không nổi lệ tuôn như suối, sà vào lòng hắn nấc lên như hoa bay trong nước khiến người không khỏi yêu thương. Trương Tử Tinh giờ đã đổi thân phận, chỉ đành hư tình giả úy an ủi ả một phen. Đát Kỷ như bi thương quá lớn, càng khóc to hơn, khiến ngự bào của hắn ướt đẫm.

Đát Kỷ rốt cuộc ngưng tiếng khóc, Trương Tử Tinh lại hỏi Hỉ Mị ở đâu. Đát Kỷ do dự chốc lát nói: “phu quân, không ngờ muội muội lại bạc mệnh như vậy!, bệnh cũ hơn 10 năm qua không phát tác, giờ bỗng trở nên mãnh liệt, muội muội còn chưa kịp vào cung uống Thất khiếu linh lung thang kia đã ngã trước cửa Bắc…bất hạnh qua đời rồi…”

Trương Tử Tinh ra vẻ kinh hãi: “sao lại có thể như vậy? không phải ta đã sai quốc sư Tiêu Dao tử đi đón Hỉ Mị sao?”

Đát Kỷ nghe thấy ba chữ Tiêu Dao tử, mặt ngọc biến sắc, ánh mắt chớp lên không ngừng, cuối cùng than nhẹ một tiếng, nói: “thiếp được muội muội trước lúc lâm chung dùng Hiển Ảnh kính gọi tới tiễn biệt, quốc sư kia khả năng là không gặp được mới tay không mà về”. Trương Tử Tinh vốn tưởng Đát Kỷ sẽ kể tội Tiêu Dao tử giết Hỉ Mị, không ngờ từ đầu đến giờ ả không nói Tiêu Dao tử làm sai điều gì, cố ý bỏ qua, thực khiến đối sách hắn sớm chuẩn bị coi như không có chỗ dùng.

Đát Kỷ nói đến tình cảnh Hỉ Mị trước lúc lâm chung, đem hai mặt Hiển Ảnh bảo kính giao cho Trương Tử Tinh, nói đây là di vật duy nhất của Hỉ Mị, rồi lại ôm mặt khóc lớn. Trương Tử Tinh biết lời này của ả tuy giả, nhưng bi thương lại là thật, chỉ đành lộ vẻ đau thương, thu lấy “di vật” Hiển Ảnh kính kia.

Đát Kỷ nghĩ đến chuyện nhị vương triệu tập chúng thần xin gặp mặt Tỉ Can, vội vàng quỳ xuống thỉnh tội: “Bệ hạ, Hỉ Mị vô phúc được chàng sủng ái, Đát Kỷ vô năng hại đi hoàng thúc Tỉ Can, bị Vi Tử, Cơ Tử cùng quần thần trách mắng, xin Bệ hạ giáng tội”.

Vi Tử cùng Cơ Tử vốn đều là giả bộ, gồm cả chuyện Tỉ Can trong đó có biết gì đâu, Trương Tử Tinh sao có thể bị quần thần oán hận, lập tức đỡ Đát Kỷ dậy nói: “chuyện vương thúc tuy là đáng tiếc, nhưng chuyện đã làm rồi cũng không cách nào vãn hồi được. Hỉ Mị hương tiêu ngọc vẫn thực khiến ta đau đớn, nhưng đây là thiên số có liên quan gì tới nàng đâu. Nàng cũng không nên tự trách nữa, cố gắng giữ gìn thân thể tránh thương thân. Ta đã vô duyên với Hỉ Mị, mất đi một giai nhân thực là tiếc nuối, nàng là người ta yêu thương nhất, nếu lại u sầu mà lâm bệnh, ta làm sao chịu nổi!”.

Đát Kỷ vừa rồi bị Tiêu Dao tử đối xử lạnh đạm vô cùng, lúc về cung lại được Thiên tử ân cần như vậy, không khỏi ngầm cảm động trong lòng nói: “Bệ hạ vì thiếp mà hoang phế triều chánh, khiến thiên hạ nói lời thị phi, thiếp thực là tội nhân của Đại Thương!”.

“Quả nhân từ lúc đăng cơ tới nay, văn võ đều gây nghiệp lớn, khai sáng thời đại thái bình, giờ cho dù có chút họa nhỏ cũng không đủ gây hậu hoạn. Mỗi ngày lên triều nhìn mấy tên đại thần kia đấu đá không ngừng, còn không bằng dùng thời gian đó ở bên người ái phi. Cho dù nàng phạm phải tội nghiệt to lớn cũng có quả nhân gánh chịu, nàng bất quá là một người phụ nữ yếu đuối, có gì là gây họa đâu?”, Trương Tử Tinh chăm chú nhìn đôi mắt đỏ bừng của ả, lại buông thêm một câu: “quả nhi đối với nàng đều là chân tâm chân ý, dù vì nàng mà mất đi giang sơn to lớn này cũng không tiếc nuối!”.



Đát Kỷ càng thêm cảm động, nhưng trong lòng lại thầm than, vì nàng tới đây chỉ là vì lật đổ “đại giang sơn” 600 năm của Thương triều này mà thôi. Tuy Thiên tử khiến nàng cảm động, thậm chí là cảm kích, nhưng kết quả “Thương diệt” này là không thể thay đổi, cũng không có lực mà cải biến.

Đát Kỷ tuy không phải phàm nhân, nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay không khỏi thấy toàn thân mỏi mệt. Dưới sự an ủi của Trương Tử Tinh, trở về Thọ tiên cung bao lâu liền chìm vào giấc ngủ, căn bản không cần Huyễn thủy châu. Trương Tử Tinh nhìn gương mặt như hoa hết sức trong “tiền thế” này lộ vẻ tiều tụy, trong lòng cảm khái vô cùng, than thầm một tiếng, phân phó Cổn Quyên hầu hạ cẩn thận rồi bước ra.

Lúc này Khổng Tuyên cùng vợ chồng Ứng Long đã có mặt trong cơ địa dưới lầu Trích Tinh, nhưng Trương Tử Tinh không lập tức tới đó, mà thay đổi y phục, đi tới phủ đệ của hoàng thúc Tỉ Can.

Từ chuyện móc tim trước đó, Tỉ Can một mực ở trong nhà, cho dù là đại thần hàng ngày quan hệ tốt cũng không được mời vào. Khác hẳn với tưởng tượng của người ngoài, giờ Tỉ Can không “nằm trên giường bệnh” hay “thoi thóp chờ chết”, ngược lại, cuộc sống của Tỉ Can mấy hôm nay rất là thoải mái.

Trương Tử Tinh lén tiến vào thư phòng của Tỉ Can, thấy hắn một bên ngả người trên ghế, một bên uống mỹ tửu “quốc sư” tặng cho, đâu có nửa phần nào giống bị “móc tim” đâu?

“Thừa tướng đại nhân, ngài thật là thoải mái a!”.

Thanh âm đột nhiên xuất hiện trong phòng khiến Tỉ Can giật mình kinh hãi, chúng tâm phúc thủ vệ cũng hoảng lên, người này tiến vào thư phòng lúc nào? Đang muốn xông lại, bỗng Tỉ can quát lớn: “dừng tay, các ngươi mau lui xuống, đóng chặt cửa ngoài, không cho phép bất cứ kẻ nào tiến vào!”.

Thủ vệ lui xuống xong, Tỉ Can nhìn Trương Tử Tinh hành lễ: “lão thần tham kiến Bệ hạ, vừa rồi hạ nhân có chỗ mạo phạm, xin người lượng thứ”.

Trương Tử Tinh cười nói: “quả nhân đặc ý mặc thường phục tới thăm bệnh tình của thúc phụ đại nhân, đâu cần phải đa lễ thế?”

Tỉ Can thực ra cũng không phải người câu nệ lễ tiết, lập tức đứng dậy cười nói: “Bệ hạ chớ cười lão thần nữa, hôm nay nhờ Bệ hạ khai ân mới có thể mượn cơ hội này nghỉ ngơi trong phủ ít hôm”.

Trương Tử Tinh gật đầu ý phải: “hoàng thúc, người vất vả vì Đại Thương nhiều rồi, có lẽ cũng nên tới lúc nghỉ ngơi”.

Tỉ Can lắc đầu nói: “Bệ hạ, vừa rồi lão thần chỉ nói đùa thôi. Mấy năm nay Bệ hạ khổ công tính kế, sợ rằng Đại Thương sẽ sớm gặp tai ương, lão thần sao có thể tránh né cầu an được? Huống chi Bệ hạ có ơn tri ngộ với lão thần, từ đăng cơ tới nay lúc nào cũng tín nhiệm giao cho việc lớn, dù hôm nay có thực sự phải mổ bụng moi tim, lão thần cũng không hề do dự”.

“Hoàng thúc dùng trung thành đối đãi ta, ta cũng sẽ dùng chân tâm đối đãi, sao có thể để cho người bị tổn thương nửa phần? hoàng thúc hãy tiện nghỉ ngơi vài ngày đi”, Trương Tử Tinh nhìn Tỉ Can như đang lo lắng, gật đầu một cái, lại hỏi: “vết thương của người thế nào rồi?”

Tỉ Can lộ vẻ khâm phục nói: “Bệ hạ thực là thần y diệu thủ, lại có thể thay được cả trái tim. Nhờ ơn Bệ hạ, bệnh đau tim của lão thần đã đỡ, chỗ vết mổ tuy còn đau chút nhưng cũng không sao”.

“Hoàng thúc, vết thương chưa khỏi, không nên uống nhiều rượu, cẩn thận giữ gìn thân thể”, Trương Tử Tinh dặn dò Tỉ Can một phen mới thi độn thuật rời đi.

Thì ra, tuy Tỉ Can có trái tim thất khiếu của Văn khúc tinh quân đầu thai trong truyền thuyết, nhưng không biết có phải do phàm thể không đủ sức chịu đựng hay không, rất thường bị đau tim, đau đớn khó chịu. Trương Tử Tinh biết được chuyện này, cũng đúng lúc tìm mưu kế đối phó Cửu đầu Trĩ Kê Tinh, lập tức chợt động tâm niệm, giúp Tỉ Can làm phẫu thuật thay tim, đổi một quả tim nhân tạo cho hắn, lại đem trái tim bảy lỗ kia bảo quản cẩn thận. Quả tim nhân tạo này không chỉ là cỗ máy thông thường, mà là dùng tới thành quả tối tân nhất của y học thế kỷ XXIV, tác dụng hơn xa trái tim nhân loại bình thường, có thể nói lần này Tỉ Can đã nhân hoạc đắc phúc.



Ngày đó trên lầu Trích Tinh, võ sĩ lôi Tỉ Can xuống, thực tế là đem trái tim thất khiếu sớm bảo quản kia gia công một chút, làm ra vẻ “vừa bị móc ra”. Đát Kỷ xuất thân yêu tộc, người mang bí thuật, có thể nhận ra quả nhiên là “tim gốc“, lập tức không hoài nghi, quả nhiên trúng kế. Hỉ Mị cũng cứ thế tin tưởng, nhờ vậy mà bớt đi được một mối họa tâm phúc.

Nói đến Hỉ Mị, Trương Tử Tinh quả có chút hứng thú với chuyện xảy ra giữa Khổng Tuyên và Cửu đầu Trĩ Kê Tinh, lập tức trở lại hoàng cung, đi tới cơ địa dưới lầu Trích Tinh. Dưới sự “truy vấn” của Trương Tử Tinh, Thương Thanh Quân, Ứng Long cùng Nữ Bạt, Khổng Tuyên rốt cuộc nói ra chuyện cũ của Cửu đầu Trĩ Kê Tinh.

Năm đó vì Đại Bàng tranh đấu với Khổng Tuyên mà đoạt đi Hỏa tinh, khiến Phượng tộc phát sinh biến di, Hỉ Mị sinh ra với chín cái đầu, bị Phượng tộc coi như yêu tà, đoạt hết lực lượng truyền thừa rồi trục xuất khỏi tộc.

Khổng Tuyên sau khi đoạt lại được Hỏa tinh trở về Phượng tộc, nghe thấy chuyện “phượng” chín đầu, nghĩ chuyện này dù sao cũng do lỗi của mình, vì để kết thúc nhân quả này bèn lên đường đi tìm Cửu đầu điểu.

Cửu đầu điểu tuy vì biến dị mà bị tước đi lực lượng truyền thừa, nhưng dù sao cũng có huyết mạch của Phượng tộc, dựa vào nỗ lực của bản thân rốt cuộc có được một ít thuật tu luyện của yêu tộc phổ thông, cuối cùng hóa hình thành một nữ tử. Do ả căm hận yêu tộc trục xuất mình, lên tự bỏ đi chữ “phượng”, xưng làm Cửu đầu Trĩ Kê Tinh.

Có một ngày, ả gặp được một gã nam tử yêu tộc, tự xưng là Chu Quan Niên, bản thể giống như một con vượn, tay trắng chân đỏ, thực tế chính là yêu thú thời thượng cổ Chu Yếm, tu vi rất cao. Chu Quan Niên này thích dung mạo ả, định bắt về dâm nhục. Cửu đầu Trĩ Kê Tinh dùng mọi thủ đoạn, kể cả hiện nguyên hình đối phó nhưng đều không phải là đối thủ của Chu Yếm, lập tức thề chết không chịu theo. Đúng lúc đó Khổng Tuyên tìm đến, nhấc tay một cái đễ dàng diệt đi Chu Yếm, đoạt lấy nguyên đan cho Cửu đầu Trĩ Kê Tinh ăn vào, lại truyền cho không ít bí thuật của yêu tộc.

Khổng Tuyên còn tặng cho ả ba chiếc lông khổng tước, nếu tương lai nếu gặp nguy có thể triệu hoán hắn, hắn sẽ tới cứu giúp ba lần, bất kể thành bại, coi như kết thúc đoạn nhân quả này.

Cửu đầu Trĩ Kê Tinh từ lúc sinh ra tới nay đều bị người xa lánh cùng nguyền rủa, đâu có được ai đối xử tử tế như Khổng Tuyên, lập tức cảm kích bất tận, muốn đi theo hắn hầu hạ. Tiếc là Khổng Tuyên một lòng tu hành đại đạo, không hề suy nghĩ chuyện đạo lữ, xử lí chuyện này xong cũng không nói nhiều, lập tức bay đi.

Từ đó, Hỉ Mị - tên Cửu đầu Trĩ Kê Tinh đặt lúc đó án theo bí thuật Khổng Tuyên truyền thụ khắc khổ tu luyện, thêm vào lực lượng trong nguyên đan của Chu Yếm, tiến bộ thần tốc, rốt cuộc có chút thành tựu. Do tu luyện Xích huyết độn thuật cần nhiều dược tài phụ trợ, ả mất rất nhiều công sức đi truy tầm, gần như đã đủ cả, chỉ thiếu Huyết hoàng thảo nằm trong cấm địa của Phượng tộc. Cho nên, Hỉ Mị lén tiến vào Tuyệt Phượng quật, ý đồ định hái trộm Huyết hoàng thảo, nhưng bị Tuyệt liệt cương phong trong cấm địa vây khốn, thiếu chút mất mạng. Ả nhớ tới lời Khổng Tuyên, lập tức mở ra khống chế một chiếc lông khổng tước, chiếc lông liền hóa thành tro bụi tan đi. Không bao lâu Khổng Tuyên liền xuất hiện trong Tuyệt Phượng quật, cứu lấy Hỉ Mị, lại giúp ả hái được Huyết hoàng thảo.

Trương Tử Tinh thầm kêu may mắn, năm xưa lúc hắn tu luyện Xích huyết độn thuật, tài liệu đều là do Khổng Tuyên cung cấp, còn tưởng dễ tìm lắm. Giờ nghe tao ngộ của Cửu đầu Trĩ Kê Tinh mới là khó khăn tơi mức nào. Người với người, có lúc may mắn khác nhau thế đấy, xét ra, hắn đúng là sướng mà không biết đường sướng vậy.

Lần thứ hai Hỉ Mị sử dụng lông khổng tước là thời Đại Vũ trị thủy. Lúc này Hỉ Mị tu vi đã khá cao, lên tới Kim tiên trung giai đỉnh phong. Do ả từng đáp ứng Khổng Tuyên không được báo thù Phượng tộc, cho nên đem lệ khí tích tụ nhiều năm phát tiết khắp nơi, gây họa nhân gian, bị người đời gọi là Quỷ Xa.

Tại lúc Đại Vũ trị thủy, gặp ngay Quỷ Xa đang dùng mưa máu tàn hại sinh linh, lập tức thi pháp đấu với Quỷ Xa. Đại Vũ có cửu đỉnh trong tay đánh bại được Hỉ Mị, đem Sí nguyên châu – tinh hoa của nội đan nhốt vào trong cửu đỉnh, khiến tu vi ả giảm mạnh.

Ả lúc đó không kịp tránh né, suýt bị cửu đỉnh trấn áp. Tại lúc nguy hiểm, Hỉ Mị kịp thời dùng lông khổng tước triệu hoán Khổng Tuyên, nhưng lúc này Khổng Tuyên đang đấu với một cường địch, tuy có cảm ứng song không cách nào tới cứu.

Đại Vũ đang muốn giết chết Hỉ Mị thì bị thê tử Nữ Kiều khuyên bảo. Nữ Kiều vốn là yêu hồ trong tộc hồ yêu tại Đồ Sơn. Vì yêu thương Đại Vũ quyết không từ bỏ, liền bị tộc nhân ruồng bỏ, chỉ mang theo ít tử tôn rời đi, nghe Hỉ Mị bị tộc nhân ruồng bỏ như mình, Nữ Kiều hết sức đồng cảm, động lòng trắc ẩn xin với Đại Vũ thu Hỉ Mị làm môn hạ. Đại Vũ đề phòng Hỉ Mị lật lọng, tuy tha tính mạng ả nhưng vẫn giam Sí Nguyên châu trong cửu đỉnh. Hỉ Mị cảm ân Nữ Kiều cứu mạng, thực tâm đầu phục, Nữ Kiều còn hứa sau này sẽ khuyên Đại Vũ trả cho ả Sí Nguyên châu.

Đại Vũ rời đi thì Khổng Tuyên mới chạy tới, còn đấu với Nữ Kiều một trận, sau Hỉ Mị mới xuất hiện nói rõ nguyên do, hai bên mới ngừng tranh đấu.

Mà tại lần thứ ba Khổng Tuyên cứu Hỉ Mị, lại liên quan đến một bí sự của Hạ triều.

Thì ra, hỉ Mị chính là phi tử được vua cuối đời Hạ là Kiệt sủng ái nhất, đệ nhất hồng nhan họa thủy trong lịch sử, danh tiếng còn có trước Đát Kỷ - chính là Muội Hỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook