Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 393: Tiêu Dao Tiên Phủ

Điểm Tinh Linh

27/03/2013



Trương Tử Tinh thấy bộ dáng của Dương Tiễn,trong lòng hiểu rõ,liền nói:”Dương Tiễn,ta biết ngươi hận ta đã giết Ngọc Đỉnh chân nhân sư phụ ngươi.Nhưng ngày đó 2 phương đấu phép,sinh tử cũng bỏ ra ngoài.Ngọc Đỉnh chân nhân đến phá huyễn ma đại trận,không địch lại mà thân vong,cũng rất công bằng,sống chết tại mình.Nếu là ta không địch lại sư phụ ngươi thì cũng chỉ còn con đường chết,ngươi nếu tìm ta báo thù,vậy ta trong Thập Tuyệt Trận mất đi mấy vị bằng hữu,biết tìm ai để báo thù đây?Ngày đó tranh đấu,Huyền Cơ chân nhân lấy pháp bảo kì dị làm trọng tài khiến song phương tử đấu,có thương vong.Ta sau này mới biết Huyền Cơ chân nhân chính là phân thân của Hạo Thiên thượng đế.Bởi vậy có thể thấy được,Huyền Cơ cố ý làm như vậy là có ý tọa quan sơn hổ đấu, làm cho cả 2 phe đều chết,đến lúc lên bảng phong thần sẽ bị hắn quản thúc,ngồi 1 chỗ mà thu lợi.Hắn mới chính là địch nhân lớn nhất của ngươi đó!”

Dương Tiễn nhớ lại tình cảnh ngày đó,biết là đối phương nói có lý,trong lòng càng thống hận Hạo Thiên và Kim Mẫu hơn.

Trương Tử Tinh thấy hắn hình như muốn đổi ý,âm thầm gật đầu :”Trận chiến hôm nay,ngươi không phải đối thủ của ta,ta cũng không cần lừa gạt ngươi.Trên thực tế,ngày đó trong trận ta vẫn chưa chân chính xuống tay với sư phụ ngươi,là do hắn thấy đại nạn đã đến nên mới lưu lại Bạch Ngọc với di ngôn của mình rồi bản thân tự mai một mà chết.Nếu không,ta thế nào lại đem Bạch Ngọc cho ngươi,hơn nữa còn truyền lại di ngôn?Cũng không phải ta không sợ phiền phức,nhưng ta không muốn kết thâm cừu huốngchi người kia còn là cừu gia của ta.Ta cùng với Hạo Thiên,Kim Mẫu đã kết đại cừu,cũng không thua kém ngươi so với Xiển giáo.Không bằng ta đến đào sơn cứu mẫu thân ngươi,như vậy có thể giải quyết đoạn ân oán này,ngươi thấy thế nào?”

Trương Tử Tinh tính toán cũng không tồi,nhưng hắn lại không biết rằng Dương Tiễn sớm đã đi cứu mẹ,hơn nữa Vân Hoa tiên tử vì cứu hắn mà đã hi sinh.Chỉ nghe Dương Tiễn lạnh lùng nói:”Mẫu thân ta đã chết, không cần ngươi tốn tâm cơ làm gì.Vô luận ngươi nói thế nào thì ngươi cũng là cừu nhân hại chết sư tôn của ta,việc này sao có thể cho qua được?Hôm nay ta học nghệ không bằng không địch lại ngươi.Nhưng nếu ta cố ý đào tẩu ngươi cũng vô pháp bắt được ta.Nếu ngươi thả Hoàng Long sư thúc,trong vòng 100 năm ta sẽ không làm khó ngươi!”

Dương Tiễn sở dĩ đưa ra bách niên chi ước thứ nhất là vì Tiêu Dao Tử đã phóng thích sinh hồn của phụ thân hắn; thứ 2,trận chiến hôm nay hắn cũng nhận thức được thực lực chân chính của Tiêu Dao Tử,liền định về tu luyện một trăm năm,ngày sau lại đến trả thù. Trương Tử Tinh nghe vậy mới biết mẫu thân Dương Tiễn đã chết,thầm than người tính không bằng trời tính.Lại nghe đến cái hẹn trăm năm,cười lạnh nói:”Nếu muốn ta thả Hoàng Long chân nhân cũng được,ta cũng trả lại Thương Lan long châu,nhưng ngươi phải đáp ứng ta 1 việc-Không được gây khó dễ chuyện Ma Cô tiên tử và sư điệt của ta.Về phần bách niên chi ước cũng không sao,ngươi nếu cảm thấy tu luyện đại thành có thể tìm ta chiến 1 trận bất cứ lúc nào,ta sẽ không cự tuyệt.”

Dương Tiễn suy nghĩ 1 chút rồi đáp ứng,âm thầm hạ quyết tâm 1 ngày nào đó sẽ trả lại ngươi cái tình này. Trương Tử Tinh bảo Long Cát công chúa giải trừ phép thuật trên người Hoàng Long chân,lại đem bảo bối Thương Lan long châu trả lại. Hoàng Long chân nhân tự biết Tiêu Dao Tử lợi hại,ngay cả Từ Hàng tam tiên và Dương Tiễn cũng không phải là đối thủ.Trong Xiển giáo ngoài thánh nhân không còn ai có thể hơn người này, huống hồ đối phương đã trả lại long châu, cũng chỉ biêt đáp ứng xóa bỏ chuyện về Ma Cô tiên tử

Dương Tiễn thấy việc của Hoàng Long chân nhân đã được giải quyết,đã đến lúc rời đi.Chính lúc chuẩn bị rời đi,trong tiên thức vang lên thanh âm của Trương Tử Tinh:”Dương Tiễn có 1 chuyện nói cho ngươi cũng không sao,theo ta biết chuyện của cha mẹ ngươi năm đó rất có thể có can hệ đến vị thánh nhân Xiển giáo kia.Nếu không như thế,cả nhà ngươi làm sao lại lâm vào tình cảnh như bây giờ?Ngoài ra,ta và ngươi mặc dù có thù nhưng vẫn có chung cừu nhân,nếu ngày sau ngươi muốn đối phó với thiên giới cứ đến Triều Ca tìm ta,ta sẽ nghĩ cách tương trợ.”

Dương Tiễn nghe vậy liền chấn động,quay lại nhìn hắn thật sâu,nhưng cũng không đáp lại,cùng Hoàng Long chân nhân hóa thành độn quang bay đi.

Chuyến đi Đông Hải mặc dù muốn giải quyết 1 cách trọn vẹn nhưng chuyện của Dương Tiễn vẫn không đạt đến mức như Trương Tử Tinh hi vọng.Tuy vậy cũng không phải không có thu hoạch gì.Việc Dương Tiễn mất mẫu thân càng làm ân oán giữa hắn và thiên giới càng khó hóa giải,mặt khác cũng sẽ nảy sinh oán niệm đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn.Ngày sau nếu quyết chiến với Hạo Thiên,Kim mẫu;Dương Tiễn vẫn có thể trợ lực cho mình. Mặc cho thế nào,Dương Tiễn cũng tốt,Hoàng Long chân nhân cũng tốt,cũng chỉ là 1 cơn sóng nhỏ trong cả dòng chảy của thế cục mà thôi. Hiện giờ toàn bộ đại thế đang diễn ra như trong kế hoạch của Trương Tử Tinh,dù có chuyện xấu nhỏ nhoi thì cũng không thể ngăn cản dòng chảy lớn được.Tuy mọi chuyện ở tương lai còn khó đoán trước nhưng với những chuyện đã xảy ra cho đến giờ thì mưu kế và khổ tâm của hắn những năm qua cũng hề uổng phí.Mà bước tiếp theo sẽ đến 1 bước quan trọng.Tục ngữ nói,mưu sự tại nhân,thành sự tại thiên.Vô luận kết quả thế nào,chính như lời Bích Tiêu nói:”Không “ngộ” cũng không sao,chỉ cần không hối hận là được”.

Trương Tử Tinh cười tha thiết,mặt đầy ân tình nhìn tứ nữ,cảm giác được lòng tin của mình gia tăng không ít,liền mang theo tứ nữ hướng cơ sở bí mật ở Đông Hải bay tới. Hạch tâm của căn cứ Đông hải là đảo Hiên Chung cũng là hành cung bí mật của Trương Tử Tinh.Vùng hải vực xung quanh đã bị Ngao Quảng đưa vào vùng cấm. Trên đảo Hiên Chung, có bố trí Thái Thanh Âm Dương trận của Lão Tử tặng cho ngoài ra có kèm thêm vũ khí phòng ngự công nghệ cao. Hành cung trên đảo nơi cư ngụ của Khương Văn Sắc, Dương Cửu và Hoàng Phi Yến được xây ngầm, nối liền với phòng thí nghiệm bí mật. Chung quanh đảo là nơi trú thân của Ma thần bộ tộc, dưới sự chủ trì của Bích trưởng lão và con trai của Phi Liêm, Quý Thắng được bố trí hợp lý so với ngoại giới thì đúng là một mảnh thế ngoại đào nguyên.



Trương Tử Tinh lúc tới căn cứ bí mật đã khôi phục diện mạo thực,Tam Tiêu dưới yêu cầu của hắn cũng bỏ mặt nạ đi.Ma thần tộc nhân phần lớn đều nhận ra vị tân thủ lĩnh có vô thượng ma thể này,liền nhanh chóng đi thông tri.Khương Văn Sắc tam nữ ngày thường tuy vẫn thông qua thiết bị liên lạc để liên hệ cùng phu nhân nhưng ngày đêm vẫn tưởng nhớ.Hiện nghe nói Trương Tử Tinh đã đến,liền mang theo Bích trưởng lão cùng với Quý Thắng và mọi người ra đón. Trương Tử Tinh đã lâu không gặp 3 vị ái thê cùng thập phần cao hứng.Từ sau khi tam nữ rời khỏi Triều Ca đều rất ít gặp nhau,ngoài ra hắn lại “cứu vớt” thêm không ít mỹ nữ, lại càng không tránh khỏi việc ít chiếu cố đến họ,đối với tam nữ luôn cảm thấy áy náy. Lúc hắn vừa mới sống lại ở thế giới này,trước hết có cũng chính là Khương thị và Dương thị 2 người.Cũng chính các nàng đã cho hắn cảm giác gia đình,Hoàng Phi Yến mặc dù có sau nhưng đối với hắn cũng là tình thâm ý trọng. Tuy rằng Khương,Dương,Hoàng tam nữ trong nguyên tác gặp kết cục bi thảm,hơn nữa theo kế hoạch của hắn lại bị an bài ở hòn đảo hẻo lánh này,khó được gặp nhau nên cũng thấy có điều thua thiệt. Tương tự, Nguyệt Cơ ở Đông Tề xa xôi kia cũng như thế.

Hoàng Phi Yến thấy phu quân lúc này đem theo 4 vị nữ tử,trong lòng cũng khó tránh khỏi có chút ghen tuông, nhưng dưới sự khuyên nhủ của của Khương Văn Sắc liền nhanh chóng dẹp tâm trạng không vui đi. Về phần Dương Cửu trời sanh tính nhu thuận,lại cùng Khương Văn Sắc hầu hạ “Thọ Vương” nhiều năm từng chịu nhiều việc,nên tất nhiên là không có khúc mắc gì. Khương Văn Sắc tam nữ từ ngày ăn được La thiên tẩy tủy đan do Hạm Chi Tiên chế luyện, lại còn chăm chỉ tu luyện, nên rất có hiệu quả. Bởi vì mỗi ngày nhàm chán không có việc gì làm nên rất dụng tâm tu luyện.Hiện nay tam nữ đã thành công kết kim đan,tiến nhập vào cảnh giới trường sinh, khiến cho Trương Tử Tinh vui mừng không thôi. Tam nữ hiện có thể xem như người tu chân,tất nhiên có thể cảm giác được trên người Tam Tiêu cùng Long Cát công chúa trên người truyền ra hơi thở cao thâm khó lường. Hiểu được 4 nữ tử này đều là tiên nữ cực kì lợi hại,hơn nữa còn dung mạo tuyệt sắc hơn minh,trong lòng không khỏi trầm xuống, khi biết Vân tiêu đều là người tu luyện hàng vạn năm,thực lực cường đại, trong lòng không khỏi có chút xấu hổ.Vân Tiêu nhìn ra tâm tư của tam nữ,nghĩ 3 người này đều là nguyên phối của thiên tử,không thể thất lễ được liền chủ động hướng Khương Văn Sắc đáp lời.Quỳnh Tiêu cùng Bích Tiêu hiểu được dụng ý của đại tỷ liền làm theo.Vân Tiêu dịu dàng mà kiên cường cùng Khương Văn Sắc,Dương Cửu sinh ra thân cận,mà Bích Tiêu cùng Hoàng Phi Yến tính tình hợp nhau nhanh chóng kết giao.Chỉ có Long Cát công chúa không khéo nói,may có Quỳnh Tiêu trí tuệ khéo léo bắc cầu,cũng dần dần dung nhập vào “tập thể”. Trương Tử Tinh nhìn thấy tình hình như thế,tự nhiên là rất đắc ý. Âm thầm cảm thấy may mắn nữ nhân cổ đại hiền lành.Nếu ở thế kỉ 24 mà thế,chân đạp nhiều thuyền như vậy chỉ sợ sớm đã chết chìm rồi.

Tuy Khương Văn Sắc và Dương Cửu thân thể thục nữ trưởng thành làm đệ đệ hắn muốn ngóc đầu dậy.Hoàng Phi Yến lại nhìn hắn với ánh mắt ai oán tràn đầy tình ý làm cho tâm dương ngứa ngáy,nhưng trước mắt có 1 việc quan trọng cần phải giải quyết,đó là dời chỗ ở. Sau khi Khổng Tuyên đem Hỗn Độn Chung tế luyện,lại đem Đại Dư tiên sơn luyện chế 1 lần nữa,những cạm bẫy trên đó như khói độc,phong trận,nhược thủy,đầm lầy hiểm địa trở lại như cũ cũng được Trương Tử Tinh tế luyện thành công.Hiện giờ Đại Dư tiên sơn như 1 kiện pháp bảo tiên phủ,có thể thu phóng tùy ý.Đáng tiếc trước mắt hắn vẫn không thể hoàn toàn tìm hiểu hết ảo diệu của “Tụ thành Càn khôn”,nếu không có thể cho các thê tử và huynh đệ vào tiên sơn,sau đó thu vào Càn Khôn trong thân,biến thành 1 địa phương “nhà ở” tùy thân mang theo.Trước mắt việc Trương Tử Tinh phải làm là dùng Đại Dư tiên sơn thay thế Hiên chung đảo,theo đó đem các thiết bị trọng yếu từ Hiên Chung đảo sang Đại Dư tiên sơn. Sau khi làm tốt một vài công tác chuẩn bị, Bích Tiêu liền thi triển di sơn thần thông, hóa ra 1 bàn tay đem toàn bộ Hiên Chung đảo nâng lên không trung, trôi lơ lửng giữa không trung,nhìn như 1 đảo nhỏ bình thường. Đám Khương Văn Sắc thấy thế vừa cảm thấy sợ hãi vừa cảm thấy bội phục.

Lúc này,Trương Tử Tinh đem pháp bảo Đại Dư tiên sơn trong túi ra.Tiên sơn nhìn chỉ lớn như bàn tay, nhưng sau khi thi triển ra đón gió hóa lớn, đảo mắt liền biến ra 1 hòn đảo khổng lồ trên biển. Đại Dư tiên sơn diện tích lớn hơn Hiên Chung đảo rất nhiều nên Quỳnh Tiêu và Long Cát công chúa cũng thi triển ra đại pháp lực, dưới sự chỉ đạo của Vân Tiêu đem các đảo nhỏ phụ cận sắp xếp tại các vị trí tương ứng. Đại Dư tiên sơn vừa rơi xuống, một cỗ linh khí mãnh liệt nhất thời phát ra xung quanh,ngay cả thủy vực xung quanh cũng xảy ra biến hóa tương ứng. Tam Tiêu thấy tiên sơn này linh khí còn hơn xa Tam Tiên Đảo của mình, thậm chí so với vô danh tiên sơn của sư tôn cũng không thua nhiều lắm, không khỏi sợ hãi than thầm. Nếu tu luyện trên đảo có thể thu được lợi ích to lớn vô cùng. Chuyện làm cho mọi người kinh ngạc còn ở phía sau,an trí Đại Dư tiên sơn phia sau núi,1 bên không trung là Hiên Chung đảo, hành cung tự dưới đất dựng lên,tự động biến thành 1 tòa kim chúc kì lạ lớn vài trăm thước,dưới sự khống chế của Trương Tử Tinh,bay đến vị trí chỉ định,chậm rãi hạ xuống. Trước sự ngạc nhiên của mọi người bắt đầu cắm rễ,biến hình,1 lúc sau lại hóa thành bộ dáng nguyên bản của hành cung.

Ngay sau đó, trên đảo Hiên Chung, mọc lên một vật thể kỳ dị làm từ kim chúc bắt đầu công tác di dời. Toàn bộ quá trình công việc từ khi bắt đầu cho đến khi đâu vào đấy ước chừng hơn ba giờ, cho đến khi sắc trời ngã về chiều, mới hoàn tất công việc. Ba người Khương Văn Sắc ngày thường chuyên tâm học tập cũng biết chút ít trí thức siêu thời đại, hiểu được phu quân vì sự an toàn của mình mà tiêu tốn không ít tinh lực và tâm huyết cải tạo lại đảo Hiên Chung, trong lòng vô cùng cảm động. Trương Tử Tinh đem thanh kỳ môn Lão Tử tặng thu lên,chọn 1 chỗ ở Đại Dư tiên sơn lại bày ra Thái Thanh âm dương trận. Mắt thấy việc di dời đã hoàn thành,Bích Tiêu lúc nãy dùng 1 lóng tay nhấc Hiên Chung đảo lên,giờ lại ung dung đem đến hải vực đã chỉ định. Nếu là phép di sơn đảo hải bình thường,có thể đem 1 tòa đảo nhỏ đọng lại ở không trung lâu vậy,hơn nữa lại rơi xuống như ý,không hề ngưng trệ,tiên nhân bình thường khó có khả năng làm được.Bích Tiêu thi triển thần thông như thế nguyên cũng có ý lập uy với ma thần tộc nhân.Ma thần trưởng lão là người biết phân biệt tốt xấu,trong lòng biết vị này có được vô thượng ma thể đặc thù,tu vi chủ mẫu sợ đã đến huyền tiên cảnh giới,trong lòng không khỏi thán phục.

An trí ma thần tộc nhân xong,Trương Tử Tinh cùng chúng nữ đi vào hành cung,chỉ vào cảnh đẹp trước mắt,nói với Tam Tiêu và Long Cát công chúa:"Tiên sơn này nguyên là ngũ tiên sơn, 1 trong đại địa dư tiên sơn,được nhị đệ Khổng Tuyên tế luyện và tặng cho ta,sau này là chỗ ở.Nguyên trên tiên sơn cũng có khói độc,phong trận,nhược thủy,đầm lầy chứa nhiều bẫy rập.. có thể dùng để phòng hộ. Bên ngoài lại trồng cây bồ đề do Chuẩn Đề đạo nhân tặng,mà bên trong động phủ lại bày ra Thái Thanh âm dương trận của Bát cảnh cung nên lực phòng thủ rất kiên cố.Mọi người có thể tu kiến động phủ yêu thích đề tu luyện hoặc đem nguyên bản tiên sơn đến cũng được.”

Vân Tiêu trong mắt lóe lên 1 tia kì dị:”Chàng thật sự muốn bỏ đi ngôi vị nhân giới chí tôn,ẩn cư nơi thế ngoại ư?”

Trương Tử Tinh cười nói:”Hảo nương nương của ta,lời nói ngày đó của ta ở Tam Tiên Đảo nàng nghĩ là là lừa dối ư? Quyền thế phú quý,đối với ta chỉ là nhất thời mà thôi.Có thể cùng các nàng sớm chiều gặp nhau,ân ái mới là tâm nguyện lớn nhất của ta.Cho dù là Thiên Đế ta còn chẳng màng,huống chi là ngôi vị nhân gian thiên tử này”.

Chúng nữ vừa nghe đều cảm thấy như mở cờ trong bụng,ánh mắt đầy thu ba,gợi tình,ngay cả Vân Tiêu cũng không ngoại lệ.Những nữ tử này đều là dung mạo tuyệt thế,lan tâm huệ chất,lần này mặt mày ẩn tình,đủ các sắc thái.Thật là động lòng người vô cùng,không sao kể xiết được.Trương Tử Tinh cảm thấy đời người được như thế này,còn cầu gì hơn nữa.Nếu như theo đúng như lời Phục Hi nói làm cho hắn trở thành Thiên Đế lại làm mất đi vẻ đẹp này.

Quỳnh Tiêu nói:”Phu quân,tiên sơn này đã là tiên phủ của chàng,cái tên Đại Dư tiên sơn không hợp nữa,chàng nên đặt tên khác đi.”

Chủ ý này đều được mọi người nhất trí.Trương Tử Tinh liền để cho chúng nữ đặt tên.Vân Tiêu đặt tên là “Tử Anh tiên phủ”,Quỳnh Tiêu là “Phi hà”,Khương Văn Sắc là “Ngưng Bích”,Dương Cửu gọi là “Thư Thúy”,Hoàng Phi Yến đặt tên là “Kiếm Tiêu”,Bích Tiêu đơn giản lên tiếng tổng kết:”Phu quân tâm thuật bất chính,có nhiều ý niệm hoang dâm,cứ đơn giản gọi là “Lang Oa bãi”(chả hiểu gì cả-DG)



Trương Tử Tinh nghe Bích Tiêu nói như vậy,không khỏi cảm thấy xấu hổ nhưng cũng sinh ra cảm giác tri kỷ.thiếu chút nữa cầm tay nàng nói 1 câu:”Ngươi hiểu ta cũng chỉ có hiền thê à”

Vân Tiêu thấy Long Cát công chúa không nói gì,liền hỏi:”Long Cát muội,chủ ý của muội là gì?”

Long Cát công chúa liền thấp giọng nói:”Phu quân lấy thân phận Tiêu Dao Tử hành động,vậy liền gọi là Tiêu Dao Tiên Phủ đi?”

Chúng nữa vừa nghe đều cảm giác cái tên này thập phần thích hợp,liền gật đầu.Trương Tử Tinh biết Long Cát công chúa đã cố gắng thay đổi tính tình kì quái của mình,cùng chung sống với các tỷ muội,liền khen 1 hồi.Long Cát công chúa thấy đề nghị của mình được mọi người tán thành,tất nhiên cảm thấy rất vui mừng,trong nội tâm cảm giác “Đại gia đình” càng lúc càng sâu.Loại cảm giác này làm cho nàng có tâm không muốn rời xa,hơn nữa trước đây là công chúa thiên đình cũng chưa từng trải qua cảm giác này.

Sau khi kết thúc việc đặt tên,chúng nữ lại bắt đầu lựa chọn vị trí.Tam Tiêu thăm dò trong núi 1 phen,liền chọn 1 chỗ có thác nước làm nơi đặt động phủ.Người nào đó thấy thế,trong đầu không khỏi nghĩ đến cảnh uyên ương hương diễm,tất nhiên là vui vẻ đồng ý(tất cả cùng tắm ấy mà )

Long Cát công chúa chọn 1 ngọn núi cao ngất,nàng thuộc kiểu người:”Tâm động không bằng hành động”,trực tiếp đem hành cung Thanh Loan Đấu Khuyết xuất ra,an trí trên núi,chiếm lĩnh “điểm cao”.Khương Văn Sắc tam nữ đối với hành cung hiện thời thập phần yêu thích,nên không muốn di dời.

Đại Dư tiên sơn phạm vi thật lớn,tuy rằng thất nữ đã lựa chọn đã lựa chọn nhưng vẫn còn nhiều chố trống.Kể cả thêm Hạm Chi Tiên,Thương Thanh Quân,Đặng Thiền Ngọc cùng Nguyệt Cơ lựa chọn thì đều có chỗ.Đương nhiên trong lòng Trương Tử Tinh cũng không quên để lại 1 chỗ cho Đát Kỷ

Trương Tử Tinh sau khi thấy chúng nữ tuyển xong,liền lộ ra mặt thật:”Ta ở trung tâm kia sẽ tu kiến 1 tòa nhà,cho ta cùng các vị hiền thê ngày thường ở,các nàng vừa chọn chỉ là nơi tu luyện hoặc chỗ nghỉ ngẫu nhiên thôi.Các nàng đều là các lão bà thân thiết của ta,tất nhiên là phải tương thân tương ái, cùng ngủ chung với nhau, ngày thường sao có thể tách ra được!”.

Chúng nữ nghe vậy liền đỏ bừng mặt.Hơn nữa Vân Tiêu lại chưa cùng hắn trải qua việc kia (xxx ),lại nghe được lời nói trắng trợn như thế,tất nhiên là xấu hổ không chịu nổi,mắng nhẹ 1 tiếng:”Hôn quân hoang dâm”,hướng Thanh Loan Đấu Khuyết của Long Cát công chúa bay đi.Quỳnh Tiêu cũng đỏ mặt theo sau,ngay sau đó Bích Tiêu nhìn Trương Tử Tinh 1 cái,cũng thả người bay đi.Long Cát công chúa thấy 3 vị tỷ tỷ hướng hành cung của mình bay tới,làm chủ tất nhiên không thể chậm trễ,mặt mang vẻ xấu hổ nhìn thoáng qua Trương Tử Tinh,cũng phi thân đi.

Trương Tử Tinh thấy Vân Tiêu là người biết ý,hành động này có vẻ nhìn là xấu hổ,nhưng thực ra là muốn thành toàn cho mình cùng Khương thị tam nữ gần nhau.Hắn nhìn Khương Văn Sắc tam nữ đang xấu hổ,cười hắc hắc,liền dùng tiên thức truyền âm,trong đó từ ngữ vợ chồng thân mật trong khuê phòng,chỉ thấy tam nữ xấu hổ không chịu nổi,cố tình không nghe không đáp lại,”noi theo” Tam Tiêu hướng hành cung bỏ chạy.Trương Tử Tinh liền cười ha ha,đuổi theo.

Đêm đó,trong hành cung tất nhiên là tình ý nồng đậm, xuân sắc khôn cùng, không cần phải nói nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook