Ngài Trình, Cầu Xin Buông Tha Tôi!
Chương 64: Số tiền lớn cho sau này
lacyy
08/09/2023
Vân Hi thức trắng đêm ngồi bên cạnh Trình Thiếu Phàm canh chừng hắn ngủ, vì cô sợ rằng hắn đột nhiên bị sốt thì phải lập tức đưa bệnh viện kịp thời, nếu không sẽ có nguy cơ bị nguy hiểm đến tính mạng.
Vì Vân Hi thường xuyên đọc báo lẫn thông tin được cập nhập trên các trang mạng xã hội, cô cũng vô tình biết được sau một trận ốm nặng thì người ta có khả năng sẽ bị mất nhận thức về thế giới hay nói đúng hơn là bị tâm thần nặng. Có người sau khi sốt xong còn không thể tỉnh dậy, hay nói cách khác chính là phải sống thực vật cả đời...
Nhưng may mắn sao phúc khí của Trình Thiếu Phàm quá lớn mà hắn không hề có dấu hiệu bị sốt hay bệnh quá quá nặng, ngược lại còn ngủ vô cùng ngon cho đến tận sáng hôm sau. Trước khi Trình Thiếu Phàm tỉnh lại, Vân Hi nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ dụng cụ đẩy thay băng vết thương cho hắn. Vì miệng vết thương vẫn chưa khép hẳn nên máu vẫn còn rỉ ra một chút thấm vào băng gạc, cô sợ vết thương sẽ bị nhiễm trùng nên tốt nhất là cứ thay băng gạc thường xuyên..
Vân Hi dụi dụi mắt có chút buồn ngủ nhưng vẫn phải kiên nhẫn giúp đỡ Trình Thiếu Phàm, cô cũng phải nấu cho hắn thứ gì đó lót dạ để sau khi tên này tỉnh lại còn có thứ gì đó bỏ vào bụng. Mặc dù bản thân cô biết Trình Thiếu Phàm rất ghét ăn cháo nhưng với cái tình hình sức khỏe của hắn thì chỉ có cháo mới khiến hắn khá lên được đôi chút...dù muốn hay không cô cũng phải bắt hắn ăn cho bằng được...
Trong lúc Vân Hi loay hoay ở dưới bếp thì Trình Thiếu Phàm cũng tỉnh giấc, hắn nhíu mày nhìn xung quanh căn phòng nồng nặng mùi thuốc sát trùng lẫn bịch thuốc vẫn còn nằm trên tủ đầu giường. Rõ ràng hắn cũng chỉ đơn giản bị đạn bắn hai phát mà Vân Hi cứ phải làm quá lên mời bác sĩ về...
Trình Thiếu Phàm để trần thân trên liền bước ra khỏi phòng ngủ tìm kiếm hình bóng của Vân Hi, hắn nhanh chóng tiến lại dụi đầu vào vai cô tỏ ý không hài lòng cho lắm...
"Lại cháo nữa à...tôi không ăn đâu...!"
Vân Hi xoa đầu Trình Thiếu Phàm liên để hắn ngồi trên ghế, cô bưng tô cháo nóng hổi tỏa ra mùi thơm phức đặt trước mặt hắn liên tục dụ hoặc...
"Ngoan...anh ăn một vài miếng lót dạ cũng được, tôi đút cho anh nhé...!"
Trình Thiếu Phàm không thích cháo nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, hắn cảm thấy việc Vân Hi đút cháo cho hắn ăn còn ngon hơn hắn tự ăn gấp mấy lần. Nhưng sao thâm tâm hắn lại có cảm giác người phụ nữ trước mặt đang xem mình là trẻ con mà đối xử...
"Tại tôi đang bị thương nên mới không cầm thìa được, cô đừng có mà xem tôi như đứa trẻ con..."
Vân Hi cười cười liền gật đầu, cô tiếp tục cho Trình Thiếu Phàm ăn thêm vài miếng nữa liền nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài truyền đến. Vân Hi đoán rằng đám người Tu Minh chắc sáng sớm đến thăm tình hình của Trình Thiếu Phàm nhưng không ngờ lại là một đội mua bán nhà đất đang đứng chờ sẵn trước cửa...
"Chào cô, cho hỏi đây có phải nhà của ngài Trình không ạ...?"
Vân Hi đang do dự không biết nên trả lời làm sao thì Trình Thiếu Phàm đã xuất hiện ngay phía sau cô lên tiếng giải thích...
"Chẳng phải lúc trước cô nhờ tôi bán hộ căn biệt thự của Lạc gia hay sao, bọn họ đến để đưa tiền cho cô tiện thể làm thủ tục bán nốt căn nhà này luôn..."
Vân Hi gật đầu liền mời những người môi giới nhà đất vào bên trong, bọn họ cũng không phải loại người câu giờ cũng nhanh chóng đưa tiền mặt cho Vân Hi lẫn bàn về việc sẽ bán căn nhà hiện tại của Trình Thiếu Phàm với giá bao nhiêu thì hợp lý...
Nhưng đối với việc bán nhà thì Trình Thiếu Phàm vẫn không quan tâm cho lắm, chỉ cần bọn họ đưa ra một mức giá có thể chấp nhận được thì hắn cũng bán luôn cho xong để chuyển về biệt thự mới xây dựng ở gần biển. Hình như việc này Trình Thiếu Phàm cũng đã nói với Vân Hi rất nhiều lần rồi nên cô cũng không tỏ ra ngạc nhiên là mấy...
Thứ duy nhất mà Vân Hi quan tâm lúc này chính là đem số tiền lớn sau khi bán nhà bỏ vào tài khoản cá nhân của mình, như vậy sau khi sang nước ngoài cô có thể mua một căn nhà nho nhỏ cho hai chị em cô sống rồi...
Vân Hi bày ra biểu cảm vui vẻ mặc kệ Trình Thiếu Phàm thương lượng mới đám người kia ra sao, cũng không liên quan gì đến cuộc sống sau này của cô. Tuy việc trả thù đã kết thúc tốt đẹp nhưng vấn đề nan giải trước mắt chính là làm thế nào để trốn khỏi sự kiểm soát gắt gao của Trình Thiếu Phàm...
Trình Thiếu Phàm nói với bọn họ vài câu liền tống cổ bọn họ rời đi càng sớm càng tốt, hắn cũng phân phó người đến giúp Vân Hi đem số tiền này bỏ vào tài khoản ngân hàng giúp cô, đỡ mắc công cô phải đi qua đi lại nhiều nơi cho mệt. Bản thân hắn sau khi trở thành người đứng đầu của tổ chức thì có vô số việc phải làm, nhưng trước hết cứ tận hưởng khoảng thời gian tươi đẹp bên Vân Hi trước đã...
Vì Vân Hi thường xuyên đọc báo lẫn thông tin được cập nhập trên các trang mạng xã hội, cô cũng vô tình biết được sau một trận ốm nặng thì người ta có khả năng sẽ bị mất nhận thức về thế giới hay nói đúng hơn là bị tâm thần nặng. Có người sau khi sốt xong còn không thể tỉnh dậy, hay nói cách khác chính là phải sống thực vật cả đời...
Nhưng may mắn sao phúc khí của Trình Thiếu Phàm quá lớn mà hắn không hề có dấu hiệu bị sốt hay bệnh quá quá nặng, ngược lại còn ngủ vô cùng ngon cho đến tận sáng hôm sau. Trước khi Trình Thiếu Phàm tỉnh lại, Vân Hi nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ dụng cụ đẩy thay băng vết thương cho hắn. Vì miệng vết thương vẫn chưa khép hẳn nên máu vẫn còn rỉ ra một chút thấm vào băng gạc, cô sợ vết thương sẽ bị nhiễm trùng nên tốt nhất là cứ thay băng gạc thường xuyên..
Vân Hi dụi dụi mắt có chút buồn ngủ nhưng vẫn phải kiên nhẫn giúp đỡ Trình Thiếu Phàm, cô cũng phải nấu cho hắn thứ gì đó lót dạ để sau khi tên này tỉnh lại còn có thứ gì đó bỏ vào bụng. Mặc dù bản thân cô biết Trình Thiếu Phàm rất ghét ăn cháo nhưng với cái tình hình sức khỏe của hắn thì chỉ có cháo mới khiến hắn khá lên được đôi chút...dù muốn hay không cô cũng phải bắt hắn ăn cho bằng được...
Trong lúc Vân Hi loay hoay ở dưới bếp thì Trình Thiếu Phàm cũng tỉnh giấc, hắn nhíu mày nhìn xung quanh căn phòng nồng nặng mùi thuốc sát trùng lẫn bịch thuốc vẫn còn nằm trên tủ đầu giường. Rõ ràng hắn cũng chỉ đơn giản bị đạn bắn hai phát mà Vân Hi cứ phải làm quá lên mời bác sĩ về...
Trình Thiếu Phàm để trần thân trên liền bước ra khỏi phòng ngủ tìm kiếm hình bóng của Vân Hi, hắn nhanh chóng tiến lại dụi đầu vào vai cô tỏ ý không hài lòng cho lắm...
"Lại cháo nữa à...tôi không ăn đâu...!"
Vân Hi xoa đầu Trình Thiếu Phàm liên để hắn ngồi trên ghế, cô bưng tô cháo nóng hổi tỏa ra mùi thơm phức đặt trước mặt hắn liên tục dụ hoặc...
"Ngoan...anh ăn một vài miếng lót dạ cũng được, tôi đút cho anh nhé...!"
Trình Thiếu Phàm không thích cháo nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, hắn cảm thấy việc Vân Hi đút cháo cho hắn ăn còn ngon hơn hắn tự ăn gấp mấy lần. Nhưng sao thâm tâm hắn lại có cảm giác người phụ nữ trước mặt đang xem mình là trẻ con mà đối xử...
"Tại tôi đang bị thương nên mới không cầm thìa được, cô đừng có mà xem tôi như đứa trẻ con..."
Vân Hi cười cười liền gật đầu, cô tiếp tục cho Trình Thiếu Phàm ăn thêm vài miếng nữa liền nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài truyền đến. Vân Hi đoán rằng đám người Tu Minh chắc sáng sớm đến thăm tình hình của Trình Thiếu Phàm nhưng không ngờ lại là một đội mua bán nhà đất đang đứng chờ sẵn trước cửa...
"Chào cô, cho hỏi đây có phải nhà của ngài Trình không ạ...?"
Vân Hi đang do dự không biết nên trả lời làm sao thì Trình Thiếu Phàm đã xuất hiện ngay phía sau cô lên tiếng giải thích...
"Chẳng phải lúc trước cô nhờ tôi bán hộ căn biệt thự của Lạc gia hay sao, bọn họ đến để đưa tiền cho cô tiện thể làm thủ tục bán nốt căn nhà này luôn..."
Vân Hi gật đầu liền mời những người môi giới nhà đất vào bên trong, bọn họ cũng không phải loại người câu giờ cũng nhanh chóng đưa tiền mặt cho Vân Hi lẫn bàn về việc sẽ bán căn nhà hiện tại của Trình Thiếu Phàm với giá bao nhiêu thì hợp lý...
Nhưng đối với việc bán nhà thì Trình Thiếu Phàm vẫn không quan tâm cho lắm, chỉ cần bọn họ đưa ra một mức giá có thể chấp nhận được thì hắn cũng bán luôn cho xong để chuyển về biệt thự mới xây dựng ở gần biển. Hình như việc này Trình Thiếu Phàm cũng đã nói với Vân Hi rất nhiều lần rồi nên cô cũng không tỏ ra ngạc nhiên là mấy...
Thứ duy nhất mà Vân Hi quan tâm lúc này chính là đem số tiền lớn sau khi bán nhà bỏ vào tài khoản cá nhân của mình, như vậy sau khi sang nước ngoài cô có thể mua một căn nhà nho nhỏ cho hai chị em cô sống rồi...
Vân Hi bày ra biểu cảm vui vẻ mặc kệ Trình Thiếu Phàm thương lượng mới đám người kia ra sao, cũng không liên quan gì đến cuộc sống sau này của cô. Tuy việc trả thù đã kết thúc tốt đẹp nhưng vấn đề nan giải trước mắt chính là làm thế nào để trốn khỏi sự kiểm soát gắt gao của Trình Thiếu Phàm...
Trình Thiếu Phàm nói với bọn họ vài câu liền tống cổ bọn họ rời đi càng sớm càng tốt, hắn cũng phân phó người đến giúp Vân Hi đem số tiền này bỏ vào tài khoản ngân hàng giúp cô, đỡ mắc công cô phải đi qua đi lại nhiều nơi cho mệt. Bản thân hắn sau khi trở thành người đứng đầu của tổ chức thì có vô số việc phải làm, nhưng trước hết cứ tận hưởng khoảng thời gian tươi đẹp bên Vân Hi trước đã...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.