Ngàn Thế Giới Truy Được Ái Nhân
Chương 6: Chương 1-6
Tuyệt Thế Mạn Châu
17/04/2021
-"Hoàng hậu nương nương ?"- Ái Hi Lạp nhịn lên khô nóng của cơ thể nhìn rõ người trước mắt.
Tử Ngạn đưa tay lên môi ra hiệu im lặng.
Những ngón tay không mềm mại như những nữ tử khác nhưng lại trắng nõn khiến Ái Hi Lạp càng khô nóng hơn.
-"Vương gia, có cần bổn cung giúp không ?"- Tử Ngạn hôn lên phần tai đã đỏ hết của hắn. Tiếng cười trầm thấp lại mang hơi ấm của rượu khiến hắn muốn bỏ qua đạo lý mà rơi vào trầm luân của dục vọng.
Đôi môi mềm mại hiện ra trước mắt, Ái Hi Lạp lại nhớ đến nụ hôn lúc sáng. Xuân dược như được mở cửa, cứ thế mà phát huy hết tác dụng của bản thân.
Ái Hi Lạp cuối cùng cũng không giữ vững lý trí, ngây người theo bản năng mà hôn lên đôi môi hắn khiến hắn khao khát.
Tử Ngạn rất thuận theo, thậm chí còn hưởng thụ sự cuồng nhiệt của hắn. Nàng rất đa tạ kẻ đã hạ xuân dược cho hắn nhưng chạm đến nam nhân của nàng ? Để xem nên làm gì đây. Nữ nhân thì bán vào lầu xanh, nam nhân đem cống thành thái giám. Vẫn chưa đủ a.
-"Ngươi không tập trung"- Ái Hi Lạp vùi mặt vào ngực nàng khó khăn nói.
Tử Ngạn cảm giác việc này còn kích thích hơn cả rượu. Hiếm khi ôn nhu, liếm môi một cái, hôn hôn an ủi lên trán hắn -"Ngoan, nơi đây không tiện, đến nơi khác bổn cung cho ngươi tất"-
Nàng quan sát xung quanh, hiện tại không rảnh để xử lý mấy tên bát nháo. Ái nhân quan trọng hơn, sau này xử lý từng tên cũng không muộn.
Năng lượng của Tử Ngạn lần đầu được sử dụng, không gian ngay lập tức biến đổi. Căn phòng tráng lệ hiện ra, Ái Hi Lạp đã không phân được mọi thứ nữa. Ngấu nghiến hôn lên đôi môi đỏ thẳm kia.
Dưới ánh nên rực rỡ từng bào y phục được tháo ra đến khi chỉ còn là đống vải trên mặt đất.
•
Tử Ngạn lặng im nhìn nam nhân của nàng đang thở đều từng nhịp mà bật cười. Thật đáng yêu.
-"Vương gia, bổn cung thật muốn cùng ngươi mỗi ngày lăn giường"- Nàng thì thầm vào tai hắn rồi hôn lên cần cổ để vết đỏ.
Mắt thấy trời cũng sắp sáng, nên trở về trước khi mọi chuyện rối loạn thôi.
-"Ái Hi Lạp ngủ ngon"- Trước khi đi nàng còn lưu luyến hôn lên môi hắn một cái mới rời đi.
Nàng vừa rời đi, Ái Hi Lạp cũng choàng tỉnh dậy, sờ sờ môi mình, cảm giác căng bóng do hôn quá lâu.
Hắn nhớ đến câu hỏi của hoàng đế sáng nay -"Đệ cũng không còn trẻ, phải nên lập vương phi đi thôi"-
Hắn giả vờ cười đùa -"Chưa tìm được ý trung nhân liền không lập"-
-"Được được tùy đệ, ưng tiểu thư nhà nào ta sẽ giúp đệ ban hôn"-
-"Đa tạ hoàng huynh"-
Ái Hi Lạp lại xoa vết đỏ trên cổ, khóe môi cong cong -"Đệ ưng nương tử của huynh. Huống chi..."- Hắn lại nhìn vệt máu nhỏ xuống tạo thành hoa đỏ thẩm trên đệm trắng tinh -"Huynh không trân trọng nương tử của mình"-
•
Tử Ngạn vươn vai chui vào chăn, vui vẻ đánh một giấc sau một cuộc vận động dài.
-"Hoàng hậu nương nương, hoàng thượng mời người đến ngự hoa viên thưởng thức điểm tâm sáng"- A Tình tiến vào, vui vẻ nói, nàng chẳng biết được chủ tử của mình đã ân ái một đêm rồi, cần được nghỉ ngơi nha.
-"Truyền lời lại, bổn cung đang cảm mạo không thể tiếp đón"- Nàng phất tay đuổi A Tình đi, thật phiền.
A Tình gượng cười -"Hoàng thượng đã mời sẵn thái y, người nói rằng nương nương không cần lo"-
Nàng giật giật khóe môi, cái tên này lại lên cơn gì nữa đây.
-"Ra ngoài trước đi, bổn cung thay y phục"-
A Tình đưa nàng đến ngự hoa viên, từ xa đã trông thái Khê tổng quản, lão cúi đầu thỉnh an nàng rồi sau đó mời nàng vào trong.
Điểm tâm thịnh soạn, đồ ngọt do sứ thần tiến cống cũng không tiếc mang ra.
-"Hoàng hậu, nàng vẫn còn giận trẫm vì chuyện đó sao ?"- Ái Danh Cung vuốt ve khuôn mặt của nàng, quả thật không mềm mại bằng Lan phi nhưng xét về độ xinh đẹp ai qua được mẫu nghi thiên hạ này. Nếu không phải cầm cung kiếm chiến đấu với hắn thì có ra cái dạng này không.
Tử Ngạn tránh né cái tay làm nàng phát nôn, đơn giản ngồi xuống, lấy một miếng bánh cho vào miệng -"Lời của thiên tử, thần thiếp nào dám oán giận"-
-"Lan phi mất con, nếu trẫm thiên vị nàng nhất định lục cung sẽ không phục"- Ái Danh Cung xoa đầu của nàng, lời lẽ thâm tình, giống như hắn đang bảo vệ nàng hơn là trách phạt.
Tuyết Tử Y a Tuyết Tử Y, cô nương đơn thuần như ngươi chẳng trách rơi vào cái bẫy ngọt ngào này.
-"Thần thiếp là mẫu nghi thiên hạ, là người đồng hành cùng hoàng thượng, sao có thể không hiểu đạo lý, là trước đây thần thiếp chưa thông suốt đã gây loạn cho ngài"- Lời lẽ hư tình giả ý, nụ cười phải nào chân thật.
Theo góc nhìn của Khê tổng quản, lão còn thấy hoàng hậu nương nương làm hành động tựa như sắp nôn vậy. Nhưng tấm gương vừa qua khiến lão chỉ thể mắt không thấy, tai không nghe thì tâm sẽ không loạn.
-"Huynh trưởng và tướng quân ở sa trường cũng đã về, lại mang theo chiến công hiển hách cho quốc gia. Đừng khiến họ phật lòng"- Ái Danh Cung hôn lên trán nàng, tựa như năm đó làm với Tử Tuyết Y.
Tử Ngạn trợn mắt, cái tên này làm càn với nàng. Được, tiệc rượu này để xem ngươi còn dám thị uy nữa không.
Tử Ngạn đưa tay lên môi ra hiệu im lặng.
Những ngón tay không mềm mại như những nữ tử khác nhưng lại trắng nõn khiến Ái Hi Lạp càng khô nóng hơn.
-"Vương gia, có cần bổn cung giúp không ?"- Tử Ngạn hôn lên phần tai đã đỏ hết của hắn. Tiếng cười trầm thấp lại mang hơi ấm của rượu khiến hắn muốn bỏ qua đạo lý mà rơi vào trầm luân của dục vọng.
Đôi môi mềm mại hiện ra trước mắt, Ái Hi Lạp lại nhớ đến nụ hôn lúc sáng. Xuân dược như được mở cửa, cứ thế mà phát huy hết tác dụng của bản thân.
Ái Hi Lạp cuối cùng cũng không giữ vững lý trí, ngây người theo bản năng mà hôn lên đôi môi hắn khiến hắn khao khát.
Tử Ngạn rất thuận theo, thậm chí còn hưởng thụ sự cuồng nhiệt của hắn. Nàng rất đa tạ kẻ đã hạ xuân dược cho hắn nhưng chạm đến nam nhân của nàng ? Để xem nên làm gì đây. Nữ nhân thì bán vào lầu xanh, nam nhân đem cống thành thái giám. Vẫn chưa đủ a.
-"Ngươi không tập trung"- Ái Hi Lạp vùi mặt vào ngực nàng khó khăn nói.
Tử Ngạn cảm giác việc này còn kích thích hơn cả rượu. Hiếm khi ôn nhu, liếm môi một cái, hôn hôn an ủi lên trán hắn -"Ngoan, nơi đây không tiện, đến nơi khác bổn cung cho ngươi tất"-
Nàng quan sát xung quanh, hiện tại không rảnh để xử lý mấy tên bát nháo. Ái nhân quan trọng hơn, sau này xử lý từng tên cũng không muộn.
Năng lượng của Tử Ngạn lần đầu được sử dụng, không gian ngay lập tức biến đổi. Căn phòng tráng lệ hiện ra, Ái Hi Lạp đã không phân được mọi thứ nữa. Ngấu nghiến hôn lên đôi môi đỏ thẳm kia.
Dưới ánh nên rực rỡ từng bào y phục được tháo ra đến khi chỉ còn là đống vải trên mặt đất.
•
Tử Ngạn lặng im nhìn nam nhân của nàng đang thở đều từng nhịp mà bật cười. Thật đáng yêu.
-"Vương gia, bổn cung thật muốn cùng ngươi mỗi ngày lăn giường"- Nàng thì thầm vào tai hắn rồi hôn lên cần cổ để vết đỏ.
Mắt thấy trời cũng sắp sáng, nên trở về trước khi mọi chuyện rối loạn thôi.
-"Ái Hi Lạp ngủ ngon"- Trước khi đi nàng còn lưu luyến hôn lên môi hắn một cái mới rời đi.
Nàng vừa rời đi, Ái Hi Lạp cũng choàng tỉnh dậy, sờ sờ môi mình, cảm giác căng bóng do hôn quá lâu.
Hắn nhớ đến câu hỏi của hoàng đế sáng nay -"Đệ cũng không còn trẻ, phải nên lập vương phi đi thôi"-
Hắn giả vờ cười đùa -"Chưa tìm được ý trung nhân liền không lập"-
-"Được được tùy đệ, ưng tiểu thư nhà nào ta sẽ giúp đệ ban hôn"-
-"Đa tạ hoàng huynh"-
Ái Hi Lạp lại xoa vết đỏ trên cổ, khóe môi cong cong -"Đệ ưng nương tử của huynh. Huống chi..."- Hắn lại nhìn vệt máu nhỏ xuống tạo thành hoa đỏ thẩm trên đệm trắng tinh -"Huynh không trân trọng nương tử của mình"-
•
Tử Ngạn vươn vai chui vào chăn, vui vẻ đánh một giấc sau một cuộc vận động dài.
-"Hoàng hậu nương nương, hoàng thượng mời người đến ngự hoa viên thưởng thức điểm tâm sáng"- A Tình tiến vào, vui vẻ nói, nàng chẳng biết được chủ tử của mình đã ân ái một đêm rồi, cần được nghỉ ngơi nha.
-"Truyền lời lại, bổn cung đang cảm mạo không thể tiếp đón"- Nàng phất tay đuổi A Tình đi, thật phiền.
A Tình gượng cười -"Hoàng thượng đã mời sẵn thái y, người nói rằng nương nương không cần lo"-
Nàng giật giật khóe môi, cái tên này lại lên cơn gì nữa đây.
-"Ra ngoài trước đi, bổn cung thay y phục"-
A Tình đưa nàng đến ngự hoa viên, từ xa đã trông thái Khê tổng quản, lão cúi đầu thỉnh an nàng rồi sau đó mời nàng vào trong.
Điểm tâm thịnh soạn, đồ ngọt do sứ thần tiến cống cũng không tiếc mang ra.
-"Hoàng hậu, nàng vẫn còn giận trẫm vì chuyện đó sao ?"- Ái Danh Cung vuốt ve khuôn mặt của nàng, quả thật không mềm mại bằng Lan phi nhưng xét về độ xinh đẹp ai qua được mẫu nghi thiên hạ này. Nếu không phải cầm cung kiếm chiến đấu với hắn thì có ra cái dạng này không.
Tử Ngạn tránh né cái tay làm nàng phát nôn, đơn giản ngồi xuống, lấy một miếng bánh cho vào miệng -"Lời của thiên tử, thần thiếp nào dám oán giận"-
-"Lan phi mất con, nếu trẫm thiên vị nàng nhất định lục cung sẽ không phục"- Ái Danh Cung xoa đầu của nàng, lời lẽ thâm tình, giống như hắn đang bảo vệ nàng hơn là trách phạt.
Tuyết Tử Y a Tuyết Tử Y, cô nương đơn thuần như ngươi chẳng trách rơi vào cái bẫy ngọt ngào này.
-"Thần thiếp là mẫu nghi thiên hạ, là người đồng hành cùng hoàng thượng, sao có thể không hiểu đạo lý, là trước đây thần thiếp chưa thông suốt đã gây loạn cho ngài"- Lời lẽ hư tình giả ý, nụ cười phải nào chân thật.
Theo góc nhìn của Khê tổng quản, lão còn thấy hoàng hậu nương nương làm hành động tựa như sắp nôn vậy. Nhưng tấm gương vừa qua khiến lão chỉ thể mắt không thấy, tai không nghe thì tâm sẽ không loạn.
-"Huynh trưởng và tướng quân ở sa trường cũng đã về, lại mang theo chiến công hiển hách cho quốc gia. Đừng khiến họ phật lòng"- Ái Danh Cung hôn lên trán nàng, tựa như năm đó làm với Tử Tuyết Y.
Tử Ngạn trợn mắt, cái tên này làm càn với nàng. Được, tiệc rượu này để xem ngươi còn dám thị uy nữa không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.