Ngàn Thế Giới Truy Được Ái Nhân
Chương 20: Chương 2-9
Tuyệt Thế Mạn Châu
17/04/2021
Tử Ngạn lặng lẽ nhìn hồ sơ vụ kiện của mình. Nụ cười trên đôi môi lại càng nồng đậm ý tứ hơn nữa.
-"Mẹ anh cũng thật thương em quá đi, hồ sơ rõ ràng đến từng ngóc ngách thế này"- Mặc Nhất Hàn gãi gãi má, tránh đi ánh mắt của Tử Ngạn.
Tử Ngạn bước đến, ngồi lên đùi của hắn, hai tay lại vòng qua cổ, hệt như chú gấu koala. Thổi một ít gió vào vành tai đang đỏ của người nào đó -"Mẹ anh thương em hay anh thương em ?"-
Có thể tài liệu là mẹ của Mặc Nhất Hàn tìm nhưng những thông tin từ nhỏ đến lớn kiểu này duy nhất chỉ có một người thôi.
Mặc Nhất Hàn nghe hỏi, rất nghiêm túc trả lời -"Cả hai đều thương em"-
Mặc Nhất Hàn sợ rằng người yêu của hắn sẽ mang theo ám ảnh trong quá khứ mà đưa vào cuộc sống hiện tại. Hắn muốn mang cho người yêu cảm giác an toàn nhất có thể.
Ngay lúc đang rạo rực lửa tình, Tố Vi thế mà bước vào. Bà vẫn khoác trên mình bộ sườn xám của những quý tộc thời dân quốc. Bà cười khúc khích nhìn hai đứa con của mình ân ái với nhau.
-"Khí thế hừng hực quá ha"- Tố Vi không quên trêu chọc.
Tử Ngạn dần lui xuống ghế ngồi, không phải ngại ngùng gì nhưng trước mặt tiền bối không thể thất lễ được nha. Mặc Nhất Hàn cảm thấy hơi ấm biến mất, hơi khó chịu, nhưng vẫn rất lễ độ -"Mẹ, mẹ đến đây làm gì ?"- Ít nhiều trong giới mafia Tố Vi cũng là gương mặt quen thuộc, nếu để người khác thấy được sẽ phiền phức cho Mặc thị.
Tố Vi dùng cây quạt ở trong tay gõ vào đầu hắn một cái -"Mẹ đến đây làm gì ? Đương nhiên để nhìn mặt con dâu chứ làm gì. Chứ đợi mày mang con bé về chắc mẹ đã lên bàn thờ rồi"-
Hắn xoa xoa đầu -"Đâu có, con định giải quyết xong một số chuyện sẽ đưa em ấy về ra mắt"-
-"Thôi, tốt nhất để bà già này tự thân vận động là tốt nhất"- Tố Vi bỉu môi, hoàn toàn không tin đứa con trai này của bà.
-"Sao lại biết dự án đảo San Hô có vấn đề mà rút lui ?"- Tố Vi luôn để con trai tự giác, bà không thích phải nhắc nhở hay xen vào chuyện đời tư của nó.
-"Con không biết, là em ấy khuyên con nhường dự án đó đi"- Mặc Nhất Hàn không thật sự nhìn rõ sự mạo hiểm của việc này, bởi vì liên quan đến chính phủ thì khó mà đòi tiền bồi thường được.
-"Nếu như không có Tử Đằng là trở thành ngốc tử luôn rồi"- Bà rất ưng ý gật đầu.
-"Mẹ..."- Hắn nhíu mày.
-"Thôi được thôi được, mẹ không nói nữa, hàng cập bến rồi nhớ xử lý đấy, đừng để cho Lâm cáo già đó hớt tay trên"- Tố Vi cùng Lâm lão gia đã là đối thủ trên thương trường đến hắc đạo nhiều năm, con trai bà cũng thừa hưởng mối thù đó.
-"À, mẹ đã sắp xếp ngày khởi kiện, tầm ba tháng nữa phiên tòa sẽ mở. Hai đứa cứ thong thả"- Nói xong Tố Vi cũng chẳng ở lại làm vật cản, bà cần đi giải quyết thằng con ngoài dã thú quý hóa của Lâm lão gia. Muốn có mưu đồ bất chính với con dâu bà ? Chết là còn nhẹ.
Tố Vi đi rồi, Mặc Nhất Hàn lại xem báo cáo về hàng đợt này của tổ chức. Hắn rất ít khi tham gia phi vụ của tổ chức, nhưng đợt hàng này chính phát đạn đầu tiên để tuyên bố khai chiến trực diện với Lâm gia, với tư cách người thừa kế của Mặc gia, hắn phải đích thân xử lý.
-"Tay không đánh giặc, dù thắng dù thua thiệt hại số quân cũng rất nhiều đấy"- Tử Ngạn hôn lên má của hắn, nhẹ nhàng nói.
Mặc Nhất Hàn trầm ngâm, ôm lấy vòng eo của Tử Ngạn -"Dương Đông Kích Tây"- Xét về phần kinh nghiệm, Lâm lão gia chắc chắn là người lõi đời, không thể trực diện mà đánh thắng lão. Vậy phải chơi mưu lược rồi.
•
Quán bar dưới trướng của Lâm Hòa đóng cửa, kéo theo rất nhiều hệ lụy. Đặc biệt là sự bất đồng giữa các đàn em với nhau. Nhưng quan trọng trên hết chính là sự tức giận của cha hắn.
-"Thứ ngu si, không chỉ dành một dự án rác, để Mặc gia chiếm lợi. Bây giờ đến cả giới hắc đạo cũng khinh bỉ. Mày khiến Lâm gia mất mặt quá"- Lâm lão gia dùng gậy không ngừng đánh nam nhân dưới đất.
-"Mày cũng giống mẹ mày, đều ngu dốt, vô dụng như nhau"- Lão càng đánh càng hăng, đến cả khuôn mặt đều đỏ mà thở dốc.
-"Chuyến hàng lần này không cướp được thì Lâm gia coi như triệt để mất hết danh tiếng, cút cho tao"- Lão đã chuẩn bị tỉ mỉ kế hoạch, mấy mươi năm Tố Vi luôn âm thầm đấu cùng lão sứt đầu mẻ trán, hiện tại sắp công khai đấu đá, nếu như không chống đỡ được phát đạn lần này, chắc chắn các tổ chức khác sẽ về phe của Tố Vi. Lão không thể để việc này xảy ra.
Lão xoa xoa mi tâm, không thể không nói, Lâm Hòa là đứa con duy nhất dám làm những việc này, là đứa con duy nhất có tham vọng cũng như thủ đoạn để làm việc. Nhưng lần này, hắn đã quá sơ xuất.
Nhưng Mặc Nhất Hàn sao có thể biết mảnh đất đó có vấn đề. Đây chính là bí mật của các bậc tiền bối trong giới hắc đạo thôi mà. Dựa theo tính cách của Tố Vi chắc chắn sẽ không nói. Vậy tại sao ...
-"Mẹ anh cũng thật thương em quá đi, hồ sơ rõ ràng đến từng ngóc ngách thế này"- Mặc Nhất Hàn gãi gãi má, tránh đi ánh mắt của Tử Ngạn.
Tử Ngạn bước đến, ngồi lên đùi của hắn, hai tay lại vòng qua cổ, hệt như chú gấu koala. Thổi một ít gió vào vành tai đang đỏ của người nào đó -"Mẹ anh thương em hay anh thương em ?"-
Có thể tài liệu là mẹ của Mặc Nhất Hàn tìm nhưng những thông tin từ nhỏ đến lớn kiểu này duy nhất chỉ có một người thôi.
Mặc Nhất Hàn nghe hỏi, rất nghiêm túc trả lời -"Cả hai đều thương em"-
Mặc Nhất Hàn sợ rằng người yêu của hắn sẽ mang theo ám ảnh trong quá khứ mà đưa vào cuộc sống hiện tại. Hắn muốn mang cho người yêu cảm giác an toàn nhất có thể.
Ngay lúc đang rạo rực lửa tình, Tố Vi thế mà bước vào. Bà vẫn khoác trên mình bộ sườn xám của những quý tộc thời dân quốc. Bà cười khúc khích nhìn hai đứa con của mình ân ái với nhau.
-"Khí thế hừng hực quá ha"- Tố Vi không quên trêu chọc.
Tử Ngạn dần lui xuống ghế ngồi, không phải ngại ngùng gì nhưng trước mặt tiền bối không thể thất lễ được nha. Mặc Nhất Hàn cảm thấy hơi ấm biến mất, hơi khó chịu, nhưng vẫn rất lễ độ -"Mẹ, mẹ đến đây làm gì ?"- Ít nhiều trong giới mafia Tố Vi cũng là gương mặt quen thuộc, nếu để người khác thấy được sẽ phiền phức cho Mặc thị.
Tố Vi dùng cây quạt ở trong tay gõ vào đầu hắn một cái -"Mẹ đến đây làm gì ? Đương nhiên để nhìn mặt con dâu chứ làm gì. Chứ đợi mày mang con bé về chắc mẹ đã lên bàn thờ rồi"-
Hắn xoa xoa đầu -"Đâu có, con định giải quyết xong một số chuyện sẽ đưa em ấy về ra mắt"-
-"Thôi, tốt nhất để bà già này tự thân vận động là tốt nhất"- Tố Vi bỉu môi, hoàn toàn không tin đứa con trai này của bà.
-"Sao lại biết dự án đảo San Hô có vấn đề mà rút lui ?"- Tố Vi luôn để con trai tự giác, bà không thích phải nhắc nhở hay xen vào chuyện đời tư của nó.
-"Con không biết, là em ấy khuyên con nhường dự án đó đi"- Mặc Nhất Hàn không thật sự nhìn rõ sự mạo hiểm của việc này, bởi vì liên quan đến chính phủ thì khó mà đòi tiền bồi thường được.
-"Nếu như không có Tử Đằng là trở thành ngốc tử luôn rồi"- Bà rất ưng ý gật đầu.
-"Mẹ..."- Hắn nhíu mày.
-"Thôi được thôi được, mẹ không nói nữa, hàng cập bến rồi nhớ xử lý đấy, đừng để cho Lâm cáo già đó hớt tay trên"- Tố Vi cùng Lâm lão gia đã là đối thủ trên thương trường đến hắc đạo nhiều năm, con trai bà cũng thừa hưởng mối thù đó.
-"À, mẹ đã sắp xếp ngày khởi kiện, tầm ba tháng nữa phiên tòa sẽ mở. Hai đứa cứ thong thả"- Nói xong Tố Vi cũng chẳng ở lại làm vật cản, bà cần đi giải quyết thằng con ngoài dã thú quý hóa của Lâm lão gia. Muốn có mưu đồ bất chính với con dâu bà ? Chết là còn nhẹ.
Tố Vi đi rồi, Mặc Nhất Hàn lại xem báo cáo về hàng đợt này của tổ chức. Hắn rất ít khi tham gia phi vụ của tổ chức, nhưng đợt hàng này chính phát đạn đầu tiên để tuyên bố khai chiến trực diện với Lâm gia, với tư cách người thừa kế của Mặc gia, hắn phải đích thân xử lý.
-"Tay không đánh giặc, dù thắng dù thua thiệt hại số quân cũng rất nhiều đấy"- Tử Ngạn hôn lên má của hắn, nhẹ nhàng nói.
Mặc Nhất Hàn trầm ngâm, ôm lấy vòng eo của Tử Ngạn -"Dương Đông Kích Tây"- Xét về phần kinh nghiệm, Lâm lão gia chắc chắn là người lõi đời, không thể trực diện mà đánh thắng lão. Vậy phải chơi mưu lược rồi.
•
Quán bar dưới trướng của Lâm Hòa đóng cửa, kéo theo rất nhiều hệ lụy. Đặc biệt là sự bất đồng giữa các đàn em với nhau. Nhưng quan trọng trên hết chính là sự tức giận của cha hắn.
-"Thứ ngu si, không chỉ dành một dự án rác, để Mặc gia chiếm lợi. Bây giờ đến cả giới hắc đạo cũng khinh bỉ. Mày khiến Lâm gia mất mặt quá"- Lâm lão gia dùng gậy không ngừng đánh nam nhân dưới đất.
-"Mày cũng giống mẹ mày, đều ngu dốt, vô dụng như nhau"- Lão càng đánh càng hăng, đến cả khuôn mặt đều đỏ mà thở dốc.
-"Chuyến hàng lần này không cướp được thì Lâm gia coi như triệt để mất hết danh tiếng, cút cho tao"- Lão đã chuẩn bị tỉ mỉ kế hoạch, mấy mươi năm Tố Vi luôn âm thầm đấu cùng lão sứt đầu mẻ trán, hiện tại sắp công khai đấu đá, nếu như không chống đỡ được phát đạn lần này, chắc chắn các tổ chức khác sẽ về phe của Tố Vi. Lão không thể để việc này xảy ra.
Lão xoa xoa mi tâm, không thể không nói, Lâm Hòa là đứa con duy nhất dám làm những việc này, là đứa con duy nhất có tham vọng cũng như thủ đoạn để làm việc. Nhưng lần này, hắn đã quá sơ xuất.
Nhưng Mặc Nhất Hàn sao có thể biết mảnh đất đó có vấn đề. Đây chính là bí mật của các bậc tiền bối trong giới hắc đạo thôi mà. Dựa theo tính cách của Tố Vi chắc chắn sẽ không nói. Vậy tại sao ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.