Chương 20: không tính là thiệt!
Hoa Tiểu Lê
14/09/2023
Ngày đầu Tịch Hy về Tần gia làm dâu nhưng mẹ chồng cô lại rất thoải mái.
Thậm chí thấy vợ chồng cô xuống nhà muộn bà còn cười thầm hài lòng. Bà
chỉ mong đôi trẻ này cứ quấn quýt nhau càng nhiều càng tốt. Một nồi canh gà hầm thảo dược đang sôi sùng sục trên bếp, chỉ đợi người xuống liền
có thể ăn.
***
Tần Lãnh dịu dàng lau sạch thân thể cho vợ, để cô nghỉ ngơi một lát. Anh quan tâm:
- Nếu mệt thì em nghỉ làm một buổi đi.
Tịch Hy đang lim dim nhưng vẫn nói:
- Không sao, nghỉ ngơi lát sẽ ổn.
Cả hai vẫn trên giường, Tần Lãnh ôm cô từ phía sau, gục đầu vào vai cô rồi thì thầm:
- Cảm ơn em đã sẵn sàng tiếp nhận anh.
- Chúng ta đã là vợ chồng rồi.
Tịch Hy nhắc nhở, Tần Lãnh đương nhiên biết, nhưng anh đã từng nghĩ sẽ mất một thời gian. Cô không xoay người lại cứ để anh ôm mình. Mất vài giây yên lặng, Tịch Hy hỏi:
- Em biết mẹ từng tìm nhiều mối xem mắt cho anh. Sao anh lại đồng ý em nhanh đến thế?
Hơi bất ngờ nhưng Tần Lãnh vẫn ôn nhu trả lời:
- Mẹ kể về em nhiều hơn những người khác.
Tịch Hy nghe vậy tò mò:
- Chỉ thế thôi sao?
- Không, anh thích em ngay từ lần đầu gặp. Em rõ ràng ngồi đợi anh, nhưng nói với người ta là đang chờ chồng.
- Giờ thì đúng là chồng rồi. Em ngay từ đầu đã nhìn trúng người chồng là anh!
- Anh biết!
Tịch Hy thấy anh biết hết nhưng vẫn thuận theo ý mình:
- Tần Lãnh!
- Sao em?
- Anh chịu thiệt thòi rồi!
- Có được em thì không tính là thiệt!
Tịch Hy nghe chồng bộc bạch mà mủi lòng. Cô đưa tay nắm lấy bàn tay to lớn đang đặt trên eo mình, sờ sờ nhẹ nhàng mà không đáp lại. Cả hai cứ ôm nhau như vậy, thậm chí rèm cửa còn không đóng, ánh sáng ban mai nhè nhẹ lấp ló chiếu vào căn phòng.
Trời sáng tỏ, hai người chuẩn bị đồ để mặc đi làm. Vẫn là Tịch Hy chuẩn bị áo sơ mi cho anh. Nhìn chiếc áo khi nãy đã nhăn nhúm khiến cô hơi xấu hổ. Mặt đối mặt, cô nhẹ nhàng cài từng cúc áo cho chồng mình. Cảm giác hai người đã gần thêm một bước. Xong xuôi, Tần Lãnh lấy một chiếc đồng hồ trong tủ, đeo lên tay mình. Tịch Hy vẫn đứng đó nhìn từng thao tác của anh, đâu cũng toát lên vẻ nam tính khó cưỡng.
Tần Lãnh tưởng cô thích đồng hồ của mình, bèn hỏi:
- Em thích chiếc này sao?
Tịch Hy để chống chế cho sự ham sắc của mình, bèn gật gù:
- Khá đẹp, hợp với anh đó.
Rồi cô nhanh chóng thay đồ, cả hai đợi nhau cùng đi xuống dưới nhà. Phòng bếp đã thơm nức mùi đồ ăn.
Tần phu nhân thấy gương mặt ai nấy đều rạng rỡ bèn vui như mở cờ trong bụng. Bà cẩn thận múc canh gà vào bát cho hai người.
- Đợt gần đây mẹ thấy con vất vả, nên nấu món này cho con tẩm bổ.
Tịch Hy đã mất bố mẹ, lại ở một mình, em trai thì ham chơi. Nay được quan tâm chăm sóc, cả ba người quây quần cùng nhau ăn sáng. Không khí rất ấm áp, hoà thuận, trong lòng dâng lên cảm động:
- Con cảm ơn mẹ nhiều!
Ăn xong, Tần Lãnh chủ động bảo đưa cô tới công ty. Hôm qua cô không đi xe tới, nên cũng đồng ý. Trên xe Tần Lãnh còn chìa ra mấy cái chìa khoá cho cô:
- Trong gara còn mấy chiếc xe, em cứ lấy dùng, có những lúc có thể anh không đưa em đi làm được.
Tịch Hy nhìn anh, cô chưa từng đòi hỏi anh phải đưa mình đi làm mỗi ngày.
- Em cũng có xe mà! Lát em sẽ bảo Kim Ưng mang tới!
- Không sao, em cứ cầm đi, có lúc sẽ cần. Tất cả là của em!
Tịch Hy bối rối, chỉ nhận bừa lấy một cái chìa khoá, cầm trên tay lắc lắc nhìn anh:
- Cảm ơn anh, em lấy chiếc này là được rồi.
Do có trợ lý Lâu Nghiêu lái xe nên họ không nói chuyện nhiều, chỉ hỏi han về công việc.
Xe tới sảnh Tịch thị, nhìn cặp vợ chồng son đưa đón nhau làm ai cũng ghen tị. Quả là xứng đôi vừa lứa!
***
Tần Lãnh dịu dàng lau sạch thân thể cho vợ, để cô nghỉ ngơi một lát. Anh quan tâm:
- Nếu mệt thì em nghỉ làm một buổi đi.
Tịch Hy đang lim dim nhưng vẫn nói:
- Không sao, nghỉ ngơi lát sẽ ổn.
Cả hai vẫn trên giường, Tần Lãnh ôm cô từ phía sau, gục đầu vào vai cô rồi thì thầm:
- Cảm ơn em đã sẵn sàng tiếp nhận anh.
- Chúng ta đã là vợ chồng rồi.
Tịch Hy nhắc nhở, Tần Lãnh đương nhiên biết, nhưng anh đã từng nghĩ sẽ mất một thời gian. Cô không xoay người lại cứ để anh ôm mình. Mất vài giây yên lặng, Tịch Hy hỏi:
- Em biết mẹ từng tìm nhiều mối xem mắt cho anh. Sao anh lại đồng ý em nhanh đến thế?
Hơi bất ngờ nhưng Tần Lãnh vẫn ôn nhu trả lời:
- Mẹ kể về em nhiều hơn những người khác.
Tịch Hy nghe vậy tò mò:
- Chỉ thế thôi sao?
- Không, anh thích em ngay từ lần đầu gặp. Em rõ ràng ngồi đợi anh, nhưng nói với người ta là đang chờ chồng.
- Giờ thì đúng là chồng rồi. Em ngay từ đầu đã nhìn trúng người chồng là anh!
- Anh biết!
Tịch Hy thấy anh biết hết nhưng vẫn thuận theo ý mình:
- Tần Lãnh!
- Sao em?
- Anh chịu thiệt thòi rồi!
- Có được em thì không tính là thiệt!
Tịch Hy nghe chồng bộc bạch mà mủi lòng. Cô đưa tay nắm lấy bàn tay to lớn đang đặt trên eo mình, sờ sờ nhẹ nhàng mà không đáp lại. Cả hai cứ ôm nhau như vậy, thậm chí rèm cửa còn không đóng, ánh sáng ban mai nhè nhẹ lấp ló chiếu vào căn phòng.
Trời sáng tỏ, hai người chuẩn bị đồ để mặc đi làm. Vẫn là Tịch Hy chuẩn bị áo sơ mi cho anh. Nhìn chiếc áo khi nãy đã nhăn nhúm khiến cô hơi xấu hổ. Mặt đối mặt, cô nhẹ nhàng cài từng cúc áo cho chồng mình. Cảm giác hai người đã gần thêm một bước. Xong xuôi, Tần Lãnh lấy một chiếc đồng hồ trong tủ, đeo lên tay mình. Tịch Hy vẫn đứng đó nhìn từng thao tác của anh, đâu cũng toát lên vẻ nam tính khó cưỡng.
Tần Lãnh tưởng cô thích đồng hồ của mình, bèn hỏi:
- Em thích chiếc này sao?
Tịch Hy để chống chế cho sự ham sắc của mình, bèn gật gù:
- Khá đẹp, hợp với anh đó.
Rồi cô nhanh chóng thay đồ, cả hai đợi nhau cùng đi xuống dưới nhà. Phòng bếp đã thơm nức mùi đồ ăn.
Tần phu nhân thấy gương mặt ai nấy đều rạng rỡ bèn vui như mở cờ trong bụng. Bà cẩn thận múc canh gà vào bát cho hai người.
- Đợt gần đây mẹ thấy con vất vả, nên nấu món này cho con tẩm bổ.
Tịch Hy đã mất bố mẹ, lại ở một mình, em trai thì ham chơi. Nay được quan tâm chăm sóc, cả ba người quây quần cùng nhau ăn sáng. Không khí rất ấm áp, hoà thuận, trong lòng dâng lên cảm động:
- Con cảm ơn mẹ nhiều!
Ăn xong, Tần Lãnh chủ động bảo đưa cô tới công ty. Hôm qua cô không đi xe tới, nên cũng đồng ý. Trên xe Tần Lãnh còn chìa ra mấy cái chìa khoá cho cô:
- Trong gara còn mấy chiếc xe, em cứ lấy dùng, có những lúc có thể anh không đưa em đi làm được.
Tịch Hy nhìn anh, cô chưa từng đòi hỏi anh phải đưa mình đi làm mỗi ngày.
- Em cũng có xe mà! Lát em sẽ bảo Kim Ưng mang tới!
- Không sao, em cứ cầm đi, có lúc sẽ cần. Tất cả là của em!
Tịch Hy bối rối, chỉ nhận bừa lấy một cái chìa khoá, cầm trên tay lắc lắc nhìn anh:
- Cảm ơn anh, em lấy chiếc này là được rồi.
Do có trợ lý Lâu Nghiêu lái xe nên họ không nói chuyện nhiều, chỉ hỏi han về công việc.
Xe tới sảnh Tịch thị, nhìn cặp vợ chồng son đưa đón nhau làm ai cũng ghen tị. Quả là xứng đôi vừa lứa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.