Chương 75: Bất phân thắng bại
Thiên Bình
03/05/2021
Trận đấu súng diễn ra vô cùng kịch liệt. Hoa Vinh không ngờ thế lực đằng sau Lý Dịch Phong lại vô cùng lớn mạnh như vậy, cũng may là ngay từ đầu anh đã không hề khinh địch liền cho điều động gần như hoàn toàn lực lượng để giải cứu cho Lý Tử Thất.
Phe của Lý Dịch Phong ban đầu chiếm thế thượng phong bởi đây là địa bàn của anh ta. Đội đặc nhiệm của Hoa Vinh chưa từng quen thuộc đặc điểm nơi đây. Nhưng với khả năng dày dặn kinh nghiệm tác chiến trường kỳ cùng Hoa Vinh, rất nhanh bên Hoa Vinh đã cân bằng lực lượng với Lý Dịch Phong.
Tuy nhiên sự thương vong là không thể tránh khỏi, có liên tiếp những người ngã xuống của hai phe nhưng cuộc chiến vẫn tiếp diễn không hề ngừng lại.
Trên những bức tường của khu Phượng Viên chi chít những đầu đạn găm trên đó. Mặc dù phe của Hoa Vinh toàn bộ đều mặc áo chống đạn nhưng do bên phe địch khá đông nên cũng liên tiếp gặp khó khăn trong việc thực hiện kế hoạch tác chiến.
Trận chiến bắt đầu được một lúc nhưng nhân lúc không ai để ý, Lý Dịch Phong đã lẻn đi đâu mất. Hoa Vinh mãi một lúc sau mới phát hiện ra sự không có mặt của Lý Dịch Phong liền lớn tiếng nói.
“Thật sự không ngờ đường đường là Lý Tổng của tập đoàn Lý Thị lại là con rùa rụt đầu. Có giỏi thì ra đây đấu tay đôi này.”
Nhưng đáp lại lời Hoa Vinh chỉ là những tiếng súng đạn cứ liên tiếp nổ ra mà không hề thấy Lý Dịch Phong đâu. Hoa Vinh càng nghĩ càng thấy quái lạ, không thể nào đột nhiên hắn ta lại biến mất như thế được, càng nghĩ càng thấy không ổn.
Hoa Vinh quan sát khắp xung quanh, nhìn cả trên ban công lầu 1 cố để tìm Lý Dịch Phong và Lý Tử Thất. Nếu như ở dưới đây không thể ẩn nấp vậy thì có thể là ở trên kia. Hoa Vinh giương mắt nhìn lên ban công rồi tập trung giương súng lên đó bắn liền một phát. Bỗng nhiên từ các chậu cây có bóng người tránh sang một bên, sau đó là một phát đạn đáp trả lại.
“Quả nhiên…” - Hoa Vinh kỳ thực đã đoán đúng.
Lý Dịch Phong sau khi đánh lẻ bị phát giác liền bước ra khỏi chỗ nấp trực tiếp đấu súng tay đôi với Hoa Vinh.
“Không hổ danh là người đứng đầu một tổ chức ngầm lớn nhất của thành phố S. Thân thủ rất nhạy bén. Nhưng mà anh cũng đừng coi thường tôi.” - Lý Dịch Phong vừa nói vừa liên tiếp xả súng vào Hoa Vinh.
Hoa Vinh tỏ ra không hề nao núng, cũng không hề rơi vào cái bẫy khiêu khích của Lý Dịch Phong. Anh nhẹ nhàng tìm chỗ lẩn tránh những phát đạn đó rồi tiến hành phục kích trở lại.
Đối với một người kinh doanh bình thường không thể nào lại có thế lực lớn như vậy. Hoa Vinh thắc mắc rằng liệu phía sau Lý Dịch Phong còn những bí mật nào nữa mà anh chưa biết tới? Người này vô cùng thần bí, Hoa Vinh định bụng sau khi trở về sẽ cho người điều tra Lý Dịch Phong một cách cặn kẽ.
Lý Tử Thất ở trên lầu 3 của Phượng Viên nghe âm thanh ẩu đả phía dưới liền âm thầm nghe ngóng. Nhưng mặc dù đang phải chiến đấu nhưng Lý Dịch Phong vẫn thận trọng cắt cử người trông chừng cô không chút nào lơi lỏng.
Lý Tử Thất hoàn toàn không biết gì về tình hình ở bên dưới nhưng có động tĩnh như vậy cô liền đoán có thể là Hoa Vinh đã tới đây giải cứu cô, nhất thời Lý Tử Thất cảm thấy liền có hy vọng.
Thế nhưng từ lúc bắt đầu Lý Tử Thất nghe được phát súng đầu tiên cho đến bây giờ đã là một canh giờ trôi qua. Đây là một thời gian khá dài cho một cuộc đấu súng thông thường nên Lý Tử Thất cảm thấy vô cùng lo lắng. Cô suy đoán có khi nào Lý Dịch Phong lại giở thủ đoạn nào đó gây áp lực cho Hoa Vinh hay không.
Nghĩ vậy Lý Tử Thất vô cùng sốt ruột cứ đi qua đi lại trong phòng. Cô không muốn mình cứ mãi bị nhốt nơi này một cách bất lực không thể làm được gì. Bởi vốn tính tình của cô luôn rất kiên cường, bảo cô giống như một nàng công chúa như trong cổ tích đợi hoàng tử đến giải cứu là không thể nào.
Nhưng vấn đề bây giờ là làm sao thoát khỏi hai tên canh cửa ấy trong khi cơ thể của cô bây giờ bỗng nhiên mệt mỏi lạ thường, chỉ e với sức lực của cô không thể nào đánh bại được hai kẻ đó.
Ngay lúc ấy, Lý Tử Thất đột nhiên nhìn thấy tấm màn treo trên cửa sổ, trong đầu cô liền nghĩ ra một sáng kiến. Cô tiến đến lấy hết sức giật tấm màn xuống rồi dùng hết sức lực còn lại để xé tấm màn ra thành nhiều dây vải nhỏ. Hai tên đàn em của Lý Dịch Phong đang canh cửa bên ngoài bỗng nghe thấy tiếng động lạ trong phòng liền lên tiếng.
“Cô đang cái làm gì vậy?”
Phe của Lý Dịch Phong ban đầu chiếm thế thượng phong bởi đây là địa bàn của anh ta. Đội đặc nhiệm của Hoa Vinh chưa từng quen thuộc đặc điểm nơi đây. Nhưng với khả năng dày dặn kinh nghiệm tác chiến trường kỳ cùng Hoa Vinh, rất nhanh bên Hoa Vinh đã cân bằng lực lượng với Lý Dịch Phong.
Tuy nhiên sự thương vong là không thể tránh khỏi, có liên tiếp những người ngã xuống của hai phe nhưng cuộc chiến vẫn tiếp diễn không hề ngừng lại.
Trên những bức tường của khu Phượng Viên chi chít những đầu đạn găm trên đó. Mặc dù phe của Hoa Vinh toàn bộ đều mặc áo chống đạn nhưng do bên phe địch khá đông nên cũng liên tiếp gặp khó khăn trong việc thực hiện kế hoạch tác chiến.
Trận chiến bắt đầu được một lúc nhưng nhân lúc không ai để ý, Lý Dịch Phong đã lẻn đi đâu mất. Hoa Vinh mãi một lúc sau mới phát hiện ra sự không có mặt của Lý Dịch Phong liền lớn tiếng nói.
“Thật sự không ngờ đường đường là Lý Tổng của tập đoàn Lý Thị lại là con rùa rụt đầu. Có giỏi thì ra đây đấu tay đôi này.”
Nhưng đáp lại lời Hoa Vinh chỉ là những tiếng súng đạn cứ liên tiếp nổ ra mà không hề thấy Lý Dịch Phong đâu. Hoa Vinh càng nghĩ càng thấy quái lạ, không thể nào đột nhiên hắn ta lại biến mất như thế được, càng nghĩ càng thấy không ổn.
Hoa Vinh quan sát khắp xung quanh, nhìn cả trên ban công lầu 1 cố để tìm Lý Dịch Phong và Lý Tử Thất. Nếu như ở dưới đây không thể ẩn nấp vậy thì có thể là ở trên kia. Hoa Vinh giương mắt nhìn lên ban công rồi tập trung giương súng lên đó bắn liền một phát. Bỗng nhiên từ các chậu cây có bóng người tránh sang một bên, sau đó là một phát đạn đáp trả lại.
“Quả nhiên…” - Hoa Vinh kỳ thực đã đoán đúng.
Lý Dịch Phong sau khi đánh lẻ bị phát giác liền bước ra khỏi chỗ nấp trực tiếp đấu súng tay đôi với Hoa Vinh.
“Không hổ danh là người đứng đầu một tổ chức ngầm lớn nhất của thành phố S. Thân thủ rất nhạy bén. Nhưng mà anh cũng đừng coi thường tôi.” - Lý Dịch Phong vừa nói vừa liên tiếp xả súng vào Hoa Vinh.
Hoa Vinh tỏ ra không hề nao núng, cũng không hề rơi vào cái bẫy khiêu khích của Lý Dịch Phong. Anh nhẹ nhàng tìm chỗ lẩn tránh những phát đạn đó rồi tiến hành phục kích trở lại.
Đối với một người kinh doanh bình thường không thể nào lại có thế lực lớn như vậy. Hoa Vinh thắc mắc rằng liệu phía sau Lý Dịch Phong còn những bí mật nào nữa mà anh chưa biết tới? Người này vô cùng thần bí, Hoa Vinh định bụng sau khi trở về sẽ cho người điều tra Lý Dịch Phong một cách cặn kẽ.
Lý Tử Thất ở trên lầu 3 của Phượng Viên nghe âm thanh ẩu đả phía dưới liền âm thầm nghe ngóng. Nhưng mặc dù đang phải chiến đấu nhưng Lý Dịch Phong vẫn thận trọng cắt cử người trông chừng cô không chút nào lơi lỏng.
Lý Tử Thất hoàn toàn không biết gì về tình hình ở bên dưới nhưng có động tĩnh như vậy cô liền đoán có thể là Hoa Vinh đã tới đây giải cứu cô, nhất thời Lý Tử Thất cảm thấy liền có hy vọng.
Thế nhưng từ lúc bắt đầu Lý Tử Thất nghe được phát súng đầu tiên cho đến bây giờ đã là một canh giờ trôi qua. Đây là một thời gian khá dài cho một cuộc đấu súng thông thường nên Lý Tử Thất cảm thấy vô cùng lo lắng. Cô suy đoán có khi nào Lý Dịch Phong lại giở thủ đoạn nào đó gây áp lực cho Hoa Vinh hay không.
Nghĩ vậy Lý Tử Thất vô cùng sốt ruột cứ đi qua đi lại trong phòng. Cô không muốn mình cứ mãi bị nhốt nơi này một cách bất lực không thể làm được gì. Bởi vốn tính tình của cô luôn rất kiên cường, bảo cô giống như một nàng công chúa như trong cổ tích đợi hoàng tử đến giải cứu là không thể nào.
Nhưng vấn đề bây giờ là làm sao thoát khỏi hai tên canh cửa ấy trong khi cơ thể của cô bây giờ bỗng nhiên mệt mỏi lạ thường, chỉ e với sức lực của cô không thể nào đánh bại được hai kẻ đó.
Ngay lúc ấy, Lý Tử Thất đột nhiên nhìn thấy tấm màn treo trên cửa sổ, trong đầu cô liền nghĩ ra một sáng kiến. Cô tiến đến lấy hết sức giật tấm màn xuống rồi dùng hết sức lực còn lại để xé tấm màn ra thành nhiều dây vải nhỏ. Hai tên đàn em của Lý Dịch Phong đang canh cửa bên ngoài bỗng nghe thấy tiếng động lạ trong phòng liền lên tiếng.
“Cô đang cái làm gì vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.