Chương 21: Quên hẹn
Thiên Bình
03/05/2021
Đỗ Nam cũng không ở lại lâu, nói chuyện cùng Lý Tử Thất một lát liền rời đi. Ban đầu cô còn tưởng cậu ta sẽ huấn luyện võ luôn cho mình, đến lúc cậu ta rời đi mới biết không phải. Lý Tử Thất đợi đến nhàm chán ở căn nhà gỗ. Sau khi nói chuyện với Đỗ Nam thì cô cũng biết đi về một mình không được an toàn, tuy rất muốn biết lý do là gì nhưng cô không muốn mình khinh suất. Đằng nào thời cơ cũng chưa đến, lần này phải có kế hoạch rõ ràng chứ không thể thất bại như lần trước được. Cô cũng rất am hiểu lùi một bước để đạt được mục đích nhé.
Đợi hơn một giờ, Lôi Hạo Nhiên đến. Lý Tử Thất vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ anh ta không bận vụ đơn hàng kia sao?? Tôn Hạo phải đi công tác mà anh ta còn có thời gian dạy mình??
“Đừng ngạc nhiên thế. Tôi cũng không rảnh rỗi đâu, phải hy sinh buổi trưa để tới dạy cô đây, chỉ có hai tiếng thôi” - Lôi Hạo Nhiên nhìn vẻ kinh ngạc kia thì cũng đoán được cô đang thắc mắc điều gì rồi.
“Anh không phải đi công tác như Tôn Hạo sao??”
“Không”
“Tôi còn nghĩ người huấn luyện võ sẽ là ai đó ít quan trọng hơn anh”
“Quan trọng??” - Lôi Hạo Nhiên nghe thế thì cảm thấy buồn cười - “Ý cô là sao??”
“Tôi cho là anh cùng Tôn Hạo và Đỗ Vy hẳn là tâm phúc của Trần Hoa Vinh, rất bận rộn, sẽ thường xuyên chạy đông chạy tây cùng anh ta”
Lôi Hạo Nhiên gật gật
“Đúng là bọn tôi rất bận, đều là trợ lý sát sườn, không rảnh. Nhưng vì huấn luyện cho cô mà tôi đặc biệt bị triệu hoán tới đây. Trần Hoa Vinh không yên tâm giao cô cho người khác. Không phải Tôn Hạo không dứt được bên kia thì hẳn là cũng không thoát đâu” - kể cũng lạ lùng, anh không cho rằng cô gái này rất giỏi đến mức phải đích thân anh và Tôn Hạo huấn luyện, Trần Hoa Vinh lại rất coi trọng cô.
Lý Tử Thất nhìn vẻ tìm tòi và thắc mắc trong mắt Lôi Hạo Nhiên, cũng không rõ anh ra đang nghĩ gì. Nhưng cô cũng khá quan tâm đến lời anh ta nói, không lẽ Trần Hoa Vinh đặc biệt quan tâm đến việc huấn luyện cô, anh ta thực sự lo lắng cho cô?? Không phải Lý Tử Thất không suy nghĩ đến sự bảo vệ của anh khi đưa cô đến đây, cũng như sự cố chấp khi giữ cô ở lại biệt thự.
Lôi Hạo Nhiên quả thật rất bận, không muốn lãng phí thời gian tám chuyện nên lập tức phổ biến nội dung huấn luyện cho Lý Tử Thất. Bởi vì là tập võ nên địa điểm huấn luyện của bọn họ là ở ngay sân đất ngoài nhà gỗ nhỏ, nơi có rất nhiều mộc nhân thung. Lý Tử Thất chưa từng được chứng kiến thân thủ của Lôi Hạo Nhiên, nhưng dựa vào kinh nghiệm tiếp xúc cùng Tôn Hạo, cô tin là tâm phúc của Trần Hoa Vinh đều là cao thủ. Cô cũng rất tò mò, không biết Đỗ Vy thì sao nhỉ?? Thông thường trong các bộ phim, những cô gái như Đỗ Vy sẽ đóng vai trò đi làm gián điệp tình báo, nhưng lần trước rõ ràng người làm gián điệp lại là Lôi Hạo Nhiên.
Hai tiếng huấn luyện này đúng là hai tiếng vận động mệt nhất trong hai mươi mốt năm sống trên đời của Lý Tử Thất. Cho dù là hồi tập luyện đi thi đấu cô cũng không mệt như vậy. Bởi vì cô đã có sẵn nền tảng không tồi, Lôi Hạo Nhiên liền trực tiếp cùng cô so tài, vừa dạy cô lại vừa thăm dò khả năng của cô. Anh ta không chút vất vả vờn qua vờn lại suốt hai tiếng đồng hồ. Đánh hăng đến mức Lý Tử Thất cũng không có thời gian mở miệng bảo ngừng, chỉ sợ trong giây phút mở miệng sẽ bị hụt hơi mà lăn ra đất.
“Không tồi nha Tử Thất, cô học võ bao lâu rồi??” - trình độ của Lý Tử Thất còn tốt hơn cả tưởng tượng của Lôi Hạo Nhiên. Nếu cứ theo tốc độ luyện tập này, chỉ sau một tuần anh sẽ không còn dễ dàng thắng Lý Tử Thất nữa. Khả năng tiếp thu của cô rất tốt, nền tảng lại vững chắc, vừa đánh vừa học được không ít chiêu thức của Lôi Hạo Nhiên, còn biết dựa vào đó mà phản đòn.
“Do anh dạy tốt đó” - Lý Tử Thất cười cười. Cô cũng không dám nói mình cao thủ, nhưng tuyệt đối tự tin trình độ của mình không kém. Người thầy dạy võ cho cô cũng bởi vì phát hiện ra cô rất có tư chất nên mới bồi dưỡng cô. Đáng tiếc cô còn chưa kịp học xong, cũng chưa kịp báo đáp thì thầy đã đi mất, không một lời từ biệt. Lý Tử Thất ngay cả tên thật của sư phụ mình cũng không biết. Kể từ khi thầy đi, cô vẫn luôn tự luyện võ, hồi cấp ba, võ thuật cũng là vốn liếng giúp cô kiếm tiền từ những cuộc thi. Có điều sau này cô lại một lòng muốn học thiết kế nên sau khi vào đại học cũng không thi đấu nữa, nếu không phỏng chừng bây giờ cô đã nổi danh tại đội tuyển quốc gia rồi.
Lôi Hạo Nhiên biết Lý Tử Thất chỉ là nói đùa, anh chỉ đánh chứ có dạy cô câu nào đâu. Nói đúng ra phải là do anh đánh tốt nên cô mới tiếp thu được nhanh như vậy.
Luyện tập xong cũng đã đến đầu giờ chiều. Lý Tử Thất cùng Lôi Hạo Nhiên rời khỏi nhà gỗ. Đi dọc theo con đường rải sỏi, Lý Tử Thất giả bộ lơ đãng hỏi
“Nghe nói khu rừng quanh đây chứa rất nhiều nguy hiểm”
“Đúng vậy” - Lôi Hạo Nhiên biết chuyện cô có ý định trốn đi nhưng bất thành hai lần. Biết Trần Hoa Vinh thực sự lo lắng cho sự an toàn của cô gái này, nghe cô nói vậy thì cũng nói luôn - “bởi vậy nên Trần Hoa Vinh mới đặc biệt dặn dò chúng tôi không thể để cô rời khỏi nhà gỗ một mình. Con đường này tuy ngắn, nhưng cô chưa quen thuộc, lại chưa được huấn luyện xong, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì Lão đại sẽ không ứng cứu kịp”
Lý Tử Thất hơi bất ngờ với câu trả lời của Lôi Hạo Nhiên. Nói như vậy chẳng khác nào cho cô biết Trần Hoa Vinh rất lo lắng cho cô. Lý Tử Thất bắt đầu rối rắm, nghĩ lại hành động của Trần Hoa Vinh mỗi lần trêu mình sau đó lại nghĩ tới những lần anh ta quan tâm mình thì cũng hơi lung lay tư tưởng thăm dò thông tin về khu rừng này.
“Anh ta chỉ là áy náy tôi bị anh ta liên lụy thôi”
“Cứ cho là áy náy đi, vậy thì đưa cô đi nơi nào đó quy ẩn một thời gian là được rồi, còn phải đặt dưới mí mắt mới an tâm sao??”
Ồ, đấy mới là phong cách mà một Lão đại nên có?? Đen ân nhân của mình đến nơi khỉ ho cò gáy, phải ngậm chặt miệng giả vờ như mình đã biến mất khỏi thế giới này?? Nếu là cô khẳng định cô sẽ đối đầu với anh ta đến cùng.
Lý Tử Thất kịp thời nhận ra Lôi Hạo Nhiên đổi đề tài, không trả lời câu hỏi của cô. Có phải anh ta biết chuyện cô đào tẩu bất thành, còn đoán được cô muốn thăm dò lối đi qua khu rừng?? Nếu là như vậy, chắc chắn Trần Hoa Vinh cũng đã nghĩ đến kế hoạch này của cô rồi. Lý Tử Thất cảm thấy nguy cơ ghê gớm, khiến kế hoạch của cô còn chưa thành hình đã muốn biến mất.
Cả hai ra khỏi con đường nhỏ. Lý Tử Thất cứ nghĩ giờ này Trần Hoa Vinh không ở nhà, nhưng ngoài ý muốn lại thấy Lôi Hạo Nhiên cũng đi vào biệt thự. Anh ta ngoại trừ gặp Trần Hoa Vinh thì cũng chẳng có lý do gì ở lại đây nữa cả.
Đợi hơn một giờ, Lôi Hạo Nhiên đến. Lý Tử Thất vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ anh ta không bận vụ đơn hàng kia sao?? Tôn Hạo phải đi công tác mà anh ta còn có thời gian dạy mình??
“Đừng ngạc nhiên thế. Tôi cũng không rảnh rỗi đâu, phải hy sinh buổi trưa để tới dạy cô đây, chỉ có hai tiếng thôi” - Lôi Hạo Nhiên nhìn vẻ kinh ngạc kia thì cũng đoán được cô đang thắc mắc điều gì rồi.
“Anh không phải đi công tác như Tôn Hạo sao??”
“Không”
“Tôi còn nghĩ người huấn luyện võ sẽ là ai đó ít quan trọng hơn anh”
“Quan trọng??” - Lôi Hạo Nhiên nghe thế thì cảm thấy buồn cười - “Ý cô là sao??”
“Tôi cho là anh cùng Tôn Hạo và Đỗ Vy hẳn là tâm phúc của Trần Hoa Vinh, rất bận rộn, sẽ thường xuyên chạy đông chạy tây cùng anh ta”
Lôi Hạo Nhiên gật gật
“Đúng là bọn tôi rất bận, đều là trợ lý sát sườn, không rảnh. Nhưng vì huấn luyện cho cô mà tôi đặc biệt bị triệu hoán tới đây. Trần Hoa Vinh không yên tâm giao cô cho người khác. Không phải Tôn Hạo không dứt được bên kia thì hẳn là cũng không thoát đâu” - kể cũng lạ lùng, anh không cho rằng cô gái này rất giỏi đến mức phải đích thân anh và Tôn Hạo huấn luyện, Trần Hoa Vinh lại rất coi trọng cô.
Lý Tử Thất nhìn vẻ tìm tòi và thắc mắc trong mắt Lôi Hạo Nhiên, cũng không rõ anh ra đang nghĩ gì. Nhưng cô cũng khá quan tâm đến lời anh ta nói, không lẽ Trần Hoa Vinh đặc biệt quan tâm đến việc huấn luyện cô, anh ta thực sự lo lắng cho cô?? Không phải Lý Tử Thất không suy nghĩ đến sự bảo vệ của anh khi đưa cô đến đây, cũng như sự cố chấp khi giữ cô ở lại biệt thự.
Lôi Hạo Nhiên quả thật rất bận, không muốn lãng phí thời gian tám chuyện nên lập tức phổ biến nội dung huấn luyện cho Lý Tử Thất. Bởi vì là tập võ nên địa điểm huấn luyện của bọn họ là ở ngay sân đất ngoài nhà gỗ nhỏ, nơi có rất nhiều mộc nhân thung. Lý Tử Thất chưa từng được chứng kiến thân thủ của Lôi Hạo Nhiên, nhưng dựa vào kinh nghiệm tiếp xúc cùng Tôn Hạo, cô tin là tâm phúc của Trần Hoa Vinh đều là cao thủ. Cô cũng rất tò mò, không biết Đỗ Vy thì sao nhỉ?? Thông thường trong các bộ phim, những cô gái như Đỗ Vy sẽ đóng vai trò đi làm gián điệp tình báo, nhưng lần trước rõ ràng người làm gián điệp lại là Lôi Hạo Nhiên.
Hai tiếng huấn luyện này đúng là hai tiếng vận động mệt nhất trong hai mươi mốt năm sống trên đời của Lý Tử Thất. Cho dù là hồi tập luyện đi thi đấu cô cũng không mệt như vậy. Bởi vì cô đã có sẵn nền tảng không tồi, Lôi Hạo Nhiên liền trực tiếp cùng cô so tài, vừa dạy cô lại vừa thăm dò khả năng của cô. Anh ta không chút vất vả vờn qua vờn lại suốt hai tiếng đồng hồ. Đánh hăng đến mức Lý Tử Thất cũng không có thời gian mở miệng bảo ngừng, chỉ sợ trong giây phút mở miệng sẽ bị hụt hơi mà lăn ra đất.
“Không tồi nha Tử Thất, cô học võ bao lâu rồi??” - trình độ của Lý Tử Thất còn tốt hơn cả tưởng tượng của Lôi Hạo Nhiên. Nếu cứ theo tốc độ luyện tập này, chỉ sau một tuần anh sẽ không còn dễ dàng thắng Lý Tử Thất nữa. Khả năng tiếp thu của cô rất tốt, nền tảng lại vững chắc, vừa đánh vừa học được không ít chiêu thức của Lôi Hạo Nhiên, còn biết dựa vào đó mà phản đòn.
“Do anh dạy tốt đó” - Lý Tử Thất cười cười. Cô cũng không dám nói mình cao thủ, nhưng tuyệt đối tự tin trình độ của mình không kém. Người thầy dạy võ cho cô cũng bởi vì phát hiện ra cô rất có tư chất nên mới bồi dưỡng cô. Đáng tiếc cô còn chưa kịp học xong, cũng chưa kịp báo đáp thì thầy đã đi mất, không một lời từ biệt. Lý Tử Thất ngay cả tên thật của sư phụ mình cũng không biết. Kể từ khi thầy đi, cô vẫn luôn tự luyện võ, hồi cấp ba, võ thuật cũng là vốn liếng giúp cô kiếm tiền từ những cuộc thi. Có điều sau này cô lại một lòng muốn học thiết kế nên sau khi vào đại học cũng không thi đấu nữa, nếu không phỏng chừng bây giờ cô đã nổi danh tại đội tuyển quốc gia rồi.
Lôi Hạo Nhiên biết Lý Tử Thất chỉ là nói đùa, anh chỉ đánh chứ có dạy cô câu nào đâu. Nói đúng ra phải là do anh đánh tốt nên cô mới tiếp thu được nhanh như vậy.
Luyện tập xong cũng đã đến đầu giờ chiều. Lý Tử Thất cùng Lôi Hạo Nhiên rời khỏi nhà gỗ. Đi dọc theo con đường rải sỏi, Lý Tử Thất giả bộ lơ đãng hỏi
“Nghe nói khu rừng quanh đây chứa rất nhiều nguy hiểm”
“Đúng vậy” - Lôi Hạo Nhiên biết chuyện cô có ý định trốn đi nhưng bất thành hai lần. Biết Trần Hoa Vinh thực sự lo lắng cho sự an toàn của cô gái này, nghe cô nói vậy thì cũng nói luôn - “bởi vậy nên Trần Hoa Vinh mới đặc biệt dặn dò chúng tôi không thể để cô rời khỏi nhà gỗ một mình. Con đường này tuy ngắn, nhưng cô chưa quen thuộc, lại chưa được huấn luyện xong, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì Lão đại sẽ không ứng cứu kịp”
Lý Tử Thất hơi bất ngờ với câu trả lời của Lôi Hạo Nhiên. Nói như vậy chẳng khác nào cho cô biết Trần Hoa Vinh rất lo lắng cho cô. Lý Tử Thất bắt đầu rối rắm, nghĩ lại hành động của Trần Hoa Vinh mỗi lần trêu mình sau đó lại nghĩ tới những lần anh ta quan tâm mình thì cũng hơi lung lay tư tưởng thăm dò thông tin về khu rừng này.
“Anh ta chỉ là áy náy tôi bị anh ta liên lụy thôi”
“Cứ cho là áy náy đi, vậy thì đưa cô đi nơi nào đó quy ẩn một thời gian là được rồi, còn phải đặt dưới mí mắt mới an tâm sao??”
Ồ, đấy mới là phong cách mà một Lão đại nên có?? Đen ân nhân của mình đến nơi khỉ ho cò gáy, phải ngậm chặt miệng giả vờ như mình đã biến mất khỏi thế giới này?? Nếu là cô khẳng định cô sẽ đối đầu với anh ta đến cùng.
Lý Tử Thất kịp thời nhận ra Lôi Hạo Nhiên đổi đề tài, không trả lời câu hỏi của cô. Có phải anh ta biết chuyện cô đào tẩu bất thành, còn đoán được cô muốn thăm dò lối đi qua khu rừng?? Nếu là như vậy, chắc chắn Trần Hoa Vinh cũng đã nghĩ đến kế hoạch này của cô rồi. Lý Tử Thất cảm thấy nguy cơ ghê gớm, khiến kế hoạch của cô còn chưa thành hình đã muốn biến mất.
Cả hai ra khỏi con đường nhỏ. Lý Tử Thất cứ nghĩ giờ này Trần Hoa Vinh không ở nhà, nhưng ngoài ý muốn lại thấy Lôi Hạo Nhiên cũng đi vào biệt thự. Anh ta ngoại trừ gặp Trần Hoa Vinh thì cũng chẳng có lý do gì ở lại đây nữa cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.