Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 297: Huynh muội Liệt gia

Tiểu Đao Phong Lợi

30/03/2013



Không ngờ tên tinh anh đệ tử của cổ gia dưới tình huống như vậy cùng tìm được một đường sống cho mọi người, mang theo một đám người chật vật chạy ra con đường sống đó. có thể nói nếu không có tên Cổ gia đệ tử này, nhìn lại một đoàn toàn các cao thủ có thực lực mạnh mẽ là Kiếm Hoàng, Kiếm Tông cũng không thể làm được việc gì.

May mắn nhất là ba gã đến từ Tinh Võ thế gia.

Bởi vì gia thế bọn họ, Tần gia không dám đắc tội ờ trước mặt họ, cho nên bọn họ tất cả đều còn sống, mặc dù tất cả đều chật vật vô cùng, ngay cả gã công tử mặt trắng cùng tóc tai rối bời. Tin rằng nếu không phải kẻ mù, đều có thể nhận ra đó là một nữ tử. Tuy nhiên sau khi đi ra, trên mặt không còn sự kiêu ngạo nữa mà thay vào đó là một biểu tình đầy sự tàn khốc, bọn họ đến từ nhưng thế gia đầy kiêu hãnh nay bị chà đạp lên sự tự tôn đó.

Cái gọi là tôn nghiêm, kiêu ngạo, phong độ và cao quý đối khi đối mặt với nhưng ma thú hung ác, ánh mắt lạnh lẽo, răng nanh sắc bén và trong miệng bốc ra nhưng mùi hôi thối thì quả thực không đáng coi trọng.

So sánh vận mệnh với nhưng cái đó thậm chí không đáng để tính toán. Tin tưởng rằng, nếu có thể thoát khỏi tình huống này bằng sự hiến dâng trinh tiết của mình, tiểu cô nương đến từ siêu cấp thế gia này chắc chắn cùng sẽ làm mà không một chút do dự.

Bởi vì nàng đã bị dọa cho vỡ mật.

Tiến vào thượng cổ di tích này, bốn gã Kiếm Tông của Thiên Sơn Tôn gia cũng không may mắn sống sót.

Long cốc Câu gia, năm cao thủ Kiếm Hoàng, một cao thủ Kiếm Tông cùng bị Tây Vực Lý gia tấn công giết chết toàn bộ.

Năm người của Yến triệu Dư gia, ngoại trừ tên Kiếm Hoàng bậc trung thì toàn bộ bị diệt vong.

Mười hai người của Tứ Xuyên Chiết gia thì chín cao thù Kiếm Hoàng còn lại sáu, ba gã Kiếm Tông đều bị giết sạch.

Mười một người của Tây Vực Lý gia thì tám gã Kiếm Hoàng cường giả chỉ còn lại bốn người. Trong đó một người tử vong trong chiến đấu với Chiết gia, còn đâu toàn bị chết vào tay ma thú, ba sà Kiếm Tông, kể cả Lý Nham đều chỉ còn lại một nửa tính mạng, bản thân bị trọng thương không biết đến tận khi nào mới có thể phục hồi hoàn toàn.

Mười người Tuyết vực Chu gia thì Kiếm Tông toàn bộ bị giết chết, nhưng cao thủ Kiếm Hoàng thì may mắn vẫn còn sống, sáu người này có thể nói là thật sự may mắn.

Mười ba người Tần gia thì những cường giả Kiếm Hoàng liều chết bảo vệ hai người Tần Phong và Tần Chiêu Nhiên, hơn nữa hai người này chạy ở đầu tiên may mắn thoát khỏi đại nạn, tuy nhiên toàn bộ bị thương không nhẹ. ít nhất phải tĩnh dưỡng một năm rưỡi mới hồi phục. Còn lại mười một cường giả Kiếm Hoàng đã chết mất bốn người.

So sánh với việc đi tìm bảo vật thì chỗ thượng cổ di tích này có thể dùng hai chữ động quỷ để hình dung.

Hai cường giả Kiếm Tôn của Tần gia kia không có sự chỉ dẫn nên đi tìm khắp nơi một vòng cuối cùng không tìm được đường quay trở về, nếu gặp phải lực lượng ma thú kinh khủng kia thì kết quả như thế nào cùng còn chưa biết!

Bởi vi căn cứ vào nhưng người còn sống nhớ lại thì bên trong lực lượng; ma thú hỗn loạn kia thì có rất nhiều ma thú bậc tám. Nhớ lại năm nào ở hải đảo thuộc hải vực Tống gia, một con thâm hải độc long ma thú bậc tám mà mười mấy cường giả Kiếm Hoàng vây đánh đều không thể làm nó thương tích, cuối cùng Tống gia lão tổ tông Tống Khê phải tự mình ra tay mới giết được nó.

Nếu bên trong hàng ngàn ma thú mà có mấy chục con là ma thú cấp tám thì cho dù có hai Kiếm Tôn cường giả đi nữa thì cùng chịu chết mà thôi.



có thể trốn ra khỏi đây là một vận may to lớn đối với nhưng người này. Hơn nữa, ngay cả ba người trẻ tuổi Kiếm Tông của Tinh Võ thế gia đều hướng tới cổ gia đệ tử kia cảm kích vô cùng.

Nếu không có tên cổ gia đệ tử này, bọn họ đều không có khả năng trốn tới đây.

Kết quả như vậy rất nhanh được loan truyền khắp đảo. Nhưng kẻ vốn còn chờ kết quả xem kiếm được những bảo vật gì đều trợn mắt há hốc mồm, không ai có thể nghĩ tới một di tích thượng cổ trên hòn đảo nhò của Tần gia này lại cường đại như thế. Nếu Tần gia không có tổn thất trầm trọng thì mọi người đều cho rằng đây là âm mưu của Tần gia! Chẳng có một gia tộc nào lấy sinh mạng bốn cường giả Kiếm Hoàng của gia tộc mình để đi hãm hại người khác, trừ khi là điên mất rồi.

Mà nhưng người vốn không có tư cách đi vào, trong lòng luôn cảm thấy bất bình thì cho rằng đây là một may mắn, tiến vào lần này gần như toàn bộ nhưng cường giả Kiếm Tông đều không toàn mạng chứ đừng nói gì đến nhưng nhưng kẻ có thực lực Ma Kiếm Sư.

Hơn nữa tại thời điểm mở ra, một trận mưa tên đã tiêu diệt hơn bảy trăm người.

Thượng cổ di tích này thật là giết người man rợ à. Không ngờ lại là mồ chôn của phần lớn cường giả, chi sợ đây chính là lần đâu tiên từ trước tới giờ ở thế giới này.

Bởi vì các thế gia đều tổn thất trầm trọng, rất nhiều môn phái không được xếp hạng đều như được thấy ánh mặt trời vừa hừng. Bời vậy trong thịnh hội giao lưu lần này có một hiện tượng là, càng là tiểu gia tộc thì càng vui vẻ. Mà các đại gia tộc môn phái tổn thất trầm trọng này đều thờ ơ, thậm chí còn có người đầu tiên ly khai, dự định trở về gia tộc một lần nữa tính toán phục hồi lại. Tần gia cùng không có lấy cớ làm khó vì dù sao nguyên khí của Tần gia cùng đại thương.

Đó là lí do mà một lão tổ tông Kiếm Tôn của Tần gia chạy tới trên đảo Vạn Niên Giao, muốn mời thần long đại nhân chủ động ra tay. Lần này Tần gia tuy rằng có tổn thất rất lớn nhưng các thế gia khác cùng tổn thất lớn hơn, nếu nhân cơ hội này tiêu diệt toàn bộ nhưng cường giả đó thì có thể loại bỏ mấy siêu cấp thế gia, lúc đó Tân gia hoàn toàn có thể làm bá chủ nơi đây.

về phần thịnh hội lần này, vân có không ít thế gia không hề có cao thủ tham gia như hải vực Tống gia, thì cũng không hề gì. Tần gia vẫn là thế gia có ba cường giả Kiếm Tôn.

Hơn nữa không lâu trong tương lai con số này còn có thể tăng lên.

Nhưng lão tổ tông Kiếm Tôn của Tần gia đi đến đảo của Vạn Niên Giao nhưng lại không tìm thấy chút gì có liên quan tới khí tức của Vạn Niên Giao, chỉ có thể trở về. Tần Chiêu Nhiên là loại người cầm được cùng có thể buông được, cho dù không buông tay thì phải làm thế nào đây? Lão không có lá gan trách cứ long thần đại nhân.

Cho nên người của nhưng môn phái thế gia phần lớn là rời đi. Ba ngày sau đó, hải đảo của Tần gia trờ lên một mảng im lặng, tất cả Tần gia đệ tử lại khôi phục lại công việc hằng ngày.

Chẳng qua Tần gia có còn là Tần gia trong quá khứ hay không thì không ai có thể biết được.

Lần này ở trong di tích cổ tổng cộng tìm được một quyển kiếm kỹ Thánh cấp. Sau khi người của Tần gia sao chép thì được ba người của Tinh Võ thế gia mang đi. Người ta cũng không muốn mà đây là gia chủ Tần gia chủ động đưa tới. Cùng chính vì ba người đó đã cùng tìm thấy sự sống trong cái chết nên rất cảm khái, không nghĩ rằng Tần gia lại biết điều như vậy, do đó ba người Tinh Võ thế gia không những hứa hẹn, khi về gia tộc nhất định vì việc Tần gia trở thành minh chủ mà nói tốt vài câu.

Như vậy, Tần Chiêu Nhiên cùng đạt được mục đích, kiếm kỹ Thánh cấp kia hắn có thể nhường không như vậy sao. Nếu thật vậy mới khiến người khác chê cười. Nhưng vô số người đều thấy Tần Chiêu Nhiên thà ném gánh nặng cho người khác mà được người ta cảm tạ còn hơn là chờ những siêu cấp thế gia viếng thăm.

Không thể không nói, ở phương diện này Tần Chiêu Nhiên quyết đoán hơn xa người bình thường.

Tìm được ba bản Thiên cấp kiếm kỹ bậc trung cùng đều phân chia cho Chiết gia, Lý gia và Tuyết vực Chu gia, còn hơn chục bản Địa cấp kiếm kỹ thì phân cho mấy thế gia, môn phái khác tham dự. Tần gia đã đạt được hơn nửa mục đích, đó là nhưng thế gia, môn phái chết thảm trọng. Nếu long thần đại nhân không hiểu nguyên do gì mà không có xuất hiện, lúc này gia chủ Tần gia chủ động đưa ra hảo ý, còn khiến cho các thế gia môn phái đó cảm động đến rơi cả nước mắt. Tần Chiêu Nhiên quả thật đã có một nước đi thượng sách.



Phí công một cách vô ích, thịnh hội lớn cứ như vậy nhanh chóng kết thúc, nhưng đánh giá về nhưng chuyện xảy ra ở thịnh hội này thì tương lai ngàn năm sau vãn có người bàn đến

Trên boong tầu của một con thuyền xa hoa, ba người trẻ tuổi hai nam một nữ, đúng là ba người trẻ tuổi tu vi Kiếm Tông của Tinh Võ thế gia.

Lớn tuổi nhất chính là đại trưởng tôn của Tinh Võ thế gia tên là Liệt Dương, bên cạnh là muội cùng cha khác mẹ của han tên là Liệt Tình, còn một nam nhân trẻ tuổi nữa là đường đệ của Liệt Dương tên Liệt Khuyết.

Trong đó Liệt Dương có thực lực là Kiếm Tông bậc sáu, tuổi còn trẻ có thể nói sau này có tiền đồ vô lượng, thậm chí có người nói trong vòng trăm năm, hắn có thể tiến vào Thánh Vực.

Với thực lực là Kiếm Tông bậc ba, Liệt Tình ở Liệt gia cùng là một cao thủ ở thế hệ trẻ. Bộ dạng nàng cùng thướt tha mỹ lệ nên cùng đầy sự kiêu ngạo.

Liệt Khuyết cùng Liệt Dương là anh em có chung ông nội, ở cùng lơp thế hệ trẻ của Liệt gia cũng có được thực lực là cảnh giới Kiếm Tông bậc năm.

Lúc này, Liệt Dương đang an ủi tiểu muội cùng cha khác mẹ của mình. Bây giờ ba người quần áo cùng khôi phục lại sự cao quý giả tạo, trong mắt lại bắt đầu có vẻ phấn khởi.

Liệt Dương nói:

- Tiểu muội, sự việc đã qua đi, không nên suy nghĩ nhiều, đây cùng là một bài học cho chúng ta! Dù có cường đại đến đâu nhưng đối mặt với ma thú hùng mạnh cùng nhất thời không thể địch lại.

Vẻ mặt Liệt Tình có chút thẫn thờ, không nói gì vì nàng đã bị dọa cho khiếp sợ, khi đó nàng cảm giác rằng tử thần đang ở trên đầu, lúc nào cùng có thể lấy sinh mệnh của nàng, như vậy sao không khỏi sợ hãi. Bị cảm giác tử vong de dọa cảm thấy rất kinh khủng.

Liệt Khuyết cho rằng điều này không đúng, cười nói:

- Đại ca, Tần gia quả thật có con mắt tinh tường, đã đưa kiếm kỹ Thánh cấp cho chúng ta, cùng không phải là tệ.

- Không tệ cái rắm ấy.

Liệt Dương bất thình lình chửi một câu, sau đó vẻ mặt hung tợn nói

- Bọn họ làm như vậy là chuyển áp lực sang cho chúng ta. Ngươi nghĩ đây là ý tốt của Tần gia sao? Đừng nghĩ rằng chúng ta là siêu cấp thế gia, người khác không dám chọc ghẹo nhưng trên thực tế cây to đón gió. Lần này trở về gia tộc, chúng ta hãy an phận là tốt rồi.

Liệt Dương nói xong không kìm nổi nhớ tới hình bóng xinh đẹp kia, trong lòng không khỏi nóng lên: "Nàng có khỏe không."

Từ một năm trước, gặp gỡ với nữ tử bình thường đến từ thế tục đó, Liệt Dương hai mươi năm lòng không hề dao động, đã không kìm nổi nhưng gợn sóng nổi lên. Nàng đúng là thuần khiết, lương thiện, xinh đẹp mê người... Mới nghĩ như vậy, Liệt Dương đã có cảm giác nỗi nhớ nhà.

Chẳng qua cảm giác không thoải mái là vì trong lòng nữ tử kia vân luôn nhớ về một nam tử ở tục giới...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Kiếm Lăng Vân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook