Chương 693: Kịch chiến!
Tiểu Đao Phong Lợi
31/03/2013
-Ngươi dám chiến đấu ở nơi này?
Tiếng nói của Thanh Hà tràn ngập kinh ngạc và phẫn nộ. Khuôn mặt vốn đã lộ ra vẻ hung ác giờ lại càng dữ tợn đáng sợ. Hắn toàn lực ngăn cản một kiếm của Lăng Tiêu đồng thời giận dữ hét lên:
-Lăng Tiêu, ngươi muốn chết!
Vừa nói, một cỗ khí thế to lớn mênh mông trong giây lát bộc phát ra. Tất cả tín đồ đang hướng tới thánh địa được chứng kiến một cảnh mà suốt đời bọn họ khó có thể quên được. Vị thần họ cả ngày bái tế kia không ngờ lại hiện ra một hư ảnh cao chừng ba mươi thước. Một luồng thần uy kinh thiên áp bách trong nội tâm của tất cả các tín đồ. Các tín đồ, kể cả những người trong thành Phỉ Địch Á Tư đều phủ phục xuống đất, miệng hướng tới thần cầu khẩn.
Đây không phải là thần tích nữa mà thực sự là chân thần hạ phàm! Sợ rằng cường giả Thánh Vực lúc này cũng không hoàn toàn ngờ được, ngay lúc bọn họ đang tranh đoạt địa bàn trong Thánh Vực tới mức như dầu sôi lửa bỏng thì ở nhân giới xa sôi lại có một cảnh này!
Khóe miệng Lăng Tiêu hiện lên một nụ cười nhạt, thân thể bay thẳng lên đối mặt với hình chiếu thật lớn của Thanh Hà. Trong mắt Lăng Tiêu là một khoảng tinh minh, không hế có vẻ sợ hãi. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái túi, hướng về phía hình chiếu của Thanh Hà túm lấy day buộc túi. Dây buộc bung ra, một cơn lốc mạnh mẽ hướng về phía đó thổi tơi. Thanh Hà gầm lên dữ dội, không ngờ tới Lăng Tiêu lại có thứ bảo vật như vậy. Trong nháy mắt hình chiếu của hắn bị thổi bay đi mấy trăm dặm!
Tuy nói rằng tất cả các tín đồ của Thanh Hà giáo đều đang phủ phục trên mặt đất lạnh lẽo, không dám ngẩng đầu lên nhìn cảnh tượng trên bầu trời nhưng đối với Thanh Hà mà nói, chuyện này chẳng khác gì bị làm nhục. Trong cổ họng hắn phát ra một tiếng gầm thét, lao về phía Lăng Tiêu nhanh như chớp.
Thân thể Lăng Tiêu giống như một chiếc lá trong cuồng phong, lấy một góc độ khó tin bay ra phía sau mấy chục trượng. Đồng thời trong tay hắn xuất hiện một đồ vật màu làm trông giống như một cái chùy. Thanh Hà đột nhiên theo bản năng cảm nhận thấy nguy hiểm ập tới, thân thể thật lớn trên bầu trời cực kì linh hoạt né tránh. Ba đạo thiểm điện đồng thời bắn về phía hắn, trong đó có một đạo mạnh mẽ đánh lên người hắn.
Thanh Hà đã triệt để bị Lăng Tiêu chọc giận, gầm thét lên, chụp vào hư không một trảo. Bẩu trời đột nhiên vặn vẹo. Trong tay Thanh Hà xuất hiện một thanh cự kiếm bằng năng lượng còn cài hơn thân thể hắn. Cự kiếm vung lên, một luồng kiếm khí mãnh liệt như thủy triều ập tới hướng Lăng Tiêu!
Trong tay Lăng Tiêu lại có thêm một cái ấn màu đen. Cái ấn này nghênh đón kiếm khí của Thanh Hà chém tới. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, kiếm khí tiêu tan vô hình, mà khối ấn màu đen kia bộc phát ra lực lượng thổ hệ mãnh liệt, hình thành vô số mũi nhọn bay thẳng tới phía Thanh Hà.
Thanh Hà rống giận ầm ầm. Từ thân thể hắn bộc phát ra khí thế khiến cho những mũi nhọn kia căn bản không thể tiếp xúc với thân thể hắn. Những mũi nhọn này dày đặc như mưa đánh vào vòng năng lượng bảo hộ trên người Thanh Hà, mặc dù khí thế kinh người nhưng cũng không khiến hình chiếu của Thanh Hà có tổn thương gì lớn. Đồng thời cự kiếm trong tay Thanh Hà liên tiếp chém ra, đánh thẳng tới thân thể Lăng Tiêu, thế như mãnh hổ hạ sơn, khiến cho bầu trời cũng phải vặn vẹo. Pháp tắc bắt đầu trở nên hỗn loạn. Thế giới này vì pháp tắc hỗn loạn mà dẫn tới những phản ứng liên tiếp, cả Tây Phương đại lục bắt đầu chấn động, sơn hô biển gầm, tất cả mọi người đều kinh hoảng thất thố, không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
Giờ khắc này dù là tín đồ của Thanh Hà giáo hay tín đồ của Thục Sơn giáo đều thành khẩn quỳ xuống, chăm chú cầu nguyện.
Dù là Lăng Tiêu hay hình chiếu của Thanh Hà lúc này trong nháy mắt đều cảm nhận được tín ngưỡng lực tăng lên gấp bội!
Vẻ mặt Lăng Tiêu nghiêm trọng, không phải là do pháp bảo trong tay hắn yếu kém. Phải nói bất cứ pháp bảo nào trong tay hắn dùng đối phó với cường giả Đại viên mãn đỉnh phong cũng rất dễ dàng, cho dù là vũ giả đạt tới Kiếp Tiền Thần thì cũng không dám đón đỡ lực lượng bạo phát của pháp bảo này!
Nhưng vừa rồi đối với Thanh Hà, pháp bảo lại chẳng có thể gây chút tổn thương gì cho hắn, thực sự không có tác dụng gì!
Chuyện này không phải là điều Lăng Tiêu muốn thấy.
Trong tay Lăng Tiêu lại hiện ta một pho tượng hình rồng lớn, sau khi được Lăng Tiêu đưa một luồng tiên lực vào, miệng nó liền mở ra, bắn ra một mũi thủy tiễn, phóng thẳng về phía thân thể khổng lồ của Thanh Hà đang lao thẳng tới hướng Lăng Tiêu. Thanh Hà không hề né tránh, hoặc có thể nói là hắn không muốn né tránh, liều mạng để hình chiếu của mình bị thương cũng muốn chém Lăng Tiêu.
Kiếm khí ác liệt của Thanh Hà ẩn chưa thiên đại pháp tắc cũng tạo thành uy hiếp đối với Lăng Tiêu. Thân hình của hắn vội lui lại về phía sau. Những đạo kiếm khí kia đuổi theo sát không bỏ.
Thình thịch!
Thủy tiễn với lực lượng lớn vô cùng bắn mạnh lên hình chiếu của Thanh Hà. Mà kiếm khí của Thanh Hà cuối cùng cũng đánh vào trước người Lăng Tiêu, bổ vào Huyền Thiên lệnh bài!
Lăng Tiêu thầm kêu lên một tiếng đau đớn, cảm giác lục phủ ngũ tạng bị chấn động tới lệch vị trí, một ngụm máu tươi phun ra từ cổ họng. Nếu không có Huyền Thiên lệnh bài chống đỡ thì lần này cũng đủ khiến bản thân Lăng Tiêu bị trọng thương!
Nhìn lại Thanh Hà, mặt mũi vốn rất rõ ràng giờ phút này đã trở nên hơi mơ hồ.
Lăng Tiêu cười ha hả, cũng không lau vết máu bên mép, nhìn Thanh Hà nói:
-Muốn thế nào?
-Muốn chết!
Tiếng nói của Thanh Hà lạnh lùng nghe hết sức tỉnh táo. Nghĩ lại thì một cường giả đã đạt tới cảnh giới này thì làm sao có thể dễ dàng tức giận được chứ? Cho dù là bị khiến cho tức giận thì cũng sẽ không làm chuyện thiếu lí trí.
Cho nên dáng vẻ vừa rồi của Thanh Hà chẳng qua chỉ là để mê hoặc Lăng Tiêu mà thôi. Thần linh trong chiến đấu hư hư thực thực, con người căn bản không có khả năng nhận ra đâu là thật, đâu là giả!
Vẻ mặt Lăng Tiêu tươi cười, trong tay đột nhiên lại có thêm một cái quạt lóe sáng, phạch một cái mở ra, sau đó hướng về phía Thanh Hà nói:
-Đến đây, ta giúp ngươi giải nóng...
Lăng Tiêu vừa nói xong thì liền dùng toàn bộ lực lượng hướng về phía Thanh Hà quạt một cái!
Một vùng biển lửa màu lam sẫm chạy dài ngàn dăm trên bầu trời. Dường như cả bầu trời đều bốc cháy, sóng biển với tốc độ cực cao cuốn bay mọi thứ.
Luồng nhiệt độ vô cùng cao làm cho Thanh Hà biến sắc, nghiến răng nghiến lợi hướng lên phía trên bay đi. Đối với việc Lăng Tiêu làm sao có được nhiều pháp bảo như vậy hắn cũng cực kì khó hiểu. Mà lúc này ba đạo kiếm khí cực kì ác liệt xuất hiện khiến hình chiếu của Thanh Hà trong giây láy sợ tới run người, khóe mắt muốn nứt ra, thân thể nhoáng lên, một khắc sau khi xuất hiện đã ở ngoài ngàn dặm.
Lăng Tiêu lúc này mới dùng ba thanh bảo kiếm từ trên trời giáng xuống, kiếm khí xẹt qua thân thể hình chiếu của Thanh Hà, mang theo một mảng lớn năng lượng.
Thanh Hà đang chạy sợ hãi không thôi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Tiêu, ánh mắt lộ ra thần sắc phức tạp. Chẳng có bao nhiêu năm không gặp Lăng Tiêu mà hắn lại có nhiều kì ngộ tới như vậy. Nếu để kẻ này phi thăng Thần giới thì sẽ đạt tới trình độ thế nào?
Thanh Hà nghĩ tới đây khuôn mặt lộ ra vẻ tàn nhẫn, trong lòng này sinh ý niệm độc ác: “Cho dù có phải phá huỷ thế giới này, Lăng Tiêu ngươi hôm nay đừng hòng có thể sống rời khỏi nơi này!”
Lăng Tiêu cầm Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong tay, một chiêu kiếm kĩ bổn nguyên đâm tới Thanh Hà. Nhìn một kiếm đơn giản như vậy nhưng sắc mặt Thanh Hà lại đại biến một lần nữa.
Là một Chí Cao Thần nhờ tu luyện kiếm kĩ phi thăng Thần giới, lĩnh ngộ đố với kiếm kĩ của Thanh Hà đương nhiên là có bản sắc riêng, đại đạo có ngàn vạn thì đều chung một gốc. Cũng chính đạo lí này, dù là vũ giả trong Thánh Vực hay là Thục Sơn phái Tu Chân giới cũng thế, cuối cùng cũng đều quay về cảnh giới phản phác quy chân này.
Mà Thục Sơn phái dùng phi kiếm sát nhân, quang mang lóe lên là lấy đầu địch thủ ngoài ngàn dặm! Đối với Thanh Hà mà nói, những loại chiêu thức này cũng không phải quá ghê gớm.
Nhưng lần này Thanh Hà cảm nhận được phía sau ngón tay Lăng Tiêu có một cỗ lực lượng khổng lồ vô cùng ầm ầm kéo tới. Hắn vội cúi mạnh đầu. Một đạo kiếm khí lướt sát da đầu hắn, từng đám tóc liền tung bay rơi xuống.
Bổn nguyên kiếm chiêu của Lăng Tiêu đồng thời chém lên trên thân thể hình chiếu của Thanh Hà. Xoẹt một tiếng, tạo thành một vết thương thật dài trên cánh tay hắn.
Hình chiếu của Thanh Hà cưới lạnh, cánh tay vừa bị thương đột nhiên lớn hẳn lên. Dấu ấn hình chữ “vạn” kia hiện lên cực kì rõ ràng, hung hăng đánh về phía Lăng Tiêu.
Một chưởng này bao gồm cả quy tắc không gian, Lăng Tiêu có cảm giác không thể né tránh!
Nếu đã không thể né tránh thì đón nhận đi! Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong tay Lăng Tiêu thời khắc này bộc phát ra chiến ý vô tận. Kiếm ý kia thậm chí có thể chém rách trời cao!
Đây là một trận chiến không quá kinh thiên động địa nhưng đối với những người đã chính thức đạt tới cảnh giới cao mà nói, trận chiến này còn kinh hồn động phách hơn bất cứ trận chiến nào mà họ đã trải qua. Chỉ cần không cẩn thận một chút là một trong hai người có thần cách sẽ phải sụp đổ!
Thanh Hà ở nơi này mặc dù chỉ là hính chiếu nhưng nếu hình chiếu bị Lăng Tiêu chém giết thì cũng gây thương tổn rất lớn đối với Thanh Hà! Bởi vì hình chiếu này căn bản là do ý niệm và năng lượng bản thân Thanh Hà ngưng kết mà thành!
Nói cách khác thì nó gọi là phân thân của Thanh Hà cũng không có gì quá đáng.
Ngươi đánh ta một chưởng, ta sẽ hoàn lại ngươi một kiếm! Lăng Tiêu cắn răng một cái, ầm ầm hướng tới bàn tay ẩn chứa pháp tắc không gian của Thanh Hà.
Càng tới gần,Lăng Tiêu càng có thể cảm giác được loại thiên địa áp bách này. Hắn biết đây là do cách biệt về thần cách và cảnh giới giữa mình và Thanh Hà tạo thành, cắn răng chịu đựng loại áp lực gây thương tổn rất lớn cho thân thể này.
Ầm!
Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm xuất ra một đạo kiếm khí thật dài, hung hăng đâm vào bàn tay của Thanh Hà, phát ra những tiếng nổ vang dội.
Một chưởng của Thanh Hà bắn ngược trở lại phía trên, trên bản tay đầy những vết rạn nứt nhỏ như tơ, giống như là loại đồ mem sứ vậy, thoạt nhìn như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Mà Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong tay Lăng Tiêu không ngờ cũng hiện ra những đường nút như vậy, cuối cùng một tiếng rắc nhỏ vang lên. Thanh kiếm...nứt ra!
Lăng Tiêu đồng thời cũng bị một cỗ lực lượng phản chấn đánh vào, thân thể giống như một chiếc thuyền nhỏ trong sóng to gió lớn, bị hung hăng quăng quật, máu tươi trong miệng ào ào phun ra nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ bất khuất!
Tiểu Yêu hóa thành linh thể được Lăng Tiêu thu hồi vào trong nhẫn. Lại thấy Thanh hà đang khó tin nhìn vào cánh tay mình....
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.