Chương 230: Lọ không gian
Tiểu Đao Phong Lợi
30/03/2013
Bên trong ngăn trữ vật là hơn ba mươi cây Tử Bối Thiên Quỳ xếp ngăn nắp!
Thiên tài địa bảo!
Hơn nữa mức độ tươi mới không ngờ giống như dược thảo vừa mới được hái xuống. Thậm chí, Lăng Tiêu còn có thể cảm giác được trên Tử Bối Thiên Quỳ phát ra linh khí mênh mông.
Lăng Tiêu hít một hơi thật sâu, một cảm giác lạnh như băng dâng lẻn từ dưới cùng sống lưng, lên đến tận sau gáy, khiến hấn không kim nổi rùng minh một cái
-Lăng huynh, làm sao vậy?
Tống Minh Nguyệt ở bên cạnh thấy vậy thân thiết hỏi. Vi e ngại nên Tống Minh Nguyệt cũng không tò mò mở mấy ngăn trữ vặt ở đây ra, thậm chí còn tránh ra xa.
-Đệ đệ, đã xảy ra chuyện gi?
Lăng Tố cũng lưu luyến buông một quyển tạp ký trong tay ra. Đối với nàng, bất cứ thứ gì cũng không thể so sánh nổi với giá trị của những tư liệu này. Bất cứ quyển sách nào ở đây lọt ra ngoài đều chác chắn gây ra chấn động rất lớn.
- Ha hả, không có việc gì, không có việc gi!
Trên mặt Lăng Tiêu lộ ra một nụ cười không được tự nhiên. Đây là lần đầu tiên hắn cảm giác trong lòng thiếu tự tin như thế này. Lăng Tiêu vốn là người tu chân, tu đại đạo, căn bản là không sợ thần quỷ.
Nhưng lúc này, hắn lại cảm giác giữa bóng tối đang có một đói mát chăm chú nhìn mình.
Dược liệu từ vạn năm trước sao có thể bảo trì được mới mẻ như thế này?
Việc này....Việc này quả thực không thể nào xác định nổi!
Hay là vị luyện dược sư hùng mạnh đó vẫn đang còn sống đến tận bây giờ? Lăng Tiêu suy nghĩ, cảm thấy không thể nào tin nổi.
Ở Tu Chân Giới, sau khi trúc cơ, đại khái có thể sống được 150 đến 200 tuổi. Nếu trước khi hết tuổi thọ mà có thể đột phá đến Dung Họp kỳ, như vậy, lại gia tăng thêm 200 năm tuổi thọ. Nói cách khác. người tu chân Dung Hợp kỳ, đại khái có thể sống được 400 năm.
Đột phá Dung Hợp kỳ, tiến vào Tâm Động kỳ, ít nhất có thể sống được đến 600 năm, lâu nhất là 1000 năm. Nói cách khác, hiện giờ Lăng Tiêu đã đột phá tới Tâm Động sơ kỳ, vậy sẽ sống lâu hơn rất nhiều so với những người luyện võ có thực lực tương đương trên đại lục Thương Lan.
Bình thường, thực lực Tâm Động kỳ đại khái tương đương với Ma Kiếm Sư. Đương nhiên, người tu chân có hàng vạn hàng nghìn đạo pháp, có vô số thủ đoạn, nếu thực sự là đánh nhau, Tâm Động kỳ chắc chắn sẽ thắng Ma Kiếm Sư, nhưng tu vi Tâm Động kỳ bình thường khẳng định là không bằng được Kiếm Tông.
Kim Đan kỳ, có thể nói là một vách núi lớn của người tu chân. Có vô số người tu chân đều gục ngã trước cửa lớn này. Ngược lại, nếu đột phá Kim Đan, cũng như thể đắc đạo vậy.
Bởi vì người tu chân Kim Đan kỳ ít nhất có thể sống được 3000 năm! Trong mát người thế tục giới, người tu chân Kim Đan kỳ có thể nói chính là thần tiên! Khi đó họ có đại pháp lực, thậm chí dời non lấp biển, hủy thiên diệt địa!
Thục Sơn kiếm tu khi đạt tới Kim Đan kỳ, có thể ngự kiếm phi hành, uy lực một kiếm có thể chém cả một ngọn núi thành bùn đất là chuyện rất binh thường.
Mà ở đại lục Thương Lan, Kiếm Tông đã không còn là đối thủ của người tu chân Kim Đan kỳ, thậm chí bị bỏ lại rất xa!
Cho dù là một Kiếm Hoàng, đánh nhau với người tu chân Kim Đan kỳ, nếu dùng kiếm kỹ đơn thuần, trên cơ bản rất khó xúc phạm được tới chân nguyên hộ thể của người tu chân!
Lăng Tiêu chưa được biết thực lực Kiếm Tôn ở thế giới này như thế nào, nhưng hán cảm thấy, khi minh tu luyện được tới Kim Đan kỳ, cho dù là đối mặt với cao thủ cấp Kiếm Tôn, cũng đủ sức đánh một trận. Hơn nữa, tới lúc đó, cho dù không thể thắng nổi đối phương, đối phương cũng chưa chắc có thể dễ dàng đánh mình bị thương.
Huống chi, giờ phút này tâm tình và tinh thần lực của Lăng Tiêu. đã đạt tới đỉnh Kim Đan kỳ!
Có điều lúc này muốn tiến thêm nữa cũng rất khó, bởi vì thực lực bản thân không thể tăng lên. Lăng Tiêu vẫn chưa thể nào cảm ngộ được loại lực lượng này, trừ phi khi nào đột phá lên tới Kim Đan kỳ. tâm tỉnh mới có thể lại tăng lên.
Thông qua những tin tức thu được, Lăng Tiêu cảm thấy cao thủ Kiếm Tông nhiều nhất không sống lâu hơn 300, 400 năm. Như vậy Kiếm Hoàng cao hơn một bậc, hẳn cũng không vượt quá 500 năm.
Nghe Tống Minh Nguyệt nói, ông nội của ông nội gã (DG: lúc này Lăng Tiêu vẫn nghĩ Tống Minh Nguyệt là đàn ông) là cao thủ cấp Kiếm Tôn. Mà ông nội của Tống Minh Nguyệt hiện nay đã hơn 200 tuổi, vi vậy ông nội của ông nội gã cũng không thể hơn 500 tuổi cho dù là có muộn con hết mức. Như vậy cao thủ Kiếm Tôn có thể sống tới ngàn năm!
Nếu lên nữa, cũng chỉ có kẻ mạnh cấp Kiếm Thánh!
Nhưng...người luyện võ cấp Kiếm Thánh chẳng phải đều vào Thánh Vực sao? ít nhất... Tống Minh Nguyệt nói là như vậy!
Chẳng lẽ chủ nhân nơi đây đã đột phá Kiếm Thánh đạt tới Kiếm Thần? Lăng Tiêu bỗng nhiên cảm thấy ý nghĩ của mình rất buồn cười, bởi vì ở Tu Chân Giới, tu luyện thành nguyên anh, được xưng là bất tử bất diệt, trên trời dưới đất đều có thể đi, thậm chí có thể đột phá ranh giới của tinh cầu, bay trong vũ trụ!
Nhưng Lăng Tiêu lại biết, không phải người tu chân Nguyên Anh kỳ nào cũng khoa trương như vậy! Bọn họ sống quả thật rất lâu! Hơn nữa, trong cơ thể ngưng kết thành nguyên anh, cũng tương đương với sinh mệnh thứ hai của bọn họ! Nhưng căn cứ theo ghi chép của các thế hệ Thục Sơn, người tu chân Nguyên Anh kỳ sống lâu chừng 8000 tới 10.000 năm!
Nói cách khác, người tu chân tu luyện ra nguyên anh cũng chỉ sống tới một thời gian hữu hạn! Mọi người hao hết tâm tư đi tu tiên?
Thành tiên...chẳng phải đều vì muốn trường sinh hay sao?
Chẳng lẽ chủ nhân nơi đây đúng là một người tu chân tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh kỳ? Ông ta đã sống vạn năm, vừa mới thu thập chỗ thiên tài địa bảo gần đây sao?
Lăng Tiêu cười khổ lắc lắc đầu, thầm nhủ sao có thể như thế. Căn cứ theo nhật ký này, lần cuối cùng ghi chép đã dừng lại ở vạn năm trước, hơn nữa, Lăng Tiêu càng có khuynh hướng cho rằng chủ nhân nơi này thực lực đột phá, đã tiến vào Thánh Vực!
Nhưng những thứ trước mắt này thì giải thích thế nào?
Lúc này, Lăng Tố bỗng kêu lên sợ hãi khiến Lăng Tiêu tỉnh lại. Hắn vội vàng quay lại hỏi tỷ tỷ:
- Làm sao vậy?
Lăng Tố sắc mặt ứng đỏ, nhìn thoáng qua Tống Minh Nguyệt, có chút ngượng ngùng nói:
- Ta thấy đệ ngẩn người liền suy nghĩ xem trong ngăn chứa đồ này đựng những gì khiến đệ kinh ngạc như vậy. Kết quả là đầu ta như bị kim đâm, tuy rằng chỉ trong nháy mát, nhưng cảm giác này ...Thật đáng sợ!
-A?
Lăng Tiêu hơi hơi nhíu mày, sau đó nhìn tỷ tỷ hỏi:
-Mọi người có ai nhìn thấy trong này có thứ gì không?
Lúc này Tống Minh Nguyệt mới đi vào, vê mặt hồ nghi nhìn Lăng Tiêu, sau đó nói:
- Huynh không có việc gì chứ? Trong đó rõ ràng là trống rỗng mà!
Lăng Tố cũng đi tới, ngưng thần nhìn lại, sau đó cũng lắc đầu nói:
- Chẳng thấy gi cả!
- Tần Cách! Ngươi lại đây!
Lăng Tiêu gọi Tần Cách đang dựa đầu vào tường ngủ gà ngủ gật.
Khóe miệng Tần Cách vẫn còn vương một chút nước dãi, đại khái là đang mơ được ăn món ngon nào đó. Nghe thấy Lăng Tiêu gọi, Tần Cách ngẩng đầu lên, ánh sáng của những viên dạ minh châu trên nóc hang chiếu xuống cái đầu trọc của gã, phản chiếu ánh sáng lập lòe.
-Thiếu gia, gọi ta có việc gỉ?
Tần Cách đĩnh đạc đi tới, bỗng nhiên thấy chiếc ngăn chứa đồ, hơi nhíu mày hối:
-Đây là thứ gì? Dược liệu à? Sao ta chưa từng thấy bao giờ nhi?
-Ngươi có thể nhìn thấy? Lăng Tiêu ngạc nhiên vui mừng hỏi.
-Đương nhiên có thể!
Tần Cách đương nhiên gật gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Lăng Tố và Tống Minh Nguyệt, nghi hoặc hỏi:
- Họ không thấy sao? Thứ này... hình như phải dùng một ít lực lượng tinh thần!
- A ... Lọ không gian!
Vê mặt Tống Minh Nguyệt cực kỳ rung động, ánh mát cực kỳ biến hóa nhìn những chiếc ngăn trữ vật này như thề một kê cả đời bần cùng, bỗng nhiên gặp một đống kim tệ chất đống trước mặt.
-Lọ không gian? Là tuyệt tác đinh cao của đại ma pháp sư và luyện kim sư thời đại thượng cổ?
Lăng Tố nhìn Tống Minh Nguyệt, nhẹ giọng hỏi.
Tống Minh Nguyệt hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Lăng Tố, sau đó gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, đây chính là lọ không gian, tuyệt tác đinh cao của đại ma pháp sư và luyện kim sư thời đại thượng cổ! Không ngờ, không ngờ có thể gặp được ở nơi này, trời... thật là... Rất kinh người! Lăng huynh, tinh thần lực của huynh không ngờ đạt tới trình độ Kiếm Tông? Chẳng trách... nhiều Ma Kiếm Sư như vậy đấu với một mình huynh, áp lực của chúng chẳng hề có tác dụng gì? Chẳng trách huynh khống hề coi chúng ra gì?
- Kiếm Tông............ Tinh thần lực?
Đầu óc Lăng Tố như xoay chuyển, ngạc nhiên nhìn tam đệ của minh, trong lòng thầm hô: Trời, chỉ trong một năm ngắn ngủn, tam đệ lại đạt được kỳ ngộ như thế! Việc này quả thực khiến người ta vô cùng kinh ngạc!
Đến lúc này, Lăng Tiêu mới đại khái nắm được, hóa ra một loạt những ngăn trữ vật nhìn có vè rất bình thường này lại cùng một loại với nhẫn không gian, đều là những chiếc lọ không gian!
Nhưng cho dù là nhẫn không gian, cũng không có khả năng nghịch thiên bảo tri thiên tài địa bảo đến vạn năm vẫn còn mới mẻ như thế này! Lăng Tiêu nhìn chiếc nhẫn trên tay, thầm nghĩ, nếu cho thiên tài địa bảo vào đó, cũng chỉ bảo trì được khoảng chi mấy trăm năm mà thôi.
Dường như nhận thấy sự nghi hoặc của Lăng Tiêu, Tống Minh Nguyệt khẽ nói:
- Lăng huynh vừa mới giật minh, có phải vì sự bảo trì như mới của những thứ bên trong không? Ta tin tưởng Tố tỷ tỷ có thể trả lời vấn đề này!
Lăng Tố hơi đỏ mặt, ở cùng chỗ với ba người này khiến lòng tự tin của nàng luôn bị đả kích!
Cả đám này đều phải đùng từ "thực lực biến thái" để hình dung! Từ nhỏ tới lớn, nàng vẫn sùng bái nhất là phụ thân, nhưng trước mặt ba người này, có lẽ phụ thân còn không có nổi cơ hội xuất thủ! Cho nên, nàng vẫn vẫn duy trì sự trầm mặc. Lúc này thấy Tống Minh Nguyệt tinh tế nhận ra tâm tư của mình, Lăng Tố khẽ mím cười cảm kích nhìn nàng.
Nhưng trong mất Lăng Tiêu lại biến thành hai người này liếc mắt đưa tình, chắc chắn có gian tình... Cho nên người đời vẫn nói,cho dù là thiên tài vẫn thinh thoảng có lúc ngớ ngẩn.
Lăng Tố khẽ gạt mấy sợi tóc phất phơ rũ trên trán, sau đó nói:
- Căn cứ một ít ghi chép, chi những ma pháp sư hùng mạnh thời thượng cổ mới có thể luyện chế nhẫn không gian. Pháp sư càng hùng mạnh thì dung lượng của nhẫn không gian càng lớn! Nhưng trên thực tế, loại lọ không gian này cũng không có dung lượng quá lớn, tuy nhiên lại cần phải có cả hai loại bản lĩnh đại ma pháp sư và luyện kim đại sư mới có thể làm được!
Lăng Tố nhìn thoáng qua đệ đệ, sau đó nói tiếp:
-Bởi vì...những thứ cất ở bên trong loại này lọ không gian này, về mặt lý thuyết.... có thể bảo tồn muôn đời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.