Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 7 - Chương 347: Chân chính Cửu trùng thiên khuyết

Phong Lăng Thiên Hạ

18/06/2017

Bọn họ không hợp cách nên bị đào thải!

Mọi người hoảng sợ kinh hãi!

"Bọn họ" mà Tử Tà Tình nói ra là bị đào thải này chính là tám vị Cửu kiếp kiếm chủ trước đây và cũng là chúa tể vận mệnh của Cửu trùng thiên trong truyền thuyết!

Bọn họ không hợp cách thì ai đủ tư cách đây?

"Bọn họ không hợp cách, cái này có ý tứ chính là… Luôn luôn có một vị

Cửu kiếp kiếm chủ đủ tư cách nhưng người này còn chưa xuất hiện.

Có lẽ là Cửu kiếp kiếm chủ thứ chín mà cũng có lẽ là thứ mười!".

Tử Tà Tình chậm rãi nói:"Khi ta đi vào đại lục này cũng được mấy vạn năm rồi. Năm đó vì việc này mà cũng có chút tò mò, sau khi Cửu kiếp kiếm chủ chỉnh đốn Cửu trùng thiên xong ta vẫn âm thầm đi theo Cửu kiếp kiếm chủ kia, sau đó phải đi chỗ Bổ thiên….".

Nói tới đây, vẻ mặt mọi người đồng thời nghiêm túc lên. Lời Tử Tà Tình sắp nói ra chính là bí mật đệ nhất của Cửu trùng thiên!

"Trong thời gian ta đi theo vị Cửu kiếp kiếm chủ kia nhìn thấy hắn tựa như bị cái gì đó quấy nhiễu tra tấn, quả thực là sống không bằng chết, ngày nào cũng say, ngày nào cũng uống, mỗi ngày là một ngày thống khổ, từng có mấy lần hắn vung kiếm muốn tự vẫn nhưng cuối cùng vẫn không có chết".

Tử Tà Tình trầm trọng nói:"Ta nhìn ra được hắn không muốn làm như vậy, hắn thực sự mâu thuẫn, hắn cũng có lương tri thậm chí hắn muốn chết đi, muốn dùng cái chết của chính mình để chấm dứt tất cả nhưng đáng tiếc là ngay cả chết cũng bất thành! Hắn cứ như vậy mà bị tra tấn suốt hai năm!".

Bố Lưu Tình hướng về Sở Dương nhìn thoáng qua với ánh mắt phức tạp.

"Trong đoạn thời gian này, vị Cửu kiếp kiếm chủ kia vạn lần nguyền rủa một người!" Tử Tà Tình thản nhiên nói.

"Nguyền rủa ai?" Bố Lưu Tình hỏi.

"Người hắn nguyền rủa đó là kẻ sáng tạo ra Cửu kiếp kiếm!" Tử Tà Tình thản nhiên nói:"Hơn nữa, không chỉ có như thế, trong hai năm kia, hắn nguyền rủa một lần sẽ hối hận không kịp một lần!".

"Hắn hối hận cái gì?" Sở Dương trong lòng mơ hồ có một loại cảm giác nhưng vẫn hỏi.

"Hắn luôn nhắc tới bảy chữ".

Tử Tà Tình ngẩng đầu lên, nhìn lên trần nhà rồi nhả ra từng chữ một:"Hối bất cai (không nên) Vong Mạng hồ Aizz! Sáu chữ này cùng một tiếng thở dài!".

"Aizz!" Sở Dương yên lặng thở dài, suy nghĩ xuất thần. Giờ khắc này, không ai biết trong lòng Sở Dương đang nổi lên sóng gió động trời!

Trong lòng hắn có chút may mắn, lại có chút kiêu ngạo, có chút thỏa mãn và có chút sầu não. Tử Tà Tình không biết bảy chữ này có ý tứ gì nhưng Sở Dương tự mình đã trải qua một kiếp người nên giờ phút này hoàn toàn hiểu rõ vị Cửu kiếp kiếm chủ kia đang hối hận cái gì!

Vong Mạng hồ, quả nhiên chính là lịch kiếp của Cửu kiếp kiếm chủ, là khảo nghiệm lớn nhất!

Một bước nọ nếu đi nhầm thì như vậy vận mệnh sẽ lặp lại vòng tuần hoàn của bát đại Cửu kiếp kiếm chủ trước đó! Lâm vào một cái vòng lẩn quẩn vạn kiếp bất phục!

Như vậy vị Cửu kiếp kiếm chủ kia tại thời điểm đưa ra lựa chọn đã hoàn toàn khác với mình cho nên, ảo cảnh cực kỳ chân thật! Hoặc là nói, khi đó ảo cảnh từ tâm mà đến mà tâm lại là kết quả cuối cùng!

May mắn là mình đã chống đỡ được một hồi khảo nghiệm lớn nhất này, xem ra trong tương lai con đường của mình hoàn toàn khác tám vị Cửu kiếp kiếm chủ trước đây. Tuy nhiên cho dù sầu não nhưng thân là Cửu kiếp anh hùng hảo hán…Bọn họ đều đáng yêu, đều là những hảo hán tử dũng cảm quang minh!

Tử Tà Tình tạm dừng một chút, Sở Dương biết nàng có ý để cho mình tự suy nghĩ một chút.



Rốt cuộc, Tử Tà Tình tiếp tục nói:"Vị Cửu kiếp kiếm chủ này rối rắm mất hai năm. Cuối cùng đã đưa ra lựa chọn, đó là đem huynh đệ của mình đưa vào Bổ thiên động!".

Sở Dương thở dài một tiếng. Đám Bố Lưu Tình cũng thở dài một tiếng.

Loại tình cảm này làm người cũng cảm động!

Đây là được Cửu trùng thiên công nhận nhưng hán tử tốt như vậy lại có thể bị hy sinh như vậy? Thật thật là thiên lý ở đâu?!

Tử Tà Tình thản nhiên nói:"Nhưng tại thời điểm kia, ta cảm giác được hồn phách huynh đệ hắn đang tiêu tán nhưng mà không phải trôi đi mà tựa như bị xé ra, chậm rãi phân lưu, đi đến một nơi khác không hiểu được! Mà cái địa phương kia lại không phải là thiên ngoại thiên".

Nói tói đây, mọi người đồng thời chấn kinh một chút.

"Nói như vậy, thật ra các Cửu kiếp nhân đều không có chết?" Sở Dương hỏi.

"Không, đúng là đã chết nhung lại lấy một phương thức khác để sinh tồn". Tử Tà Tình nhìn Sở Dương liếc mắt một cái nói:"Cái địa phương kia theo ta thì hẳn là U Minh giới!".

"U Minh giới!" Sở Dương thở dài.

"Vận mệnh của Cửu kiếp kiếm là thống nhất thượng tam thiên sau đó liền đoạn lạc nhưng nơi này cũng có một đường ranh giới thật lớn. Đây chính là điểm mấu chốt. Cửu kiếp tiêu thất ở thế giới này nhưng tại thế giới kia lại sẽ tồn tại".

"Nhưng Cửu kiếp kiếm chủ cũng thực sự là tiêu thất đi!" Tử Tà Tình thản nhiên nói:"Trôi đi!"

"Ta hiểu được". Sở Dương hít một hơi thật dài nói.

Ý cùa Tử Tà Tình là: Cửu kiếp cũng không có chân chính hoàn toàn biến mất nhưng Cửu kiếp kiếm chủ lại sẽ hoàn toàn biến mất!

Cái này so với dự đoán của Sở Dương thì hoàn toàn phù họp!

Một kẻ hoàn toàn vô tình vô nghĩa sao lại có nhân quả tốt được chứ? Cái này mặc dù có chút duy tâm nhưng Sở Dương vẫn kiên trì cho rằng như vậy, cái này cùng thiên đạo không hợp!

Hành vi của con người có lẽ có nhiều cách biện luận nhưng trong lòng người lại phân ra chính tà.

Tử Tà Tình nói tiếp: " Cho nên ta phỏng chừng, các đời Cửu kiếp kiếm chủ cho tới nay đều không có thành công nhưng việc không thành công này lại có thể khiến cho đại năng gấp Cửu trùng thiên lại này đạt tới một loại trình độ khác…Đây có thể là một cái mục đích khác…"

Mọi người yên lặng gật đầu.

"Cho nên ta phỏng đoán Việc Cửu kiếp kiếm làm chết đi tuyệt đối không phải là ý của đại năng này! Bởi vì Cửu kiếp kiếm chủ hoàn toàn tan đi, cái này rất không hợp lý!"Tử Tà Tình nói.

"Nhưng ngươi làm sao biết hắn hoàn toàn trôi đi mà không phải giống như Cửu kiếp kiếm?" Sở Dương hỏi.

Bố Lưu Tình nở nụ cười nói:" Chắc là Tử tiền bối dùng thần niệm bám vào?"

Tử Tà Tình nở nụ cười:"Không sai, ta sử dụng hơn mười cỗ thần niệm bám vào và theo những người kia biến mất. Vạn năm sau, chín cỗ thần niệm đã trở lại còn một cỗ bị tiêu diệt. Chi vì một chút thần niệm bị tiêu diệt mà ta bị tồn thất khá lớn nên phải ở lại trong Hắc huyết tùng lâm tu luyện. Mãi đến hai vạn năm trước mới khôi phục lại được".

"Bội phục!" Bố Lưu Tình thở dài một tiếng.

Chỉ có loại đỉnh phong cường giả như hắn mới biết được lời nói nhẹ nhàng bâng quơ này của Tử Tà Tình lại ẩn chứa biết bao gian nguy, bao nhiêu điều khó có thể tin! Truyện được copy tại TruyệnYY.com

Thần niệm tiêu tán cùng với thần niệm bị tiêu diệt tuyệt đối là hai khái niệm khác nhau!



Tiêu diệt chính là tử vong!

Mà thần niệm tử vong, nhẹ thì chết, nặng thì tàn tật mất trí. Về điểm này, cho dù là bản thân Bố Lưu Tình nếu một cỗ thần niệm bị tiêu diệt thì chỉ sợ cũng không thể tránh được hai loại kết quả này nhưng Tử Tà Tình lại có thể ngạnh sinh sinh tu luyện khôi phục lại!

"Ngươi không nên bội phục ta, mà là do lực lượng kia hẳn là không thể đem thần niệm của ta hoàn toàn tiêu diệt đi!" Tử Tà Tình cười nói.

Bố Lưu Tình mỉm cười.

"Đại tỷ, nhưng tỷ lúc đầu muốn nói về bên ngoài Cửu trùng thiên mà". Sở Nhạc Nhi nhắc nhở nói:"Nhưng hiện tại tỷ lại nói về Cửu kiếp kiếm chủ".

"Ta đúng là đang nói về chuyện của thiên ngoại thiên mà". Tử Tà Tình mỉm cười, đem Sở Nhạc Nhi kéo vào lòng nói:"Ta sở dĩ nhắc tới Cửu kiếp kiếm chủ vì ta cho rằng, thật ra sứ mệnh chân chính của Cửu kiếp kiếm chủ là lao ra khỏi Cửu trùng thiên! Đi vào cái địa phương rất cao cấp, đi hoàn thành một việc…Hoặc là, đi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng do vị đại năng kia giao phó chứ không phải ở tại thượng tam thiên này, đem bản thân và các huynh đệ chôn vùi đi!".

"Nơi này, ta nói đến thiên ngoại thiên!" Tử Tà Tình thản nhiên nói:"Cũng chính là Cửu trùng thiên khuyết chân chính!".

Cửu trùng thiên khuyết chân chính!

Mọi người trong lòng đều cảm giác được kịch liệt chấn động!

Sở Dương cúi đầu đem trán tựa vào đầu Mạc Khinh Vũ, cảm thụ hơi ấm trên người tiều nha đầu này mà trong lòng lặng lẽ suy tư.

"Ở ngoài Cửu trùng thiên có vô số thế giới! Vô số đại lục! Đám đại lục đó, mỗi một cái so với Cửu trùng thiên đại lục thì đại đồng mà tiểu dị!".

Nhưng,ở phía trên Cửu trùng thiên,cũng là nơi có cộng đồng tiểu thế giới đó…Phía trên nhất không ai biết ở đâu. Nơi đó có một đạo thiên nhân cảm ứng nghiêm mật! Chỉ có ai có đủ tư vi làm xúc động đạo thiên nhân cảm ứng này thì mới có thể được khảo sát, cái này theo như lời các ngươi chính là thiên phạt!".

Tử Tà Tình thản nhiên cười nói: "Thiên phạt, thật ra là một loại khảo nghiệm. Ngươi chống đỡ được thiên phạt liền coi là đủ tư cách tiến vào phiến thiên địa thần bí kia!".

"Phiến thiên địa kia, tiền bối đã đi vào chưa?" Bố Lưu Tình vội vàng hỏi.

"Đi vào rồi". Tử Tà Tình thản nhiên gật đầu nói:"Bất quá, ta ở bên trong đó chỉ một thời gian ngắn rồi liền đi ra. Ước chừng không đến một ngàn năm".

"Nơi đó như thế nào?" Bố Lưu Tình hỏi.

"Nơi đó " Tử Tà Tình thản nhiên cười cười nói:"Rộng lớn khôn cùng, linh khí sung túc, cao thủ nhiều như mây! Bố huynh, sau này ngươi đến đó sẽ biết".

"Lấy tu vi tiền bối, ở trong đó như… Thế nào?" Bố Lưu Tình vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi.

"Có thể nói là trung đẳng, thậm chí chỉ là trung hạ mà thôi". Tử Tà Tình hàm súc nói:"Đương nhiên, tình huống cụ thể thì ta cũng không rõ lắm vì ta đến đó là đi tìm người. Khi tìm không thấy thì liền sớm lui ra, Cực Đạo cao thủ nơi đó ta cũng chưa có tiếp xúc qua. Thậm chí, người tại Cửu trùng thiên khuyết cũng chưa tiếp xúc qua".

"Trung hạ…".Bố Lưu Tình hít sâu một hơi, trong mắt phát ra tinh quang loá mắt.

"Sứ giả chủ quản Cửu trùng thiên đại lục chính là người bên trong Cửu trùng thiên khuyết!" Tử Tà Tình mỉm cười thâm ý nói:"Bố huynh, nơi đó so với nơi này thì càng thêm hung hiểm nhưng,kỳ ngộ cũng nhiều, nơi đó mới là nơi để Cực Đạo cường giả chân chính trưởng thành."

Ánh mắt Bố Lưu Tình sáng lên!

Nguyệt Linh Tuyết và Phong Vũ Nhu nhìn nhau, cả hai nhìn nhau mà trong mắt đều thông suốt.

" Cửu trùng thiên khuyết chân chính trong lòng Sở Dương yên lặng lặp lại một câu rồi dựa vào mái tóc mềm mại của Mạc Khinh Vũ thầm nghĩ: "Nhân sinh một đời bất quá như cỏ cây qua mùa thu. Đã có địa phương bực này thì chỉ cần có cơ hội ta nhất định phải mang theo các huynh đệ đến đó tung hoành!

Để ta và Khinh Vũ ở Cửu trùng thiên khuyết chân chính khởi vũ! Nhất vũ động cửu thiên!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook