Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 8 - Chương 79: Đại phu nhà ngươi mạnh như vậy?

Phong Lăng Thiên Hạ

21/04/2017

Càng ngày càng rõ ràng, là tia sáng màu vàng!

Địa cấp!

Sở Dương dưới sự bức bách của hai vị trụ cột cao thủ Lý gia liên thủ mà lâm trận đột phá, thành công đột phá Nhân cấp đỉnh giới hạn mà đạt tới Địa cấp sơ giai tầng thứ, lột xác thành Địa cấp cường giả!

Ở trong chiến đấu kịch liệt lâm trận mà đột phá! Chuyện như vậy luôn luôn chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết bởi vì chiến đấu chính là chiến tranh, đột phá chính là đột phá; Cực khó khăn để có thể đồng thời xảy ra!

Nếu trong chiến đấu đột phá, sợ rằng còn chưa kịp đột phá cũng đã bị giết chết hay là tẩu hỏa nhập ma nhưng hiện tại, Sở Dương thực sự đã phá vỡ cái lệ cũ này mà làm nên truyền kỳ.

Thậm chí, còn hơn nữa là hắn trong lúc sống chết trước mắt mà cực hạn đột phá! Hơn nữa sau khi đột phá, nhất cử đột phá vòng vây, đại áp chế cường địch, thắng bại đã định.

Mấu chốt nhất chính là, mọi người cũng nhìn ra được: Sở Dương sau khi đột phá thì chính hắn lại không có phát hiện ra là mình đã đột phá.

Chuyện này thật sự là thiên cổ kỳ đàm, võ án Truyền kỳ.

Giữa không trung, Sở Dương có chút mê võng, lúc trước mình tựa như là một son sông lớn nhưng vân bị thứ gì đó ngăn cản, hiện tại, trở ngại đó không còn nữa, hà đạo đột ngột được khơi thông. Toàn thân trong nháy mắt này trào ra tân sinh lực lượng tuy xa lạ mà quen thuộc.

Mình chưa bao giờ có được lực lượng cường đại như thế nhưng cái này rõ xác xác thực là lực lượng của mình!

Sở Dương ngửa mặt lên trời thét dài, sự đè nén trong lòng bỗng được quét sạch! Hắn đột nhiên cảm giác được trời cao khí sảng, trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá lội!

Đột phá!

Sở Dương cất tiếng thét dài vang vọng trời cao. Mọi người với ánh mắt phức tạp ngơ ngác nhìn Sở Dương.

Hiện tại trên người Sở Dương tia sáng màu vàng kia đang hướng về Cửu Kiếp Kiếm dần dần tụ lại! Loại tia sáng này rất nhạt, giống như là màu vàng của nụ hoa muốn nở nhưng tràn đầy một loại huy hoàng đắc ý. Cái này không khỏi chứng minh, Sở Dương trên võ đạo chi lộ vừa tiến thêm được một bước!

Địa cấp tầng thứ!

Nhớ ngày đó, Pháp Tôn được Thiên Ma truyền thừa cũng bất quá chẳng qua là miễn cưỡng đến Địa cấp nhưng ở Cửu Trọng Thiên đại lục đã không người nào có thể địch nổi rồi! Đen cuối cùng, tập hợp Sở Dương, Cửu Kiếp Kiếm cùng với toàn bộ Cửu Kiếp lực, hơn nữa còn trong trường hợp Pháp Tôn một lòng muốn chết, cũng không có ý định tử chiến mới miễn cưỡng giết chết được hắn!

Uy năng của Địa cấp cao thủ mạnh thể nào có thể nghĩ được! Hôm nay Sở Dương cũng đến cấp độ này rồi!

Mọi người thấy được bộ dạng Sở Dương hôm nay thì cũng có chút ít cảm xúc mênh mông.

Cả gã mũi ưng kia, Giang Đông Hoa gia Tứ gia, ánh mắt nhìn Sở Dương cũng có một loại tư vị một lần cần xem lại người này. Nhân tài

Trong chiến đấu sinh tử lại lâm trận đột phá tới Địa cấp tầng thứ!

Trong chuyện này, mấu chốt lớn nhất vẫn là Sở Dương từ trước đó đã có tích lũy thâm hậu nhưng coi như là tích lũy thì tại Cửu Trọng Thiên Khuyết này loại người tích lũy thâm hậu đâu chỉ có ngàn vạn nhưng có được mấy người có thể như Sở Dương, có thể tại lúc này đột phá?

Vào thời khắc vi diệu này đột phá, điều này có ý vị như thế nào thì về điểm này, mọi người trong lòng cũng rất rõ ràng!

Chuyển bại thành thắng!

Hắn lấy Nhân cấp đỉnh lực lượng có thể lực chiến hai đại Địa cấp cao thủ, tuy có mạo hiểm nhưng thủy chung không trí mạng tử quan! Hôm nay hắn đã đến Địa cấp.

Chẳng khác gì là thực lực trong nháy mắt này tăng thêm vài lần!

Như vậy... Lý gia hai đại Địa cấp cao thủ đối với Sở Dương mà nói đâu có gì đáng sợ nữa?

Đạo lý này. Ngôn Như Sơn rõ ràng, Miêu Nị Nị rõ ràng, gã mũi ưng cùng thủ hạ cũng rõ ràng; Thậm chí, ngay cả Lý gia hai vị lão tổ tông kia, tất cả cũng rõ ràng!

Đen đây, Lý gia hai người sắc mặt thảm biến vô sắc!



“Đi thôi!” Lý gia lão tổ quyết định thật sự nhanh, hắn bay ngược ra, nếu không thể địch lại được thì cũng chỉ đành tránh đi mũi nhọn, lưu lại tánh mạng mới có thể nói đến tương lai. Lưu lại chỉ có chết, chỉ có đưa tánh mạng cho địch nhân mà thôi, toàn bộ vô nghĩa.

“Đi?! Các ngươi còn muốn đi sao? Ha ha ha..”. Sở Dương cuồng tiếu lăng không đến rồi một đạo kiếm quang lóe sáng giống như bôn lôi bắn tới.

Đè ép ta, đánh cho ta chật vật không chịu nổi như thế mà lúc này vừa thấy ta đột phá, đánh không lại, lại muốn chạy trốn rồi sao? Trong thiên hạ đâu có chuyện gì tiện nghi như vậy chứ?

Sở Dương thét dài một tiếng, sát cơ dày đặc nói: “Chém sạch thiên hạ đã có làm sao!? Cửu Kiếp sát chiêu, lại đến cõi trần!

Đồ Hết Thiên Hạ Thì đã Sao, đối với Cửu Trọng Thiên Khuyết đại lục mà nói, đây cũng là lần đầu thấy qua một chiêu kiếm chiêu kinh khủng như thế!

Cửu Kiếp Kiếm pháp từ trước chỉ truyền lưu ở Cửu Trọng Thiên đại lục, tám đời Cửu Kiếp Kiếm chủ trước kia đều không phù hợp với nhu cầu truyền thừa của Cửu Kiếp Kiếm nên cho tới bây giờ cũng không có ai lên được Cửu Trọng Thiên Khuyết, cho nên, Cửu Trọng Thiên Khuyết này, ngoại trừ Tuyết Lệ Hàn ra, cũng không có người nào biết đến uy lực của Cửu Kiếp Kiếm pháp nữa!

Nhưng, cái này có quan hệ đến kế hoạch lớn của Tuyết Lệ Hàn cho nên Tuyết Lệ Hàn tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài. Có thể nói như thế này: Cho dù đem Tuyết Lệ Hàn bầm thây vạn đoạn, hắn cũng sẽ không tiết lộ một chút tí tẹo nào!

Cho nên ở Cửu Trọng Thiên Khuyết cũng không có ai biết là trên cõi đời này lại tồn tại một bộ kiếm pháp thần kỳ như thế, có một không hai như thế!

Trong mắt Lý gia hai người hoảng sợ chạy chết, trong ánh mắt mọi người vây xem, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một đạo kiếm quang huy hoàng lừng lẫy, liên tiếp mà rộng lớn!

Một cỗ sát cơ lành lạnh theo kiếm quang xuất hiện đột nhiên xuất hiện tràn đầy khắp thiên địa!

Máu huyết mọi người vào giờ khắc này tựa hồ như đã hoàn toàn đông lại!

Trong ánh mắt, hết thảy cái khác tựa hồ đã toàn bộ biến mất, trong thiên địa lúc này cũng chỉ còn lại có này một đạo kiếm quang lấp lánh huy hoàng rộng lớn này mà thôi!

Phốc!

Vị Lý gia Nhị Tổ kia cơ hồ là không có chút sức chống cự hay phòng ngự nào đã bị một kiếm này chém rụng!

Chém quyết đoán!

Theo một tiếng kêu bi thảm, thân thể đang cấp tốc chạy như điên sau khi trúng kiếm vẫn còn tiếp tục xông về trước chừng mười trượng, lúc này mới “Rầm” một tiếng ở giữa không trung chia làm hai nửa, thi thể mặc dù chỉa ra làm hai, xong mỗi một nửa thi thể như cũ vẫn xông về trước mấy trăm trượng rồi mới “Ba” một tiếng mà rơi trên mặt đất.

Thật sự là một kiếm kinh người, một kiếm thần tốc!

Nếu không phải uy lực cùng tốc độ của kiếm chiêu đã đạt đến mức độ dị thường kinh người thì thật sự khó có thể tạo thành kết quả như thế!

Dưới kiếm chiêu này. Lý gia lão tổ ngay cả bi phẫn cũng không kịp. Vì hết tốc lực bôn đào. Vì cầu thoát thân đã sử dụng đến Nhân Kiếm Hợp Nhất, cả người mang kiếm hóa thành một đạo kiếm quang cấp tốc mà chạy, có thể đem sát chiêu cực mạnh “Nhân Kiếm Hợp Nhất” vận dụng để chạy trối chết, có thể nói Lý gia lão tổ đã có ý nghĩ rất sáng tạo!

Bất quá Sở Dương hiển nhiên không có bỏ qua cho tính toán của hắn, kiếm quang rộng lớn lại xuất hiện, đạo kiếm quang kia giống như sao băng mau chóng đuổi theo Lý gia lão tổ. Giống như là giòi trong xương, hai người, hai đạo kiếm quang trên không trung lao đi cực nhanh như bão táp. Một đuổi theo, một trốn.

Mà khoảng cách giữa hai người cũng càng ngày càng gần! Tất cả mọi người đều nhìn ra.

Vị Nam Nhân Đường Sở thần y này đoạn thời gian trước là nhân vật hài hước nhất Tử Hà thành, giờ phút này dĩ nhiên lại kẻ chém tận giết tuyệt không lưu lại bất kỳ đường sống nào mà kẻ hắn chém tận giết tuyệt chính là một trong tam đại gia tộc ở Tử Hà thành, là Lý gia!

Mặc dù mục tiêu chỉ là một người nhưng chỉ cần Lý gia lão tổ này tiêu đời thì cho dù Sở Dương không tự mình xuất thủ, Lý gia mất đi hai vị Địa cấp cường giả trấn giữ cũng sẽ tự động biến mất, cây đổ bầy khỉ tan. Cho dù là ở Tử Hà thành cũng có nhiều thể lực không tầm thường căm thù tam đại gia tộc, uy hiếp không còn, cướp bóc là tất yếu!

Trước đó, tất cả mọi người đều cho là: Vị Sở thần y này xong rồi nhưng hiện tại tất cả mọi người đều trợn mắt hốc mồm!

Chân chính xong rồi lại không phải là vị một người một ngựa Sở thần y thể đơn lực cô này mà là Lý gia hùng hổ binh cường mã tráng! Cái này... Cũng quá không thể tưởng tượng nổi đi!

Sở Dương hôm nay, quả nhiên là không lên tiếng thì thôi, nhất động bỗng nhiên nổi tiếng!

Vị chu tướng quân kia trừng tròng mắt, giờ phút này đứng ở nóc nhà, miệng há to đến mức có thể đủ nuốt vào một quả trừng đã điều, một hồi lâu sau hắn mới mạnh mẽ chuyển động cơ cổ, răng rắc một tiếng, cái đầu vốn giữ ở một tư thể quá lâu nay lần nữa chuyển động khiển xương cổ kêu lên răng rắc.

Nhưng chu tướng quân cũng không có để ý tới, chẳng qua là ngơ ngác nhìn chăm chú vào một thủ hạ của mình ngơ ngác hỏi nói: “Hắn... Hắn thật sự chỉ là một đại phu sao?”



Người bên cạnh hắn cũng vẻ mặt giống như nhau nói: “Cái này... Ta... Nhìn thân phận của hắn trên tài liệu thì hắn thật sự chính là... Một vị đại phu..”.

“Đại phu mà có thể mạnh như vậy sao? Ngươi dám gạt ta hả?” Chu tướng quân giận tím mặt hỏi.

“Không phải là... Không phải là ta lừa gạt ngài... Có thể là hắn ngụy tạo tài liệu thân phận, lừa gạt chúng ta..”. Người bên cạnh hắn khuôn mặt sợ hãi, luôn miệng giải thích.

“Thúi lắm, thực lực mạnh như vậy dùng để gạt người sao?” Chu tướng quân hiển nhiên sự tức giận càng tăng lên nói!

Người bên cạnh ngây người nói: “Chu tướng quân có ý tứ là.. Hắn chính là một đại phu?”

“Đại phu có mạnh như vậy sao?” Được rồi, vấn đề lại quay trở lại. Bên cạnh chu tướng quân tất cả mọi người đều là khóc không ra nước mắt.

Vị đại phu này còn chưa đem người ép điên thì chu tướng quân này đã ép chúng ta điên rồi...

Ở trước mắt bao người, kiếm quang của Sở Dương rốt cục đã đuổi theo kịp Lý gia lão tổ. Vào giờ khắc này, Cửu Kiếp Kiếm lại phát ra từng tiếng kiếm ngân! Kiếm quang mạnh mẽ lần nữa khuếch trương!

Lý gia lão tổ kinh hoảng quát to một tiếng, hết sức tránh né đồng thời đem nửa đoạn trường kiếm ném ra.

Sở Dương khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh lãnh đạm nói: “Từ nay về sau Tử Hà thành không còn Lý gia nữa!”

Sở Dương nói những lời này như đinh chém sát, tràn đầy thiết huyết tàn khốc! Giống như là không trung thần chi đưa ra phán quyết cuối cùng, tràn đầy sự không thể hoài nghi, không thể dao động.

Kiếm quang như điện, ầm ầm phủ xuống.

Nửa đoạn trường kiếm kia vừa gặp Cửu Kiếp Kiếm kiếm quang thì đột nhiên sụp đổ hóa thành một chùm phấn vụn; Ngay sau đó, Cửu Kiếp Kiếm kiếm quang đã đi đến bối tâm Lý gia lão tổ.

"A một tiếng kêu gào thê thảm vang lên; Lý gia lão tổ hoảng hốt cúi đầu tuyệt vọng nhìn lồng ngực của mình đột nhiên toác ra, một ít tia kiếm quang như thực chất từ bộ ngực xuyên ra, sau khi trúng mục tiêu còn bắn đi ra xa hơn mười trượng nữa.

Cửu Kiếp Kiếm kiếm quang của Sở Dương đã bắn chính xác trúng mục tiêu, sau khi xuyên thấu thân thể Lý gia lão tổ thì kiếm thật mới đến.

Sở Dương chợt sinh ra một loại cảm giác kỳ quái. Tất cả sinh mệnh lực, còn có tinh thần lực, thậm chí là linh hồn nguyên lực còn sót lại của Lý gia lão tổ đều đang cuồn cuộn không dứt hướng về Cửu Kiếp Kiếm tràn vào.

Cửu Kiếp Kiếm tĩnh bất động mà quang mang đại thịnh! Thân thể Lý gia lão tổ ở trong khoảnh khắc cũng đã hoàn toàn khô héo lại. Đây là... Chức năng thôn phệ của Cửu Kiếp Kiếm?!

Sở Dương trong lòng kỳ quái; Thật sự trước đây, Cửu Kiếp Kiếm vốn đúng là có chức năng này, nó đã từng phát uy mấy lần nhưng sau khi mình tấn nhập chí Tôn xong thì loại công năng này cũng không biết tại sao lại giống như là hư không tiêu thất đi, không nghĩ tới vào hôm nay lại lần nữa hiện ra.

Sở Dương trong lòng chấn động, kiếm quang chợt bạo liệt. Thân thể Lý gia lão tổ ở trong nháy mắt hóa thành đầy trời huyết nhục lả tả rơi xuống.

Chức năng thôn phệ của Cửu Kiếp Kiếm vô cùng kinh người, tuyệt không có thể để người khác biết được.

Mọi người quan chiến thấy được một màn như vậy thì đều là khóe mắt co quắp, trợn mắt hốc mồm. Đen đây, chiến cuộc thắng bại đã rõ ràng, sinh tử phán định, hết thảy đã kết thúc.

Sở Dương lăng không bay xuống, vẫn như lúc trước phiêu dật bình tĩnh, lăng thiên sát ý lúc trước không ngờ là không còn sót lại chút gì.

Lý gia chuyển này số cao thủ may mắn còn sống sót bất quá còn có mười mấy người, trong đó nhiều người bị thương, lúc này đã như chim thú tán, một tên cũng nhìn không thấy.

Sở Dương nhìn chu tướng quân chắp tay nói: “Chu tướng quân. Người giang hồ giải quyết thị phi, khoái ý ân cừu, từ trước vẫn như thế. Gia sản của Lý gia ta không đụng đến! Dối với Tử Hà thành, ta chỉ là một người xa lạ mới đến nên hết thảy cũng muốn dựa vào thành chủ đại nhân an bài. Ta tin tưởng vào thành chủ đại nhân và cũng tin tưởng chu tướng quân”.

Sở Dương nói xong, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn gã mũi ưng kia một cái, thản nhiên đi vào Nam Nhân Đường.

Gã mũi ưng ánh mắt co rụt lại, ánh mắt dị thường phức tạp biến ảo một phen rồi cắn răng nói: “Thật sự là thủ đoạn kinh diễm”.

Còn chu tướng quân kia thì hỉ sắc trở về.

“Tứ gia. Tiểu tử này chơi ngón này đúng là đẹp..”. Bên cạnh hắn, người nọ lo lắng nói: “Hắn hiện tại cố nhiên không có năng lực ăn hết tài sản Lý gia là một chuyện nhưng hắn có ăn hay không hay là ăn ít hay nhiều, cũng là một chuyện khác. Nay hắn đem đại tiện nghi này đưa cho thành chủ tự nhiên là có bánh ít đi, bánh quy lại. Thậm chí chu tướng quân kia cũng có thể bởi vì thúc đẩy chuyện này mà được phân một chén canh, còn nhỏ tuổi, y võ song tuyệt, nay còn có tâm kế như thế. Thật là đáng sợ”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook