Quyển 8 - Chương 665: Không giết không được!
Phong Lăng Thiên Hạ
03/05/2017
"Đuổi theo!" Hai Đại Thiên Ma Vương nổi giận đồng thời xoay người hô to!
Ai cũng có thể cảm giác được trái tim đối phương cũng vào giờ khắc giận đến muốn bạo liệt!
"Đối phương có thanh kiếm rất cổ quái!" Phong Gian Thiên Nguyên vừa đuổi theo vừa nói: “Rất quỷ dị! Rất có cái gì không đúng!"
"Chính xác." Thương Tỉnh Bất Không nghiến răng nghiến lợi nói : “Vấn đề là, có khả năng rất lớn sự bất ngờ chính là do thanh kiếm này. Ta thi triển bất động như núi, thân thể ta coi như là Thiên hoàng bệ hạ sử dụng Hoàng Thiên kiếm cũng chưa chắc có thể chém ra được một vết máu nhưng kiếm của đối phương lại giống như dễ như trở bàn tay vậy, phá vờ một cái lô thủng to! Thanh kiếm này tuyệt đối là lá bài chủ chốt của đối phương !"
"Đoạt lấy! Nhất định phải đoạt lấy!" Hai Đại Thiên Ma Vương đồng thời ở trong mắt đối phương sự tham lam sáng ngời.
"Còn có một cái nữa." Phong Gian Thiên Nguyên nói : “Thật rất kỳ quái. Mới vừa rồi liều mạng, khi đối phương đột phá cơn lốc của ta phong tỏa, ta rõ ràng rõ ràng cảm giác được, bọn họ đã vận dụng tương đối sinh mệnh tiềm lực mới đột phá qua được!" \
"Hơn nữa, trong nháy mắt đó rất suy yếu, tuyệt đối không thể nào là cố ý yểu thể, bởi vì căn bản cũng không có ý nghĩa!" Phong Gian Thiên Nguyên nhướng mày nói: “Dựa theo lẽ thường mà nói, coi như là ta và ngươi, sau khi vận dụng chiêu pháp cấm kỵ như vậy cũng xuất hiện thời gian ngắn ngủi không còn chút sức lực nào. Nhưng đối phương lại có thể ra sát chiêu tiếp theo, hơn nữa còn là uy lực lớn hơn một chiêu trước, đây tuyệt đối không hợp với lẽ thường!"
Hai người vừa điên cuồng đuổi theo, vừa đàm luận nói : “Chuyên này thật không thể tưởng tượng nổi a!"
Thương Tỉnh Bất Không vẻ mặt cười khổ nói: “Ai nói không phải là đây? Vốn là vỉ vậy chúng ta mới trúng chiêu. Nếu sớm biết có thể như vậy, chỉ cần chúng ta có đề phòng. Từ mới bắt đầu đà toàn lực ứng phó, chân chính dắt tay nhau xuất thủ, bọn họ làm sao có thể tò trong tay chúng ta chạy đi chứ?"
"Ở trong tuyệt cảnh khi tất cả mọi người nhận định bọn hắn đã sức cùng lực kiệt, đèn cạn dầu, ít nhất là không còn lại lá bài tẩy nữa lại đột nhiên bộc phát ra thực lực hơn xa lúc trước! Đây mới là chuyện đáng sợ nhất."
Phong Gian Thiên Nguyên cười khổ nói : “Chuyên này thậm chí so với thanh kiếm kia còn muốn trọng yểu hơn !"
"Chính xác, đúng là như thể, ở trong tin tức tình báo cũng có nói về 1 thanh niên. Thật ra thỉ đây mới là nhân vật trọng yểu trong bọn họ, giấu diếm thật là sâu đây!" Thương Tỉnh Bất Không sắc mặt trầm trọng nói.
Hai Đại Thiên Ma Vương toàn lực đuổi theo, mắt thấy khoảng cách với đám người Sở Dương càng ngày càng gần!
Sở Dương lấy tư thái liều mạng phát ra Đồ Hết Thiên Hạ Thì Đã Sao, kiếm chiêu đột phá mang theo dư âm mang theo mọi người bay ra xa ba nghìn trượng; sau đó mới dần dần chậm lại.
Mà giờ khắc này, mọi người đã phá tan vòng vây thiên ma nghiêm mật bố phòng đi tới đỉnh núi.
Phía trước cũng chỉ có không nhiều Thiên Ma tướng sĩ mà thôi. Nhưng Kiếm Thể hết, Sở Dương chợt phun ra một ngụm lớn máu tươi, trong nháy mắt cơ hồ lâm vào hôn mê!
Hai lần cực hạn bộc phát, di chứng cũng rốt cục không áp chế nổi nữa; mặc dù có Cửu Trọng Đan khôi phục, Cửu Kiếp Không Gian cố gắng bổ sung, hai cường đại tiếp liệu trợ giúp nhưng vẫn như cũ là không thể lập tóc khôi phục, cần phải có thời gian giảm xóc!
Mạc Khinh Vũ cùng Tử Tà Tình mỗi người một tay lôi kéo Sở Dương đỡ Sở Dương, để cho Sở Dương có một thời gian giảm xóc. Mà 2 người Quý Hồi Thiên và Quân Vị Lăng song kiếm hợp bích đi phía trước mở đường, tiếp tục nhanh chóng đi tới.
Nhưng, kể từ đó, tốc độ đi tới so với mới vừa rồi sử dụng kiếm chiêu mang theo mọi người một đạo phi hành giảm đi gần gấp đôi!
Cái tốc độ này không những không cách nào giữ vững được khoảng cách, ngược lại dần dần bị hai Đại Ma Vương truy kích tới.
Phía sau cuồng phong đột khởi, hai Đại Thiên Ma Vương đã đuổi theo, hai người thân hóa cầu vồng, tựa như sao băng lao đi, mắt thấy sẽ sắp vượt qua!
Tốc độ của đối phương có thể nói là mau tới cực điểm, nhưng động tác tư thái vẫn rất là phiêu dật tiêu sái.
Sở Dương lúc trước chế tạo ra cơ hội thoát thân, mắt thấy sẽ bị đối phương lại một lần nữa đoạt lại! Trong lòng đám người Cửu Kiếp huynh đệ đều là không cam lòng.
Kiểm Chủ không tiếc bất cứ giá nào, mang theo chúng ta chạy ra tìm đường sống, chẳng lẽ, chúng ta lại liên lụy đến Kiếm Chủ đại nhân cùng nhau chết đi sao?
Quý Hồi Thiên vù vù thở dốc, trong mắt tràn đầy tia máu, rồi lại có lực mà không chô bày.
Trận chiến này làm cho các Kim Y Thiên Vệ xưa nay tâm cao khí ngạo chân chính cũng thấy được Thiên Ma Vương tầng thứ siêu cường giả đáng sợ như thể nào ! Mọi người đều biết, chỉ cần môt khi bị đuổi theo, đó chính là chỉ có đường chết!
Hơn nữa, còn muốn là toàn đoàn bị diệt!
Quý Hồi Thiên hét lớn một tiếng nói : “Ta 'trở về ngăn trở bọn họ, các ngươi đi trước một bước!"
Nói xong cũng muốn quay trở lại.
Quý Hồi Thiên đã quyết định chủ ý, nói gì, cũng không thể khiến Cửu Kiếp Kiếm Chủ chết ở chỗ này ! Nếu mình chết, chỉ cần Cửu Kiếp Kiểm Chủ còn sống, các huynh đệ sẽ có người tâm phúc!
Tối thiểu, còn có người để ký thác tinh thần!
Các huynh đệ của hắn cũng ôm tính toán như vậy nên cũng không có ai khuyên can.
Thậm chí người người trong lòng người đều có tính toán như vậy : Nếu Quý Hồi Thiên là người chết đầu tiên, như vậy bản thân liền làm người thứ hai cản ở phía sau! Cho dù phải chết cũng không thể khiến cho Cửu Kiếp Kiểm Chủ chết ở chỗ này được !
Nhất là Cửu Kiếp Kiểm, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay Thiên Ma!
Sở Dương cuồng kêu một tiếng nói: “Không nên đi, còn có cơ hội!"
Mạc Khinh Vũ giơ tay kéo Quý Hồi Thiên lại.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, mắt thấy hai Đại Thiên Ma Vương sẽ truy kích tới thỉ hoàn toàn không có dấu hiệu đột nhiên dừng lại, tựa hồ như phát hiện ra dị trạng gì đó đang ở trên không trung triển khai cuồng oanh loạn tạc.
Nguyên nhân thật ra thì rất đơn giản Kiếp Nạn Thần Hồn!
Kiếp Nạn Thần Hồn vốn là chỗ mấu chốt trong kế hoạch lân này của Sở Dương. Có Kiếp Nạn Thần Hồn chân chính là Bất Tử Chi Thân làm lá bài tẩy cuối cùng, làm sao cũng có thể vì đám người Sở Dương tranh thủ được một hơi thời gian!
Quả nhiên, hai Đại Thiên Ma Vương gặp gỡ ngăn chặn hoàn toàn ngoài ý muốn, nhất tề nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời xuất thủ.
Mà Kiếp Nạn Thần Hồn cũng đang muốn dùng một lần dốc cạn cả đáy thực lực chiến đấu, xác minh xem bản thân trong mấỵ ngày cảm ngộ kia rốt cuộc có phải tu vi đã gần hơn cao thủ cấp Cửu Đế Nhất Hậu hay không. Cho nên cũng không chút nào né tránh, hóa thành một đoàn hôi vụ chính diện nghênh đón, đánh đập tàn nhân!
Nhưng, Phong Gian Thiên Nguyên sau khi xuất thủ liền lập tức bứt ra. Để cho Thương Tỉnh Bất Không một mình cùng Kiếp Nạn Thần Hồn loạn chiến, bản thân không để ý Kiếp Nạn Thần Hồn phân thân ngăn trở, mạnh mẽ xông phá hôi vụ cực tốc lăng không lao đi, mục tiêu nhắm thẳng vào đám người Sở Dương!
Lúc này lại nghe thấy một tiếng thét dài, một cái thân thể dài chừng trăm trượng, tựa như mèo lai như hổ đột nhiên hiện thân chặn lại.
Hổ ca!
Ở thời khắc mấu chốt, Hổ ca rốt cục hiện thân chặn Phong Gian Thiên Nguyên lại!
Đám người Sở Dương được một chút xíu thời gian này lại bay đi; Sở Dương hơi ngửa đầu, rất dứt khoát vừa nuốt vào hai khỏa Cửu Trọng Đan.
Đây là lần đầu tiên hắn ở trong chiến đấu dùng nhiều Cửu Trọng Đan như vậy . Tiền tiền hậu hậu đã sử dụng sáu viên rồi nhưng, Sở Dương đã không có lựa chọn nào khác.
Hiện tại việc gấp nhất chính là trước tiên khôi phục lại như cũ! Bằng không. Không có Cửu Kiếp Kiếm hết tốc lực kéo, vô luận lúc trước chiến quả có huy hoàng như thể nào thì như cũ không có ý nghĩa, mọi người như cũ cũng sẽ chết ở chỗ này !
Đệ nhất cầu cách nơi đây bất quá chỉ có ba trăm dặm!
Nhưng ba trăm dặm này lại giống như cách xa nhau đời đời kiếp kiếp vậy, là xa không thể chạm...
Chỉ có hết tốc lực ngự sử Cửu Kiếp Kiếm mới có thể vượt qua đạo giới hạn này!
Hổ ca cùng Kiếp Nạn Thần Hồn tuyệt đối ngăn trở không được hai người quá lâu, sẽ bại trận. Kiếp Nạn Thần Hồn vấn đề không lớn, toàn thân trở lui không có vấn đề, nhưng Hổ ca lại không được.
Trọng thương cơ hồ là nhất định rồi.
Có thể được một hơi hai hơi thở chỉ sợ cũng đã là cực hạn.
Đúng như dự đoán, "Hô" một thanh âm vang lên, một đoàn vật thể cấp màu vàng tốc bay tới lao vào trong lòng Sở Dương và đà hoàn toàn hôn mê!
Trước mắt Hổ ca còn không phải là đối thủ của một đời Thiên Ma Vương. Đem hết toàn lực bức lui đối phương một bước bản thân cũng đà kiệt lực hôn mê, dùng một điểm lực lượng cuối cùng trốn về cũng đã hoàn toàn không có khả năng hoạt động nữa, lâm vào trạng thái hôn mê sâu!
Thậm chí, ngay cả việc mở mắt cũng làm không được.
Phương xa cũng có thanh âm "Phanh" một tiếng truyền đến. Còn có thanh âm rống to, một tiếng quái khiếu.
Sở Dương cảm giác trên người của mình có thêm một đạo linh hồn suy yểu!
Chính là Kiếp Nạn Thần Hồn!
Hắn mặc dù là Bất Tử Chi Thân, tu vi cũng có tiến cảnh lớn nhưng thực lực chân thật so với cường giả đã đạt đến mức như Cửu Đế Nhất Hậu vân còn có một đoạn tương đối xá! Giờ phút này chính diện hỏa bính, mặc dù chỉ trong chốc lát nhưng vẫn là bị triệt để đánh bại, ngay cả linh vụ thân thể cũng cơ hồ bị đánh nát!
Hắn quay về chỗ Sở Dương nhưng cũng đã mất đi lực tái chiến! Đến đây, hai đại lá bài tẩy Sở Dương một đường giấu diếm đồng thời mất đi chiến lực!
Nhưng, thời gian mà Kiếp Nạn Thần Hồn cùng Hổ ca tranh thủ được tính toán đâu ra đấy cũng bất quá hai hơi thở mà thôi! Đám người Sở Dương đã liều mạng bôn đào, nhưng hiện tại, khoảng cách đến đệ nhất cầu còn ít nhất hai trăm dặm, mà ở sau lưng 2 Đại Ma Vương cơ hồ là gần trong gang tấc rồi!
"Ta chỉ cần có một hơi thời gian nữa là có thể thúc dục Cửu Kiếp Kiểm một lần nữa!" Sở Dương trong lòng vô hạn phẫn uất suy nghĩ !
Trời cao, chẳng lẽ thời gian một cái hô hấp ngài cũng keo kiệt như vậy sao?
Phong Gian Thiên Nguyên cùng Thương Tỉnh Bất Không sau khi đánh lui Kiếp Nạn Thần Hồn cùng Hổ ca thì cũng không có lãng phí bất kỳ một chút xíu thời gian nào mà đuổi theo đi.
Hai Đại Thiên Ma vương đều là người thân kinh bách chiến, nơi nào không biết đạo lý đêm dài lắm mộng?
Đối thủ như vậy, có thể giết chết được thì nhất định phải trước tiên giết chết, cho dù là nói nhiều một câu cũng có thể sinh ra biến số!
Hai Đại Thiên Ma Vương Hiển đột nhiên cũng ý thức được một điểm: Những Kim Y Thiên Vệ kia hoặc là còn sẽ có tiến bộ, nhưng không gian có thể tiến bộ đã không nhiều nhưng, dưới mắt uy hiếp lớn nhất chân chính ngược lại là cái người được xưng là 'Cửu Kiếp Kiếm Chủ' kia!
Người tuổi trẻ kia tiềm lực mới thật sự là đáng sợ!
Nếu để hắn sống sót trưởng thành, một ngày tu vi của hắn có thể tái tiến một bước, phối hợp với thanh thần kiếm trong tay của hắn, coi như là cường giả nổi danh hơn cũng chưa chắc đã có thể là đối thủ của hắn!
Nói như vậy, chẳng khác gì là vừa xuất hiện một cái cường địch, thậm chí là so sánh với Tử Tiêu Thiên Đế năm đó còn muốn đáng sợ hơn!
Địch nhân như thể nên đi trước một bước tiêu diệt!
Thiên ma nhất tộc tuyệt đối không cho phép xuất hiện chuyện như vậy, bởi vì, chuyên này đối với thiên ma nhất tộc mà nói, không thể nghi ngờ là tai hoạ ngập đầu!
Sở Dương, vị Cửu Kiếp Kiếm Chủ kia không giết không được!
Ai cũng có thể cảm giác được trái tim đối phương cũng vào giờ khắc giận đến muốn bạo liệt!
"Đối phương có thanh kiếm rất cổ quái!" Phong Gian Thiên Nguyên vừa đuổi theo vừa nói: “Rất quỷ dị! Rất có cái gì không đúng!"
"Chính xác." Thương Tỉnh Bất Không nghiến răng nghiến lợi nói : “Vấn đề là, có khả năng rất lớn sự bất ngờ chính là do thanh kiếm này. Ta thi triển bất động như núi, thân thể ta coi như là Thiên hoàng bệ hạ sử dụng Hoàng Thiên kiếm cũng chưa chắc có thể chém ra được một vết máu nhưng kiếm của đối phương lại giống như dễ như trở bàn tay vậy, phá vờ một cái lô thủng to! Thanh kiếm này tuyệt đối là lá bài chủ chốt của đối phương !"
"Đoạt lấy! Nhất định phải đoạt lấy!" Hai Đại Thiên Ma Vương đồng thời ở trong mắt đối phương sự tham lam sáng ngời.
"Còn có một cái nữa." Phong Gian Thiên Nguyên nói : “Thật rất kỳ quái. Mới vừa rồi liều mạng, khi đối phương đột phá cơn lốc của ta phong tỏa, ta rõ ràng rõ ràng cảm giác được, bọn họ đã vận dụng tương đối sinh mệnh tiềm lực mới đột phá qua được!" \
"Hơn nữa, trong nháy mắt đó rất suy yếu, tuyệt đối không thể nào là cố ý yểu thể, bởi vì căn bản cũng không có ý nghĩa!" Phong Gian Thiên Nguyên nhướng mày nói: “Dựa theo lẽ thường mà nói, coi như là ta và ngươi, sau khi vận dụng chiêu pháp cấm kỵ như vậy cũng xuất hiện thời gian ngắn ngủi không còn chút sức lực nào. Nhưng đối phương lại có thể ra sát chiêu tiếp theo, hơn nữa còn là uy lực lớn hơn một chiêu trước, đây tuyệt đối không hợp với lẽ thường!"
Hai người vừa điên cuồng đuổi theo, vừa đàm luận nói : “Chuyên này thật không thể tưởng tượng nổi a!"
Thương Tỉnh Bất Không vẻ mặt cười khổ nói: “Ai nói không phải là đây? Vốn là vỉ vậy chúng ta mới trúng chiêu. Nếu sớm biết có thể như vậy, chỉ cần chúng ta có đề phòng. Từ mới bắt đầu đà toàn lực ứng phó, chân chính dắt tay nhau xuất thủ, bọn họ làm sao có thể tò trong tay chúng ta chạy đi chứ?"
"Ở trong tuyệt cảnh khi tất cả mọi người nhận định bọn hắn đã sức cùng lực kiệt, đèn cạn dầu, ít nhất là không còn lại lá bài tẩy nữa lại đột nhiên bộc phát ra thực lực hơn xa lúc trước! Đây mới là chuyện đáng sợ nhất."
Phong Gian Thiên Nguyên cười khổ nói : “Chuyên này thậm chí so với thanh kiếm kia còn muốn trọng yểu hơn !"
"Chính xác, đúng là như thể, ở trong tin tức tình báo cũng có nói về 1 thanh niên. Thật ra thỉ đây mới là nhân vật trọng yểu trong bọn họ, giấu diếm thật là sâu đây!" Thương Tỉnh Bất Không sắc mặt trầm trọng nói.
Hai Đại Thiên Ma Vương toàn lực đuổi theo, mắt thấy khoảng cách với đám người Sở Dương càng ngày càng gần!
Sở Dương lấy tư thái liều mạng phát ra Đồ Hết Thiên Hạ Thì Đã Sao, kiếm chiêu đột phá mang theo dư âm mang theo mọi người bay ra xa ba nghìn trượng; sau đó mới dần dần chậm lại.
Mà giờ khắc này, mọi người đã phá tan vòng vây thiên ma nghiêm mật bố phòng đi tới đỉnh núi.
Phía trước cũng chỉ có không nhiều Thiên Ma tướng sĩ mà thôi. Nhưng Kiếm Thể hết, Sở Dương chợt phun ra một ngụm lớn máu tươi, trong nháy mắt cơ hồ lâm vào hôn mê!
Hai lần cực hạn bộc phát, di chứng cũng rốt cục không áp chế nổi nữa; mặc dù có Cửu Trọng Đan khôi phục, Cửu Kiếp Không Gian cố gắng bổ sung, hai cường đại tiếp liệu trợ giúp nhưng vẫn như cũ là không thể lập tóc khôi phục, cần phải có thời gian giảm xóc!
Mạc Khinh Vũ cùng Tử Tà Tình mỗi người một tay lôi kéo Sở Dương đỡ Sở Dương, để cho Sở Dương có một thời gian giảm xóc. Mà 2 người Quý Hồi Thiên và Quân Vị Lăng song kiếm hợp bích đi phía trước mở đường, tiếp tục nhanh chóng đi tới.
Nhưng, kể từ đó, tốc độ đi tới so với mới vừa rồi sử dụng kiếm chiêu mang theo mọi người một đạo phi hành giảm đi gần gấp đôi!
Cái tốc độ này không những không cách nào giữ vững được khoảng cách, ngược lại dần dần bị hai Đại Ma Vương truy kích tới.
Phía sau cuồng phong đột khởi, hai Đại Thiên Ma Vương đã đuổi theo, hai người thân hóa cầu vồng, tựa như sao băng lao đi, mắt thấy sẽ sắp vượt qua!
Tốc độ của đối phương có thể nói là mau tới cực điểm, nhưng động tác tư thái vẫn rất là phiêu dật tiêu sái.
Sở Dương lúc trước chế tạo ra cơ hội thoát thân, mắt thấy sẽ bị đối phương lại một lần nữa đoạt lại! Trong lòng đám người Cửu Kiếp huynh đệ đều là không cam lòng.
Kiểm Chủ không tiếc bất cứ giá nào, mang theo chúng ta chạy ra tìm đường sống, chẳng lẽ, chúng ta lại liên lụy đến Kiếm Chủ đại nhân cùng nhau chết đi sao?
Quý Hồi Thiên vù vù thở dốc, trong mắt tràn đầy tia máu, rồi lại có lực mà không chô bày.
Trận chiến này làm cho các Kim Y Thiên Vệ xưa nay tâm cao khí ngạo chân chính cũng thấy được Thiên Ma Vương tầng thứ siêu cường giả đáng sợ như thể nào ! Mọi người đều biết, chỉ cần môt khi bị đuổi theo, đó chính là chỉ có đường chết!
Hơn nữa, còn muốn là toàn đoàn bị diệt!
Quý Hồi Thiên hét lớn một tiếng nói : “Ta 'trở về ngăn trở bọn họ, các ngươi đi trước một bước!"
Nói xong cũng muốn quay trở lại.
Quý Hồi Thiên đã quyết định chủ ý, nói gì, cũng không thể khiến Cửu Kiếp Kiếm Chủ chết ở chỗ này ! Nếu mình chết, chỉ cần Cửu Kiếp Kiểm Chủ còn sống, các huynh đệ sẽ có người tâm phúc!
Tối thiểu, còn có người để ký thác tinh thần!
Các huynh đệ của hắn cũng ôm tính toán như vậy nên cũng không có ai khuyên can.
Thậm chí người người trong lòng người đều có tính toán như vậy : Nếu Quý Hồi Thiên là người chết đầu tiên, như vậy bản thân liền làm người thứ hai cản ở phía sau! Cho dù phải chết cũng không thể khiến cho Cửu Kiếp Kiểm Chủ chết ở chỗ này được !
Nhất là Cửu Kiếp Kiểm, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay Thiên Ma!
Sở Dương cuồng kêu một tiếng nói: “Không nên đi, còn có cơ hội!"
Mạc Khinh Vũ giơ tay kéo Quý Hồi Thiên lại.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, mắt thấy hai Đại Thiên Ma Vương sẽ truy kích tới thỉ hoàn toàn không có dấu hiệu đột nhiên dừng lại, tựa hồ như phát hiện ra dị trạng gì đó đang ở trên không trung triển khai cuồng oanh loạn tạc.
Nguyên nhân thật ra thì rất đơn giản Kiếp Nạn Thần Hồn!
Kiếp Nạn Thần Hồn vốn là chỗ mấu chốt trong kế hoạch lân này của Sở Dương. Có Kiếp Nạn Thần Hồn chân chính là Bất Tử Chi Thân làm lá bài tẩy cuối cùng, làm sao cũng có thể vì đám người Sở Dương tranh thủ được một hơi thời gian!
Quả nhiên, hai Đại Thiên Ma Vương gặp gỡ ngăn chặn hoàn toàn ngoài ý muốn, nhất tề nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời xuất thủ.
Mà Kiếp Nạn Thần Hồn cũng đang muốn dùng một lần dốc cạn cả đáy thực lực chiến đấu, xác minh xem bản thân trong mấỵ ngày cảm ngộ kia rốt cuộc có phải tu vi đã gần hơn cao thủ cấp Cửu Đế Nhất Hậu hay không. Cho nên cũng không chút nào né tránh, hóa thành một đoàn hôi vụ chính diện nghênh đón, đánh đập tàn nhân!
Nhưng, Phong Gian Thiên Nguyên sau khi xuất thủ liền lập tức bứt ra. Để cho Thương Tỉnh Bất Không một mình cùng Kiếp Nạn Thần Hồn loạn chiến, bản thân không để ý Kiếp Nạn Thần Hồn phân thân ngăn trở, mạnh mẽ xông phá hôi vụ cực tốc lăng không lao đi, mục tiêu nhắm thẳng vào đám người Sở Dương!
Lúc này lại nghe thấy một tiếng thét dài, một cái thân thể dài chừng trăm trượng, tựa như mèo lai như hổ đột nhiên hiện thân chặn lại.
Hổ ca!
Ở thời khắc mấu chốt, Hổ ca rốt cục hiện thân chặn Phong Gian Thiên Nguyên lại!
Đám người Sở Dương được một chút xíu thời gian này lại bay đi; Sở Dương hơi ngửa đầu, rất dứt khoát vừa nuốt vào hai khỏa Cửu Trọng Đan.
Đây là lần đầu tiên hắn ở trong chiến đấu dùng nhiều Cửu Trọng Đan như vậy . Tiền tiền hậu hậu đã sử dụng sáu viên rồi nhưng, Sở Dương đã không có lựa chọn nào khác.
Hiện tại việc gấp nhất chính là trước tiên khôi phục lại như cũ! Bằng không. Không có Cửu Kiếp Kiếm hết tốc lực kéo, vô luận lúc trước chiến quả có huy hoàng như thể nào thì như cũ không có ý nghĩa, mọi người như cũ cũng sẽ chết ở chỗ này !
Đệ nhất cầu cách nơi đây bất quá chỉ có ba trăm dặm!
Nhưng ba trăm dặm này lại giống như cách xa nhau đời đời kiếp kiếp vậy, là xa không thể chạm...
Chỉ có hết tốc lực ngự sử Cửu Kiếp Kiếm mới có thể vượt qua đạo giới hạn này!
Hổ ca cùng Kiếp Nạn Thần Hồn tuyệt đối ngăn trở không được hai người quá lâu, sẽ bại trận. Kiếp Nạn Thần Hồn vấn đề không lớn, toàn thân trở lui không có vấn đề, nhưng Hổ ca lại không được.
Trọng thương cơ hồ là nhất định rồi.
Có thể được một hơi hai hơi thở chỉ sợ cũng đã là cực hạn.
Đúng như dự đoán, "Hô" một thanh âm vang lên, một đoàn vật thể cấp màu vàng tốc bay tới lao vào trong lòng Sở Dương và đà hoàn toàn hôn mê!
Trước mắt Hổ ca còn không phải là đối thủ của một đời Thiên Ma Vương. Đem hết toàn lực bức lui đối phương một bước bản thân cũng đà kiệt lực hôn mê, dùng một điểm lực lượng cuối cùng trốn về cũng đã hoàn toàn không có khả năng hoạt động nữa, lâm vào trạng thái hôn mê sâu!
Thậm chí, ngay cả việc mở mắt cũng làm không được.
Phương xa cũng có thanh âm "Phanh" một tiếng truyền đến. Còn có thanh âm rống to, một tiếng quái khiếu.
Sở Dương cảm giác trên người của mình có thêm một đạo linh hồn suy yểu!
Chính là Kiếp Nạn Thần Hồn!
Hắn mặc dù là Bất Tử Chi Thân, tu vi cũng có tiến cảnh lớn nhưng thực lực chân thật so với cường giả đã đạt đến mức như Cửu Đế Nhất Hậu vân còn có một đoạn tương đối xá! Giờ phút này chính diện hỏa bính, mặc dù chỉ trong chốc lát nhưng vẫn là bị triệt để đánh bại, ngay cả linh vụ thân thể cũng cơ hồ bị đánh nát!
Hắn quay về chỗ Sở Dương nhưng cũng đã mất đi lực tái chiến! Đến đây, hai đại lá bài tẩy Sở Dương một đường giấu diếm đồng thời mất đi chiến lực!
Nhưng, thời gian mà Kiếp Nạn Thần Hồn cùng Hổ ca tranh thủ được tính toán đâu ra đấy cũng bất quá hai hơi thở mà thôi! Đám người Sở Dương đã liều mạng bôn đào, nhưng hiện tại, khoảng cách đến đệ nhất cầu còn ít nhất hai trăm dặm, mà ở sau lưng 2 Đại Ma Vương cơ hồ là gần trong gang tấc rồi!
"Ta chỉ cần có một hơi thời gian nữa là có thể thúc dục Cửu Kiếp Kiểm một lần nữa!" Sở Dương trong lòng vô hạn phẫn uất suy nghĩ !
Trời cao, chẳng lẽ thời gian một cái hô hấp ngài cũng keo kiệt như vậy sao?
Phong Gian Thiên Nguyên cùng Thương Tỉnh Bất Không sau khi đánh lui Kiếp Nạn Thần Hồn cùng Hổ ca thì cũng không có lãng phí bất kỳ một chút xíu thời gian nào mà đuổi theo đi.
Hai Đại Thiên Ma vương đều là người thân kinh bách chiến, nơi nào không biết đạo lý đêm dài lắm mộng?
Đối thủ như vậy, có thể giết chết được thì nhất định phải trước tiên giết chết, cho dù là nói nhiều một câu cũng có thể sinh ra biến số!
Hai Đại Thiên Ma Vương Hiển đột nhiên cũng ý thức được một điểm: Những Kim Y Thiên Vệ kia hoặc là còn sẽ có tiến bộ, nhưng không gian có thể tiến bộ đã không nhiều nhưng, dưới mắt uy hiếp lớn nhất chân chính ngược lại là cái người được xưng là 'Cửu Kiếp Kiếm Chủ' kia!
Người tuổi trẻ kia tiềm lực mới thật sự là đáng sợ!
Nếu để hắn sống sót trưởng thành, một ngày tu vi của hắn có thể tái tiến một bước, phối hợp với thanh thần kiếm trong tay của hắn, coi như là cường giả nổi danh hơn cũng chưa chắc đã có thể là đối thủ của hắn!
Nói như vậy, chẳng khác gì là vừa xuất hiện một cái cường địch, thậm chí là so sánh với Tử Tiêu Thiên Đế năm đó còn muốn đáng sợ hơn!
Địch nhân như thể nên đi trước một bước tiêu diệt!
Thiên ma nhất tộc tuyệt đối không cho phép xuất hiện chuyện như vậy, bởi vì, chuyên này đối với thiên ma nhất tộc mà nói, không thể nghi ngờ là tai hoạ ngập đầu!
Sở Dương, vị Cửu Kiếp Kiếm Chủ kia không giết không được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.