Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 8 - Chương 316: Không giống bình thường

Phong Lăng Thiên Hạ

27/04/2017

Ở đây có người khóc không ra nước mắt còn Yêu Ninh Ninh bước đầu tiên là gọn gàng linh hoạt đem kiểm của hắn tước xuống, nhìn một chút rồi bỉ di nói: “Đồ rách nát cũng không biết xấu hổ cầm theo?!”

Tiện tay đem thanh kiếm bẻ thành tam đoạn rồi ngay sau đó lại đem chiếc nhẫn trữ vật từ trên tay thô lỗ gỡ xuống, cũng không thèm nhìn mà trực tiếp đút vào trong túi quần của mình rồi vung một cước, mắng nói: “Cùng quỷ! Cút đi, lần sau nhớ khi ra cửa mang theo nhiều thứ đáng giá

1 chút! Một điểm nhãn lực độc đáo cũng không có!"

Người nọ giống như bóng cao su bị đá bay lên, “Hưu” một tiếng không biết đã bay đến nơi nào rồi.

“Mau mở chiếc nhẫn kia ra xem một chút, bên trong có cái gì tốt không.” Đàm Đàm thúc giục nói.

Yêu Ninh Ninh mở ra vừa nhìn, ánh mắt sáng ngời nói: “Có thật nhiều tiền a! Lại kiếm được tiền rồi!”

“Còn gì nữa không?”

“Còn có chút thuốc... Bất quá cũng là loại bình thường, cũng là miễn cưỡng có thể sử dụng được. Còn có một số Linh Thú nội hạch không tính là rất cao cấp, là cấp bậc rất thấp, là đồ bô đi...” Lấy thân phận địa vị của Yêu Ninh Ninh tự nhiên là nhìn không đến những đồ này.

“Không có đại thu hoạch gì a, ta chỉ cần những Linh Thú nội hạch kia thôi, những thứ khác toàn bộ thuộc về ngươi!” Đàm Đàm khẳng khái hào phóng nói. Hiện tại cái mình thiểu nhất chính là Linh Thú hạch,

Những thứ khác kia thật lòng không cần đến.

“Kia... Ta chẳng phải là chiếm được tiện nghi quá lớn sao?” Yêu Ninh Ninh có chút chần chờ hỏi.

“Ai nha, sao ngươi lại nói như vậy đây, hai ta huynh đệ ai cùng ai chứ, sao còn phải so do cái này? Ngươi chiếm tiện nghi hay ta lỗ lả đây? Lấy giao tình của chúng ta cần ý tứ như vậy sao!” Đàm Đàm cầm qua chiếc nhẫn lấy ra bảy tám chục viên Linh Thú nội hạch còn ném trở về nói: “Khách khí cái gì nữa?”

Yêu Ninh Ninh cảm động cực kỳ nói: “Đại ca ngươi thật tốt.”

“Vẫn còn là nói nhảm đại ca không tốt đối với ngươi thì tốt đối với người nào đây?” Đàm Đàm đang khi nói chuyện đã nuốt ngay ba viên nội hạch vào bụng. Trong khoảng thời gian này bận rộn lên đường, nội hạch mang theo đã sớm tiêu hóa hết, vừa lúc có hàng bổ sung rồi.

Những thứ Linh Thú nội hạch này nếu ở trong tay người bình thường đều phải trải qua dược sư đề luyện, sau đó phối hợp với tương ứng dược vật thì mới có thể phát huy được tác dụng nhất định.

Nhưng ở tay Đàm Đàm nơi này thì lại là hoàn toàn trực tiếp hấp thu!

Đây mới là thứ đối với Đàm Đàm hữu dụng nhất, có hiệu quả nhất.

Kế tiếp, hai người sử dụng đồng dạng thủ đoạn, liên tiếp đánh cướp hơn mười người, thu hoạch phong phú, làm cho Yêu Ninh Ninh mặt mày hớn hở, nằm mơ cũng không nghĩ ra, cướp bóc lại là 1 chuyện hạnh phúc như vậy, vui mừng như vậy.

Nhìn Không Gian Giới chỉ mình lấy được càng ngày càng nhiều, tiền đã xếp thành núi nhỏ, Yêu Ninh Ninh vô hạn thỏa mãn.

Những thứ đồ này giá trị cũng cũng chưa chắc đã lớn, ít nhất là không được Thái Tử gia để vào trong mắt tuy nhiên cảm giác thành tựu lại tràn trề!

Chẳng qua là vui mừng xong thì tiếp sau phiền toái rất nhanh đã tới rồi.

Bọn họ chỉ cướp bóc người ba đại môn phái, nửa điểm cũng không đi cướp bóc người khác, hơn nữa còn hoàn toàn không cần che dấu, dưới ban ngày ban mặt mà ra tay, hành vi như vậy nếu không làm người khác chú ý đó mới là kỳ quặc quái gở.

Ba đại môn phái sau khi biết được tin tức này, lúc mới đầu là không tin được: Người nào lợi hại như thế, lại còn to gan nữa? Lại dám ở Cô Trúc thành trắng trợn cướp bóc như vậy? Cái này là không thể nào! Có phải là lầm rồi hay không?

Nhưng sau khi số người bị cướp trở lại khóc lóc kể lể càng ngày càng nhiều, ai nấy đều giận đến mức muốn nổi điên.

Kể từ tới đây, mọi chuyện hết thảy không thuận; Đầu tiên là bị cướp giết, sau lại bị Kiếp Nạn Thầử fiền âm thầm giết chóc; Hiện tại lại gặp phải cướp bóc! \ứ\ỉ-3ỊT



Đây quả thực là vận rủi liên tiếp không ngừng, liên tục không dứt, mẹ nó, chẳng lẽ Mặc Vân Thiên tam đại siêu cấp môn phái chúng ta đã thành quả hồng mềm rồi sao? Người nào thấy được cũng muốn bóp một cái.

Chuyện này, chết sống cũng là không thể nhẫn nhịn được.

Rồi hãy nói, dường như đạo lý đang ở bên chúng ta mà?!

Ra lệnh một tiếng, nhất thời hơn mười vị cao thủ từ bốn phương tám hướng chạy tới, đem Đàm Đàm cùng Yêu Ninh Ninh hai đại gia hỏa bao vây kín.

“Các ngươi, hai thằng khốn kiếp này, dưới ban ngày ban mặt lại dám cướp bóc, thật sự là to gan lớn mật! Hơn nữa còn dám đi đoạt của người Mặc Vân Thiên ba đại tông môn chúng ta, quả nhiên là không biết sống chết!” Một người trung niên đại hán chợt quát nói: “Còn không thúc thủ chịu trói, đợi đến khi nào nữa?”

"Làm sao bây giờ a?" Yêu Ninh Ninh có chút khẩn trương nói: Người ta tìm ngươi."

Thái tử gia mặc dù tham dự cướp bóc, nhưng nói cho cùng vẫn là người thật thà, tối thiểu trong lòng vẫn còn có chút quan niệm thị phi, kính sợ pháp chế.

Đàm Đàm đỉnh đạc nói: “Tìm tới thì sợ cái gì? Chẳng lẽ hai người anh tuấn tiêu sái mỹ nam tử, ngọc thụ lâm phong đại trượng phu chúng ta có thể sợ bọn hắn sao! Xông xáo giang hồ, làm sao có thể không động thủ, không thấy máu đây?!”

Yêu Ninh Ninh nói: “Chính xác!” Đột nhiên trong lòng đắc chí một trận nghĩ: Ta cũng anh tuấn tiêu sái là mỹ nam tử, ngọc thụ lâm phong đại trượng phu!

Nhưng ngay sau đó nhìn Đàm Đàm một cái, thầm nghĩ: Chỉ mình thôi!

Đột nhiên trong lòng hào khí tỏa ra, bước nhanh đi ra ngoài, quát lên nói: “Các ngươi là ai, dưới thanh bình thế giới, càn khôn trong sáng, trước mặt mọi người lại dám cản đường chúng ta, lại cầm kiểm, chẳng lẽ là muốn hành hung giết người sao, có biết/đến 2 chữ ‘Vương pháp’ không?”

Đối diện người vừa nói chuyện tức thì không biết nên khóc hay cười, một tên giặc cướp lại hỏi người tới bắt giặc cướp là ngươi có biết đến vương pháp hay không, ngươi cũng thật là không biết xấu hổ a...

“Hai người các ngươi đang ở thanh bình thế giới, càn khôn trong sáng, dưới ban ngày ban mặt ngay mặt cướp bóc, chẳng lẽ không sợ bị vương pháp trừng trị sao?” Người nọ cũng không muốn bị mượn cớ nên đầu tiên là hỏi lại một câu.

"Ha ha ha..." Yêu Ninh Ninh ngửa mặt lên trời cười dài, đem khí thế của của Yêu Hoàng Thiên Thái Tử phát tán ra quát lên nói: “Ở Yêu

D Hoàng Thiên địa giớita chính là vương pháp!"

Những lời này nói ra thật là bá đạo chí cực, lớn lối chí cực!

Đối phương nào biết, đối với người khác mà nói, lời này là nói nhảm, nhưng đối với Yêu Ninh Ninh mà nói, những lời này cũng là lời nói thật: Mẹ hắn chính là Yêu Hậu, ở Yêu Hoàng Thiên hắn chính là vương pháp! Những lời này thật sự chính là không sai.

Nhưng bọn hắn không biết a, nhất thời tức giận, một tên cường đạo lại còn nói ra lời bực này, rõ ràng chính là không có đem chúng ta ở trong mắt mà nói: “Lên! Bắt lại cho ta! Ta muốn nhìn kỹ xem vương pháp rốt cuộc là cái dạng gì!”

Bốn mươi năm mươi người đồng thời hô một tiếng vọt lên. Trong ánh mắt Đàm Đàm sát ý lạnh lẻo đột nhiên bạo tán mà quát lên nói: “Các ngươi dám đả thương huynh đệ của ta!”

Đàm Đàm đầu tàu gương mẫu xông lên trước, đem Yêu Ninh Ninh chắn phía sau, kêu lên nói: “Sinh tử huynh đệ, sinh tử gắn bó!”

Một thanh kiếm chợt xông ra, kiếm quang soàn soạt. Chỉ nghe thanh âm sát sát sát liên tiếp vang lên, đối diện kiểm của năm sáu tên đồng thời bị Đàm Đàm một kiếm gọt đứt, ngay sau đó chính là huyết quang tungtoé.

Thanh kiếm nầy của Đàm Đàm chính là do Sở Dương dốc toàn lực chế tạo ra, là đỉnh cấp thần binh, mặc dù khẳng định là so ra còn kém Cửu Kiếp Kiếm nhưng cũng không phải binh khí bình thường có thể so với được. Với thanh kiếm này, bất kể đối phương tu vi như thế nào nhưng nếu binh khí đối bính, không nghi ngờ chút nào chính là bị chặt đứt dễ như trở bàn tay!

Trường kiểm trước tiên bị gọt đứt, tất cả mọi người sửng sốt, mà Đàm Đàm mượn cơ hội này liền hạ sát thủ! Kiếm quang như thu thủy lóe sáng, dưới kiểm của hắn trong nháy mắt đã chết ba, hai tàn phế, bị thương mấy người.

Nhưng ngay sau đó, Đàm Đàm đã bị vào người của đối phương bao vây kín.

Những người này tu vi ngay cả có kém hơn Đàm Đàm nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, huống chi cũng không thiểu người còn mạnh hơn hắn! Đàm Đàm nhất thời trở nên tràn ngập nguy cơ.



“Đại ca! Ta tới giúp ngươi!” Yêu Ninh Ninh phi thân đến, trong lòng nhiệt huyết nóng hổi!

Sinh tử huynh đệ, sinh tử gắn bó!

Đây mới là bằng hữu! Đây mới là huynh đệ! Đây mới là giang hồ a!

Thái Tử gia xông xáo giang hồ cổ khác! Yêu Ninh Ninh vừa ra tay, quả nhiên là thần tiên đánh rắm, không giống bình thường.

Chỉ thấy hắn giơ tay lên, chính là vô số kim quang lóe lên, vô số lông tơ châm bắn ra, người đối diện đối với cải này thì toát ra vẻ khinh thường, phi châm khinh phiêu phiêu như thế, gió lớn một chút là có thể thôi bay, ngươi lại cầm dùng đối địch? Thật là đồ mới xuất đạo!

Nhiều người phất ống tay áo, muốn đem số kim châm nhỏ hơn đầu tóc này trực tiếp hất bay đi.

Nhưng những mũi kim khâu này lại hoàn toàn không bị nguyên lực ảnh hưởng, ai dám ra tay ngược lại làm cho những kim khâu kia theo kình khí mà chui đi vào.

Sưu sưu sưu...

Bảy tám người liền trúng châm; Sau một khắc, tiếng kêu thảm vang thành một mảnh.

Những hán tử này cho dù là bị băm xuống đầu, cũng chưa chắc đã kêu thảm một tiếng, nhưng giờ phút này lại thê lương muốn dạng kêu ra thành tiếng. Kim khâu kia sau khi ghim phá da thịt thì lại theo huyết mạch nghịch lưu mà đi, chỉ bất quá trong nháy mắt đã chui vào tâm tạng rồi.

“Phá hồn Tuyệt Tâm châm?!”

Người cầm đầu thất kinh, phi thân lui về phía sau, nhìn lên đám kim khâu trước mặt không trung tựa hồ mờ mịt không có mục tiêu mà từng đợt run rẩy.

Tiểu bạch kiểm tầm thường này lại có được bảo bối như vậy?

Phá hồn Tuyệt Tâm châm chính là một cái truyền thuyết ở Yêu Hoàng Thiên cũng như ở cả Cửu Trọng Thiên Khuyết.

Loại chăm này căn bản là không sợ lực ngăn cản. NguỢc lại ngươi phóng ra lực cản càng lớn, bị chết ngược lại càng nhanh!

Hơn nữa, một khi bị ghim rách làn da, trực tiếp chính là trong nháy mắt đâm lên trái tim!

Theo truyền thuyết thì vật này chính là xuất phát từ nhất đại Yêu Tộc ma đầu, Ma đầu kia dựa vào lợi khí này mà tung hoành thiên hạ nhiều năm; Đến cuối cùng, nghe nói là do Yêu Tộc cao tầng cường giả tự mình xuất thủ mới đánh chết được.

Từ đó, Phá hồn Tuyệt Tâm châm đại danh đã rung động giang hồ! Thứ bá đạo như vậy làm sao lại đột nhiên hiện ra trên người tên giặc cướp này như vậy?

Đây là tình huống gì? Nếu sử dụng Phá hồn Tuyệt Tâm châm đi ăn cướp thì giá trị vật muốn cướp phải lớn hơn giá trị của châm này mới đúng.

Đây cũng quá là lãng phí đi?!

Cầm đồ chơi này đối phó chúng ta, thật sự là quá để mắt đến chúng ta!!

“Lão tiểu tử ngươi cũng là có chút kiến thức.” Yêu Ninh Ninh cười lạnh một tiếng, đưa tay đánh ra một trảo, đem Phá hồn Tuyệt Tâm châm kia tiện tay thu vào trong lòng bàn tay rồi lại vung tay lên, một cái rồi đen nhánh bay ra, nó dài đến bốn năm trượng. Bành bạch mấy tiếng vang lên, hai Thánh cấp cao thủ quay cuồng rơi trên mặt đất, trên người huyết nhục mơ hồ, vết rồi rõ ràng có thể thấy được, sâu vào tận xương.

“Tỏa hồn Tiên! Hẳn là Tỏa hồn Tiên!” Người cầm đầu ánh mắt lại co rụt lại.

Vừa rồi là một bảo bối trong truyền thuyết, hơn nữa bằng vào tu vi nguyên khí căn bản là không thể chống đỡ được! Tuy nhiên cái này so với Phá hồn Tuyệt Tâm châm còn muốn bá đạo hơn! Hơn nữa còn không phải là tiêu hao phẩm!

Tiểu tử này trên người sao lại có nhiều bảo bối như vậy! Có thân gia như vậy ngài còn cần đi cướp bóc sao?! Đây là có còn điểm thiên lý nào nữa hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook