Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 8 - Chương 516: Lão tam!

Phong Lăng Thiên Hạ

01/05/2017

Các loại tiếng động huyên náo kéo dài đến buổi tối, các huynh đệ mới coi là chân chân chính chính ngồi ở trên một cái bàn. Một nữ quyến cũng không có!

Ngay cả người thuộc Cửu Kiếp là Mạc Khinh Vũ và Tử Tà Tỉnh đại tỷ cũng bị Sở Dương lưu tại trong lều.

Sở Dương, Mạc Thiên Cơ, Cố Độc Hành, Đồng Vô Thương, Kỷ Mặc, Ngạo Tà Vân, La Khắc Địch, Nhuế Bất Thông, Tạ Đan Quỳnh.

Trừ Mạc Khinh Vũ ra, chín người không thiếu một ai.

Sở Dương ngồi ở vị trí đầu não, Cố Độc Hành ngồi sau, hai vị trí này không có gì tranh cãi, từ trước cơ bản cũng là như thế, trừ năm đó cơ duyên xảo hợp, Nhuế Bất Thông bởi vì Phượng Hoàng Niết Bàn thiên phú nên từng có một đoạn thời gian ngắn soán vị thành công nhưng rất nhanh lại bị Cố Độc Hành đoạt lại và vị trí này gã thủy chung vân kiên trì được.

Nhưng việc Mạc Thiên Cơ ngồi ở vị thứ ba lại khiến mọi người nổi giận, mắt thấy chính là không hợp nhau muốn tấn công rồi.

“Ta nói ngươi đó, ngươi tại sao lại ngồi nơi đó? Ngươi cho rằng ngươi là ai a? Có biết trời cao hay không?” Kỷ Mặc đầu tiên làm khó dễ nghiêng lỗ mũi còn bầm tím suy nghĩ nói. Dường như khi bị Hô Duyên Ngạo Ba bắt đi hốc mắt của hắn không bầm tím; Chắc là hắn bị nữ nhân đanh...,

Kỷ nhị gia đối với Mạc Thiên Cơ hiển nhiên vô cùng bất mãn, vị trí kia..." Có thể là của ta! Ta muốn!

“Nói cũng đúng; Lão đại đã nói, muốn bằng vào bản lãnh thật sự xếp lại vị trí! Cố lão nhị kia không ai cùng hắn tranh đoạt thì thôi nhưng Mạc Thiên Cơ ngươi tại sao lại đặt mông an vị vào vị trí thứ ba?” La Khắc Địch hô to gọi nhỏ nói.

“Nói cũng đúng.” Đồng Vô Thương nhíu mày nói: “Mạc Thiên Cơ, ngươi cũng không quá không biết lớn nhỏ rồi, vị trí này làm sao cũng không tới phiên ngươi?!”

Nhuế Bất Thông mắt lé hỏi ngược lại nói: “Ngươi nói Mạc Thiên Cơ không có tư cách kia, cái này ta không phản đối, nhưng chỗ ngồi này ngươi có tư cách sao?”

“Ta cảm thấy ta nên ngồi vào vị trí kia, là quần anh tụ hội.” Ngạo Tà Vân hừ hừ luôn miệng nói.

Cố Độc Hành lạnh lùng nói: “Đi xuống!”

Những người này toàn bộ cũng bị Mạc Thiên Cơ thiết kế đuổi giết quá, giờ phút này tất cả đang tìm cớ bộc phát, làm sao có thể không thể dùng sức bỏ đá xuống giếng.

Mạc Thiên Cơ thần sắc không thay đổi bình thản ung dung, ra vẻ lạnh nhạt cười nói: “Mọi người ở riêng thiên địa của mình có được thành tựu đáng mừng, thật đáng mừng. Hôm nay, chỉ cần có người nói thêm câu nữa: Mạc Thiên Cơ ta không nên ngồi ở chỗ này, như vậy ta bảo đảm hắn sau khi trở về, thu hoạch còn hơn nữa. Lời vừa nói ra, trì mã khó khăn đuổi theo, nói và làm, tuyệt vô hư ngôn, như thế nào?”

Một câu như vậy nói ra ngoài, nhất thời trong phòng không 1 tiếng động, cả phòng vắng lặng, mọi người cũng á khẩu không trả lời được.

Ngay cả người to gan lớn mật như Đồng Vô Thương cũng theo bản năng rụt đầu lại.

Mọi người có được thành tựu ra sao, tất cả mọi người lòng dạ biết rõ! Nếu không phải Mạc Thiên Cơ xuất thủ thiết kế từng tràng bỏ mạng đuổi giết kia, để mọi người liên tiếp ở trong sống chết nhiều lần đột phá, tâm cảnh kinh nghiệm được ma luyện thì tin tưởng là hiện tại thành tựu của mọi người chỉ sợ cũng như bình thường mà thôi.

Nhưng, lời tuy nói như vậy mà ai cũng tuyệt đối không muốn một lần nữa bị đuổi giết lại!

Cảm giác kia đừng nói là trải qua lại, coi như là nửa đêm nhớ lại, suy nghĩ một chút cũng là cả đêm ngủ không yên, quá cơn ác mộng!

Hơn nữa nếu lúc này hoàn toàn chọc giận Mạc Thiên Cơ!

Ban đầu đuổi giết như vậy đã làm mọi người đau đến không muốn sống!

Còn phải lại một lần nữa"...? Đó là chuyện kẻ ngu ngốc mới có thể làm ra!



Nơi này những người này thật sự không có một người nào dám thử lại. Kết quả là Kỷ Mặc trong nháy mắt thay đổi lập trường, dân đầu nói: “Thật ra thì các ngươi, đám người này thật là không thông minh, có mắt không biết núi lớn! Ta cảm thấy, Mạc Thiên Cơ ngồi ở vị trí thứ ba chính là vì mục đích chung, đúng mức, là quần anh tụ hội! Trừ Mạc Thiên Cơ Mạc tam ca ra, còn có người nào anh minh Thần Vũ, phong lưu phiêu dật như vậy? La Khắc Địch! Ngươi không phục a? Không phục tới đây trước cùng ta tập luyện!”

La Khắc Địch như đau răng vậy nhíu mày nói: “Ta nơi nào nói không phục a? Kỷ Mặc, ngươi là kẻ hay thay đổi thất thường, làm bộ tiểu nhân hèn hạ!”

Kỷ Mặc vênh váo tự đắc nói: “Ta làm sao thay đổi thất thường, ta vốn kiên quyết ủng hộ Mạc tam ca! Điểm này, ngay cả biển có thể khô đá có thể nứt; Duy lòng ta vĩnh viễn không biến! Nhuế Bất Thông, ngươi có phải muốn nói: Mạc Thiên Cơ không nên ngồi ở chỗ nầy?!”

Nhuế Bất Thông lắc đầu như trống bỏi nói: “Ta mới không nói như vậy! Không chỉ có ta không nói, phàm là ai dám nói ra một câu nói như vậy, Nhuế Bất Thông ta lập tức cùng hắn liều mạng! Thật ra thì nói như vậy cũng chính là do Ngạo Tà Vân muốn nói, hắn đây chính là long đảm, tuyệt đối so với gan báo còn lớn hơn nữa, đủ có thể bao thiên.”

“Rắm thối!” Ngạo Tà Vân hô một tiếng, nhưng ngay sau đó xoay người nhìn Mạc Thiên Cơ nói: “Mạc tam ca, tiểu đệ đối với ngươi rất ủng hộ, ai cũng biết...,”

Nhưng ngay sau đó mọi người cùng nhau nhìn về phía Đồng Vô Thương, nhìn có chút hả hê nói: “Cũng đúng vậy, lời như thế trừ Đồng Vô Thương không sợ trời không sợ đất này ra, thật là không ai dám nói.”

Đồng Vô Thương trừng tròng mắt một hồi lâu, nói: “Lời này ta nhất định là muốn nói nhưng trước khi đến Lệ Nhi đã nói, mọi người là huynh đệ, cần gì phải cạnh tranh cái hư danh này. Mạc Thiên Cơ ngồi ở vị trí thứ ba, mọi người thực lực của nhau như thế nào trong lòng mình biết rõ mà, công đạo tự tại nhân tâm... Khụ khụ, ta cảm thấy được lời của Lệ Nhi vô cùng có đạo lý. Hơn nữa ta cũng không muốn để cho Lệ Nhi thương tâm..., nàng nói ta không nên cùng Mạc Thiên Cơ tranh giành, ta liền không cãi lời.”

Mọi người nghe vậy thì cùng cười to, gia hỏa này này vốn không nói mạnh miệng mà khi nói mạnh miệng lại rất mạch lạc rõ ràng, nhịp nhàng ăn khớp.

Mạc Thiên Cơ phe phẩy chiết phiến, ung dung quay đầu hỏi Cố Độc Hành nói: “Cố nhị ca, ngươi cứ nói đi?”

Cố Độc Hành trợn mắt nói: “Ngươi có bản lành thì tới đoạt vị trí lão Nhị của ta đi?”

"Ta không dám! Thật không dám!" Mạc Thiên Cơ nhất thời cười khổ nói: “Cho dù có bản lãnh đó... "Ta cũng sẽ không đoạt vị trí của ngươi..., di?"

“Ha ha ha ha...” Đám Kỷ Mặc, La Khắc Địch, Nhuế Bất Thông, Ngạo Tà Vân cùng cười to, có người trực tiếp vỗ bàn, ai nấy vỗ bắp đùi cười đến chết đi sống lại, cười một tiếng đến nỗi suýt nữa bị nội thương.

Thật sự là Cố Độc Hành cùng Mạc Thiên Cơ nói hai câu này quá mức làm cho người ta mơ màng, thật làm cho người ta có ý nghĩ kỳ quái.

“Ngươi tới đoạt vị trí lão Nhị của ta?”

Sở Dương đang uống một ngụm rượu, chợt nghe còn chưa kịp suy nghĩ thì đột nhiên phun ra ngoài rồi luôn miệng ho khan.

Sau một phen cười đùa, vị trí của Mạc Thiên Cơ cũng bắt đầu tò hôm nay mới coi là được chân chính xác nhận là thứ ba!

Đúng như Mạc Thiên Cơ nói: Cho dù có bổn sự kia, hắn cũng sẽ không tranh vị trí của Cố Độc Hành.

Điều này đại biểu cho sự tôn trọng: Sở Dương cùng Cố Độc Hành chính là 2 huynh đệ quen biết nhau sớm nhất, các huynh đệ khác cũng căn bản là do Cố Độc Hành kéo vào.

Cố Độc Hành mặc dù mặt lạnh mà lại là nhiệt tâm, sự cống hiến đối với nhóm tuyệt đối sẽ không kém hơn bất luận kẻ nào!

Chúng huynh đệ bị Mạc Thiên Cơ uy hiếp, bất đắc dĩ thừa nhận vị trí của Mạc Thiên Cơ nhưng khiển cho di chứng cũng là khổng lồ.

Mắt thấy Mạc Thiên Cơ không tốn sức chút nào chiếm được vị trí lão Tam, những người khác ai nấy ánh mắt đều đỏ lên.

Tất cả mọi người đều là huynh đệ, ai không muốn tiến lên phía trước? Phàm là có thể được gọi một câu “Ca”, đó chính là rất dễ nghe!

“Ai dám giành giật vị trí lão Tứ với ta?” Đồng Vô Thương như hổ rống lên một tiếng nói.

Đáng tiếc hổ rống không có làm kinh sợ mọi người, ngược lại đưa tới một mảng lớn ánh mắt nhìn chằm chằm vào: Tính toán gì thể? Lão đại lão Nhị chúng ta không dám đoạt, lão Tam trong chớp mắt đã mất, hiện tại vị trí lão Tứ cũng muốn bị cướp đi sao?



"Hừm hừ"..." Ngạo Tà Vân cười lạnh một tiếng lúc lắc cổ.

“Hắc hắc hắc...” Tạ Đan Quỳnh thanh âm cười dường như có chút không có hảo ý.

“Cạc cạc cạc...” Nhuế Bất Thông ma quyền sát chưởng, nóng lòng muốn thử.

“Hống hống hống...,” La Khắc Địch hai mắt sáng lên, tùy thời mà động.

“Hì hì hi,...” Kỷ Mặc cười phá lệ quái dị, ý đồ bất chính.

“Ngu ngốc cười cái gì, ai dám đứng ra nào!” Đồng Vô Thương giận tím mặt rất dứt khoát một cước đá ngả cái bàn nói.

Quá bắt nạt người! Nhìn người nhìn Mạc Thiên Cơ, tổng cộng nói một câu nói đã thành lão Tam, chỗ này ta khiêng Mặc Đao uy hiếp lại không có nửa điểm hiệu quả! Đây cũng là quá đả kích lòng tự ái của ta rồi!

Sở Dương hứng thú nhìn các huynh đệ hồ nháo, không có vẻ muốn khuyên can chút nào, thậm chí còn có một chút thêm dầu vào lửa hả hê nhìn.

Bên kia, Mạc Thiên Cơ đã treo giải thưởng..

“Người nào có thể đánh thắng Đồng Vô Thương, ta đảm bảo tương lai chiến Thiên Ma, cho hắn một cái vị trí tiên phong, nhất ngôn ký xuất, mập mã khó đuổi theo, tuyệt vô hư ngôn!”

Mạc Thiên Cơ đã sớm được công nhận là quân sư, hết thảy hành động quân sự chắc chắn do hắn 1 tay an bài, những lời này phân lượng không cần nói cũng biết.

Trong nháy mắt, mùi thuốc súng nồng đậm chưa từng có!

Đồng Vô Thương đã giơ lên Mặc Đao, bước nhanh ra cửa, ở bên ngoài khiêu chiến nói: “Hiện tại không riêng gì vị trí Tứ ca, còn có cái chức tiên phong này nữa, chỉ người thắng được, ai muốn mau đi ra cho ta!”

Một mực ở phía ngoài lều, Mặc Lệ Nhi bưng kín cái trán.

Phu quân khờ dại khả ái của ta...

Ngươi, cái gì còn chưa cướp được mà trước tiên đã thành cái đích mọi người chỉ trích!

Cái này những người khác còn không muốn tới gây sự với ngươi sao?

Thật ra thì ngay từ lúc vừa thấy mặt, Mặc Lệ Nhi cũng đã xác định được tình thể của bọn người này rồi: Tất cả căn bản cũng không sai biệt lắm trừ Sở Dương và Cố Độc Hành ra mà thôi.

Về phần những người khác, trừ Kỷ Mặc cùng La Khắc Địch hai người này hơi có chút yếu ra, những người khác thì không hơn kém nhau bao nhiêu, vẫn thuộc về cùng tầng thứ.

Mặc Lệ Nhi đối với sự phát hiện này thành thực tràn đầy hoảng sợ, chấn động vô cùng!

Những người này tu vi rốt cuộc làm sao tăng lên? Làm sao có được thành tựu nhanh như vậy?

Mình và Đồng Vô Thương một đường sinh tử chém giết, tìm đường sống trong tử cảnh mới có thể có được thực lực hôm nay, nhưng những người này đều có tu vi như thế tất nhiên là không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi!

Bất quá nếu là nói riêng về tu vi, trừ Mạc Thiên Cơ, Cố Độc Hành cùng Sở Dương ra, trong những người khác, Đồng Vô Thương ở trong các huynh đệ còn lại thực lực có thể nói là số một số hai, chống lại Kỷ Mặc cùng La Khắc Địch, Nhuế Bất Thông cơ bản có thể nói là tất thắng. Mặc dù là cùng tu vi tầng thứ nhưng nếu đơn thuần bàn về lực chiến đấu, Đồng Vô Thương không thể nghi ngờ là ở trên ba người này...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook