Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 8 - Chương 657: May mắn không làm nhục mệnh

Phong Lăng Thiên Hạ

03/05/2017

Cái túi nước kia đương nhiên chính là do Sở Dương lấy ra.

Ở trong đó tự nhiên cũng không phải là nước bình thường mà là Sinh Mệnh Chi Tuyền thuần chánh nhất!

Sở Dương sớm đã ý thức được, cứ như vậy chiến đấu đi xuống, coi như là trong Cửu Kiếp Không Gian, số lượng Cửu Trọng Đan không ít thì cũng có khi tiêu hao hết. Miệng ăn núi lở như vậy tuyệt đối không phải là biện pháp.

Phải nghĩ biện pháp tăng thu giảm chi, sau một phen châm chước Sở Dương nghĩ đến vật thay thể tốt nhất Sinh Mệnh Chi Tuyền.

Sinh Mệnh Chi Tuyền mặc dù không có hiệu quả hoàn hồn kéo dài tánh mạng, vạn đả thương trong nháy mắt khôi phục như Cửu Trọng Đan, nhưng đối việc khôi phục mệt nhọc, khôi phục sinh mệnh lực, khôi phục tinh thần, cho tới việc khôi phục tu vi cũng là có đặc hiệu. Thậm chí ở 1 số phương diện khác so sánh với Cửu Trọng Đan còn xuất sắc hơn. Không từ mà biệt, trên chiến trường, một ngụm nước này tuyệt đối so với một viên thuốc còn thoải mái hơn !

Mà Sinh Mệnh Chi Tuyền tại trong không gian lại có một con suối.

Đây mới thực sự là lấy không hết, dùng không cạn, dù sao sáu mười mấy người muốn đem uống sạch cũng là chuyện tương đối khó khăn!

Cho nên, Sở Dương tìm cơ hội cho phép bỏ vào trong không gian giới chỉ của Mạc Khinh Vũ cùng Tử Tà Tình mười mấy hồ!

Chỉ cần có lúc rỗi rãi lấy ra cho mỗi người uống vài hớp.

Ba người, ba phương hướng phân phát ra Sinh Mệnh Chi Tuyền, mỗi một lần chỉ xuất hiện một cái túi nước!

Động tác rất là bí ẩn.

Đám người Quý Hồi Thiên là người kinh nghiệm chiến trận, như thế nào không biết đây là chỗ mấu chốt, trăm triệu là không thể để cho thiên ma biết được cho nên mỗi người đều rất cẩn thận để ý.

Sinh Mệnh Chi Tuyền, ở bất kỳ một cái vị diện nào cũng là thứ tốt tuyệt đối a...

Có Sinh Mệnh Chi Tuyền, chỉ cần không phải bị trọng thương thì không cần vận dụng Cửu Trọng Đan, phân lượng còn nhiều như vậy, cảm giác mệt nhọc uống một ngụm, nhất thời tinh thần toả sáng, còn có thể tiếp tục kéo dài chiến đấu!

Có cái ăn mồi, tất cả mọi người trong lòng thoải mái!

Quý Hồi Thiên thậm chí táp chép miệng nhìn Tả Khâu Vận Trù truyền âm nói : “Thật không biết bọn họ lấy ở đâu ra nhiều thứ tốt như vậy, Cửu Trọng Đan cũng còn thôi, đồ chơi đó chúng ta đã quen biết đã lâu, nhưng nước suối này ta thấy thế nào lại giống như là Sinh Mệnh Chi Tuyền như vậy, nếu như là Sinh Mệnh Chi Tuyền, vậy thì cũng quá khoa trương đi. Trong mắt của ta, đồ chơi này so sánh với Cửu Trọng Đan còn hay hơn, bọn họ làm sao có nhiều như vậy đây, nhiều đến mức lấy ra làm nước sôi uống? Chẳng lẽ là cướp sạch của Tinh Linh Tộc..."

Hắn táp chép miệng nói: “Tính làm gì, bọn họ cướp sạch của ai cũng không sao, hiện tại ta rốt cục có thể yên tâm, ta thậm chí cảm giác được, chỉ cần có nước suối này, chỉ sợ ta có thể cả đời cứ như vậy chiến đấu cũng sẽ không quá cực khổ!"

Tả Khâu Vận Trù tức giận thẳng mắt trợn trắng!

Tại sao là giống như, căn bản là Sinh Mệnh Chi Tuyền có được hay không! Ngươi thật đúng coi như nước sôi mà uống sao? Lại còn muốn cả đời uống vào...

Thật sự là người si nói mộng!

Gia hỏa này gần mười vạn năm tuổi rồi, cũng sống đến mức thành cẩu thân rồi, hoàn toàn không có nửa điểm não người nào... Thật là xấu hổ vì làm bạn cùng hắn!

Có vật liệu hữu lực trợ giúp, mọi người vốn là cao cấp Thánh Nhân, ai nấy công lực cuồn cuộn không dứt, điều duy nhất có thể lo lắng chính là thân thể mệt nhọc quá độ.

Nhưng bây giờ có thể bất cứ lúc nào khôi phục lại, hơn nữa còn là cái loại khôi phục mãn trạng thái.

Quả thực chính là càng đánh càng hưng phấn.

Nếu không phải trên chiến trường mùi vị thật sự là không dễ ngửi thì tất cả mọi người có suy nghĩ 'Cứ như chiến đấu đi xuống cũng không tồi1.

BỊ ngàn vạn quân địch vây công, tổng cộng sáu mươi người lại sinh ra suy nghĩ điên cuồng như vậy, không thể không nói, thật đúng là một cái kỳ tích!

Sau một khắc!

Sở Dương ánh mắt chợt lóe đột nhiên như phát hiện ra có cái gì không đúng.



Bởi vì, thể công của Thiên ma đột nhiên càng thêm điên cuồng nhưng không phải là thiên ma chi chúng phát động tự bạo nữa mà là rất đơn thuần tàn bạo xông lên...

Cho nên ở trong lúc nhất thời, áp lực hạ xuống, chỉ là mật độ công kích lại tăng gấp mười lần.

Còn có chính là, mục tiêu của thiên ma chi chúng cũng không còn là sát thương mọi người nữa mà là đem mục tiêu chuyển dời đến cái túi nước trên tay mọi người!

Sở Dương trong nháy mắt trầm ngâm suy nghĩ : Ồ? Đám Ma chết bầm này thật cũng không đần a, thời gian không được bao lâu lại đà phát hiện ra nước túi có vấn đề...

Giờ phút, túi nước đang chuyển đến tay Yến Phi, hắn ngẩng đầu lên uống một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền cuối cùng rồi ngay sau đó cười ha ha một tiếng, thuận tay đem túi nước ném đi ra ngoài.

Thật ra thì túi nước đã không còn nhưng trong khoảnh khắc đó có mấy trăm tên thiên ma phấn đấu quên mình lao về phía túi nước đang trên không trung phi hành đuổi theo...

"Ngu xuẩn!" Hiên Viên Trường Không ngăn không kịp, dậm chân mắng to một tiếng nói : “Thiên ma chi chúng hiện tại muốn biết trong túi nước rốt cuộc có cái gì nên mới đi lên đoạt, ngươi tại sao lại đem túi nước ném đi..."

Mấy vị huynh đệ khác biết chuyên khẩn cấp rối rít phi thân lên cướp đoạt túi nước lại bị vô số Thiên Ma liều mạng già vậy đụng phải trở lại! Bọn họ trực tiếp dùng tánh mạng tới ngăn chặn!

Mắt thấy nước túi sẽ phải rơi vào trong tay Thiên Ma.

Yến Phi ngạc nhiên nói: “túi rỗng mà..."

Hiên Viên Trường Không thở dài một tiếng, khẩu khí tràn đầy vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói : “Người ta không cần đồ trong đó ! Chỉ cần bắt được, ngửi mùi một cái đại khái có thể biết được ở trong đó là cái gì... Tất cả mọi người là lão bánh quẩy bao nhiêu năm, chẳng lẽ ngay cả điểm thường thức ấy cũng không có sao?"

Yến Phi nghe vậy thất kinh, vội vàng cũng phi thân chém giết nhưng nhất định đã tới không kịp.

Một tên thiên ma giờ phút đã bay trên không trung đem túi nước đoạt lấy.

Mọi người đang hô to hỏng bét thì lại thấy thiên ma và túi nước ở trên không trung hoàn toàn không có dấu hiệu nổ tung. Lúc này tuyệt đối không có bất kỳ người nào xuất thủ đối chiến tạo thành uy hiếp nhưng lại quỷ dị nổ tung!

Chính là Kiếp Nạn Thần Hồn ra tay.

Nhưng Kiếp Nạn Thần Hồn lần này xuất thủ cũng thiếu chút nữa là làm bại lộ sự hiện hữu của hắn.

Trên thực tế, phía trên mấy vị thiên ma cao tầng lúc này đang tự nghi ngờ nhíu mày: Đây là chuyên gì xảy ra? Rõ ràng đă lấy được, hơn nữa, phía đối phương đã bị cản lại, căn bản cũng không có sự uy hiếp, tại sao đột nhiên lại không giải thích được chết đi như vậy?

Trong chuyên này chẳng lẽ còn có địch nhân ân náu?

Chúng ma đầu rối rít hồ nghi vạn phần xem xét chung quanh. Sở Dương cũng không muốn quá sớm bộc lộ ra lá bài tẩy, nhăn châu - xoay động trong lòng đột nhiên có một chủ ý.

Dường như... Là 1 cái cơ hội? ^

Chỉ chốc lát sau, tựa hồ có chút ít mệt mỏi, Sở Dương đột nhiên lại từ trong giới chỉ ra một cái túi nước, kêu lên nói: “Mọi người uống miếng nước rồi lại tái chiến nào..."

Nói xong liền đem túi nước ném tới Mạc Khinh Vũ.

Tuy nhiên khi ném lại thật giống như là không cẩn thận nhất thời không chính xác, không thể tưởng tượng nổi. vốn là bay về phía Mạc Khinh Vũ nay túi nước lại "Oanh" một tiếng đập vào ngực một thiên ma!

"Hỏng rồi!" Sở Dương kêu lên sợ hãi rồi vội vàng bổ nhào đi qua muốn đoạt lại!

"Hỏng rồi!" Các vị Cửu Kiếp huynh đệ thấy thế cũng là trong lòng cả kinh, cả đội đội hỉnh cũng suýt nữa bởi vỉ... trong nháy mắt dừng lại này mà xuất hiện sơ hở.

Thiên ma nếu là biết được bí mật chỉ sợ lập tức sẽ cải biến chiến thuật...

Chỉ sợ cũng sẽ không nhẹ nhàng như hiên tại vậy...

Người nào ? Người làm sao lại lỗ màng như vậy ? Xuất chiến không xuất lực cũng thì thôi, làm sao còn làm chuyện như vậy.

Nhưng hiện tại căn bản là không còn kịp trách cứ Sở Dương nữa, mấy người rối rít thoát khỏi trận hình tiến lên chém giết cướp lại túi nước!



Thiên ma vốn chính là vì đi đoạt túi nước mà chuẩn bị, mắt nhìn chàm chằm vào, thời khắc chuẩn bị, một khi có nước túi xuất hiện, sẽ lập tức phấn đấu quên mình xông qua.

Nhưng nơi nào sẽ nghĩ đến thứ bản thân tha thiết ước mơ lại cứ như vậy lao vào trong ngực của mình!

Hắn chỉ cảm thấy trong nháy mắt đó ngực của mình tựa hồ đụng vào thứ gì, trong một mảnh chém giết loạn lạc, đại năo trong nháy mắt đường ngẩn ra chốc lát. Theo bản năng hắn trố mắt giật mình tiện tay đem túi nước vứt ra ngoài.

"Ngu ngốc! Heo!"

Bên cạnh mấy ngàn thiên ma cùng nhau tức giận mắng!

Lại còn có kẻ ngu như vậy *... Mẹ mày!

Chúng ta cứ như vậy một hồi giao ra không dưới mấy ngàn Ma mạng cũng không có thể đoạt được đồ trong ngực ngươi, ngươi nay lại không rõ nguyên do cho ném đi...

Trong lúc nhất thời mọi người tung người lên, toàn lực cướp đoạt.

Sở Dương sau khi ném túi nước bay ra thì cũng trang mô tác dạng đi đoạt, nhưng nơi nào nghĩ tới tên kia lại có thể não tàn như vậy, lấy được lại ném trở lại, đây cũng quá đặc sắc âú£ỳJ'

Trong lúc nhất thời không nhịn được cũng là có chút ít kinh ngạc, con mẹ nó... Đưa ngươi cũng không muốn?

Mắt thấy túi nước lại muốn trở lại trong tay mình, Sở Dương đáy lòng ngán oai chí cực đang chửi mẹ: tổ mẫu mày... Điều này làm cho lão tử điên rồi! Mẹ kiếp, Thiên Hoàng đã dạy ra các ngươi một đám não tàn như vậy sao!

Cho ngươi mặt mũi ngươi không cần.

Cho ngươi bánh bao ngươi không ăn lại đi ăn cứt!

May nhờ vào lúc này, Quý Hồi Thiên ngự kiếm kịp thời chạy về, kiểm quang lóe lên.

Sở Dương a nha một tiếng gọi, thân thể tựa hồ gấp gáp mà may mắn thế nào chặn Quý Hồi Thiên lại. Sở Dương luống cuống tay chân, mũi chân lại giống như trước may mắn thế nào đá vào túi nước.

Cho nên túi nước lại bay đi ra ngoài.

Thiên ma ném ra túi nước lúc này đang liều mạng xông lên đoạt, nào biết trong nháy mắt cái túi nước này lại quay về ngực của mình, mất mà được lại vui sướng quá rung động. Nhất thời hắn lại theo bản năng bật thốt lên nói: “mẹ mày!"

vẫn không hiểu ra sao, mẹ kiếp nước túi tại sao lại hữu duyên với ta đây...

Thiên ma này phục hồi ỉặi tinh thần ôm túi nước xoay người bỏ chạy.

Nhưng phía sau hơn mười đạo kiếm quang đã mãnh liệt tập tới đây.

Quét quét quét...

Đám người Tả Khâu Vận Trù mặc dù đang tranh đoạt nhưng sau khi thấy được động tác của Sở Dương thì ngay sau đó tiết tấu đà chậm lại.

Sở Dương làm như vậy, tất có duyên cớ!

Nhưng dù cho là như thể, lực lượng công kích của một đám cao cấp Thánh Nhân lực rất cường đại.

Thiên ma cướp được túi nước liều mạng chạy trốn, Thiên ma chung quanh thì liều mạng thay hắn chặn lại công kích, lại còn là bị cạo cả lưng tất cả da thịt, ngay cả xương cũng chặt đứt bảy tám cái, lúc mới may mắn trốn được truy kích bay lên bầu trời.

Một đường máu tươi lâm ly, máu sái trường không.

Cái túi nước này đoạt được... Thật sự là quá không dê dàng... May nhờ là do lão tử lập công lớn!

Không để ý người bị thương nặng, hắn vội vàng xông tới quỳ xuống trình lên túi nước nói : “Đại nhân, ty chức Khuyển Dường cẩu Điếu may mắn không làm nhục mệnh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook