Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 8 - Chương 460: Tạo phản!

Phong Lăng Thiên Hạ

30/04/2017

Giờ phút này Mạc Thiên Cơ đang tự ngồi ngay ngắn ở trong quân trướng, vừa ngồi luyện công không ngừng vừa suy tư phân tích tin tức thu thập được, nhập gia tuỳ tục, theo người thích hợp mà phát ra chỉ lệnh tương ứng.

Sau đó những tin tức này nhanh chóng hóa thành đại lượng Tử Hà Tệ nhanh chóng quay về.

Số lượng vô cũng khổng lồ Tử Hà Tệ không đơn thuần chông chất tại kho mà lấy tốc độ nhanh chóng chóa huyển thành các loại tài nguyên và phát triển mở rộng quy mô của tổ chức tình báo Thiên Cơ, theo đó tin tức thu về càng nhiều hơn.

Tổ chức càng hóa thành thiên la địa võng thì sự tiểu tử đối với các sinh tử huynh đệ càng điên cuồng.

Ở trong một đám Cửu Kiếp huynh đệ, người duy nhất tương đối nhẹ nhàng một ít cũng chỉ có Đồng Vô Thương.

Cũng không phải Mạc Thiên Cơ không có tìm được tung tích của Đồng Vô Thương bởi vì lúc trước khi tiêu trừ Cố Độc Hành, Nhuế Bất Thông, Kỷ Mặc cùng La Khắc Địch Mạc Thiên Cơ đã vơ vét được tài lực vật lực khổng lồ, qua đó khiến cho Thiên Cơ Các mở rộng diện tích che phủ rất lớn. Giai đoạn hiện nay, trừ một số nơi cực độ hẻo lánh hay hoặc là cấm địa trong truyền thuyết ra thì căn bản là không có nơi nào mạng lưới tình báo của Mạc Thiên Cơ không tới được. Bị mạng lưới tình báo siêu cấp tìm tồi, Đồng Vô Thương sao có thể may mắn thoát khỏi?!

Trên thực tế Đồng Vô Thương cũng được gán một cái lợi ích vô cùng dụ người và bị vô số người đuổi giết tiễu trừ nhưng. Đồng Vô Thương khác những Cửu Kiếp huynh đệ khác là hắn có Mặc Lệ Nhi với tổ chức sát thủ hiệp trợ.

Mà điểm này cũng làm Mạc Thiên Cơ không có cách nào.

Thật cũng không phải là Mạc Thiên Cơ không làm gì được tổ chức sát thủ của Mặc Lệ Nhi. Nếu Mạc Thiên Cơ thật có lòng muốn đem tổ chức sát thủ của Mặc Lệ Nhi nhổ tận gốc thì cũng chính là chuyện mấy phút đồng hồ mà thôi, thậm chí không cần Mạc Thiên Cơ tự mình động thủ, hắn chỉ cần hơi há miệng bán ra mấy tin tức tình báo, tiết lộ cơ mật về tổ chức sát thủ kia thì tự nhiên sẽ có người động thủ, nếu là tổ chức sát thủ thì người chúng đắc tội còn có thể ít được sao?

Tổ chức sát thủ của Mặc Lệ Nhi tự thành nhất thể, trong đó thể chế quản lý dị thường cơ mật tuy nhiên cái này thì Mạc Thiên Cơ có thể nói là rõ như lòng bàn tay, nhưng chính là bởi vì như thế, nếu đem những thứ này bộc lộ ra ngoài thì như vậy đối với sự phát triển sau này cực kỳ bất lợi. Chỉ cần sau này xuất hiện cạm bẫy thì tổ chức sát thủ của Mặc Lệ Nhi tiếp theo sẽ gặp phải sự hủy diệt mang tính đả kích, Mạc Thiên Cơ ngay cả sau đó muốn bổ túc cũng là vu sự vô bổ.

Cho nên nhàm vào điểm này mà Mạc Thiên Cơ cũng chỉ đành phải lui lại và cố ý gia tăng thêm mặt độ cùng cường độ đuổi giết. Dù sao ra tay đối với đôi này cũng không phải là dễ dàng, một người uy mành bá đạo cái thể vô song, một cơ trí linh xảo lòng dạ độc ác.

Muốn đem hai người như vậy chân chính bức đến tuyệt cảnh hơn nữa còn cực hạn đột phá tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản.

Trọng yếu nhất là còn phải nắm giữ tốt hạn độ, cũng không thể thật sự để cho hai người chết đi.

Cho nên, việc thiết kế truy sát 2 người này so sánh với đuổi giết đám Cố Độc Hành còn gian nan hơn mấy lần.

Mạc Thiên Cơ cẩn thận từng li từng tí khống chế nhưng Đồng Vô Thương cùng Mặc Lệ Nhi hai người vẫn có thể xông ra, điều này làm cho Mạc Thiên Cơ có chút cảm giác vô lực. Về sau đành kệ. Kết quả là toàn diện tiễu trừ diễn ra!

Đồng Vô Thương thắng tại khí thế, đó là một loại khí thế thiên hạ vô song, thế gian anh hào dám đảm đương; Ngay cả khi nhân số đối phương gấp hắn gấp trăm lần nhưng cái loại khí thế trời sanh hào hùng này vẫn thủy chung tuyệt không thua kém!

Thậm chí so sánh với mọi người thì khí thế càng thêm hùng hồn!

Khiếp đảm, nhát gan, kinh khủng, loại cảm giác này hoàn toàn tò đầu luôn luôn không có duyên với hắn!

Thường thường đang ở trong chi chít vòng vây Đồng Vô Thương quát to một tiếng, cái loại khí thế cùng thiên địa nhất thể hào hùng này làm mọi người kinh sợ mà tạm thời dừng lại công kích!

Đây là một loại tác dụng của anh hùng khí tràng!

Hai vợ chông ở trong bao vây chặn đánh qua lại xung phong liều chết mà tôi luyện tự thân tăng lên tu vi.



Mặc dù cũng không biết những người này rốt cuộc làm sao mà tới, cũng không biết 2 người mình rốt cuộc là đã chọc vào đại phiền toái gì mà có nhân vật khổng lồ như vậy đến truy sát.

Mặc Lệ Nhi đã từng cùng Đồng Vô Thương thương nghị nhiều lần: “Ngươi nói đây rốt cuộc là chuyên gì xảy ra?” Mặc Lệ Nhi truy nguyên nói.

“Ai biết được chuyên gì xảy ra, kẻ nào đến tìm phiền toái liền giết đi, đơn giản một chút đi!” Đồng Vô Thương bất mãn phiên trứ bạch nhãn nói.

Ở trong một lần bị đuổi giết 2 người nói chuyện như thế.

“Ta không rõ làm sao trong lúc bất chợt lại có lời đồn không hợp thói thường, đem chúng ta đặt nơi đầu sóng ngọn gió? Ta cảm giác đó là một âm mưu!” Mặc Lệ Nhi trầm trọng nói: “Nhất định là có người đang âm thầm tính toán chúng ta, hơn nữa người này rất âm độc!”

“Quản hắn khỉ gió âm hay không âm độc, có âm độc hơn nữa thì như thế nào?!” Đồng Vô Thương chống Mặc Đao, mãn bất tại hồ nói: “Ta quản hắn là ai làm gì, đợi đến đây rồi giết sạch lúc đó tự nhiên là tra ra manh mối thôi, cho dù không có tra ra manh mối cũng hết phiền toái!”

Đối với thái độ này của Đồng Vô Thương Mặc Lệ Nhi luôn cảm giác được lòng tràn đầy im lặng.

Gia hỏa này thần kính to lớn đã đến một cái trình độ làm cho người ta mắt mũi trợn tròn; Nói hắn là không có tim không có phổi quả thực là giày xéo bốn chữ không có tim không có phổi này.

Tựa hồ trừ luyện công ra cũng không thấy hắn nghĩ đến sự tình khác.

Thật không biết, loại người này làm sao mà sống đến được bây giờ đây?!

“Chỉ cần một đao nơi tay, thiên hạ cần sợ gì nữa?” Đồng Vô Thương đạm mạc chống đao nói: “Chỉ cần một đao nơi tay, thiên hạ ta có sợ gì?”

Mặc Lệ Nhi buồn rầu muốn dạng xoa mi tâm, thật lòng hết chỗ nói rồi.

Có một vị phu quân không sợ trời không sợ đất như vậy thật sự là không có biện pháp.

Đang khi nói chuyện thái độ bốn phía lại mơ hồ có tiếng người nói chuyện truyền đến: “Ở nơi đâu, bọn họ ở nơi đâu! Thật sự ở nơi đây hả!” Có người hưng phấn mà hô to, lộ ra vẻ bởi vì phát hiện ra đám Đồng Vô Thương mà vui vẻ mà phấn chấn.

Mặc Lệ Nhi bên này còn chưa nói chuyện thái độ Đồng Vô Thương đã đi trước một bước ra ngoài nói: “Gia gia ở chỗ này! Thằng nhóc kia, đến đây! Mau mau đến đây đánh với ta một trận!”

Cái loại chiến ý dường như muốn điên cuồng trong lúc bất chợt cứ như vậy phô thiên cái địa mà tuôn rã...

Cố Độc Hành đang trong chiến đấu, Ngạo Tà Vân đang trong chiến đấu, Kỷ Mặc tại trong chiến đấu, Nhuế Bất Thông cũng tại trong chiến đấu, La Khắc Địch tại trong chiến đấu, Đồng Vô Thương cũng tại trong chiến đấu...

Mà Mạc Thiên Cơ vừa tu luyện vừa nắm giữ toàn cục.

Bên kia, tại Mặc Vân Thiên, Tạ Đan Quỳnh chiến đấu cũng hừng hực khí thế, tình hình chiến đấu ác liệt chưa từng có.

Sau mấy lần đại quy mô hành động, Tạ Đan Quỳnh đã thành công đem Trảm Mộng quân dung nhập vào Thiên Binh Các của mình, thống nhất hiệu lệnh, kỷ luật nghiêm minh, tự nhiên là chiến lực đại tăng. Tuy nhiên cách làm này cũng có tác dụng phụ xuất hiện, trong một lần chiến đấu, trong lú vô tình bại lộ ra chân diện mục của Trảm Mộng quân, rất không đúng dịp bị nhận ra.

Có đôi khi, sự trùng hợp lại tạo ra hậu quả rất đáng sợ!

Vũ Trì Trì nghe hỏi thái độ kinh ngạc rồi cũng lập tức điều động Mặc Vân Thiên binh mã toàn lực tiễu trừ Thiên Binh Các!



Mà Thiên Binh Các cũng từ đó bắt đầu lâm vào luân phiên khổ chiến. Bất cứ lúc nào cũng phải cảnh giác khả năng bị tiêu trừ!

Hơn nữa, lần tiễu trừ này đối thủ của mình không phải là nhân vật giang hồ bình thường mà là Mặc Vân Thiên quân đội.

Mặc dù Mộc Thương Lan bên kia thỉnh thoảng vẫn âm thầm ra tay giúp đỡ, truyền lại một chút tin tức nhưng trước mắt do Nguyên Thiên Hạn ủng hộ Vũ Trì Trì làm chuyên này nên Mộc Thương Lan bên kia cũng không dám trắng trợn nhảy ra, sự hiệp trợ là cực kỳ bé nhỏ.

Huống chi Mộc Thương Lan hiện tại cũng bị Nguyên Thiên Hạn nghi kị nên tạm thời bị thu hồi binh quyền.

Đối với Mộc Thương Lan mà nói, nếu nói thu hồi binh quyền thật ra thì cũng chỉ là một hành động mang tính tượng trưng, nên điều động hay có thể điều động thái độ cho dù không cần binh phù vẫn có thể điều động, nhưng đây cũng là một loại đối đãi của hoàng thất thể hiện thái độ mà thôi.

Chỉ cần Mộc Thương Lan một ngày không có chính thức tạo phản, vậy thì một ngày không thể động.

Kết quả là tình cảnh của Tạ Đan Quỳnh trong lúc bất chợt trở nên rất ác liệt.

May mà Tạ Đan Quỳnh đối với cái kết quả này cũng không thật bất ngờ, Trảm Mộng quân bị đoán ra được chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi, tuyệt không có khả năng giấu diếm vĩnh viễn được, thế cuộc trước mắt mặc dù ác liệt nhưng vẫn còn là trong dự tính.

Ban đầu mình tu vi không cao, nhân thủ thưa thớt mà đã có thể làm cho phong sinh thủy khởi long trời lở đất, huống chi bây giờ còn có đại lượng tư cách nơi tay, như thế nào không có thực lực đánh cược một lần?

Tạ Đan Quỳnh mặc dù luôn luôn hàm súc, nhưng trong xương cũng là một người vô pháp vô thiên.

Sau khi bị vây diệt mấy lần hắn lại ngang nhiên dựng lên đại kỳ! Nếu lập trường nhất định đối lập, vậy thì dứt khoát đem hết thảy phóng ra ngoài sáng đi!

“Mặc Thiên có Thiên Binh! Thiên Binh mới là chúa tể! Nguyên Thiên Hạn ngu ngốc vô đạo, tun2 tử làm ác, đạo đức bại hoại, sớm nên thối vị nhượng hiền, Thiên Binh Các ta cướp lấy ngôi báu cùng chính là phụng thiên thừa vận, vì mục đích chung!”

Tạ Đan Quỳnh lại cứ như vậy nghênh ngang, trắng trợn giơ lên phản kỳ!

Hơn nữa ở trong thời gian cực ngắn đã tụ tập được trăm vạn chi chúng đại quân cùng đại quân của Vù Trì Trì triển khai luân phiên ác chiến! Mà điều làm người ta cảm thấy châm chọc nhất chính là: Quân đội của Vù Trì Trì khi chính thức đối mặt với Trảm Mộng quân thái độ lại liên tiếp bại lui, không có năng lực kháng cự chút nào.

Điều này làm cho cả Mặc Vân Thiên trong lúc bất chợt 2ÍÓ nổi mây phun. Mà cái kết quả này càng làm cho Nguyên Thiên Hạn cơ hồ tức vỡ cái bụng!

Từ lúc ban đầu Thiên Binh Các kia bất quá chỉ là một cái cường đạo tổ chức nho nhỏ, mới hơi có khuếch trương mà đã lại dám trắng trợn chính thức làm phản như thế.

Mà Vũ Trì Trì thân là nhân vật số 2 trong Mặc Vân Thiên quân đội nay lại cư nhiên vô dụng như thế, đối mặt với một đám đạo tặc lại liên tiếp bại lui! Chẳng lè đối phó với một Tạ Đan Quỳnh nho nhỏ lại còn cần Thiên Đế ngự giá thân chinh sao?!

Thật sự là ghê tởm!

Phế vật vô dụng!

Tuy nhiên nghĩa quân của Tạ Đan Quỳnh còn là một cái cường đạo tổ chức nho nhỏ sao?

Nếu như lời này nói nửa năm trước thì căn bản là không có sai, nhưng sau khi nhận được cả chi Trảm Mộng quân cùng với đại lượng vật liệu cấp dưỡng thì việc được đánh giá là 1 “cường đạo tổ chức nho nhỏ” hiển nhiên đã là không hề thích hợp nữa. Cho đến ngày nay, Thiên Binh Các của Tạ Đan Quỳnh về quy mô và số lượng mà nói, chỉ sợ còn muốn hơn cả binh lực của Sở Dương hiện nay!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook