Quyển 8 - Chương 228: Thụ sủng nhược kinh
Phong Lăng Thiên Hạ
24/04/2017
“Mang theo cả đám hôn đệ tức phụ như vậy thật sự là không dễ lăn lộn a...” Sở Ngự tòa trong lòng nước mắt chảy dài nghĩ:
“Các ngươi, đám hỗn đản kia cả đám ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt, bắt lão tử vì các ngươi nuôi dưỡng lão bà..., động không dám động vào mà
còn bị khinh khỉnh, lão tử... Quá bi phẫn đi. Lão tử chính là bi
kịch..”.
" Sau này, các ngươi trực tiếp nhận sự chỉ đạo của Thiên Binh Các Các chủ! Nhất định phải nghe sự chỉ huy của Thiên Binh Các Các chủ, bây giờ thành hai người là Thiết Bổ Thiên và Ô Thiến Thiến.
Mặc kệ những người này tu vi mạnh bao nhiêu, trước kia ở giang hồ thân phận như thế hào nhưng Thiết Bổ Thiên cùng Ô Thiến Thiến đều là nhất đẳng đứng đầu nhân tài, Sở Dương tin tưởng, hai nàng liên thủ lại tuyệt đối có thể làm cho đám người này tâm phục khẩu phục.
Kế tiếp bản thân liền phải bắt tay vào chuẩn bị cho đấu giá hội đêm mai. Lần này đấu giá hội tuyệt đối nhất định phải tạo thành hiệu quả oanh động!
Hắn phất tay bảo mọi người đều tự đi chọn lựa binh khí tiện tay, Sở Dương phải đi vào thư phòng nghĩ sâu tính kỹ.
Người Hàn Băng Môn cùng Thiết Kiếm môn vốn đối với sự an bài của Sở Dương không rất để ý, bọn họ mỗi người hoặc là nhân vật thành danh, hoặc là tân tấn thanh niên cao thủ, đều đã sớm có binh khí tiện tay. Thậm chí binh khí thành danh của những nhân vật kia sau nhiều năm đã là tâm ái chi vật, vừa đến đây, ngươi liền thu xếp cho mọi người đổi binh khí mới, coi chúng ta là kẻ nghèo kiết xác sao, ngay cả vật như binh khí cũng không có hả! Cho dù ngươi cho binh khí tốt thì lại có thể hợp tay sao?
Nhưng khi nhìn thấy trong kho hàng có một đống các loại binh khí thì tròng mắt gần như lọt ra khỏi hốc mắt! Một kho hàng đầy binh khí dường như không có gì quá thần kỳ nhưng một kho hàng đầy binh khí như thế này thì quá thần kỳ rồi!
Địa cấp binh khí!
Thiên cấp bảo đao!
Thiên cấp điên phong kiếm!
Thánh Cấp...,
Tùy tiện một kiếm đều là loại chém sắt như chém bùn! Xuy mao đoản phát!
Những thứ này từ trước đến nay dường như đều là thứ trong truyền thuyết, giờ phút này không ngờ lại xếp thành một đống như núi hiện ra ở trước mặt mình.
Đây, điều này thật sự là quá chấn động...
Hóa ra, hóa ra chúng ta đúng là nghèo kiết xác a!
Nếu không nhân gia làm sao gọi là Thiên Binh Các, tùy ý một cái đều là “Thiên binh” a!
Mọi người như ngạ lang vậy xông tới.
Có những thiên binh này, những cái này tạm thời ngượng tay thì như thế nào, một thời gian sau chẳng phải sẽ thuần thục sao!
Mọi người yêu thích không thôi cầm lấy binh khí vừa lấy được, cả đám trong lòng đều không khỏi nổi lên ý nghĩ: Đứng là tài đại khí thô, xem ra hắn tất có cường đại hậu trường, phối trí như vậy cho dù là nhất phương Thiên Đế cũng chưa chắc cho ra được.
Ngược lại không thể nói là nhất phương Thiên Đế cầm không ra binh khí loại này, có là có nhưng chưa hẳn đã cam lòng thoáng cái lấy ra nhiều loại như vậy!
Như thế xem ra, một kiếp này... Có lẽ không chừng có thể còn có cơ hội đi tiếp?
Một đêm cứ như vậy trôi qua.
Thiết Bổ Thiên và Ô Thiến Thiến điều binh khiển tướng, bây giờ có nhiều cao thủ như vậy tham gia, hai người đem cả Sở gia đại viện bố trí như thùng sắt vậy!
Ngày thứ hai đã đến.
Đấu giá hội cũng sắp bắt đầu.
Thiên Binh Phách Mại Đường.
Bởi vì lúc ban đầu Thiên Binh Phách Mại Đường có một sổ người tham dự hữu ý hay vô ý phá hủy đi, tên Thiên Binh Phách Mại Đường cũng chỉ có danh tự còn lại còn những thứ khác đều là hoàn toàn mới xây dựng, bốn phía lụa hồng quải thải tráng lệ. Một trận gió thổi qua là trận trận hương hoa phiêu nhiên muốn ra, xem ra người bố trí đã tốn hao không ít tâm tư.
Lúc này, trong Phách Mại Đường có rất nhiều Bạch y nhân trật tự bận trước bận sau; Những người này, tùy tiện bất kỳ một ai lại đều là cao thủ! Điểm này thì chỉ cần là người giang hồ hơi chút có trình độ nhìn người đều có thể rõ ràng nhìn ra được, mặc dù không xác định là cao thủ tầng thứ gì nhưng từ việc mỗi người cước bộ nhẹ nhàng, vững vàng kéo dài tiếng hít thở thì liền không phải bàn cãi.
Đám người Tuyết Tiên Tử cùng Hải Dương lúc đến nơi này đều bỗng nhiên hoảng sợ! Bọn họ không phải là bị thân thủ của những người này làm cho chấn động, những người này thực lực mặc dù rất mạnh nhưng nguyên nhân hoảng sợ chính là thân phận những người này.
Những người này, tất cả đều là người của hai Đại tông phái tương của Mặc Vân Thiên kia, sao toàn bộ lại xuất hiện ở nơi này? Còn ở đó mà bận rộn làm việc nữa, đây tuyệt không phải là nơi mà bọn họ phải bận rộn mới đúng
Khó hiểu...
Vân Trung Thiên trong mắt phát ra kỳ quang, động tác của Sở Dương, quả nhiên rất nhanh, đủ nhanh chóng, đủ sắc bén, trực chỉ nhân tâm, hóa bị động thành chủ động!
Nhưng ngươi có mau hơn nữa, dù hóa bị động thành chủ động thì kết quả vẫn là không làm nên chuyện gì!
Giờ phút này Mặc Vân Thiên chắc hẳn đã loạn thành một nồi cháo rồi? Đối mặt với Mặc Vân Thiên đế lôi đình nổi giận, ngươi làm sao có thể vượt qua được?
Tử Hoàng cùng Mạch Lộ, hai người trẻ tuổi này đồng dạng trầm mặt đi vào, mặt không biểu tình.
Thấy Sở Dương giống như sao chổi đột nhiên cường thế quật khởi, trong lòng hai người cũng không biết nghĩ cái gì. Duy nhất là cảm giác ngũ vị lẫn lộn, phức tạp tới cực điểm.
Nhưng hai người lại có một loại cảm giác chung: Nếu như ta đang ở vị trí của Sở Dương, ta có làm không được.
Tối thiểu nhất, chuyện giết chết Nguyên Thù Đồ hai người không dám!
Cho dù là thật sự bị vũ nhục, có thể bắt Nguyên Thù Đồ dữ dội đánh cho một trận thì còn dám suy nghĩ nhưng nói đến chính thức giết thì... Ách...,
Lại quả nhiên là tuyệt đối không dám.
Nhưng Sở Dương liền dám!
Không chỉ có dám, hơn nữa sau khi giết còn gọn gàng xử lý tình huống là thu biên người làm lớn mạnh thực lực của mình, bãi mình xa mã cùng Mặc Vân Thiên đối nghịch.
Không để ý đến kết cục sau này sẽ như thế nào nhưng tối thiểu nhất là bây giờ Sở Dương đang biểu hiện ra một loại cường thịnh tư thái. Đây đã là một phần thành tựu khó có thể phủ nhận được!
Mọi người một đường vào cửa, lúc này đây so với trước đó thì cẩn thận hơn nhiều lắm. Đầu tiên là kiểm nghiệm thân phận mỗi người sau đó mới cho từng người tiến vào.
Sở Dương hôm nay thu nạp toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của hai đại tông môn Mặc Vân Thiên, hôm nay thực lực của hắn đã lớn, sớm đã hơn xa lúc trước, mặc dù thực lực tổng hợp lại vẫn còn xa mới bằng các siêu cấp môn phái nội tình thâm sâu nhưng nếu xét về thực lực hiện hữu tại nơi đây, là thực lực thực sự thì cũng đã vượt qua tất cả các tông môn ở chỗ này: Mọi người làm sao có thể còn dám như lần trước mà tùy tiện chứ?
“Tham gia đấu giá hội, không ngờ còn bị nghi ngờ! Thực con mẹ nó buồn bực!” Ngũ trường Hưu vuốt cái đầu bóng lưỡng, vẻ mặt bất mãn, nói nhỏ.
" Tận lực nhẫn nại đi Ở bên cạnh hắn một người truyền âm nói: " Bây giờ Sở Dương bên này thực lực hùng hậu, lại là một đám người qua hôm nay không biết có ngày mai hay không, có thể nói chính là một đám vong mệnh: Nếu bị bọn họ theo dõi mà đánh thì mặc kệ thắng bại như thế nào đều là nghẹn khuất cực kỳ ".
“Nói cũng đúng, buồn bực thì vẫn buồn bực một điểm..”. Ngũ trường Hưu than thở, liên tục gật đầu nói: “Nơi này liền là đại bản doanh của một đám vong mệnh a..”.
Chi đội ngũ này của Sở Dương có chỗ đáng sợ nhất là: Chúng ta ngay cả Mặc Vân Thiên đế còn dám đắc tội, các ngươi lại có thể như thế nào đây? Chân trần không sợ đi giày, các ngươi dám trêu vào chúng ta, chúng ta liền dám động thủ làm thịt các ngươi, bây giờ chính là như vậy, một làm thịt được một là hòa, làm thịt được hai là có lợi nhuận, thịt được càng nhiều càng có lợi nhuận.
Bây giờ chính là lợn chết không sợ nước nóng.
Nơi đây tổng cộng có đại biểu của tám mươi ba siêu cấp môn phái đến đây, mỗi một môn phái cũng chỉ phái đến ba năm người nhưng toàn bộ tụ hợp cùng một chỗ, tổng nhân số cũng đạt tới hơn hai trăm người cho nên quy mô trận đấu giá hội này tuyệt đối không nhỏ.
Hơn nữa, chất lượng tân khách lại có nhiều chữ nhất.
Thực lực cao nhất!
Cao thủ nhiều nhất!
Là tập trung nhất!
Đầy đủ nhất!
Tất cả mọi người đều có tâm tình cổ quái tiến nhập phòng đấu giá. Mới vừa tiến vào chính là trước mặt sáng ngời.
Chỉ thấy nhiều đội tiểu hài tử toàn thân áo bào trắng như tuyết đang bận rộn. Dâng nước trà, lấy điểm tâm, cả đám nghiêm chỉnh huấn luyện kêu gọi khách nhân.
Cả đám giống như Xuyên Hoa Hồ Điệp: Tiểu hài tử lớn nhất niên kỷ cũng chỉ là mười ba mười bốn tuổi, nhỏ nhất cũng chỉ tám chín tuổi.
“Lúc này đây rốt cuộc được chiêu đãi rồi, thật không dễ dàng”. Trong lòng mọi người đều nghĩ như thế, rốt cuộc đã cảm giác được tâm tính có chút cân bằng.
Chỉ cần không bị hờ hững như lần trước là tốt rồi, lần trước ngay cả ngụm nước trắng cũng không được uống a.. ".
Những ai đã từng tham gia đấu giá lần trước không ngờ lại sinh ra một cỗ cảm giác “Thụ sủng nhược kinh” quái dị.
Loại cảm giác này thực sự là kỳ quái...
Đối mặt với con kiến hôi là Sở Dương mà chúng ta liền có thể có loại thụ sủng nhược kinh này?
Đây là không phải là điên đảo rồi sao?
Mặc dù tiểu tử này trước mắt thực lực tinh tiến vô cùng khoa trương, đã tấn thăng đến Thánh Vị, nhưng đối với tuyệt đại đa số chúng ta nơi này mà nói vẫn là con kiến hôi, nhiều lắm thì con kiến tương đối cường tráng hơn mà thôi.
Ân, đúng rồi, Sở Dương tiểu tử này làm sao lại đến Thánh Vị rồi? Trước kia hắn cũng chỉ vừa đột Phá Thiên cấp mà thôi, bây giờ khoảng cách khá lớn, đây tình huống nào!?
Dường như giờ phút này mọi người mới hiểu rõ được chuyện trước kia bọn họ vẫn có chút không để ý, đó là Sở Dương bây giờ là Thánh vị cao thủ, thực lực này đối với bọn họ mà nói, mặc dù như cũ vẫn không có gì đáng uy hiếp nhưng mà phần tốc độ tiến bộ này lại quá kinh khủng đi!
Thánh Vị thực lực, trong tất cả đại tông môn mà nói, cũng không thể tính là đỉnh thực lực, ngay cả nhất cấp thực lực cũng là rất miễn cưỡng. Trên thực tế, tuyệt đại đa số thanh niên đồng lửa là thiên tài cao thủ thì đều đã có được Thánh Vị thực lực, như Vân Trung Thiên, Tử Hoàng, Mạch Lộ, kể cả Nguyên Thù Đồ, bọn người này đều có thực lực trên Thánh Vị rồi.
Còn có một đám thanh niên thiên tài Mặc Vân Thiên đều có thực lực như vậy, mặc dù cũng là hiểm thấy nhưng lại không phải là chuyện quá khó được.
Nhưng mà Sở Dương thi lại bất đồng, Sở Dương vừa mới phi thăng đến Cửu Trọng Thiên khuyết tổng cộng mới được mấy ngày, lúc đầu mới chỉ có tu vi Nhân cấp đỉnh phong, sau đó liên tiếp đột phá lên Nhân cấp, Địa cấp thậm chí Thiên cấp, tiến độ mặc dù đã tính cực nhanh nhưng vẫn chưa được lọt vào mắt các đại tông môn.
Dù sao thực lực như vậy thật sự là không ra gì, Vân Trung Thiên coi Sở Dương là Túc Địch, đại để cũng chỉ là cảnh giác đối với mưu tính, tâm kể, đảm phách của Sở Dương cũng như do được Túc Địch ngọc bội chỉ dẫn. Ngoài ra thì sức chiến đấu thật sự của Sở Dương không lọt vào trong mắt bọn hắn.
Nhưng mà sự thật chính là như vậy, ngoài dự đoán mọi người, sự kiện Mặc Vân Thiên lần đó, Sở Dương với thực lực nguyên bản là Thiên cấp đã thi triển ra công pháp bí ẩn, thực lực tăng thêm đến mức khó có thể tưởng tượng được. Một thân một mình tàn sát giết địch nhân Mặc Vân Thiên, sau đó Sở Dương khí vô lực tẫn dường như chết đi mới khiến cho mọi người thở phào nhẹ nhõm!
Nhưng mà nửa ngày sau, thậm chí còn không đến nửa ngày, Sở Dương lại sống lại, chẳng những sống lại mà lại đạt đến Thánh Vị, thậm chí giờ phút này nội tình của Sở Dương vẫn là sâu không thấy đáy, tùy thời có thể đột phá tiếp!
Cái này là con mẹ nó tình huống nào?
" Sau này, các ngươi trực tiếp nhận sự chỉ đạo của Thiên Binh Các Các chủ! Nhất định phải nghe sự chỉ huy của Thiên Binh Các Các chủ, bây giờ thành hai người là Thiết Bổ Thiên và Ô Thiến Thiến.
Mặc kệ những người này tu vi mạnh bao nhiêu, trước kia ở giang hồ thân phận như thế hào nhưng Thiết Bổ Thiên cùng Ô Thiến Thiến đều là nhất đẳng đứng đầu nhân tài, Sở Dương tin tưởng, hai nàng liên thủ lại tuyệt đối có thể làm cho đám người này tâm phục khẩu phục.
Kế tiếp bản thân liền phải bắt tay vào chuẩn bị cho đấu giá hội đêm mai. Lần này đấu giá hội tuyệt đối nhất định phải tạo thành hiệu quả oanh động!
Hắn phất tay bảo mọi người đều tự đi chọn lựa binh khí tiện tay, Sở Dương phải đi vào thư phòng nghĩ sâu tính kỹ.
Người Hàn Băng Môn cùng Thiết Kiếm môn vốn đối với sự an bài của Sở Dương không rất để ý, bọn họ mỗi người hoặc là nhân vật thành danh, hoặc là tân tấn thanh niên cao thủ, đều đã sớm có binh khí tiện tay. Thậm chí binh khí thành danh của những nhân vật kia sau nhiều năm đã là tâm ái chi vật, vừa đến đây, ngươi liền thu xếp cho mọi người đổi binh khí mới, coi chúng ta là kẻ nghèo kiết xác sao, ngay cả vật như binh khí cũng không có hả! Cho dù ngươi cho binh khí tốt thì lại có thể hợp tay sao?
Nhưng khi nhìn thấy trong kho hàng có một đống các loại binh khí thì tròng mắt gần như lọt ra khỏi hốc mắt! Một kho hàng đầy binh khí dường như không có gì quá thần kỳ nhưng một kho hàng đầy binh khí như thế này thì quá thần kỳ rồi!
Địa cấp binh khí!
Thiên cấp bảo đao!
Thiên cấp điên phong kiếm!
Thánh Cấp...,
Tùy tiện một kiếm đều là loại chém sắt như chém bùn! Xuy mao đoản phát!
Những thứ này từ trước đến nay dường như đều là thứ trong truyền thuyết, giờ phút này không ngờ lại xếp thành một đống như núi hiện ra ở trước mặt mình.
Đây, điều này thật sự là quá chấn động...
Hóa ra, hóa ra chúng ta đúng là nghèo kiết xác a!
Nếu không nhân gia làm sao gọi là Thiên Binh Các, tùy ý một cái đều là “Thiên binh” a!
Mọi người như ngạ lang vậy xông tới.
Có những thiên binh này, những cái này tạm thời ngượng tay thì như thế nào, một thời gian sau chẳng phải sẽ thuần thục sao!
Mọi người yêu thích không thôi cầm lấy binh khí vừa lấy được, cả đám trong lòng đều không khỏi nổi lên ý nghĩ: Đứng là tài đại khí thô, xem ra hắn tất có cường đại hậu trường, phối trí như vậy cho dù là nhất phương Thiên Đế cũng chưa chắc cho ra được.
Ngược lại không thể nói là nhất phương Thiên Đế cầm không ra binh khí loại này, có là có nhưng chưa hẳn đã cam lòng thoáng cái lấy ra nhiều loại như vậy!
Như thế xem ra, một kiếp này... Có lẽ không chừng có thể còn có cơ hội đi tiếp?
Một đêm cứ như vậy trôi qua.
Thiết Bổ Thiên và Ô Thiến Thiến điều binh khiển tướng, bây giờ có nhiều cao thủ như vậy tham gia, hai người đem cả Sở gia đại viện bố trí như thùng sắt vậy!
Ngày thứ hai đã đến.
Đấu giá hội cũng sắp bắt đầu.
Thiên Binh Phách Mại Đường.
Bởi vì lúc ban đầu Thiên Binh Phách Mại Đường có một sổ người tham dự hữu ý hay vô ý phá hủy đi, tên Thiên Binh Phách Mại Đường cũng chỉ có danh tự còn lại còn những thứ khác đều là hoàn toàn mới xây dựng, bốn phía lụa hồng quải thải tráng lệ. Một trận gió thổi qua là trận trận hương hoa phiêu nhiên muốn ra, xem ra người bố trí đã tốn hao không ít tâm tư.
Lúc này, trong Phách Mại Đường có rất nhiều Bạch y nhân trật tự bận trước bận sau; Những người này, tùy tiện bất kỳ một ai lại đều là cao thủ! Điểm này thì chỉ cần là người giang hồ hơi chút có trình độ nhìn người đều có thể rõ ràng nhìn ra được, mặc dù không xác định là cao thủ tầng thứ gì nhưng từ việc mỗi người cước bộ nhẹ nhàng, vững vàng kéo dài tiếng hít thở thì liền không phải bàn cãi.
Đám người Tuyết Tiên Tử cùng Hải Dương lúc đến nơi này đều bỗng nhiên hoảng sợ! Bọn họ không phải là bị thân thủ của những người này làm cho chấn động, những người này thực lực mặc dù rất mạnh nhưng nguyên nhân hoảng sợ chính là thân phận những người này.
Những người này, tất cả đều là người của hai Đại tông phái tương của Mặc Vân Thiên kia, sao toàn bộ lại xuất hiện ở nơi này? Còn ở đó mà bận rộn làm việc nữa, đây tuyệt không phải là nơi mà bọn họ phải bận rộn mới đúng
Khó hiểu...
Vân Trung Thiên trong mắt phát ra kỳ quang, động tác của Sở Dương, quả nhiên rất nhanh, đủ nhanh chóng, đủ sắc bén, trực chỉ nhân tâm, hóa bị động thành chủ động!
Nhưng ngươi có mau hơn nữa, dù hóa bị động thành chủ động thì kết quả vẫn là không làm nên chuyện gì!
Giờ phút này Mặc Vân Thiên chắc hẳn đã loạn thành một nồi cháo rồi? Đối mặt với Mặc Vân Thiên đế lôi đình nổi giận, ngươi làm sao có thể vượt qua được?
Tử Hoàng cùng Mạch Lộ, hai người trẻ tuổi này đồng dạng trầm mặt đi vào, mặt không biểu tình.
Thấy Sở Dương giống như sao chổi đột nhiên cường thế quật khởi, trong lòng hai người cũng không biết nghĩ cái gì. Duy nhất là cảm giác ngũ vị lẫn lộn, phức tạp tới cực điểm.
Nhưng hai người lại có một loại cảm giác chung: Nếu như ta đang ở vị trí của Sở Dương, ta có làm không được.
Tối thiểu nhất, chuyện giết chết Nguyên Thù Đồ hai người không dám!
Cho dù là thật sự bị vũ nhục, có thể bắt Nguyên Thù Đồ dữ dội đánh cho một trận thì còn dám suy nghĩ nhưng nói đến chính thức giết thì... Ách...,
Lại quả nhiên là tuyệt đối không dám.
Nhưng Sở Dương liền dám!
Không chỉ có dám, hơn nữa sau khi giết còn gọn gàng xử lý tình huống là thu biên người làm lớn mạnh thực lực của mình, bãi mình xa mã cùng Mặc Vân Thiên đối nghịch.
Không để ý đến kết cục sau này sẽ như thế nào nhưng tối thiểu nhất là bây giờ Sở Dương đang biểu hiện ra một loại cường thịnh tư thái. Đây đã là một phần thành tựu khó có thể phủ nhận được!
Mọi người một đường vào cửa, lúc này đây so với trước đó thì cẩn thận hơn nhiều lắm. Đầu tiên là kiểm nghiệm thân phận mỗi người sau đó mới cho từng người tiến vào.
Sở Dương hôm nay thu nạp toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của hai đại tông môn Mặc Vân Thiên, hôm nay thực lực của hắn đã lớn, sớm đã hơn xa lúc trước, mặc dù thực lực tổng hợp lại vẫn còn xa mới bằng các siêu cấp môn phái nội tình thâm sâu nhưng nếu xét về thực lực hiện hữu tại nơi đây, là thực lực thực sự thì cũng đã vượt qua tất cả các tông môn ở chỗ này: Mọi người làm sao có thể còn dám như lần trước mà tùy tiện chứ?
“Tham gia đấu giá hội, không ngờ còn bị nghi ngờ! Thực con mẹ nó buồn bực!” Ngũ trường Hưu vuốt cái đầu bóng lưỡng, vẻ mặt bất mãn, nói nhỏ.
" Tận lực nhẫn nại đi Ở bên cạnh hắn một người truyền âm nói: " Bây giờ Sở Dương bên này thực lực hùng hậu, lại là một đám người qua hôm nay không biết có ngày mai hay không, có thể nói chính là một đám vong mệnh: Nếu bị bọn họ theo dõi mà đánh thì mặc kệ thắng bại như thế nào đều là nghẹn khuất cực kỳ ".
“Nói cũng đúng, buồn bực thì vẫn buồn bực một điểm..”. Ngũ trường Hưu than thở, liên tục gật đầu nói: “Nơi này liền là đại bản doanh của một đám vong mệnh a..”.
Chi đội ngũ này của Sở Dương có chỗ đáng sợ nhất là: Chúng ta ngay cả Mặc Vân Thiên đế còn dám đắc tội, các ngươi lại có thể như thế nào đây? Chân trần không sợ đi giày, các ngươi dám trêu vào chúng ta, chúng ta liền dám động thủ làm thịt các ngươi, bây giờ chính là như vậy, một làm thịt được một là hòa, làm thịt được hai là có lợi nhuận, thịt được càng nhiều càng có lợi nhuận.
Bây giờ chính là lợn chết không sợ nước nóng.
Nơi đây tổng cộng có đại biểu của tám mươi ba siêu cấp môn phái đến đây, mỗi một môn phái cũng chỉ phái đến ba năm người nhưng toàn bộ tụ hợp cùng một chỗ, tổng nhân số cũng đạt tới hơn hai trăm người cho nên quy mô trận đấu giá hội này tuyệt đối không nhỏ.
Hơn nữa, chất lượng tân khách lại có nhiều chữ nhất.
Thực lực cao nhất!
Cao thủ nhiều nhất!
Là tập trung nhất!
Đầy đủ nhất!
Tất cả mọi người đều có tâm tình cổ quái tiến nhập phòng đấu giá. Mới vừa tiến vào chính là trước mặt sáng ngời.
Chỉ thấy nhiều đội tiểu hài tử toàn thân áo bào trắng như tuyết đang bận rộn. Dâng nước trà, lấy điểm tâm, cả đám nghiêm chỉnh huấn luyện kêu gọi khách nhân.
Cả đám giống như Xuyên Hoa Hồ Điệp: Tiểu hài tử lớn nhất niên kỷ cũng chỉ là mười ba mười bốn tuổi, nhỏ nhất cũng chỉ tám chín tuổi.
“Lúc này đây rốt cuộc được chiêu đãi rồi, thật không dễ dàng”. Trong lòng mọi người đều nghĩ như thế, rốt cuộc đã cảm giác được tâm tính có chút cân bằng.
Chỉ cần không bị hờ hững như lần trước là tốt rồi, lần trước ngay cả ngụm nước trắng cũng không được uống a.. ".
Những ai đã từng tham gia đấu giá lần trước không ngờ lại sinh ra một cỗ cảm giác “Thụ sủng nhược kinh” quái dị.
Loại cảm giác này thực sự là kỳ quái...
Đối mặt với con kiến hôi là Sở Dương mà chúng ta liền có thể có loại thụ sủng nhược kinh này?
Đây là không phải là điên đảo rồi sao?
Mặc dù tiểu tử này trước mắt thực lực tinh tiến vô cùng khoa trương, đã tấn thăng đến Thánh Vị, nhưng đối với tuyệt đại đa số chúng ta nơi này mà nói vẫn là con kiến hôi, nhiều lắm thì con kiến tương đối cường tráng hơn mà thôi.
Ân, đúng rồi, Sở Dương tiểu tử này làm sao lại đến Thánh Vị rồi? Trước kia hắn cũng chỉ vừa đột Phá Thiên cấp mà thôi, bây giờ khoảng cách khá lớn, đây tình huống nào!?
Dường như giờ phút này mọi người mới hiểu rõ được chuyện trước kia bọn họ vẫn có chút không để ý, đó là Sở Dương bây giờ là Thánh vị cao thủ, thực lực này đối với bọn họ mà nói, mặc dù như cũ vẫn không có gì đáng uy hiếp nhưng mà phần tốc độ tiến bộ này lại quá kinh khủng đi!
Thánh Vị thực lực, trong tất cả đại tông môn mà nói, cũng không thể tính là đỉnh thực lực, ngay cả nhất cấp thực lực cũng là rất miễn cưỡng. Trên thực tế, tuyệt đại đa số thanh niên đồng lửa là thiên tài cao thủ thì đều đã có được Thánh Vị thực lực, như Vân Trung Thiên, Tử Hoàng, Mạch Lộ, kể cả Nguyên Thù Đồ, bọn người này đều có thực lực trên Thánh Vị rồi.
Còn có một đám thanh niên thiên tài Mặc Vân Thiên đều có thực lực như vậy, mặc dù cũng là hiểm thấy nhưng lại không phải là chuyện quá khó được.
Nhưng mà Sở Dương thi lại bất đồng, Sở Dương vừa mới phi thăng đến Cửu Trọng Thiên khuyết tổng cộng mới được mấy ngày, lúc đầu mới chỉ có tu vi Nhân cấp đỉnh phong, sau đó liên tiếp đột phá lên Nhân cấp, Địa cấp thậm chí Thiên cấp, tiến độ mặc dù đã tính cực nhanh nhưng vẫn chưa được lọt vào mắt các đại tông môn.
Dù sao thực lực như vậy thật sự là không ra gì, Vân Trung Thiên coi Sở Dương là Túc Địch, đại để cũng chỉ là cảnh giác đối với mưu tính, tâm kể, đảm phách của Sở Dương cũng như do được Túc Địch ngọc bội chỉ dẫn. Ngoài ra thì sức chiến đấu thật sự của Sở Dương không lọt vào trong mắt bọn hắn.
Nhưng mà sự thật chính là như vậy, ngoài dự đoán mọi người, sự kiện Mặc Vân Thiên lần đó, Sở Dương với thực lực nguyên bản là Thiên cấp đã thi triển ra công pháp bí ẩn, thực lực tăng thêm đến mức khó có thể tưởng tượng được. Một thân một mình tàn sát giết địch nhân Mặc Vân Thiên, sau đó Sở Dương khí vô lực tẫn dường như chết đi mới khiến cho mọi người thở phào nhẹ nhõm!
Nhưng mà nửa ngày sau, thậm chí còn không đến nửa ngày, Sở Dương lại sống lại, chẳng những sống lại mà lại đạt đến Thánh Vị, thậm chí giờ phút này nội tình của Sở Dương vẫn là sâu không thấy đáy, tùy thời có thể đột phá tiếp!
Cái này là con mẹ nó tình huống nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.