Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Quyển 8 - Chương 126: Trung đao chi Sát Thần

Phong Lăng Thiên Hạ

22/04/2017

“Cấp trên của ta đối đài với ta như người thân mà hắn tự thân lại tu chính là kiếm, chưa từng kiêm tu đao pháp cho nên đã đem linh đan này để lại cho ta. Mà ta cũng đã có độc môn binh khí của mình nên viên thuốc này cũng là vật vứt đi không có gì đáng tiếc. Hơn nữa linh đan này chỉ có sử dụng cho người bình thường phục dụng thì công hiệu mới có thể lớn nhất.

“Cho nên ta vẫn không sử dụng. Lúc trước ta vốn nghĩ sẽ tặng cho Sở Dương nhưng Sở Dương bản thân cũng không luyện đao. Cho đến khi phát hiện ra ngươi, ta tin chắc ngươi mới là người hữu duyên với linh dược này. Ngôn Như Sơn trầm trọng nói:” Thế sự huyền bí khó lường, định số duy bằng, một người vốn cùng Trung đao chi Sát Thần hoàn toàn không có ràng buộc cuối cùng lại chiếm được viên thuốc này, đúng là thiên ý khó dò. Ngươi ăn vào viên thuốc này rồi ta sẽ giúp ngươi vận công luyện hóa nó, mong là có thể thành Trung đao chi Sát Thần! Để cho thực lực của ngươi từ một người bình thường lột xác trở thành Thiên cấp Đao Đạo võ giả, thực hiện một giấc mộng bay cao!

“Nhưng ngươi phải nhớ kỹ một điểm, thực lực này là trống rỗng mà được, muốn chân chính sử dụng được thì vẫn phải không ngừng tôi luyện, không ngừng mà lĩnh ngộ sát lục... Như thế mới có thể từ từ nhận thức, chân chính thông hiểu đạo lí, thuận buồm xuôi gió tiếp tục gia tăng năng lực”.

“Một viên đan dược này có lẽ có thể sẽ tạo ra được một tuyệt thế sát thủ! Cho nên chúng ta vẫn thận trọng, không dám dễ dàng sử dụng. Hôm nay nếu không phải Tử Hà thành phong vân tế hội, huynh đệ của ta thực lực mỏng manh, vô lực tự vệ, ta lại phải sớm rời đi thì ta tất nhiên chưa chắc sẽ đưa ra hạ sách nay!!

Ngôn Như Sơn nghiêm túc hỏi nói: “Ngươi có thể minh bạch chưa?

“Tiểu nhân hiểu! Tiểu nhân được như hôm nay là do Vương ban tặng! Tiểu nhân trong tương lai giống như là thần tử của vương. Vương Đao lưng sống thẳng tắp quỳ trên mặt đất vẻ mặt kiên nghị nói.

Sở Dương trong lòng giật mình!

Ngày đó khi ở Cửu Trọng Thiên đại lục, hắn đã từng nghe Tử Tà Tình nói: “Tốc độ tu luyện như thế này đã là cái gì? Ở Cửu Trọng Thiên Khuyết, 1 số gia tộc có không chỉ một loại thủ đoạn, có thể làm cho một người bình thường tay trói gà không chặt trong một đêm thành chí Tôn tu vi, thậm chí là cao hơn!

Lúc ấy nghe được câu nói kia, Sở Dương trong lòng không phải là không hoài nghi, người bình thường làm sao lại có thể ở trong sớm tối biến thành cao thủ, nếu như thế thì ai cần còn liều mạng luyện công làm cái gì nữa, tìm đại gia tộc đầu nhập vào là xong mà!

Nhưng hiện tại hắn đã đủ mười phần rồi. Bởi vì viên thuốc trước mắt này thật sự có thể làm cho một người bình thường, ở trong một khắc biến thành Thiên cấp cao thủ!

Trong sớm tối lột xác thành một người đủ để chiến thắng Cửu Kiếp Kiếm chủ có vô số kỳ ngộ! Chỉ cần điều kiện tiên quyết là có được linh đan do Đông Hoàng đế Quân Tuyết Lệ Hàn nhờ Tử Tiêu Thiên Đế Tử Hào luyện đan!

Hai vị Đế Quân hợp tác làm ra thần dược nghịch Thiên như vậy! Thanh âm Ngôn Như Sơn dằng dặc truyền đến nói: “Sớm tối thành công lột xác cho nên loại đan dược này được kêu là... Nhất bộ thăng thiên đan (một bước lên trời)!

Một bước lên trời!

Danh phù kỳ thực!

Sở Dương hít một hơi thật sâu.

Trên đời thậm chí còn có loại thuốc này tồn tại, hắn không khỏi đang nhớ lại Đồng Vô Thương: Trung đao chi sát Thần kia nếu để cho Đồng Vô Thương ăn vào... Kết quả sẽ như thế nào?

Tiếp theo nếu gặp được Tuyết Lệ Hàn nhất định phải đòi lão loại vật này một chút, để trong tay lão cũng lãng phí...

Trong khi Sở Dương tự định giá thì bên kia đã bắt đầu.

“Quá trình này rất thống khổ! Ngôn Như Sơn trầm giọng nói” Ngươi nhất định phải nhẫn nhịn được, nếu chịu đựng không nổi thì chỉ có một đường bạo thể hoặc là một bước lên trời, hoặc là một bước thăng thiên!.

“Dạ!

“Hé miệng ra! Ngôn Như Sơn lớn tiếng quát.

Vương Đao không tự chủ được há mồm ra, cái bình cổ xưa kia trong nháy mắt bị nghiền nát rồi một viên thần dị đan dược lóe ra tử sắc quang hoa, bên trong phiêu khởi một ánh đao bén nhọn mơ hồ lóe lên nhưng trong ánh mơ hồ lóe lên này lại tựa hồ như có uy thế phá Thương Khung!



“Đi! Ngôn Như Sơn vung tay lên. Đan dược sưu một tiếng rồi rơi vào miệng Vương Đao!

Trong một cái chớp mắt đan dược vừa vào, Ngôn Như Sơn đột nhiên trợn mắt một tiếng chợt quát nói: “Xuống” rồi ngay sau đó một chưởng khởi động mạnh mẽ vỗ vào trên đầu Vương Đao!

Phanh! Sở Dương rõ ràng thấy được một đạo chói mắt quang hoa từ trên tay Ngôn Như Sơn lóe sáng rồi rót vào ót Vương Đao nhưng ngay sau đó hắn lại trầm giọng hét lớn nói: “Lên” rồi hữu chưởng nhanh như tia chớp đánh vào trước ngực Vương Đao!

Sau đó thân thể Ngôn Như Sơn bay lên, một tay đặt tại trên đỉnh đầu Vương Đao, tay áp vào ngực hắn, thân thể chổng ngược dựng lên rồi thắt lưng cong đi và một chân phanh 1 tiếng chính xác đá vào xương cố ýương Đao.

Tiếp theo cái chân còn lại cũng đồng dạng đá vào hậu tâm Vương Đao. Giờ phút này Ngôn Như Sơn tạo thành 1 cái tư thế quái dị tới cực điểm huyền phù ở giữa không trung.

Trên mặt Vương Đao đột nhiên lộ ra thần sắc quái dị tới cực điểm, hắn như không nhịn được há mồm muốn gọi nhưng Ngôn Như Sơn đột nhiên thôi ra một hơi ngăn cái miệng của hắn lại. Tay hắn muốn động thì Ngôn Như Sơn khẽ hất chân, bành bạch hai tiếng, hai cánh tay Vương Đao trực tiếp trật khớp.

Sau đó khi hắn tựa hồ khó có thể chịu được nữa mà muốn đứng lên, vừa sử dụng hông phát lực thì hô 1 tiếng rồi nửa người phía dưới toàn bộ ngập vào dưới đất.

Ngay sau đó Ngôn Như Sơn lại quát to một tiếng rồi oanh một tiếng, một đạo bạch quang hiện lên, mặt đất nơi đây chợt trở nên cứng rắn hơn Tinh Cương đem Vương Đao giam cầm ở đó.

“Ngươi nếu không chịu nổi thì chính là chờ tan xương nát thịt, hôi phi yên diệt đi”! Ngôn Như Sơn thanh âm lạnh lùng trầm trầm nói.

“Trung đao chi Sát Thần... Há lại dễ dàng hấp thu như vậy, không cần khổ tại sao lại có thành tựu!

“Muốn một bước lên trời, có thể nào trước đó không rơi xuống địa ngục, chịu đựng tôi luyện đi?”.

Định tâm lại cho ta!

Định cho ta!

Toàn thân Vương Đao, phía ngoài da thịt, huyết mạch tựa hồ như có một con giun màu xanh chậm rãi di động và từ màu xanh dần biến thành màu đỏ nhạt.

[ tru

yen cua tui đốt net ] Sau một khắc, cả người huyết mạch đột nhiên nổ tung, trong nháy mắt da thịt bắn ra huyết vụ như mưa. Ngôn Như Sơn hét lớn một tiếng, tu vi siêu phàm nhập thánh tức thì toàn diện triển khai mạnh mẽ thu về, đè ép trở về.

Trong nháy mắt huyết vụ còn chưa kịp ly tán thì đã bị đuổi về thân thể, chảy ngược trở về trong huyết mạch, phía ngoài thân thể làn da bị tàn phá cũng theo đó nhanh chóng khép lại.

Khóe mắt Vương Đao đã nhỏ ra máu tươi. Trước nay hắn chưa từng chịu qua áp lực cường đại như vậy, nỗi thống khổ chí cực và cảm giác đau đớn mà lại khó nói lên lời, cảm giác sắp hỏng mất nhưng hắn không thể động đậy, muốn gọi cũng không thể gọi.

Loại quá trình này tin tưởng là rơi xuống mười tám tầng địa ngục cũng không có gì hơn. Sở Dương nhìn thấy mà trong lòng không khỏi cảm khái: Loại chuyện từ người bình thường một bước lên trời này nào có thể dễ dàng làm được chứ? Muốn lên trời thì nhất định trước đó phải chuẩn bị thăng thiên!

Đang nghĩ như thế thì trong sân sắc mặt Ngôn Như Sơn đột nhiên thay đổi bởi vì kinh mạch Vương Đao mặc dù đang trải qua quá trình cải tạo và lại đang được Ngôn Như Sơn không ngừng chữa trị để có thể thừa nhận được dược lực thì sự cừu hận tích tụ bao lâu trong lòng kia đột nhiên dâng lên.

Đao khí trong Trung đao chi Sát Thần gặp phải cừu hận ý như vậy thì bị kích động mà trong lúc bất chợt trở nên điên cuồng. Điên cuồng mà không thể ngăn chặn.



Mắt thấy cái này muốn từ trong thân thể Vương Đao dữ dội lao ra. Một khi nó lao ra, Vương Đao chắc chắn bị hủy diệt!

Ngôn Như Sơn thiên toán vạn toán mà lại tính sai điểm này. Nhất bộ thăng thiên đan chính là đặt nền móng, để cho một người khởi bước, trực tiếp từ Thiên cấp mà bắt đầu nhưng một người bình thường thì cừu hận có thể mạnh được bao nhiêu chứ? Cho nên từ trước đến giờ chưa từng có loại chuyện này phát sinh nhưng Vương Đao lại bất đồng!

Vương Đao thật sự trên lưng đeo huyết hải thâm cừu! Mặc dù đã báo thù nhưng trong thời gian rất ngắn hết thảy cảnh tượng thê thảm còn đang rõ môn một trước mắt. Nó vẫn thời thời khắc khắc hiện lên ở trước mắt, cái loại cừu hận chi hỏa này quả nhiên là cực kỳ mãnh liệt. Dưới cừu hận như vậy, đao khí của Trung đao chi Sát Thần giống như ăn được thập toàn đại bổ trực tiếp không có thể khống chế lại.

Ngôn Như Sơn sắc mặt thảm biến! Sở Dương có chút buồn bực nhìn Ngôn Như Sơn.

Thân thể Vương Đao đã có từng đạo vết máu chảy ra, nếu không áp chế được xuống thì Vương Đao hẳn phải chết! Nhất bộ thăng thiên đan tự nhiên trở thành phế thải!

Ngôn Như Sơn ánh mắt chợt lóe rồi nhất thời đã có quyết định! Việc đã đến nước này, phải quyết đoán!

Hắn đột nhiên há mồm rồi chợt khẽ hấp, một cỗ tuyệt cường hấp lực đem không gian trước người biến thành chân không, biến thành 1 cái không gian hắc động. Sở Dương chỉ cảm thấy thân thể của mình ở nơi này bị hấp lực hút đi mà cấp tốc bay lên phía trước!

Như Ngôn Như Sơn dùng một hơi đã đem Sở Dương hút tới đây. Sở Dương không kịp chuẩn bị mà thậm chí cho dù có đề phòng cũng vô dụng, tu vi giữa hai người chênh lệch quá xa. Khi Ngôn Như Sơn toàn lực ứng phó, một hơi hút này đã vượt xa cực hạn của Sở Dương, Sở Dương trong nháy mắt đã đến trước mặt Ngôn Như Sơn.

Ngôn Như Sơn lại chợt phun khí. Trong miệng bạch quang hiên động hóa khí vi châm đâm vào mười đầu ngón tay Sở Dương một chút.

Sở Dương còn chưa cảm giác được đau đớn thì mười giọt máu tươi đã nhanh chóng ly thể bay ra. Vào lúc này cả người Vương Đao huyết mạch lại một lần nữa nổ tung!

Ngôn Như Sơn thét dài một tiếng, mười giọt máu kia của Sở Dương từ trên đầu Vương Đao nhỏ xuống rồi nhanh chóng nhập vào thân thể Vương Đao.

Một đạo đao khí nghiêm nghị rõ ràng thoáng hiện mà từ trong thân thể Vương Đao quanh quẩn muốn ra! Một cái kỳ quái đồ án cứ như vậy ở trên đỉnh đầu Vương Đao trống rỗng xuất hiện rồi ngay sau đó hóa thành một cái lưới lớn chụp xuống.

Huyết vụ từ trong thân thể Vương Đao phun ra lại bị tấm lưới này khép lại rồi dồn chảy trở về thân thể Vương Đao!

Đao khí ở hai cánh tay Vương Đao quanh quẩn một hồi rồi rốt cục trở về trong đan điền. Cùng lúc đó một cỗ hơi thở khó tả tối tăm chợt bay lên, đây là hơi thở đột phá.

Sở Dương rất rõ ràng. Từng đạo hơi thở đột phá không ngừng bộc phát ra.

Võ Đồ trong nháy mắt sau đó lại trực tiếp thăng lên Vũ Sư nhưng ngay sau đó chợt nổ tung đến Võ Tông, kế tiếp là bay lên... Võ Tôn, Võ Vương... Nhưng ngay sau đó đao khí chợt một trận quanh quẩn và trong cố ýương Đao phát ra tiếng thống khổ rên rỉ.

Ánh đao đại thịnh!

Đao Vương!

Nhưng ngay sau đó từng bước lần nữa bay lên... Đao Hoàng... Đao Thánh, Đao Trung chí Tôn... Tam phẩm... Ngũ phẩm...

Sở Dương thấy vậy thì trợn mắt hốc mồm. Tốc độ thăng cấp như thế tất nhiên là chưa từng thấy qua. Hơi thở ầm ầm nổ tung.

Trong cố ýương Đao chợt phun ra một khối tử hắc sắc máu đông nhưng ngay sau đó oa oa chảy ra như điên, từng cục máu không ngừng phun ra rồi rơi trên mặt đất rầm rầm, đồng thời trên người hắn liên tiếp không ngừng xuất hiện cái vết da thịt nổ nhưng đều được Ngôn Như Sơn sử dụng tu vi mạnh mẽ khống chế mà chữa trị, vòng đi vòng lại mà thủy chung khiến cho thân thể không sứt mẻ.

Đây chính là quy tắc vận dụng cùng ứng dụng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook