Ngạo Thế Đan Thần

Chương 229: Đánh cược đầu người

Tịch Tiểu Tặc

13/02/2014

Sau khi Trầm Tường chờ đám người Vân Tiểu Đao tắm rửa sơ qua, liền đến quảng trường to lớn kia, bốn phía quảng trường đều công bố danh sách phân phối vũ viện.

- Chỉ là vũ viện số mười lăm, một cái vũ viện thậm chí có hơn ngàn người, điều này làm cho người không thể chịu được? Còn ở chung với đệ tử Phàm Võ Cảnh!

Vân Tiểu Đao đầy mặt không thích, bốn người bọn họ đều bị phân phối ở một vũ viện.

- Ngô Thiên Thiên cũng ở đây, Trầm đại ca... Khà khà!

Vân Tiểu Đao cười rất tà ác.

- Ta và nàng đều là người Thái Đan Vương Viện, vốn là thường thường gặp mặt, vậy thì có cái gì?

Trầm Tường lườm hắn một cái.

- Gần quan được ban lộc a, có phải nữ nhân này sớm đã bị ngươi thu rồi hay không?

Chu Vinh cười khẩy nói.

- Chớ nói lung tung! Ta và nàng chỉ là bằng hữu!

Trầm Tường nhìn một ít nội quy vũ viện, trong đó có một cái làm hắn có chút buồn bực, chính là mỗi một năm đều phải hoàn thành một nhiệm vụ, bằng không sẽ bị ném tới Địa ngục vũ viện kia tiếp thu trừng phạt.

Lúc này Từ Vĩ Long đột nhiên hô:

- Các ngươi xem, Lữ Chính Nam cũng chung một vũ viện với chúng ta, này sẽ rất náo nhiệt, ta còn chứng kiến tên rất nhiều Chân Võ Cảnh tuổi trẻ có tiếng, còn có rất nhiều đệ tử gia tộc, trong đó một ít gia tộc có cừu oán với ngươi!

Chu Vinh cũng gật đầu:

- Phàm Võ Cảnh ngược lại không sợ, bọn họ không có tiến vào Chân Võ Cảnh, chắc chắn sẽ không được gia tộc xem trọng, ngược lại là những Chân Võ Cảnh này, đều sẽ được gia tộc coi như trọng bảo.

- Trầm Tường, rốt cục đợi được ngươi xuất hiện!



Một thanh âm mang theo phẫn nộ từ đàng xa truyền đến.

Trầm Tường hơi kinh hãi, đây là âm thanh của Lữ Chính Nam! !

Lữ Chính Nam bởi vì chính mình sơ sẩy, làm cho gia tộc tổn thất ba hạt Trúc Cơ đan cùng một trái Cửu Dương liệt diễm quả, hắn không bị gia tộc quở trách là không thể nào, lúc này hắn hận Trầm Tường có thể nói là hận tới cực điểm.

- Ngươi vẫn hiềm thua không đủ thảm sao?

Trầm Tường cười hì hì, hờ hững đáp lại, trong quảng trường có không ít người, thấy một màn này, liền nhất thời hưng phấn lên.

- Quy tắc mới của Vũ viện, chỉ cần thực lực xê xích không nhiều, đối phương khiêu chiến không thể cự tuyệt! Đây là vì để đệ tử giao lưu tốt hơn.

Lữ Chính Nam nắm chặt nắm đấm, mục hàm hung ác mà nhìn về phía Trầm Tường.

Rất rõ ràng, Lữ Chính Nam này là muốn khiêu chiến Trầm Tường, hai người bọn họ đều là Chân Võ Cảnh, chế độ vũ viện của Thái Vũ môn vừa biến cách, liền nghênh đón hai Chân Võ Cảnh chiến đấu, đây cũng là sự tình phấn chấn lòng người.

- Nếu như ngươi muốn khiêu chiến hắn, trước hết đánh thắng ta đi!

Một trung niên đột nhiên đi tới, đứng ở trước mặt Trầm Tường, điều này làm cho Trầm Tường và những người khác đều hơi kinh ngạc, người trung niên này khí vũ bất phàm, chính là ngày đó Trầm Tường thu một đồ đệ tiện nghi, Dược Hải Sinh!

- Dược... Dược tiên sinh, ngươi đây là cần gì chứ!

Lữ Chính Nam đương nhiên nhận được Dược Hải Sinh, tuy rằng ai cũng biết Dược Hải Sinh là đồ đệ của Trầm Tường, nhưng đều không có để ở trong lòng, chỉ cho rằng này là một cái vui đùa mà thôi, hơn nữa rất nhiều người đều tôn kính Dược Hải Sinh, dù sao hắn là một Luyện đan sư tam đoạn, nhiều năm qua ở các loại thi đấu luyện đan, hắn đều là một nhân vật đứng đầu, thiên phú luyện đan không tệ, ở luyện đan giới của Thái Vũ châu rất có tiếng tăm.

- Hắn là sư phụ ta!

Dược Hải Sinh lạnh nhạt nói, nếu như là trước đó hắn sẽ không dám nói như vậy, nhưng bây giờ không giống, Trầm Tường là Chân Võ Cảnh, hơn nữa còn là Luyện đan sư bốn đoạn, so với hắn cao hơn một đoạn, mặc dù chỉ là một đoạn, nhưng cũng kém xa nhiều, có một sư phụ như vậy, cũng sẽ không bị người nhạo báng.

Trầm Tường cười cười, nói :

- Hải sinh, ngươi bế quan có thành tựu gì? Những năm gần đây sư phụ đều lăn lộn bên ngoài, cũng không có chỉ đạo ngươi luyện đan, ngươi cũng đừng có buồn!

Nếu như là trước đây hắn nói như vậy, nhất định sẽ bị người cười chết, nhưng hiện tại không ai dám cười, bởi vì hắn có tư cách nói với Dược Hải Sinh những câu này!



Hiện tại Dược Hải Sinh đối với Trầm Tường đã tâm phục khẩu phục, thừa nhận Trầm Tường là sư phụ của hắn, Trầm Tường tự nhiên tình nguyện có một đồ đệ như thế, bởi vì hắn còn muốn thành lập một thế lực, Dược Hải Sinh là một Luyện đan sư, phi thường phù hợp hắn yêu cầu.

- Đồ nhi vẫn đem ý nghĩ đặt ở Chân Nguyên đan cùng Bạch Ngọc Tán, hiện tại đã miễn cưỡng luyện ra Chân Nguyên đan, chỉ là dược liệu không đủ, nên chưa thành thạo.

Dược Hải Sinh cung kính nói, Trầm Tường có thể luyện chế ra Chân Nguyên đan cùng Bạch Ngọc Tán, phẩm chất còn rất cao, riêng một điểm này liền có thể làm cho hắn tôn kính.

Trầm Tường gật đầu, lấy ra bao trữ vật đưa cho hắn, mỉm cười nói:

- Đây là năm mươi phần dược liệu Chân Nguyên đan cùng năm mươi phần Bạch Ngọc Tán, ngươi cầm luyện đi! Chuyện của ta ngươi không cần nhúng tay.

Dược Hải Sinh ngây ngẩn cả người, mọi người đều trợn mắt ngoác mồm nhìn bao trữ vật kia, bọn họ rất muốn biết bên trong đến cùng có loại đồ vật này hay không, Trầm Tường quá xa hoa, vừa ra tay chính là nhiều dược liệu như vậy!

Dược Hải Sinh nhận lấy, truyền thần thức vào nhìn, liền run lẩy bẩy cả linh hồn, luân phiên run giọng nói đa tạ, mọi người thấy không giống như là giả, trong lòng đều âm thầm suy đoán Trầm Tường nhất định là ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh đạt được đồ tốt, điều này làm cho rất nhiều người đều dùng ánh mắt tham lam nhìn Trầm Tường.

- Lữ Chính Nam, ngươi muốn khiêu chiến ta đúng không! Có dám cược một trận nữa hay không?

Trầm Tường cười dài nói, một mặt cân nhắc mà nhìn về phía Lữ Chính Nam còn đang kinh ngạc.

- Ta... Ta chỉ là khiêu chiến ngươi, cùng ngươi giao lưu võ học!

Lữ Chính Nam muốn đánh cược, nhưng hắn không có cái gì có thể đánh cược.

Mặt Trầm Tường liền biến sắc, trở nên âm trầm cực kỳ, Lữ gia lại nhiều lần muốn đưa hắn vào chỗ chết, hắn đã sớm quyết định muốn cho Lữ gia trả lại gấp mười gấp trăm lần.

- Liền đánh cược cái đầu của ngươi, ngươi có dám đánh cuộc hay không? Ngươi thua liền chặt đầu xuống, ta thua, ta liền dâng đầu cho ngươi!

Trầm Tường cười lạnh một tiếng:

- Đầu của ta là giá trị 10 triệu tinh thạch, ngươi có tới hay không?

Đây không phải là cược mệnh sao? Cũng chính là sinh tử chiến, chuyện này ở bên trong môn phái là cho phép, bất quá xem ra Trầm Tường có chút thiệt thòi, bởi vì đầu của hắn giá trị ngàn vạn tinh thạch, mà Lữ Chính Nam lại không đáng một đồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook