Ngạo Thế Đan Thần

Chương 328: Lục địa biến mất

Tịch Tiểu Tặc

17/02/2014

Hoa Hương Nguyệt kinh ngạc nói:

- Ngươi dùng tới làm gì?

Trầm Tường cười nói:

- Dùng để luyện đan, ta muốn trùng kích Luyện đan sư ngũ đoạn, mặc dù là cấp thấp nhưng điều này có thể làm cho ta báo danh tham gia thi đấu cao cấp.

- Không phải tiểu quỷ ngươi chỉ hiểu được luyện chế Trúc Cơ đan sao? Đó cũng là đan dược khá là đơn giản bên trong Huyền cấp hạ phẩm, theo ta được biết, đan dược Huyền cấp hạ phẩm cũng chỉ có Trúc Cơ đan cùng Bách Thú đan khá là dễ dàng, cái khác không phải dược liệu hi hữu chính là độ khó luyện chế rất quá lớn, hiện tại chỉ có thời gian ba tháng, khẳng định không kịp, ngươi vẫn là thành thật báo danh thi đấu trung cấp đi.

Hoa Hương Nguyệt khuyên.

- Ta cũng không muốn ngươi lãng phí tiền tài tới làm những sự tình không đâu này.

Trầm Tường chỉ là cười cười:

- Hương Nguyệt, chúng ta đến đánh cược một lần không? Nếu như ba tháng ta có thể trở thành Luyện đan sư ngũ đoạn, nnàng liền hôn ta một cái.

Hoa Hương Nguyệt hừ một tiếng, quả đoán từ chối nói:

- Không cá cược.

Điều này cũng làm cho Trầm Tường hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Hoa Hương Nguyệt lại từ chối dứt khoát như thế.

Trầm Tường le lưỡi hỏi:

- Hoa tỷ tỷ, vậy đại khái cần bao nhiêu tinh thạch? Nơi này trữ hàng có đủ hay không?

- Trữ hàng cũng muốn mốc meo rồi, loại đan dược này mặc dù dễ luyện, nhưng thời gian luyện chế dài, tác dụng lại không lớn, trừ khi là có người nuôi dưỡng một nhóm lớn linh thú.

Hoa Hương Nguyệt thấy Trầm Tường kiên quyết như thế cũng chỉ có thể coi như thôi:

- Một phần 200 ngàn tinh thạch, đây cũng là cho ngươi lợi rất nhiều.



Trầm Tường đối với cái giá tiền này vẫn tương đối hài lòng, bởi vì một lò nhiều nhất có thể ra bảy, tám hạt, một hạt cũng có thể bán 200 đến 300 ngàn tinh thạch.

Đây cũng là 10 triệu tinh thạch, Trầm Tường âm thầm đau lòng, hắn điểm ra hai ngàn hạt Chân Nguyên đan để trả tiền, lúc hắn tới mang theo hơn vạn Chân Nguyên đan, không nghĩ tới lập tức liền hao phí nhiều như vậy, hắn rất lo lắng chút Chân Nguyên đan ấy của mình không đủ dùng cho đấu giá hội.

Hoa Hương Nguyệt thấy dáng dấp Trầm Tường đau lòng mà âm thầm vui vẻ.

- Chúc ngươi có thể thành công, bất quá căn cứ kinh nghiệm của ta, Bách Thú đan này không thất bại một, hai trăm lần là không thành công được.

Hoa Hương Nguyệt đưa bốn loại chính tài của Bách Thú đan cho Trầm Tường

Trầm Tường nhận lấy cười nói:

- Năm mươi phần này đầy đủ ta thành công, ta là thiên tài luyện đan, thật không nghĩ tới bên người nàng lại mang theo nhiều linh dược như vậy.

- Đó là đương nhiên, ta là chủ quản Đan Hương Đào Nguyên.

Hoa Hương Nguyệt đối với Trầm Tường biểu thị hoài nghi, năm mươi lần liền thành công nàng vẫn chưa nghe nói qua.

Trầm Tường giả vờ kinh ngạc nói:

- Nói như vậy Hoa tỷ tỷ là một đại phú bà?

- Hì hì, có phải ngươi hối hận không có thu ta làm nha hoàn hay không?

Hoa Hương Nguyệt trêu cười nói, vươn ngọc thủ nhẹ vỗ về gò má của Trầm Tường, mị nhãn có thể nhỏ ra nước thâm tình nhìn Trầm Tường:

- Ngươi và Mộng Nhi đến cùng là quan hệ như thế nào?

Hoa Hương Nguyệt nũng nịu hỏi, kéo Trầm Tường lại không cho hắn đi.

- Ta và nàng quan hệ gì, mắc mớ gì đến nàng?



Trầm Tường bĩu môi nói, điều này làm cho Hoa Hương Nguyệt hé miệng dậm chân một cái.

- Lẽ nào tiểu quỷ ngươi thật sự không biết một phen tâm ý của nhân gia sao?

Hoa Hương Nguyệt nặn nặn bàn tay của hắn.

Trầm Tường ngồi xuống, âm thanh mang theo oán giận nói:

- Hương Nguyệt tỷ tỷ, vừa nãy tỷ thu ta hai ngàn hạt Chân Nguyên đan, tâm ý của tỷ ta đương nhiên hiểu.

- Hừ, tiểu quỷ ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi cùng Liễu Mộng Nhi đến cùng là quan hệ như thế nào?

Vẻ mặt Hoa Hương Nguyệt thành thật hỏi.

Trầm Tường không hiểu tại sao những nữ nhân này đều sẽ nhạy cảm như vậy, trước đó là Liễu Mộng Nhi hỏi hắn cùng Hoa Hương Nguyệt quan hệ như thế nào, bây giờ là Hoa Hương Nguyệt hỏi hắn cùng Liễu Mộng Nhi quan hệ gì.

- Thê tử ta là đồ đệ của nàng, nàng đối với đồ đệ tốt, đối với trượng phu đồ đệ cũng tốt, chính là loại quan hệ này, nàng đối với ta rất thân thiết, tựa như tỷ tỷ vậy.

Trầm Tường nói, hắn đã đáp ứng Liễu Mộng Nhi không nói quan hệ của bọn họ ra.

- Không tin giữa các ngươi khẳng định có quỷ, mặc dù nghe như khá là hoang đường, nhưng ta tin tưởng trực giác của ta.

Lần trước Hoa Hương Nguyệt ở Nam Hoang liền phát hiện ánh mắt Liễu Mộng Nhi nhìn Trầm Tường không giống bình thường, hơn nữa hai người thỉnh thoảng “ liếc mắt đưa tình”, tuy rằng không nổi bật nhưng vẫn bị nàng nhìn ra.

Lúc này Hoa Hương Nguyệt chính là ghen, mặc dù Trầm Tường mắt mù cũng có thể từ ngữ khí của Hoa Hương Nguyệt nghe được, đây cũng không phải là giả vờ, nhưng hắn nghĩ không rõ vì sao Hoa Hương Nguyệt lại để ý hắn, hắn cùng Liễu Mộng Nhi có thể thân cận như thế, là vì hắn cùng Liễu Mộng Nhi đã trải qua rất nhiều sự tình, hơn nữa Liễu Mộng Nhi biết rất nhiều bí mật của Trầm Tường, biết Trầm Tường có tiềm lực rất lớn, cho nên bọn hắn mới có thể đi tới.

Hoa Hương Nguyệt cũng rất thức thời, nàng có thể đoán được nguyên nhân Trầm Tường không thừa nhận, cũng là vì bảo mật cho nên nàng không dây dưa ở chuyện này nữa.

- Tiểu quỷ ngươi có về tục giới hay không?

Hoa Hương Nguyệt hỏi.

- Ta dự định chờ Đan Hương Đào Nguyên thịnh hội kết thúc lại trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook