Ngạo Thế Đan Thần

Chương 301: Ma Thần lệnh (2)

Tịch Tiểu Tặc

13/02/2014

Tất cả mọi người đều là như vậy, bởi vì sau khi tế đàn bị hủy diệt, trong này đã biến hóa nghiêng trời, điều này làm cho rất nhiều người cho rằng lập tức liền có thể đi ra ngoài.

Thời điểm Trầm Tường bay đến cũng không có thấy hẻm núi kia, hắn biết bên trong Nam Hoang này còn có một trận pháp, hơn nữa trận pháp này là bị những cự đầu ma đạo kia thao túng.

- Tên tiểu tử phá hoại tế đàn kia, chúng ta sẽ nhớ kỹ ngươi!

Giữa bầu trời đột nhiên truyền đến một thanh âm, trực tiếp truyền đạt đến trong núi nhỏ của Trầm Tường.

- Ma thần lệnh đã khởi xướng, ngươi chờ cho chúng ta!

Thanh âm kia lần thứ hai truyền đến, điều này làm cho tất cả mọi người cảm thấy có chút lo lắng, Trầm Tường phá hỏng tế đàn kia, ngoại trừ rất nhiều ma đầu, nhưng bây giờ nói chuyện là ai?

Trầm Tường đối với mọi người lắc lắc đầu, biểu thị cũng không biết thanh âm kia là ai phát sinh.

- Quãng thời gian này vẫn là không nên đi ra ngoài, tiếp tục sống ở chỗ này, nơi này có một đại trận, sẽ an toàn rất nhiều.

Trầm Tường nói.

Trầm Tường cũng muốn nghỉ ngơi một chút, mấy ngày qua hắn bôn ba rất mệt.

- Thanh âm mới vừa rồi hẳn là tới từ Ma giới, chỉ có khinh nhờn Ma thần, mới có thể khởi xướng Ma thần lệnh, là tín đồ Ma thần khởi xướng, tín đồ của Ma thần rất nhiều, ở trong không ít ma đầu thực lực cường hãn, ngươi bây giờ ngược lại không cần phải lo lắng, bởi vì người Ma giới không đến được, bất quá một khi Tam giới tụ hợp, ngươi sẽ nguy hiểm, tín đồ Ma thần đều là một đám người điên.

Bạch U U nói.

Trầm Tường gật đầu, nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi, hắn là một người ở trong thạch thất, những người khác thấy hắn rất mệt, cũng không quấy rầy hắn, đều lên tinh thần chú ý động tĩnh bốn phía.



Từ khi tế đàn bị phá hỏng, trong này phi thường bình tĩnh, mà cách thời gian đi ra ngoài vẫn có một tháng, Trầm Tường suy đoán những đệ tử Ma môn kia cũng giống như bọn họ trốn đi, đến thời điểm đi ra ngoài lại so đấu nhân số.

Tuy rằng đệ tử Ma môn sớm đi vào ba năm trước đây, nhưng thời điểm đi ra ngoài bọn họ cũng không thế thân được cho những người bị chết kia, bởi vì người báo danh tiến vào đều có chân dung, lưu lại khí tức, nên tình huống như vậy là không thể nào phát sinh.

Sau khi Trầm Tường thôn phệ chân khí của những đệ tử Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông kia, cũng chưa có cố gắng tu luyện qua, sau lại thôn phệ một đạo Ma Hồn, hiện tại hắn ở trong mật thất tĩnh tâm tu luyện rất nhiều ngày, hắn muốn đánh xuống trụ cột vững chắc, để tránh khỏi sau này xuất hiện tai hoạ ngầm, như vậy sẽ rất phiền phức.

Sau khi bước vào Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, hắn biết sau này muốn thắp sáng những hạt chân nguyên kia sẽ không có dễ dàng như vậy, lượng chân khí áp súc bên trong hạt chân nguyên so với dĩ vãng nhiều tăng rất nhiều lần, chỉ dựa vào Chân Nguyên đan là không được, mà Trúc Cơ đan tuy rằng có hiệu quả rất tốt, nhưng dùng có chút lãng phí, thời điểm nhị đoạn tam đoạn dùng thì có chút được, hiện tại hắn đã là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, dùng cũng có chút lãng phí đi, nếu như cho một ít Phàm Võ Cảnh mười tầng dùng, nói không chắc có thể nuôi dưỡng được một ít Chân Võ Cảnh.

Trầm Tường quyết định, sau khi trở lại, liền bán Trúc Cơ đan đi, đổi lấy lượng lớn của cải, lại đi thu thập những dược liệu cần khác của Ngũ hành Chân Nguyên đan, chỉ có dựa vào Ngũ hành Chân Nguyên đan, hắn mới có thể cấp tốc tăng thực lực lên!

Hắn bây giờ đã là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, lập tức tăng nhanh như vậy cũng không phải là chuyện tốt, hắn quyết định đi ra ngoài liền cẩn thận tăng lên những phương diện khác, hắn muốn một lệnh bài Luyện đan sư ngũ đoạn, sau đó sẽ học tập luyện khí, tìm hiểu linh văn.

Sau khi học tập qua thần thông kia, hắn biết chỗ cường đại của linh văn, hắn sớm đã có ý nghĩ khắc linh văn lên đan dược, chỉ là hắn không tinh thông đối với linh văn, vì lẽ đó này cần phải có thời gian đi học.

- Hống...

Đột nhiên, một tiếng rít gào điếc tai nhức óc truyền đến, chấn động đến mức cả ngọn núi nhỏ lay động lên, Trầm Tường biến sắc, hắn biết có đồ vật lợi hại tới.

Rất nhiều người ở trong núi nhỏ đều bị tiếng gào này làm kinh động, dồn dập đi ra kiểm tra.

Trầm Tường vọt tới trên đỉnh ngọn núi, chỉ thấy bên trong một mảnh cây cối sụp đổ phía trước, chạy ra một con cự lang ba đầu, cả người da lông màu đen, trong miệng có răng nanh khổng lồ, hình thể giống như một con voi lớn, đang vọt tới núi nhỏ, thật giống như là biết có người trốn ở trong này.

Cảm nhận được trên người Tam Đầu Cự Lang này bốc lên từng đợt ma khí kia, liền biết đại gia hoả này phi thường lợi hại.

Thời điểm Tam Đầu Cự Lang vẫn ở phía xa, lại đột nhiên há mồm ra, chỉ thấy trong miệng đột nhiên tuôn ra một trận hắc khí, một cỗ uy áp bức người vọt tới, Trầm Tường vội vàng hô:



- Toàn bộ trốn vào, mở đại trận ra!

Mọi người cũng biết Tam Đầu Cự Lang kia phi thường cường hãn, ba cái miệng rộng tràn đầy hàm răng sắc bén đều quay về núi nhỏ, trong miệng tuôn ra hắc khí, sát khí ngất trời làm mọi người cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan ở thời điểm Tam Đầu Cự Lang này xuất hiện, cũng đã chuẩn bị mở đại trận, thấy Tam Đầu Cự Lang công kích, liền lập tức mở đại trận ra, lúc này mọi người đều trốn vào trong núi nhỏ.

- Rất mạnh, cảnh giới cực hạn!

Sắc mặt Trầm Tường nghiêm túc nói.

- Chúng ta liên thủ cũng đánh không lại sao?

Vân Tiểu Đao kinh hãi hỏi, hắn biết Trầm Tường lợi hại, lần trước hắn là tận mắt nhìn thấy Trầm Tường chém giết trưởng lão Chân Võ Cảnh chín đoạn.

Trầm Tường lắc đầu một cái:

- Ma Thú không giống nhân loại, đừng nói Ma thú, ngay cả Huyền thú phổ thông cũng phi thường cường hãn, nhân loại cảnh giới cực hạn cũng là như thế, Chân Võ Cảnh chín đoạn cùng cảnh giới cực hạn chênh lệch với nhau là khác biệt một trời một vực.

Thực lực tương đương với Chân Võ Cảnh nhân loại gọi là Linh thú, cảnh giới cực hạn liền xưng hô Huyền thú, có người nói Huyền thú có thể nói tiếng người, có thể tu luyện một ít công pháp của nhân loại, tương tự thập phần cường đại.

Trước mắt thực lực Ma thú kia là tương đương với cấp bậc Huyền thú, hơn nữa nắm giữ ma khí khủng bố, vẫn là do Thái cổ dị chủng Tam Đầu Cự Lang biến thành Ma thú.

- Xem ra chỉ có đọ sức cùng gia hoả này rồi!

Trầm Tường thở dài một tiếng, nếu như không phải bất đắc dĩ, hắn không muốn cho mọi người chạy trốn tứ phía, bởi vì cái kia phải đối mặt hung hiểm không rõ bên trong Nam Hoang, tuy nói tế đàn bị phá hỏng, nhưng bên trong trung tâm Nam Hoang có cái gì, hắn không biết, cũng không người nào biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook