Ngạo Thế Đan Thần

Chương 186: Phong ba đánh cược nợ

Tịch Tiểu Tặc

13/02/2014

Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh sửng sốt, hiện tại bọn họ xem dáng dấp của Trầm Tường không giống như là nói giỡn, bất quá cái yêu cầu này của Trầm Tường thật sự là làm bọn hắn giật mình.

- Đừng hy vọng bọn họ, bọn họ liên thủ cũng không thể chế phục ta, đến thời điểm đó ta cũng sẽ đi Huyền Vũ sơn!

Đan trưởng lão đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Trầm Tường, điều này làm cho sống lưng Trầm Tường mát lạnh.

- Tiểu sư thúc, ngươi thật có biện pháp chiếm được Huyền Vũ Cổ Kim Cương Giáp sao?

Đan trưởng lão hỏi, nếu như là trước đây, nàng xác thực không tin, nhưng hiện tại dù nàng không muốn tin tưởng thế nào, cũng phải tin một chút.

- Nếu như chiếm được, ngươi tháo mặt nạ xuống, cho ta thấy rõ dung mạo của ngươi, như thế nào?

Trầm Tường cười nói.

Ăn một lần khôn ngoan biết nhìn xa trông rộng, Đan trưởng lão sẽ không một lần nữa trúng chiêu của Trầm Tường.

- Ta tin tưởng năng lực của Tiểu sư thúc ngươi, Tiểu sư thúc ngươi có thể làm được hay nhất.

Đan trưởng lão nói.

Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh liếc mắt nhìn nhau, nhìn ra chút gì đó, bọn họ phát hiện quan hệ của Trầm Tường cùng Đan trưởng lão giống như không tệ!

- Tiểu sư thúc, nếu như ngươi có thể, vậy thì không thể tốt hơn, ngươi định làm như thế nào?

Cổ Đông Thần hỏi.

- Ta trước tiên cần phải đi xem xem địa phương kia!



Trầm Tường nói.

Cứ như vậy, Trầm Tường vội vàng lên đường, hắn đối với bọn người Vân Tiểu Đao nói là mình nhận được nhiệm vụ đi tới Huyền Vũ thành, đối với chỗ thật xa này, đám người Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đều không có hứng thú, hơn nữa bọn họ chủ yếu phát triển giao thiệp ở bên trong Thái Vũ môn, kết bạn càng nhiều người có tiềm lực, trợ giúp bọn họ trở thành tộc trưởng sau này!

Trầm Tường vừa ra thành liền thả Chu Tước hỏa dực nhanh chóng phi hành, trong chớp mắt liền rời xa Thái Vũ môn, đi tới một mảnh núi rừng liên miên.

Vừa nãy thời điểm Trầm Tường đi tìm đám người Vân Tiểu Đao, biết được giải thưởng đầu của hắn lại tăng, dĩ nhiên là 500 ngàn tinh thạch, hơn nữa Chân Vũ môn cũng đồng thời treo giải thưởng hắn, lý do là lúc hắn tỷ thí phế bỏ một đệ tử Chân Võ Cảnh của Chân Vũ môn.

- Đám người kia, sẽ có một ngày ta sẽ cho các ngươi biết làm như vậy là ngu xuẩn cỡ nào!

Trong lòng Trầm Tường tàn nhẫn nói, đột nhiên, hắn cảm giác được không khí phía sau rung động, tuy rằng phi thường yếu ớt, nhưng hắn có thể dùng thần thức mạnh mẽ cảm ứng được, chỉ thấy hắn đột nhiên lao xuống, từ trời cao hạ thấp.

Ngay thời điểm hắn vừa hạ xuống mặt đất, trên không truyền đến một trận nổ vang, cỗ rung động kia, làm mặt đất chấn động đến mức rung rẩy, một mảnh lớn sơn mạch bị hủy diệt.

Là đánh lén!

Trầm Tường nhìn cổ chân khí bạo ngược phiêu tán trên trời cao, trong lòng kinh hãi không ngớt, nếu như vừa nãy hắn chậm một chút, nhất định sẽ bị biến thành bột phấn, hắn không nghĩ tới thậm chí có người cường hãn như vậy phát động đánh lén hắn, hơn nữa còn là hai cái, bởi vì hai cỗ chân khí mênh mông kia là từ hai phương hướng bỗng nhiên bay tới.

- Cẩn thận một chút!

Long Tuyết Di nhắc nhở hắn.

Trầm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma Đao ra, theo Thanh Long chân khí của Trầm Tường càng ngày càng cường hãn, Thanh Long Đồ Ma Đao cũng càng ngày càng nặng, bây giờ đã nặng ba mươi vạn cân, nhưng ở trong tay hắn lại không có trọng lượng gì, chỉ có thời điểm hắn công kích, rót Thanh Long chân khí vào trong Thanh Long Đồ Ma Đao, Thanh Long Đồ Ma Đao mới có thể đột nhiên biến nặng hơn rất nhiều lần, làm cho đối phương không ứng phó kịp.

- Chân Võ Cảnh hai đoạn! Ta phát hiện rồi!

Trầm Tường ngưng mắt nhìn gò đất xa xa kia, trong lòng âm thầm cười lạnh, hắn cũng không nghĩ tới vừa rời khỏi Thái Vũ môn đã bị công kích, hơn nữa thủ đoạn ẩn nấp của đối phương rất cao minh, Trầm Tường suy đoán trên người bọn họ là có một loại linh phù lợi hại, bất quá theo vừa nãy bọn họ phát động công kích, linh phù đã mất đi hiệu lực.

Bỗng nhiên, một đạo hàn quang hiện ra, một cỗ khí tức nguy hiểm áp sát, Trầm Tường lập tức hoành đao đón đỡ, chỉ nghe “ Coong “ một tiếng, chân của Trầm Tường nhất thời nạm vào trong bùn đất.



Trầm Tường cũng thấy người công kích hắn kia, đó là một đại hán cả người mặc thiết giáp, đầu đội lồng thiết, chân khí vô cùng quỷ dị, mang theo một cảm giác không linh, nhưng cũng thập phần cường đại.

Người kia cũng sững sờ, hắn không nghĩ tới Trầm Tường mới vào Chân Võ Cảnh dĩ nhiên có thể ngăn cản một đao toàn lực này của hắn!

Trầm Tường nhìn đao đối phương, mặt trên đã có thêm một lỗ hổng, cây đao này cũng là một Linh khí thất đoạn không tệ, lúc này xem như là hủy diệt, người kia tức giận đến cả người run rẩy.

Trầm Tường huy đao mà lên, nhưng hắn đột nhiên cảm ứng được một người khác từ sau lưng của hắn công kích đến, đó là một thanh búa lớn, búa lớn sắc bén mang theo sức mạnh đột nhiên, xé rách không khí, giống như lôi đình bổ về phía Trầm Tường.

Lực lượng lưỡi búa này phi thường cường hãn, dùng tới toàn bộ sức mạnh, liền giống như vừa nãy Trầm Tường đỡ lấy thanh đao kia, hơn nữa rất nhanh chóng!

Nếu như là một ngọn núi lớn, nhất định sẽ bị chém thành hai nửa, thời điểm bổ về phía Trầm Tường, chỉ thấy thân thể Trầm Tường đột nhiên bể mất, hóa thành hơi nước chấn động, hai người kia cả kinh, cảm thấy có chút bất ngờ, bọn họ nguyên bản không có ý định giết chết Trầm Tường đến không có lưu chút nào, bằng không sẽ không có cách nào đi lĩnh tiền thưởng.

Trầm Tường lần thứ hai thi triển Thủy Kính công, ở thời điểm này dùng khí vụ biến ảo ra một hư thể giống hắn như đúc, sau đó mình dùng tốc độ siêu nhanh rời khỏi.

Trầm Tường ở trên không, cười lạnh nhìn hai người phía dưới kia, mặc dù hắn là Chân Võ Cảnh một đoạn, nhưng Ngũ hành chân khí trong cơ thể hắn dung nhập chung một chỗ, phối hợp thanh Thanh Long Đồ Ma Đao này, Chân Võ Cảnh hai đoạn căn bản không phải là đối thủ của hắn.

Lượng lớn Thanh Long chân khí rót vào trong Thanh Long Đồ Ma Đao, ở trong nháy mắt, Thanh Long đồ ma đao đột nhiên biến thành mấy chục vạn cân, Trầm Tường từ trời cao lao xuống, giống như sao băng rơi rụng, vừa nhanh lại mạnh, lực lượng vô cùng mạnh mẽ kèm theo Thanh Long Đồ Ma Đao chém xuống, trực tiếp chém nam tử mang lồng thiết kia thành hai nửa, mà đại địa cũng bị vẽ ra một cái khe sâu sắc.

Một đao kia của Trầm Tường không chút nào lưu thủ! Đối phương là hai Chân Võ Cảnh hai đoạn, nếu như liên hợp lại, đối với hắn sẽ tạo thành uy hiếp nhất định!

Loại thủ đoạn lôi đình này của Trầm Tường làm một sát thủ khác sợ đến hãi hùng khiếp vía, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường mới vào Chân Võ Cảnh dĩ nhiên lợi hại như vậy, dựa theo lẽ thường, Chân Võ Cảnh một đoạn cùng hai đoạn cách biệt rất nhiều, rất khó đánh bại hai đoạn, trừ khi là người có linh mạch thượng thừa, bởi vì nếu muốn bước vào đệ nhị đoạn, cần áp súc chân khí nhiều vô cùng, một đoạn còn kém rất xa!

Sau khi Trầm Tường giết chết một cái, lại biến mất không thấy, nếu như không phải thần thức đặc biệt cường đại, là rất khó phát hiện hắn tồn tại. Trong lòng sát thủ kia giật mình, vội vàng quay đầu nhìn chung quanh, đột nhiên, nguy hiểm kéo tới, tuy rằng hắn có thể cảm ứng được, nhưng lại không kịp chống đối, cũng không biết Trầm Tường công kích từ nơi nào, nhưng hắn vẫn lung tung huy động đại đao trong tay.

- A. . .

Sát thủ kia kêu thảm một tiếng, một cánh tay của hắn bị Trầm Tường chém xuống

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook