Ngạo Thế Đan Thần

Chương 203: Thần Giáp tới tay

Tịch Tiểu Tặc

13/02/2014

Bọn họ tiếp tục chạy đi, lúc này đã tới gần trung tâm tiểu đảo, hai người có thể thấy phía trước có một ngọn núi nhỏ, hình thái ngọn núi nhỏ này rất giống tiểu đảo, cũng rất giống Huyền Vũ sơn, như là Huyền Vũ sơn thu nhỏ lại vậy, ở bên dưới núi nhỏ có một sơn động!

Thấy sơn động kia, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi bước nhanh hơn, bọn họ cảm giác càng ngày càng tới gần Huyền Vũ kim cương giáp rồi!

Bọn họ chỉ đứng ở cửa sơn động nhìn một chút, liền cẩn thận đi vào, đã đến nơi đây, mặc dù phía trước là đầm rồng hang hổ, bọn họ cũng phải tiếp tục đi tới.

Trong sơn động rất hôn ám, Liễu Mộng Nhi đi ở phía trước, đi rất chậm, gần như là mỗi một bước đều phải dừng lại để xem thử, nàng lo lắng sẽ có cơ quan gì.

Nửa canh giờ trôi qua, cuối cùng bọn họ đã tới cuối sơn động, ở nơi này có một cái quan tài đá!

- Đồng thời mở ra!

Liễu Mộng Nhi đi tới một mặt của quan tài đá, âm thanh có chút kích động nói, bởi vì bên trong rất có thể sẽ lưu giữ một Thần khí.

Trầm Tường gật đầu, cũng kích động như thế.

Hai người đồng thời dùng sức, xốc nắp quan tài lên, một trận Bạch Quang mãnh liệt tuôn ra, đâm nhói hai mắt của Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi, Bạch Quang rất nhanh biến mất, hai người lập tức nhìn vào bên trong quan tài đá, chỉ thấy bên trong còn có một cái rương bằng thủy tinh trong suốt, giống y hệt như thời điểm Trầm Tường đạt được Thanh Long đồ ma đao vậy.

Bên trong rương thủy tinh có một bộ quần áo giống như là dùng vảy màu vàng kim nhạt chế thành, có quần cùng áo, bên trong rương còn có một cái hộp nhỏ, Trầm Tường suy đoán đó là một hạt đan dược, hơn nữa còn có một tấm da thú.

Liễu Mộng Nhi hít sâu một hơi, khuôn mặt mang theo hưng phấn cùng khiếp sợ:

- Ngươi xem trên những mảnh vảy kia kìa, mỗi một mảnh vảy đều có vô số linh văn, đây rốt cuộc là làm sao luyện chế thành?

Nói xong, nàng đưa tay đi vuốt ve cái rương thủy tinh kia, nhưng ngay thời điểm tay ngọc của nàng vừa chạm vào, nàng phát ra một tiếng kiều gọi, đột nhiên thu tay ngọc về, trên mặt tràn đầy thống khổ, nhìn ra làm cho người ta đau lòng.

- Không có sao chứ?

Trầm Tường thân thiết hỏi.

Liễu Mộng Nhi cắn môi, chậm rãi lắc đầu, hơi thở hổn hển nói:



- Mặt trên có lực lượng bài xích rất cường đại, nếu như ta sờ lâu một chút nữa, chỉ sợ sẽ tan thành mây khói! Ngươi cẩn thận một chút, ngay cả ta cũng không chịu nổi, ngươi có Bạch Ngọc Tán không?

Trầm Tường gật đầu, vội vàng lấy ra hai hộp đưa tới:

- Rất nghiêm trọng sao?

- Cũng còn tốt, chỉ là kinh mạch cùng bắp thịt bị một chút tổn thương, có Bạch Ngọc Tán, có thể khôi phục rất nhanh!

Sắc mặt Liễu Mộng Nhi có chút tái nhợt, trông rất suy yếu, điều này làm cho Trầm Tường rất lo lắng.

- Huyền Vũ kim cương giáp này quả nhiên không phải tùy tùy tiện tiện liền có thể lấy đi!

Trên mặt Liễu Mộng Nhi mang theo sợ hãi nói, nàng dám khẳng định, mặc dù nàng có thể dùng chân khí, cũng không dám lần thứ hai đi thử nghiệm đụng vào thủy tinh kia.

Trầm Tường không phải lần đầu tiên thấy cái rương thủy tinh kia, khi hắn chiếm được Thanh Long đồ ma đao cũng đã chạm qua, khi đó hắn trực tiếp lấy Thanh Long đồ ma đao ra, bất quá bây giờ hắn thấy Liễu Mộng Nhi như vậy, cũng không dám dễ dàng thử nghiệm.

Hiện tại hắn có thể xác định chính là, có một người thực lực rất cường đại, cố ý để Tứ Tượng thần binh ở lại Thần Vũ đại lục, mà Chu Tước thần binh ở rất lâu trước đó đã bị cha mẹ Liễu Mộng Nhi đạt được.

- Ngươi tu luyện Tứ Tượng thần công, ta nghĩ đây hẳn là lưu cho người tu luyện loại công pháp này, bất quá hiện tại ngươi không thể dùng chân khí, cũng khó có thể xác định.

Tô Mị Dao nói, nàng cũng không quyết định chắc chắn được.

Trầm Tường hơi hít một hơi, lấy ra một mảnh Địa ngục linh ngậm trong miệng, Liễu Mộng Nhi vội vàng khuyên can:

- Ngươi vẫn là không nên thử, rất nguy hiểm!

Nhưng Trầm Tường vẫn đưa tay chạm vào cái rương thủy tinh kia, lấy nó ra khỏi quan tài!

- Ha ha, Huyền Vũ kim cương giáp là của ta rồi!



Trầm Tường đột nhiên cười như điên, Liễu Mộng Nhi khó có thể tin mà nhìn về phía Trầm Tường, không khỏi đưa tay đi sờ sờ cái rương thủy tinh kia, nàng lại lần thứ hai phát ra một tiếng rít gào, thân như sét đánh đau nhức, khóe miệng đã tràn ra huyết dịch.

Trầm Tường vội vàng thả cái rương thủy tinh xuống, ôm thân thể mềm mại của Liễu Mộng Nhi, lấy ra một mảng nhỏ Địa ngục linh chi cho nàng ăn, mới làm cho sắc mặt nàng thay đổi tốt hơn rất nhiều, từ từ tỉnh lại.

- Cảm tạ!

Liễu Mộng Nhi khẽ thở dài, một mặt quái dị mà nhìn về phía Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường đụng cái rương kia thì không có chuyện gì, nhưng thời điểm nàng đụng tới thì suýt chút nữa lấy mạng của nàng.

Trầm Tường hì hì nở nụ cười:

- Tỷ làm ta lãng phí một mẩu Địa Ngục linh chi, quay đầu lại thời điểm chia Kim Cương Ngạc Mãng kia, tỷ phải phân nhiều cho ta một chút!

Liễu Mộng Nhi hừ nói:

- Hừ, thật hẹp hòi!

Nàng kiến thức rộng rãi, cũng khó có thể giải thích loại hiện tượng kỳ lạ này, nàng không thể làm gì khác hơn là cho rằng trên người Trầm Tường có rất nhiều bí mật.

Vừa nãy nàng giống như sắp chết rồi vậy, nếu như không phải Trầm Tường cho Địa Ngục linh đúng lúc, sợ là nàng sớm đã chết rồi, Trầm Tường cứu nàng một mạng! Nàng không thể không thừa nhận sự thực này.

Một màn sau đó làm cho Liễu Mộng Nhi nhìn mà chắc lưỡi, chỉ thấy Trầm Tường vung nắm đấm lên, đập mạnh xuống rương thủy tinh kia, đánh nó nát bét, sau đó lấy bộ quần áo kia ra.

Đụng chạm đến Huyền Vũ kim cương giáp, Trầm Tường run lẩy bẩy cả linh hồn, Huyền Vũ chân khí trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng chảy vào bên trong Huyền Vũ kim cương giáp, làm cho Huyền Vũ kim cương giáp nhất thời nhấp nhoáng kim mang chân thực.

Liễu Mộng Nhi một mực nhìn xem, nhưng cũng không nhìn ra Trầm Tường dùng thủ đoạn gì, Trầm Tường không có nhỏ máu nhận chủ, cũng không có tế luyện, chỉ là cầm trong tay liền làm cho Huyền Vũ kim cương giáp sinh ra dị tượng, giống như đồ vật này nhận định Trầm Tường vậy.

Phía dưới một màn, càng làm cho Liễu Mộng Nhi khiếp sợ không thôi, Huyền Vũ kim cương giáp tản ra kim quang đột nhiên bắt đầu lay động, như nước chậm rãi tan vào thân thể Trầm Tường, mà lúc này Trầm Tường cũng nhắm mắt lại, rơi vào một loại trạng thái kỳ lạ.

Môi anh đào của Liễu Mộng Nhi khẽ nhếch, trừng lớn đôi mắt đẹp, nhìn Huyền Vũ kim cương giáp kia lưu chuyển khắp cả toàn thân Trầm Tường, bỗng nhiên chậm rãi rót vào trong quần áo hắn, hào quang dần dần ảm đạm xuống, nàng cũng đã được nghe nói Huyền Vũ kim cương giáp này mỗi một vạn năm thức tỉnh một lần chính là vì tìm kiếm chủ nhân, bây giờ xem ra, Trầm Tường chính là chủ nhân mà Huyền Vũ kim cương giáp chờ đợi nhiều năm!

Này là chuyện gì xảy ra? Liễu Mộng Nhi nghĩ không hiểu, nàng chỉ cảm thấy bí mật trên người Trầm Tường nhiều lắm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thế Đan Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook