Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 460: Ân oán ngàn năm

Cao Thiết

26/03/2013



Ngừng một chút, Đoạn Bác Minh chậm rãi quét mắt nhìn mọi người, thản nhiên nói:

- Chắc hẳn chư vị cũng có hiểu biết đối với Võ Hoàng Điện, trong đó có những kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ, lão phu cũng không muốn một ngày trở nên như vậy, chắc hẳn các vị cũng có ý nghĩ như thế chứ?

Nghe được Đoạn Bác Minh nói, Minh Hỏa Tông Hồng Dịch liền nhanh chóng tỏ thái độ nói:

- Đoạn lão tiền bối nói rất đúng, tuy rằng Minh Hỏa Tông ta tu luyện tâm pháp vũ kỹ tương đối bá đạo và quỷ dị, nhưng có bản chất khác với Võ Hoàng Điện. Chúng ta kiên quyết không thể để mình bị hủy diệt trong tay chúng, vì vậy bệ hạ yên tâm, Minh Hỏa Tông tất luôn đứng về phía hoàng thất.

Hai người này mở miệng, năm người còn lại cũng đồng loạt tỏ thái độ.

Nghe được bọn họ lên tiếng, Tiêu Tấn và Hàn Phong trong lòng cũng đều thoải mái.

Tuy rằng không rõ trong lời nói của bọn họ có bao phần đáng tin, nhưng ít ra biểu hiện, mục tiêu đều là thống nhất.

Lập tức, Tiêu Tấn lại cùng mọi người trò chuyện, sau đó mới kết thúc.

Đoạn Bác Minh vào lúc đứng dậy rời khỏi, cũng đi tới bên cạnh Hàn Phong, sắc mặt nhu hòa nói:

- Hàn Phong tiểu hữu, trước đây chuyện xảy ra ở Thiên Thánh Đại Hội ta cũng có nghe qua, lão phu còn muốn cảm tạ ngươi thủ hạ lưu tình, dạy cho đám môn hạ không biết trời cao đất rộng này của ta một bài học...

Lúc này, Tô Đan cũng đi tới, tiếp theo Đoạn Bác Minh nói:

- Hàn Phong tiểu hữu không cần vì thế mà lưu ý, ta không phải loại người lòng dạ hẹp hòi, đối với phẩm hạnh của đám đệ tử càng hiểu rõ, vì vậy nói ra chuyện không ngoài mục đích gì khác, chẳng qua chỉ muốn ngươi không để bụng, dù sao ngày sau chúng ta còn phải đồng tâm hiệp lực.

Thấy hai người này minh bạch như vậy, xem ra không phải nói giả, Hàn Phong lập tức thản nhiên cười nói:

- Hai vị đều là tiền bối, lúc đầu tại hạ không phải, xin hai vị chớ trách tội, Hàn Phong tự nhiên không có ý nghĩ gì khác.

Mặc kệ hai người nói thật hay giả, nhưng nếu đã nói ra, Hàn Phong tự nhiên cũng phải tỏ thái độ của mình.

- Như vậy rất tốt, đối đầu kẻ địch mạnh, chư vị vẫn nên vứt bỏ hiềm khích lúc trước, nhất trí chống địch!

Lấy năng lực của Tiêu Tấn tự nhiên biết được chuyện này, vì vậy nghe được cũng lập tức lên tiếng điều đình.

Nói xong, ai ấy đều lần lượt rời khỏi, chỉ có Hàn Phong vẫn lưu lại.



Đợi cho mọi người rời khỏi, lúc này Tiêu Tấn mới mở miệng nói với Hàn Phong:

- Ngươi cảm thấy bọn họ thế nào?

Hàn Phong nghe vậy, lại thản nhiên cười, hỏi ngược lại:

- Tình hình của bọn họ, bệ hạ không phải còn hiểu rõ hơn ta sao lại hỏi ta?

Ai ngờ, Tiêu Tấn nghe được Hàn Phong nói, lại thở dài, bất đắc dĩ nói rằng:

- Ngươi cũng rõ ràng lực lượng của hoàng thất ta. Trải qua ngàn năm, hiện tại đã không thể so sánh với ngàn năm trước. Nhất là một loạt sự tình phát sinh sau loạn diệt hoàng, càng khiến cho lực lượng của hoàng thất trở nên suy yếu, bằng không năm đó cũng không để Lâm gia kiêu ngạo như vậy.

Nói tới cuối cùng, trong giọng nói của Tiêu Tấn rõ ràng vẫn mang theo chút tức giận.

Đối với tình cảnh của hoàng thất, Hàn Phong cũng có nhận thức, nhưng loại chuyện này hắn cũng không nhiều lời, dù sao hắn không có chí tranh thiên hạ, tự nhiên sẽ không có xung đột lợi ích với Tiêu Tấn.

Đương nhiên, nếu như một ngày kia Tiêu Tấn động thủ với Huyền Thiên Tông, Hàn Phong tự nhiên cũng sẽ không ngồi chờ chết.

Chỉ là Hàn Phong tin tưởng, chỉ cần Tiêu Tấn không phải kẻ ngốc, nhất định sẽ không làm như vậy. Từ tình hình hiện nay, quan hệ giữa bọn họ vẫn có thể bảo trì thêm một thời gian.

Chí ít hiện nay bọn họ đều có chung địch nhân, hơn nữa địch nhân này còn cường đại dị thường.

Hơi chút phát tiết bực tức trong lòng, Tiêu Tấn cũng chỉ có ở trước mặt Hàn Phong mới có tâm tình này, trong mắt người ngoài, Tiêu Tấn vĩnh viễn đều là bộ dáng uy nghiêm của bậc đế vương.

- Mấy thế lực ngươi vừa gặp, trước đây cũng đã từng được Võ Hoàng Điện tìm tới cửa, căn cứ thám tử hồi báo, bảy thế lực này đều cự tuyệt yêu cầu của chúng, không chịu kết minh. Cũng bởi vậy quan hệ giữa bọn họ và Võ Hoàng Điện cũng không được tốt!

Tiêu Tấn giải thích.

Nghe vậy, Hàn Phong cũng nhân tiện nói:

- Cũng vì như vậy, bệ hạ mới có thể lôi kéo bọn họ tới đây, dự định cùng nhau đối phó với Võ Hoàng Điện?

Tiêu Tấn gật đầu, nói rằng:

- Không sai, nếu bọn họ và Võ Hoàng Điện đàm phán không thành, chứng minh quan hệ giữa hai bên không tốt, đã như vậy, ta liền phái người đưa bọn họ mời đi theo, trải qua trao đổi sơ bộ, chí ít ý kiến hai bên vẫn là tương đồng, coi như tăng thêm chút lợi thế để ngày sau đối phó Võ Hoàng Điện.



Hàn Phong nghe vậy, cũng tán thành nói rằng:

- Những người này đều là nhất phương bá chủ, lúc trước ta còn chưa nghĩ được cách nào để đối kháng với Võ Hoàng Điện, không ngờ bệ hạ đã sớm an bài xong cả rồi.

- Bất quá, mặc dù là như vậy, theo tin tức ta nhận được, lấy lực lượng hiện nay của chúng ta cũng chỉ có thể xem như là ngang ngửa với Võ Hoàng Điện, nhưng lấy tác phong của chúng, quyết không để lộ hết thực lực của mình đâu, vì vậy phần thắng của chúng ta cũng không cao!

Tiêu Tấn cau mày nói rằng.

Đối với lời nói của Tiêu Tấn, Hàn Phong tự nhiên thập phần rõ ràng, nhất là sau khi giao thủ với Võ Hoàng, Hàn Phong càng thêm cảm nhận được chỗ kinh khủng của Võ Hoàng Điện, vì vậy trong lòng hắn cũng lo lắng không kém gì Tiêu Tấn.

Chỉ là tình thế lúc này, bọn họ hoàn toàn bị động nếu như ngày sau Võ Hoàng Điện thực sự tế sống trưởng lão tứ các trước mắt người trong thiên hạ.

Đây không thể nghi ngờ là tát một cái thật mạnh vào mặt hoàng thất và Huyền Thiên Tông. Cho dù người nào cũng đều rõ ràng quan hệ liên minh giữa Huyền Thiên Tông và tứ các.

Mà quan hệ giữa Huyền Thiên Tông và hoàng thất thế nhân cũng đều rõ ràng.

Nếu như để minh hữu của mình chết một cách nhục nhã như vậy, danh vọng Huyền Thiên Tông thật vất vả mới tạo dựng được, e là sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, mà uy tín của hoàng thất càng xuống dốc không phanh.

Quan trọng nhất là như vậy sẽ càng cổ vũ sự kiêu ngạo của Võ Hoàng Điện, mà các thế lực khác trên đại lục vẫn còn tồn tại thái độ quan sát, nếu như lúc này sợ hãi mà không chiến.

Vậy hậu quả duy nhất đó là đem những thế lực này đẩy về phía đối địch.

Ngược lại, đám người Hàn Phong e là càng lúc càng khó khăn, bị hủy diệt chỉ còn là vấn đề thời gian.

Tất cả mọi người đều rõ ràng điểm này, vì vậy Hàn Phong và Tiêu Tấn đã bị đẩy vào tình thế bắt buộc. Mặc dù biết rõ đối phương cường đại cũng không thể nào lùi bước.

Rời khỏi đại điện Hàn Phong hướng sang phía Triệu Vô Cực vẫn im lặng nãy giờ hỏi:

- Tiền bối, người cảm thấy trong trận chiến này chúng ta có mấy phần thắng lợi ?

Triệu Vô Cực nghe Hàn Phong hỏi thế liền cau mày, thở dài nói:

- Theo hiểu biết của ta đối với tên Võ Hoàng kia thì hắn sẽ làm điều mà mình không hề nắm chắc. Lần này Võ Hoàng Điện có hành động quy mô rầm rộ thế này theo ta tên Võ Hoàng kia đã hoàn toàn nắm chắc thế cuộc. Có thể hắn làm như vậy là để dẫn dụ tất cả chúng ta đi vào rồi giăng lưới bắt gọn một mẻ cũng không chừng.

Nghe thấy Triệu Vô Cực phân tích, Hàn Phong cũng trở nên trầm mặc, hai hàng lông mày nhăn lại. Mặc dù hắn đã nghĩ chuyện này không đơn giản nhưng vẫn chưa lường hết mức độ khó khăn của sự việc.

Thế nhưng với hoàn cảnh hiện tại bọn họ cũng không còn bất kỳ biện pháp nào nữa chỉ có thể cố gắng kiên trì mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thị Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook