Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 204: Bạo Đan. (1+2)

Cao Thiết

26/03/2013



Nghe được Hàn Phong nói như thế, Đương Vũ Nhu nhàn nhạt gật đầu, lập tức đi ra ngoài.

Mà lúc này hai vị luyện dược sư đứng trước đình viện nhìn thấy Đường Vũ Nhu đi ra. Linh Tuệ lập tức không nhìn được lại buông lời châm chọc:

- Ta muốn nhìn xem, tiểu tử này có bản lĩnh gì dĩ nhiên lại muốn luyện chế Cửu Phẩm đan dược. Chỉ bằng vào sự sủng ái của Các chủ mà muốn cho ngoại nhân làm càn như vậy.

Đường Vũ Nhu lạnh lùng nhìn Linh Tuệ nói;

- Người bên trong bị các ngươi khinh thường chính là một đại sư luyện dược sư.

Sau khi lưu lại những lời này, Đường Vũ Nhu liền xoay người đi ra khỏi đình viện, không hề để ý tới hai người.

- Sư bá... ta không nghe lầm chứ? Nàng nói tiểu tử chưa dứt hơi sữa bên trong là đại sư luyện dược sư?

Linh Tuệ nghe được sự tình không tưởng, không nhịn được cười thành tiếng.

Chỉ bất quá, vị trung niên nữ tử kia không có cùng cười với Linh Tuệ mà trái lại hai mắt nhăn lại, lập tức nhìn Linh Tuệ các cười hả hê, trậm giọng nói;

- Vũ Nhu nha đầu kia ngày trường không có bao giờ nói giỡn. Hơn nữa nếu Các chủ đã đem việc này giao cho vị thiếu niên kia. Nói các khác thực lực của hắn được Các chủ tán thành.

Tiếng cười nhất thời dừng lại, biểu tình Linh Tuệ có chút bị kiềm hãm, lập tức có chút kinh ngạc. Thế nhưng vẻ mặt như cũ vẫn tràn ngập thần sắc nghi hoặc.

- Xem ra thực là nhân ngoại hữu nhân, Linh Tuệ, chúng ta quá coi thường người khác.

Vị trung niên nữ tử thở dài, rồi xoay người đi ra ngoài.

Linh Tuệ một mình đứng lại, vì tin tức này mà bị đả kích không thôi.

Trải qua một thời gian ngắn, Hàn Phong cũng không có quá để ý đến chuyện vừa rồi. Bây giờ toàn bộ tinh lực của hắn đều tập trung ở trên đống tài liệu trước mắt.

Hít một hơi thật sâu, Hàn Phong vung tay một cái, đống tài liệu trước mặt trong ngáy mắt lăng không trôi lơ lửng trên không.

Ngay sau đó, đống tài liệu này theo trình tự nối tiếp nhau đi vào bên trong đỉnh lô.

Sau khi đống tài liệu tiến vào hết, Hàn Phong ngay cả đổi tư thế tay cũng không cần. Đấu khí từ bàn tay hắn toả ra, dùng mắt thường cũng có thể thấy được một cách rõ ràng, nhanh chóng thao túng hoả diễm ở dưới đỉnh lô.

Chỉ chốc lát sau, đỉnh lô cao cỡ nửa người Hàn Phong đã được bao trùm bởi Lam Sắc Hoả Diễm. Mà lúc này, Hàn Phong khoanh chân ngồi một chỗ, hai mắt đóng chặt, hai tay hắn vẫn như trước không ngừng thao túng Lam Sắc Hoả Diễm không ngừng luyện hoá tài liệu trong đỉnh lô.

Tinh thần lực của hắn trực tiếp xuyên thấu qua luồng hoả diễm đang bao lấy đỉnh lô, không ngừng quan sát sự biến hoá của các tài liệu ở bên trong.

Thời gian cứ như vậy mà qua đi. Từ khi Hàn Phong tiến nhập luyện dược phòng đã trải qua ba ngày ba đêm. Bên trong ngoại trừ hoả diễm thỉnh thoảng truyền đến những âm thanh phá toái ra thì không có bất kỳ động tĩnh gì.

Mà lúc này trong sân trước của luyện dược phòng, Đường Vũ Nhu đang dựa lưng vào một cây thạch trụ đứng một mình.

Từ ba hôm trước xảy ra xung đột với Linh Tuệ, ngay từ đầu Đường Vũ Nhu chưa có phát giác ra cái gì. Thế nhưng ngay hôm sau, khi tâm tình đã bình tĩnh trở lại, nàng bỗng nhiên nhận ra tâm tình của mình tựa hồ có chuyển biến.

Nếu như là ngày xưa thì chắc chắn nàng sẽ không vì mấy câu nói kia mà gây chiến với Linh Tuệ. Bởi vì trong mấy năm gần đây, nàng trở thành một nhân tài trẻ tuổi có thực lực cường đại của Băng Tuyết các. Nàng cũng từng gặp qua một vài vị sư tỷ thực lực không kém buông những lời lẽ nhục mạ nàng. Nhưng lúc đó nàng căn bản không có để ý tới những lời lẽ đó của bọn họ mà tâm tư chỉ tập trung vào việc tu luyện.

Nhưng ba ngày trước, nàng chỉ vì câu nói của Linh Tuệ mà nổi giận. Điều này thực sự mà nói Đường Vũ Nhu bây giờ và trước kia là hai người hoàn toàn khác nhau.

Tỉ mỉ suy nghĩ liên tiếp ba ngày liền, trong lòng Đường Vũ Nhu nhất thờ liên tiếp mọc lên những suy nghĩ mà nàng không thể nào tin được. Tựa hồ nàng tức giận là bởi vì Hàn Phong.

Chỉ vì lúc đó Linh Tuệ nói nàng và Hàn Phong có quan hệ đặc biệt, chính vì thế mà nàng mới nổi giận. Bây giờ bình tâm suy nghĩ lại, cỗ lửa giận này giống như để che giấu nội tâm bất an của bản thân mà thôi.

Nghĩ như vậy, trong lòng Đường Vũ Nhu cảm thấy hoảng loạn vô cùng. Lúc này, thần sắc nàng không ngừng biến hoá, cũng may là bên trong đình viện không còn bất kỳ một người nào khác. Nếu không để họ thấy được một Băng Tuyết tiên tử luôn luôn lãnh đạm lại có thể có biểu tình phong phú như vậy, sợ rằng khiến cho người ta kinh hãi không thôi.

Ở trong luyện dược phòng, trên mặt Hàn Phong mồ hôi không ngừng tuôn ra. Tư thế của hắn được bảo trì suốt ba ngày liền, không hề có bất kỳ biến hoá nào. Thế nhưng dùng tinh thần lực cường đại của hắn hiện giờ, hắn có thể xác định được tài liệu ở bên trong đỉnh lô vẫn chưa thực sự hoàn toàn hoà tan.

Đến lúc này, Hàn Phong không khỏi nhướng mày, trong lòng thầm than luyện chế Hoạt Hóa Sinh Linh Đan thật sự trắc trở vô cùng. Khẳng định là vượt xa việc luyện chế Đoạt Thiên Đan lần trước.

Nếu như dựa theo tình huống hiện tại, muốn triệt để luyện hoá những tài liệu này sợ rằng còn cần phải mất đến bốn năm ngày nữa. Thế nhưng thân là một đại sư luyện dược sư bản thân hắn tự nhiên rõ ràng càng là những tài liệu trân quý hi hữu. Một khi bắt đầu luyện hoá, nhất định phải trong một thời gian nhất định mà dung hợp lại với nhau. Bằng không theo thời gian ngày càng lâu, nhiệt độ cao đè nén thì những tài liệu này sẽ bị năng lượng từng bước xói mòn.

Nghĩ tới đây, Hàn Phong cắn chặt răng, hai tay lập tức đưa ra vài tư thế. Lam Sắc Hoả Diễm lần thứ hai bùng lên, Lam Sắc dần chuyển sang Tử Sắc nồng đậm.



Nhiệt độ trong luyện dược phòng cũng theo thế mà xảy ra biến hoá, lần thứ hai được kéo lên.

Trong không khí, khí tức nóng cháy này tựa như chỉ cần nhẹ chạm vào thôi cũng sẽ bị đốt đến tro cốt không còn.

Bất quá, theo một động tác này của Hàn Phong thì những tài liệu vốn không có biến hoá gì ở trong đỉnh lô cũng bắt đầu tan chảy.

Hàn Phong không ngừng dẫn đạo, toàn bộ đống tài liệu cứng đầu cũng bắt đầu chậm rãi hoà tan, rồi sau đó tụ lại thành một khối nửa rắn nửa mềm.

Thấy một màn như vậy, tâm trạng Hàn Phong càng tập trung hơn. Hắn biến tất cả cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi. Trong lòng hắn tất nhiên là không có bất kỳ ý nghĩ gì khinh thường, hết sức chăm chú tiếp tục thao tác Tử Sắc Hoả Diễm đang không ngừng nhảy múa.

Quá trình đó cũng đã trải qua được ba ngày.

Mấy ngày này, Đường Vũ Nhu cũng không có ly khai khỏi đình viện nửa bước. Trong khoảng thời gian này, tân đệ tử của Băng Tuyết các là Kỷ Thanh Thanh cũng đến tìm Hàn Phong một lần.

Bất quá đến trước đình viện thì bị Đường Vũ Nhu chăn lại nói cho nàng biết Hàn Phong đang ở bên trong chế thuốc, không thể quấy rầy. Nghe vậy, tiểu nha đầu không khỏi cảm thấy thất vọng.

Từ trước khi nàng được chính thức thu làm đệ tử thì vài vị trưởng lão của Băng Tuyết các đối với nàng đã vô cùng sủng ái. Không phải vì Kỷ Thanh Thanh bản thân là linh ngọc băng thể mà vì Thanh Thanh vô cùng ngây thơ. Đây cũng là những lão nhân cả đời chỉ biết tu luyện vô cùng yêu thích.

Vì vậy mà trong mấy ngày này, Kỷ Thanh Thanh không ngừng bị các vị trưởng lão bắt ngồi trước mặt mình đem bản lĩnh một đời của bản thân mình giáo thụ cùng với nàng.

Tuy Kỷ Thanh Thanh còn chưa có bắt đầu tu luyện, nhưng nàng đối với một ít vũ kỹ chiêu thức cũng có thể miễn cưỡng lý giải. Trải qua mấy ngày học tập, đối với phương diện tu luyện Kỷ Thanh Thanh cũng đã có được rất nhiều điều lý giải.

Hôm nay, nàng khó khăn lắm mới có thể thoát khỏi được sự quản thúc của mấy vị trưởng lão. Không khỏi kích động liền chạy tới tìm ca ca, nhưng nàng không ngờ được kết quả lại như thế. Trên mặt tự nhiên là thất vọng không gì sánh được.

Thấy dáng dấp của Kỷ Thanh Thanh, Đường Vũ Nhu cũng thập phần thương tiếc, không khỏi nhẹ nhàng xoa đầu tiểu nha đầu, ốn nhu nói rằng:

- Đợi sau khi Hàn Phong luyện chế đan dược xong thì có thể hảo hảo đi chơi với ngươi. Hiện giờ ngươi cần phải chăm chỉ tu luyện để sau này có thể báo đáp hắn nha!

Kỷ Thanh Thanh nghe vậy, không khỏi giơ nắm tay nhỏ của mình lên, hai mắt tràn ngập hưng phấn, thần sắc chăm chú, nói rằng:

- Vũ Nhu tỷ tỷ, ta về sau nhất định sẽ hảo hảo nghe lời các vị trưởng lão, hảo hảo tu luyện. Về sau ta có thể giúp ca ca đánh người xấu.

- Ha ha! Tiểu Thanh nhi có quyết tâm như vậy, cũng không uổng công các vị trưởng lão đối với ngươi vô cùng yêu thương.

Nhưng đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một đạo âm hưởng.

Nghe được động tĩnh lớn như vậy, hai nàng đồng loạt quay đầu lại nhìn.

Mà ngữ khí Đường Vũ Nhu hơi kinh ngạc nói rằng:

- Sư tôn, thương thế của người thế nào?

Lúc này, một đạo thân ảnh từ bên ngoài đi tới. Đúng là Băng Tuyết các Các chủ Mộ Tuyết.

Nghe được Đường Vũ Nhu ân cần hỏi thăm như vậy, Mộ Tuyết cũng gật đầu cười nói:

- Không sai, nhờ có Thất Sắc Tuyết Liên của Hàn Phong, tốc độ khôi phục của vi sư còn sớm hơn so với tưởng tượng. Hơn nữa lần này nhân hoạ đắc phúc, đấu khí của vi sự lại có một chút tinh tiến.

Kỷ Thanh Thanh thấy Mộ Tuyết tiến đến, cũng lễ phép kêu Các chủ. Sau đó Mộ Tuyết còn thân thiện cầm bàn tay nhỏ bé của Thanh Thanh kéo lại gần mình rồi tỷ mỉ quan sát nàng. Cuối cùng Mộ Tuyết cảm thán cười nói:

- Ta đã có chút khẩn trương, thật muốn nhìn xem thành tựu của tiểu Thanh Nhi về sau rốt cuộc sẽ đạt đến trình độ như thế nào.

Mộ Tuyết nhìn về phía của luyện dược phòng còn đang đóng chặt, lập tức hỏi:

- Hàn Phong ở trong đó đã bao lâu rồi?

Đường Vũ Nhu lắc đầu, nói:

- Thêm ngày hôm nay nữa thì Hàn Phong đã đi vào trong đó sáu ngày. Dựa theo suy đoán của hắn lúc trước thì phải hai ngày nữa mới có thể xuất quan.

- Như vậy, chúng ta chờ thêm hai ngày nữa. Hàn Phong này xác thực là không đơn giản. Năm nay mười bốn tuổi, đấu khí dĩ nhiên đã kinh khủng đạt được Địa giai Thất phẩm cảnh giới. Càng làm cho người khác khiếp sợ hơn chính là hắn còn là một luyện dược sư.

Mộ Tuyết có chút bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.

Nhưng trong giọng nói dương như lộ ra một cỗ tán thán rất nhỏ.

Mười bốn tuổi Địa giai Thất phẩm võ giả đồng thời là luyện dược sư cấp bậc đại sư. Chỉ với hai thân phận này thôi nếu tuỳ tiện xuất ra cũng đủ để cho cả đại lục phải khiếp sợ. Nhưng Hàn Phong đồng thời đạt được, thiên tài bậc này thực là ngàn vạn năm khó gặp!



Đáng tiếc, cho dù thiếu niên này có thiên phú như thế nào đi chăng nữa thò cũng không phải là đệ tử của mình, khó tránh khỏi lòng người đố kỵ.

Bất quá, nghĩ kỹ lại thì Băng Tuyết các hôm nay có thể thu được một đệ tử có linh ngọc băng thể. Mộ Tuyết tin tưởng rằng chỉ bằng thời gian mười năm, Kỷ Thanh Thanh nhất định có thể đạt được thành tựu như bây giờ của Hàn Phong, thậm chí còn siêu việt hơn hắn.

Mà lúc này, luyện dược phòng vốn yên lặng không có bất kỳ động tĩnh gì, đột nhiên phát ra một tiếng nổ âm vang.

Ba người đứng ở bên ngoài không ngừng biến đổi sắc mặt đều nhìn về phía luyện dược phòng.

Âm hưởng bạo tạo vẫn duy trì liên tục khiến cho trời đất rung chuyển. Đồng thời động tĩnh lớn như vậy cũng hấp dẫn sự chú ý của tất cả đệ tử Băng Tuyết các. Lúc này Bố Lôi Địch trong lúc rảnh rỗi đang ở trong phòng nằm nghỉ ngơi nghe được trận âm hưởng này cũng không khỏi giật mình. Lập tức thân hình loé lên, nhanh chóng chạy về phía luyện dược phòng.

Mà cùng lúc đó cũng có vài đạo nhân ảnh nối đuôi Bố Lôi Địch chạy đến luyện dược phòng.

Những đạo thân ảnh này chính là ba vị trưởng lão của Băng Tuyết các.

Bố Lôi Địch quan sát đối phương một chút, thình lình phát hiện khí tức trên người bọn họ đều không kém gì mình, thậm chí trong đó có người so với hắn còn mạnh hơn.

Ba người thấy Bố Lôi Địch cũng thập phần khách khí chào hỏi, hiển nhiên các nàng cũng từ Mộ Tuyết mà biết được thân phận của Bố Lôi Địch.

Lúc này một vị trưởng lão mà khí tức có phần mạnh hơn so với Bố Lôi Địch tiến lên hai bước, cung thanh nói:

- Các chủ, thương thế của người thế nào rồi?

- Cảm ơn đại trưởng lão quan tâm, thương thế của Mộ Tuyết đã khỏi hẳn.

Ngữ khí của Mộ Tuyết đối với đại trưởng lão thập phần tôn kính, hoàn toàn không có giống như với người ngoài tràn ngập uy nghiêm.

- Vừa rồi động tĩnh lớn như vậy, rốt cục là xảy ra chuyện gì? Giống như Hàn tiểu tử muốn xuất quan?

Bố Lôi Địch mặc kệ sự tình giữa các nàng, lúc này bên trong luyện dược phòng vẫn không ngừng truyền đến những âm hưởng bảo tạc, không khỏi cau mày hỏi.

- Này.... Này hình như là điềm báo bạo đan!

Đột nhiên, một đạo âm hưởng từ phía sau mọi người truyền đến.

Mọi người quay đầu lại nhìn, người mới tới toàn thân mặc một bộ phục sức luyện dược sư. Chính là vị trung niên nữ tử thượng phẩm luyện dược sư của Băng Tuyết các. Lúc này sắc mặt nàng cũng vô cùng kinh ngạc.

- Lê Lăng, điều ngươi nói là sự thực?

Mộ Tuyết trầm giọng hỏi.

- Không sai, tuy rằng ta chưa có từng thấy qua sự tình bạo đan bao giờ. Nhưng tình hình lúc này so với những đặc điểm ghi lại trong sách thì thập phần tương tự.

Lê Lăng gật đầu vững tin nói.

- Ghê tởm, Hàn tiểu tử gặp nguy hiểm!

Bố Lôi Địch vừa nghe đối phương nói như thế, trong lòng cũng không khỏi kinh hãi. Mặc dù hắn đối với việc luyện chế thuốc không có tinh thông. Nhưng đối với việc bạo đan thì cũng có chút lý giải.

Việc này một khi xử lý không tốt thì Hàn Phong nhẹ thì nguyên khí đại thương, nặng thì mất mạng.

Những tiếng nổ điếc tai lại liên tiếp vang lên. Luyện dược phòng vốn kiên cố cũng không khỏi băt đầu rung chuyển.

Mà theo âm hưởng vang lên, từng đạo khí tức năng lượng sắc bén trước mắt mọi người tán ra bốn phía xung quanh.

Nguyên bản đại môn luyện dược phòng vốn đóng chặt cũng vì luồng năng lượng bá đạo này oanh trực tiếp oanh phá nổ tung bắn về phía mọi người.

Đại trưởng lão Băng Tuyết các thấy vậy, cánh tay liền nhẹ nhàng nhấc lên, cũng không thấy có bất kỳ động tác nào khác. Một đạo đấu khí nhu hoà trong nháy mắt toả ra, lập tức hoá thành một tấm khiên chắn trước mặt mọi người đem những mảnh nhỏ của đại môn luyện dược phòng bị luồng năng lực cường đại kia bao tạc mà ngăn chặn lại.

Đợi tới khi mọi người lần thứ hai nhìn về phía luyện dược phòng chỉ thấy luyện dược phòng khí thế khi xưa hôm nay đã trở nên sứt mẻ bất kham.

Lúc này đại môn đã bị chấn tung, rốt cục mọi người cũng có thể nhìn thấy được toàn cảnh bên trong.

Hàn Phong trải qua sáu ngày đã từng bước đem tài liệu ở bên trong đỉnh lô hoà tan, đồng thời cũng đã tiến thêm được một bước nữa đó là luyện hoá. Đống tài liệu hiện giờ không có giống như trước kia dưới sự khống chế của đấu khí và tinh thần lực của Hàn Phon xảo diệu sơ bộ dung hợp thành một đoàn.

Tiếp tục trong vài ngày, Hàn Phong không ngừng thao túng những thứ tài liệu dịch thể này, đi thêm một bước tương kỳ chân chính dung hợp lại. Nhưng dĩ nhiên đan dược cấp càng cao, ngoài tỷ lệ luyện chế ngày càng nhỏ thì bởi vì tài liệu luyện chế những đan dược cao cấp này đều ẩn chứa những loại năng lượng cường đại tinh thuần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thị Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook