Chương 160: Đánh tới cùng
Cao Thiết
26/03/2013
Đường Vũ Nhu cũng liếc mắt với Hàn Phong rồi rời khỏi.
- Câu nói cuối cùng của Lý Ngọc là có ý gì? Lẽ nào hắn coi trọng Hàn Phong này?
- Ta cũng nghe không rõ, bất quá Hàn Phong quả thật cũng có chút năng lực.
- Có năng lực thì sao, người khác đánh tới cửa, mà hắn lại không dám ứng chiến, người nhu nhược!
Đối với tiếng nghị luận xung quanh, Hàn Phong chỉ cười, không có phản bác.
Đến vòng thứ sáu, chỉ còn lai ba mươi ba tuyển thủ, mà hôm nay sẽ lại lựa chọn một người không phải đánh.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của mọi người không khỏi lại chuyển về phía Hàn Phong.
Đối với Hàn Phong hai lần may mắn bốc phải số không, mọi người vân đố kỵ không thôi.
Trải qua một vòng thi đấu này, tin tưởng sẽ chỉ còn lại những tuyển thủ càng cường đại. Nếu tuyển thủ kém chút bốc được số không, vòng tiếp theo tỷ lệ gặp phải đối thủ cường đại là vô cùng lớn.
Suy đoán của mọi người cùng những tuyển thủ yếu cũng không duy trì lâu, người phụ trách Thiên Thánh Cốc liền công bố trình tự thi đấu của vòng thứ sáu này.
Hàn Phong đã không còn vận khí tốt bốc được số không nữa, đối thủ của hắn là đệ tử Phong Minh Các.
Tên của người này là Tà Quân, trong đám đệ tử tham gia đại hội là kẻ có thực lực gần bằng Lý Dịch Phi, đấu khí nhân giai bát phẩm.
Hơn nữa, từ vài trận đấu trước của hắn, đấu khí đã có dấu hiệu đột phá, có thể thấy thực lực không hề đơn giản.
Hơn nữa, ngày hôm qua truyền ra tin tức Lý Dịch Phi khiêu chiến Hàn Phong. Do đó trận đấu này của hai người tự nhiên được quan tâm rất lớn.
Bất quá trước khi hai người thi đấu còn phải chờ mấy trận đấu trước, cũng vô cùng đặc sắc.
Trận thi đấu đầu tiên là Liệt Kinh Vân lợi dụng thực lực áp đảo tuyệt đối, đánh bại đối thủ, trở thành tuyển thủ đầu tiên tiếp nhập thập nhị cường.
Kế tiếp, Đường Vũ Nhu cùng Lý Ngọc cũng đồng dạng hiển lộ thực lực hơn người, dễ dàng thăng cấp.
Chỉ là trận thứ tư, đến phiên Mạnh Hùng lên đài, gặp ngay phải Doãn Băng Hinh.
Thiên Thánh Cốc cùng Huyền Thiên Tông có mâu thuẫn, mọi người đều biết rõ.
Khi hai người thi đấu cũng được mọi người chú ý.
Mạnh Hùng thấy Doãn Băng Hinh lên đài, hai mắt từ lâu đã tràn đầy huyết sắc, bộ dáng như muốn nuốt Doãn Băng Hinh vào bụng.
Bất quá, Doãn Băng Hinh cũng lạnh lùng cười, coi như không thấy.
Khi trận đấu bắt đầu, Mạnh Hùng rống lên một tiếng, một cỗ khí tức bá đạo trong nháy mắt tràn đầy thân thể hắn.
Oanh!
Thân thể to lớn của Mạnh Hùng chợt khẽ động, cả người bắn về phía Doãn Băng Hinh.
Nhìn thấy Mạnh Hùng lao tới, Doãn Băng Hinh cười lạnh một tiếng, hồn nhiên không thèm để ý.
Trường kiếm trong tay vung lên, đồng dạng một cổ khí tức sắc bén từ trong cơ thể nàng truyền vào thân kiếm, trường kiếm mang theo kình khí lạnh thấu xương đâm về phía Mạnh Hùng.
Phanh
Mũi kiếm trực tiếp đâm vào quyền đầu thô dày của Mạnh Hùng, cũng may nhờ có đấu khí bảo hộ, quyền đầu của Mạnh Hùng cũng không bị thương tổn quá lớn.
Nhưng khi kình khí hai bên va chạm, chấn khởi một cỗ khí lãng.
Thực lực của Doãn Băng Hinh rõ ràng vượt xa Mạnh Hùng, một quyền ẩn chứa sức mạnh cùng phẫn nộ của hắn không ngờ bị một kiếm của nàng hóa giải dễ dàng.
Mạnh Hùng bị trúng công kích, không thể khống chế thân hình, hai chân liên tục lùi về phía sau. Sắc mặt đỏ lên nhìn Doãn Băng Hinh.
Mạnh Hùng cũng không cam lòng, hắn tự biết mình không phải đối thủ của Doãn Băng Hinh, nhưng vừa nghĩ tới Tạ Tầm bị nàng đả thương vẫn đang nằm trên giường. Mạnh Hùng không cách nào áp chế lửa giận trong lòng.
Tuy rằng trước khi lên đài, Hàn Phong đã nhắc nhở hắn phải lãnh tĩnh, chuyện của Tạ Tầm, hắn sẽ lấy lại công đạo. Nhưng lúc này Mạnh Hùng đã không còn bận tâm tới điều này nữa.
Hàn Phong đứng bên dưới, nhìn hình dạng của Mạnh Hùng, cũng không khỏi nhíu mày lại.
Mạnh Hùng rõ ràng đã vô cùng tức giận, lấy thực lực của hắn hiện nay, căn bản không phải đối thủ của Doãn Băng Hinh, cộng thêm phẫn nộ mất đi lý trí, Hàn Phong lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thế nhưng Hàn Phong cũng chỉ đành đứng yên lặng dưới đài quan sát, sáng sớm hắn đã nhắc nhở hai người Bố Lôi Địch cùng Phí Lão, một khi có chuyện gì không được liền xuất thủ cứu người.
Hắn còn nhớ rõ, ngày đó khi ở Huyền Thiên Tông, nếu không phải mình tới kịp, lấy ba chiêu tàn nhẫn của Doãn Băng Hinh cũng đủ để lấy nửa cái mạng của Mạnh Hùng.
Ngay khi Hàn Phong đang lo lắng, Mạnh Hùng đã không thể khống chế được tâm tình, lửa giận ngập trời từ trong cơ thể hắn bạo phát ra.
Cảm thụ được khí tức sắc bén của Mạnh Hùng, biểu tình của Hàn Phong cũng thoáng kinh ngạc.
Mạnh Hùng tu luyện Phách Viêm Chiến Thiên Quyết, tin tưởng tại đây không ai hiểu bằng hắn.
Cỗ khí tức này so với trước kia càng ngày càng cường đại hơn.
Thấy vậy, hai mắt Hàn Phong sáng ngời, theo lý thuyết Mạnh Hùng đã dừng tại nhân giai tam phẩm đã được một thời gian, dừng lại Hàn Phong đưa Mạnh Hùng đi huấn luyện riêng, cũng hy vọng hắn có chút đột phá.
Phách Viêm Chiến Thiên Quyết ban đầu tu luyện xác thực hết sức dễ dàng, hơn nữa tiến triển cũng nhanh hơn bình thường rất nhiều. Chỉ tấn công không phòng thủ, có thể phát huy ra lực lượng tự nhiên so với bình thường càng cường đại hơn.
Chính xác mà nói, Phách Viêm Chiến Thiên Quyết tu luyện không chỉ riêng đấu khí, mà càng chú trọng biến hóa khí thế.
Mấy ngày này, mỗi ngày Hàn Phong đều bắt chước thiên giai cường giả kích động Mạnh Hùng, hi vọng hắn có thể nhờ đó mà đột phá.
Đáng tiếc là cho tới hôm nay vẫn không có tiến triển gì.
Nhưng hắn không ngờ ngay lúc này, đấu khí của Mạnh Hùng vẫn đang không ngừng tăng tiến, Hàn Phong minh bfạch, Mạnh Hùng đây là đang đột phá!
Trên người hắn đang bốc lên một cỗ lửa giận không thể nào kìm nén được, cũng vì thế mà khiến cho hắn lần thứ hai đạt được sự chuyển biến về khí thế. Hàn Phong thoáng quan sát một chút liến phát hiện khí thế của Mạnh Hùng đã tiến nhập cảnh giới nhân gia thất phẩm nhưng vẫn không ngừng đề thăng.
Ngoài Hàn Phong, những người khác tại đây, không ai biết Mạnh Hùng xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy khí tức của hắn đang không ngừng tăng lên. Vốn mọi người đối với phương thức chiến đáu kỳ lạ này có ấn tượng rất sâu, lại thêm nguyên nhân Huyền Thiên Tông nên càng nhớ kỹ.
Đương nhiên, Mạnh Hùng có thể tiến nhập vòng thứ sáu cũng chứng minh thực lực của hắn không yếu.
Chỉ là khí tức của Mạnh Hùng đang không ngừng tăng lên, thực khiến mọi người hơi kinh ngạc, mà Doãn Băng Hinh cũng lộ vẻ kinh dị.
Từ lúc ở Huyền Thiên Tông, nàng đã từng cùng Mạnh Hùng giao thủ, người này khi ấy ngay cả hai chiêu của nàng cũng không đỡ nổi, từ mấy ngày qua, nàng cũng xem hắn thi đấu, nên đối với thực lực của Mạnh Hùng cũng hiểu biết đại khái. Nên nàng chưa từng để hắn vào mắt.
Nhưng bây giờ Mạnh Hùng bất ngờ có biến hóa khiến nàng hơi kinh ngạc. Nàng cảm nhận được thực lực của hắn không ngừng tăng lên, bất quá bản tính nàng kiêu ngạo, tất nhiên xem thường việc đánh lén, nên vẫn lẳng lặng đứng một bên quan sát.
Thấy Doãn Băng Hinh không hề động thủ Hàn Phong cũng thở ra một hơi. Bây giờ Mạnh Hùng đang trong quá trình đột phá không thể nào để bị quấy rối nếu như Duẫn Băng Hinh cố ý xuất thủ vậy thì cho dù có phá hư quy củ đại hội hắn cũng phải ngăn chặn lại bằng không Mạnh Hùng không những không đột phá được mà còn bị tổn thương cực kỳ nghiêm trọng.
A! A! A!
Một lát sau Mạnh Hùng đột nhiên há mồm hét to. Nguyên bản khí tức đang dao động đột nhiên tăng lên nhanh chóng, một cỗ khí tức hùng hậu sắc bén xuất hiện.
Thành!
Hàn Phong thấy biến hóa mạnh mẽ của Mạnh Hùng liền biết hắn đã thuận lợi đột phá.
Loại đột phá này cũng không phải đơn thuần là tăng cường lực lượng mà còn là đột phá về khí thế. Tuy rằng bây giờ đấu khí của Mạnh Hùng mới chỉ là nhân giai tứ phẩm thế nhưng thực lực chân chính hắn có thể triển khai lại lên đến nhân gia bát phẩm. Ngay khi khí tức Mạnh Hùng đạt đến đỉnh phong, mọi người còn chưa thích ứng kịp biến hóa của hắn thì thân thể Mạnh Hùng đã chợt lóe lên lao về phía Doãn Băng Hinh.
Cuồng Phong Nộ Hống!
Thấy Mạnh Hùng lao đến, tuy trong lòng có cảm thấy ngạc nhiên về sự thay đổi của đối thủ nhưng Doãn Băng Hinh không hề sợ hãi, trường kiếm trong tay cũng lập tức đâm ra.
Lần thứ hai quyền đầu và mũi kiếm va chạm. Tuy nhiên lần này Mạnh Hùng không bị bức lui về phía sau mà thay đổi thân hình ngay giữa không trung tiếp đó lại tung ra một chiêu.
Phá Phủ Trầm Chu!
Lúc này khắp người Mạnh Hùng đều là sơ hở thế nhưng Doãn Băng Hinh cũng không có cơ hội mà phản công. Đối mặt với chiêu thức sắc bén của Mạnh Hùng nàng cũng không dám coi thường. Nàng cũng không muốn bị thương trong trận đấu này.
Vì vậy Doãn Băng Hinh huy động trường kiếm nhẹ nhàng liên tục tránh né lắc mình thoát khỏi cong kích của Mạnh Hùng, đồng thời nàng khẽ quát lên một tiếng, trường kiếm trong tay biến ảo liên tục tấn công về phía đối thủ.
Lược Ảnh Thất Diệu!
Mọi người thấy Doãn Băng Hinh sử dụng Lược Ảnh Thất Diệu nhất thời hai mắt sáng ngời. Đây chính là tuyệt kỹ nổi danh của Thiên Thánh Cốc, có cơ hội cần phải quan sát một phen.
Mặc dù Mạnh Hùng không biết sự lợi hại của Lược Ảnh Thất Diệu nhưng khi cảm nhận được cỗ khí thế đang bao trùm bản thân hắn liền không chút do dự lui lại phía sau tung ra tuyệt chiêu cuối cùng.
Thức cuối cùng trong Phách Viêm Tam Thức, Phách Vương Chi Nộ Hỏa!
Khí thế kết hợp với cơn giận ngập trời của Mạnh Hùng nhất thời biến ảo thành một đạo hỏa diễm hồng sắc, tựa như nộ sư lao tới.
Kiếm khí cùng hỏa diễm va chạm, xung quanh lôi đài xuất hiện một đường nứt rất nhỏ.
Lúc này, trong mắt Doãn Băng Hinh lãnh quang chợt lóe, trường kiếm trong tay đột nhiên bay ra, bắn thẳng đến Mạnh Hùng. Nhất thời hỏa diễm bị bạch sắc kiếm khí đánh tan hoàn toàn, dư lực còn trực tiếp đánh lên thân thể không chút phòng bị của Mạnh Hùng.
Phun ra một ngụm máu tươi, cả người Mạnh Hùng bị đánh ra bên ngoài, ngất đi.
Khi hắn sắp rơi xuống đất, Hàn Phong đã sớm đi tới bên cạnh, đỡ lấy, tỉ mỉ quan sát, sau khi xác định không có gì đáng lo ngại mới trở lại lôi đài, vừa văn đón nhận ánh mắt của Doãn Băng Hinh.
Nhìn khuôn mặt đầy vẻ khó chịu của Doãn Băng Hinh, Hàn Phong không lộ một chút cảm xúc, đưa Mạnh Hùng về khu nghỉ ngơi của Huyền Thiên Tông, từ đầu đến cuối không nói một câu nào.
Nhưng với một người rất hiểu Hàn Phong như Tiêu Linh, nhìn bộ dạng Hàn Phong lúc này, cô biết hắn đang giận lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.