Chương 380: Di hài Thiên Môn
Cao Thiết
26/03/2013
Ngày thứ ba, Hàn Phong vẫn như trước không mục đích tìm kiếm, mà tại thời điểm sắc trời chuyển tối, rốt cuộc đi tới một sơn cốc nho nhỏ.
Trong nháy mắt bước vào sơn cốc này, Hàn Phong không khỏi chấn động tinh thần.
Đối với hắn mà nói, sơn cốc trước mắt chính là một nơi trốn tránh hoặc ẩn cư phi thường thích hợp. Nếu như có người đi qua, sợ là đều dừng lại ở đây một chút, có thể hắn sẽ tìm được một chút đầu mối cũng không chừng.
Ôm hi vọng hư vô mờ mịt, rất nhanh Hàn Phong tiến vào trong sơn cốc, mà để Hàn Phong mười phần kinh ngạc chính là, hoàn cảnh bên trong sơn cốc và hoàn cảnh bên ngoài tuyệt nhiên khác nhau.
Tuy rằng Vĩnh Hằng sơn mạch đều là thực vật không biết tên với những đại thụ to lớn, nhưng luôn luôn tạo thành khí tức âm trầm lạnh lẽo.
Mà trong phiến sơn cốc này lại hoàn toàn khác nhau. Hàn Phong phóng mắt nhìn quanh, trước mắt là cảnh sắc tươi mát xinh đẹp, khiến tâm tình phiền muộn tích tụ trong mấy ngày nay bị quét sạch sẽ.
Bất quá, Hàn Phong không bởi vì vậy mà thả lỏng cảnh giác, hắn vân duy trì cảnh giác cao độ, nghiêm túc quan sát xung quanh.
Đi một hồi, Hàn Phong không hề phát hiện ra địa phương nào kỳ lạ, theo con đường nhỏ không phải rất rõ ràng trước mắt, rất nhanh liền đi tới khối đất trống song song bị mấy cây đại thu vây quanh.
Không biết vì sao khu đất trống này lại có bẩy cây đại thụ hình dáng vô cùng giống nhau mọc thành vòng tròn vây tụ xung quanh, lộ vẻ vô cùng kỳ lạ.
Chỉ là, khiến Hàn Phong lưu ý không phải là mấy cây đại thụ che trời này, mà chính là phía bên dưới một cây đại thụ trong đó có một người đang lẳng lặng nằm yên.
Có lẽ nói là một thi thể thì đúng hơn, mà thi thể này trải qua thời gian ăn mòn, da thịt bên ngoài đã hư thối toàn bộ, chỉ còn lại bộ xương cốt trắng xám. Mà ngoài bộ xương cốt này ra, chỉ còn nhìn thấy duy nhất một chiếc trường bào.
Thấy một màn như vậy, mí mắt Hàn Phong không nhịn được nhảy lên.
Kinh hỉ trong lòng càng khó nén, có thể nói đạp phá thiết hài vô mịch xứ. Trong mười ngày qua, Hàn Phong đã tìm kiếm khắp nơi, nguyên bản đã bắt đầu mất đi hi vọng, thế nhưng không nghĩ rằng, cuối cùng trong lúc vô tình, hắn đã gặp được một bộ hài cốt con người.
Thoáng bình tĩnh tâm tình kích động, Hàn Phong đẩy nhanh bước tiến, đi tới bên cạnh bộ hài cốt trắng đục.
Theo bước chân tiếp cận, rất nhanh Hàn Phong quan sát rõ ràng hình thái bộ bạch cốt này.
Lúc này bộ trường bào hầu như rách mướp từ lâu đã bị phong hóa toàn bộ. Tuy rằng nhìn bề ngoài tương đối hoàn hảo, nhưng chỉ cần Hàn Phong đẩy nhẹ, phỏng chừng trường bào sẽ lập tức hóa thành bột phấn.
Bất quá, đây không phải trọng điểm, trọng điểm chính là tại lúc hắn tinh tế quan sát, Hàn Phong phát hiện ra bộ hài cốt này có những đặc điểm rất phù hợp với tiêu chuẩn mà hắn cần.
Tuy rằng niên đại có chút lâu dài, nhưng năng lượng ẩn chứa trong bộ hài cốt không biến mất hoàn toàn, đây là địa phương phù hợp nhất đối với tình huống hiện tại.
An Đạo Toàn đã từng nói, cho dù là ma thú hay là nhân loại chết đi, trong hài cốt nhất định còn lưu lại dấu vết sinh mệnh trong thời gian nhất định.
Mà ước muốn của An Đạo Toàn năm đó chính là nỗ lực tổ hợp những tinh hoa thi thể không hoàn cảnh, đồng thời nhờ vào dấu vết sinh mệnh, ấn ký linh hồn ẩn chứa trong thi hài tạo thành sinh mệnh hoàn toàn mới.
Nhưng hiển nhiên, ngay lúc Hàn Phong trọng sinh, An Đạo Toàn vẫn chưa thành công.
Nhưng tình huống của Hàn Phong khác nhau, bản thân Hư Không chính là linh hồn hoàn hảo, đồng thời ẩn chứa lực lượng linh hồn vô cùng cường đại.
Vì vậy hài cốt hắn muốn tìm kiếm không quan trọng còn lại dấu vết linh hồn hay không, vả lại nếu như hài cốt vẫn còn lưu lại dấu vết linh hồn của chủ nhân trước khi chết, Hàn Phong còn phải lo lắng sau này có xuất hiện hiện tượng bài xích hay không!
Nhưng bộ hài cốt trước mắt, dựa theo hắn quan sát, ít nhất đã chết mấy trăm nam, còn có thể lâu hơn.
Thời gian dài như vậy, chỉ sợ mọi dấu vết linh hồn ẩn chứa trong hài cốt đã tiêu tán thành mây khói.
Bất quá Hàn Phong cũng có thể thấy được, chủ nhân bộ hài cốt này trước khi tử vong chính là cường giả thực lực không tầm thường, bằng không trải qua năm tháng tẩy rửa, toàn bộ xương cốt sợ là bị phong hóa từ lâu, mà hiện tại vẫn hoàn hảo như ban đầu, hiển nhiên không thể là kẻ yếu đuối.
Tâm tình dần dần bình phục, Hàn Phong quan sát thật kỹ chiếc trường bào và chút ít mảnh vải quần áo còn sót lại, cuối cùng phát hiện vài đầu mối.
Hàn Phong nhìn thấy trên y phục có một tiêu ý phi thường đặc thù, mà tiêu ký này trước kia hắn đã nhìn thấy qua trên người Lý Ngọc, đương nhiên còn xuất hiện trên y phục mấy đệ tử Thiên Môn khác.
Hắn biết, đây là y phục đặc biệt thuộc về riêng đệ tử Thiên Môn, mà khối tiêu ký trước mắt này lại thoáng có chút khác nhau so với tiêu ý trên y phục Lý Ngọc.
Thực tế có chút tương tự so với trên y phục Lý Duệ.
Căn cứ vào đây để phán đoán, chủ nhân bộ hài cốt này có thể là trưởng lão Thiên Môn, hoặc là tồn tại địa vị tương đương.
Tuy trong lòng muốn lợi dụng bộ hài cốt này, nhưng đối với Thiên Môn mà nói có chút không quá thích hợp, nhưng Hàn Phong không dự định buông tha, dù sao đây là bộ hài cốt hoàn chỉnh duy nhất hắn tìm được trong mười ngày qua.
Ném toàn bộ nhưng suy nghĩ này ra khỏi đầu, Hàn Phong chuẩn bị mang bộ hài cốt trở về Hư Không Thành.
Ngay lúc Hàn Phong chuẩn bị động thủ, vẫn chưa hề thả lòng dò xét để hắn cảm thấy phía sau có một chút dị động.
Dưới lại địa phương không biết khi nào gặp phải nguy cơ này. Hàn Phong không chút suy nghĩ, khong có bất cứ do dự gì, hai chân khẽ động, thân hình bay vụt sang bên cạnh.
Mà hắn vừa mới rời khỏi vị trí ban đầu, địa phương nguyên bản hắn vừa đứng bỗng nhiên sinh ra âm thanh bạo liệt nứt nẻ.
Hàn Phong tập trung nhìn lại, nơi này đã hoàn toàn thay đổi.
Hàn Phong căn bản không còn quan tâm tới việc bộ hài cốt kia có bị đột nhiên hủy hoại hay không.
Bởi vì lúc này, hắn nhìn thấy một đạo thân ảnh xuất hiện trước mắt, không cần suy nghĩ, động tĩnh vừa rồi chính là do thân ảnh này gây ra.
Lúc này, lúc thân ảnh nhìn thấy Hàn Phong né tránh, có vẻ mười phần tức giận, cũng không hề đình chỉ công kích, mà thân hình vừa chuyển, tiếp tục xông về phía Hàn Phong.
Cảm thụ được khí tức thân ảnh kia phát ra và sát khí nồng đậm trong không khí, trong lòng Hàn Phong rùng mình, lập tức vận chuyển đấu khí, đánh thẳng một quyền về phía thân ảnh nọ.
Hai thân thể tiếp xúc, tức thì bị lực lượng phản chấn cường đại đảy lui tới mấy bước.
Hàn Phong cảm thụ được lực lượng oanh kích vào thân thể chính mình, trong lòng hơi kinh hãi, tuy rằng hắn chỉ vận chuyển được chút lực trong thời gian gấp gáp chống lại, nhưng không thể không nói, lực lượng thân ảnh kia vô cùng cường đại.
So với bất cứ đầu mãnh thú nào khác hắn từng gặp trước đó đều mạnh mẽ hơn nhiều.
Lúc này bị công kích từ Hàn Phong phản kích lại, thân ảnh rốt cuộc dừng bước, nhưng rất nhanh biến tốc, Hàn Phong có chút thời gian ngắn nhìn thấy dung mạo thân hình nọ.
Chỉ là, Hàn Phong có chút ngoài ý muốn, thân hình trước mắt dĩ nhiên không phải là nhân loại, bất quá thân hình có điểm giống như nhân loại mà thôi.
Loại thân thể gần giống như con người, toàn thân đều bị lớp lông màu trắng bao phủ, mà bộ dáng cái đầu khiến Hàn Phong nhớ tới một loại ma thú tại thế giới bên ngoài.
Viên nhân!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.