Chương 192: Lại đột phá
Cao Thiết
26/03/2013
Dọc theo đường đi nhờ có hoàng thất bảo hộ, tin tưởng không có thế lực nào đui mù dám khiêu khích, huống chi, luận thực lực riêng lẻ, Huyền Thiên Tông có hai gã thiên giai cường giả tọa trấn, mặc dù vẫn còn kém một vài thế lực nhất lưu, nhưng vẫn không thể khinh thường.
Ban đầu, có vài thế lực ẩn nấp tựa hồ vẫn chưa cam lòng, muốn đợi cơ hôi, nhưng có lẽ nhờ một trăm Thiên Địa Thánh Quả, Tiêu Vũ mang theo hộ vệ tùy thân, dọc theo đường đi có thể nói tận tâm tận lực, không chỉ hộ tống đoàn người trở về Huyền Thiên Tông, còn lưu lại một thiên giai cường giả tọa trấn, bản thân Tiêu Vũ cũng ở lại đây mấy ngày.
Là tông chủ Huyền Thiên Tông, Huyền Ky Tử sớm đã biết được biểu hiện trác việt của Hàn Phong ở Thiên Thánh Đại Hội, tâm tình tự nhiên rất tốt, lúc này gặp được hoàng tử điện hạ, dĩ nhiên tự mình hộ tống mọi người trở về, cũng vô cùng kinh ngạc.
Huyền Ky Tử không phải kẻ ngốc, tự nhiên biết Huyền Thiên Tông ngoài ý muốn có được hơn bốn trăm Thiên Địa Thánh Quả, sẽ dẫn đến sự nhòm ngó của các thế lực, lấy thực lực hiện nay của Huyền Thiên Tông, một vài tiểu thế lực còn được, chứ nếu là thế lực mạnh hơn một chút, căn bản không đỡ nổi.
Hiện tại có Tiêu Vũ tự mình tọa trấn, Huyền Ky Tử vốn lo lắng cũng thở phào nhẹ nhõm. Về phần đoàn người Hàn Phong tự mình quyết định đem một trăm Thiên Địa Thánh Quả tặng cho hoàng thất, Huyền Ky Tử chẳng những không hề tức giận, mà còn tán thưởng hành động sáng suốt của Hàn Phong.
Trải qua đại hội lần này, Hàn Phong biểu hiện xuất chúng cũng lại khiến Huyền Ky Tử phải nhìn bằng cặp mắt khác, mấy ngàn năm trước Huyền Thiên Tông cũng là nhất lưu tông môn số một số hai, đến đời Huyền Ky Tử, nếu như không phải Hàn Phong xuất hiện, Huyền Thiên Tông e là không lâu sau sẽ triệt để trở thành tam lưu thế lực.
Xác thực, nếu như dựa theo quỹ tích phát triển kiếp trước, qua không mấy năm, Huyền Thiên Tông không chỉ là tam lưu thế lực, thậm chí còn bị Tinh Hải Các chiếm đoạt, trở thành cát bụi trong dòng lịch sự.
Bất quá, bởi vì có biến số Hàn Phong, trong hai năm qua chỉnh thể thực lực của Huyền Thiên Tông không chỉ có đề thăng rõ rệt, mà còn mang về được hơn ba trăm Thiên Địa Thánh Quả.
Hơn ba trăm Thiên Địa Thánh Quả ý nghĩa ra sao, mọi người đều hiểu rõ, Huyền Ky Tử tự nhiên cũng rõ ràng, một nghìn năm trước, Thiên Thánh Cốc chẳng có tiếng tắm gì, thậm chí còn là một tiểu tông môn, thế nhưng nhờ vào cứ mười năm có mười Thiên Địa Thánh Quả, trải qua mấy trăm năm phát triển, hôm nay đã trở thành đại thế lực tại Thiên Tinh Đế Quốc.
Vừa nghĩ tới có lẽ mấy năm tiếp theo, Huyền Thiên Tông sẽ có thể tái hiện lịch sử huy hoàng của ngàn năm trước, lấy hàm dưỡng của Huyền Ky Tử cũng nhịn không được kích động một trận.
Mà đối với Hàn Phong, Huyền Ky Tử càng cảm thấy thuận mắt, trong lòng nghiễm nhiên đã coi hắn trở thành đối tượng bồi dưỡng trở thành tông chủ tương lai.
Đương nhiên, đối với ý niệm trong đầu Huyền Ky Tử, Hàn Phong không hề hay biết, hắn vừa về tới Huyền Thiên Tông, đang lo lắng làm sao đề thăng thực lực của các đệ tử khác.
Có hơn ba trăm Thiên Địa Thánh Quả cộng thêm vô số luyện đan phối phương trân quý, Hàn Phong tin tưởng, hắn nhất định có thể ở trong thời gian ngắn nhất đem Huyền Thiên Tông chế tạo thành một nhất lưu thế lực không kém gì Thiên Thánh Cốc.
Hiện nay thứ hắn thiếu nhất chính là thời gian, dù sao hoàng thất chỉ có thể che chở bọn họ trong hai năm, sau đó nếu các thế lực khác muốn xuất thủ, hoàng thất lại muốn nhúng tay vào, e là sẽ khiến chúng bất mãn, đến lúc đó chỉ có dựa vào bản thân Huyền Thiên Tông.
Kế tiếp, Tiêu Vũ ở lại Huyền Thiên Tông vài ngày, sau khi xác định các thế lực ẩn nấp đã bỏ đi hết, mới mang theo một đám hộ vệ rời khỏi. Dù sao là hoàng tử một quốc gia, chuyện Tiêu Vũ cần làm rất nhiều, không thể ở lại lâu hơn được.
Lúc gần đi, Tiêu Vũ dặn Hàn Phong, đến khi thương thế tốt hơn, nhất định phải dẫn Tiêu Linh đi đế đô một chuyến.
Tiêu Vũ đi rồi, Huyền Thiên Tông cũng trở lại yên bình như xưa.
Mấy ngày nay, Hàn Phong cơ bản đều nằm dưỡng thương, lần này bị thương không nhẹ, nên hắn dùng mấy loại đan dược phụ trợ vẫn phải mất tròn một tháng mới khôi phục được bảy tám phần.
Từ khi Tiểu Bạch đại phát thần uy, trên dưới Huyền Thiên Tông cũng không dám đối đãi nó như sủng vật bình thường, nên hiện tại, Tiểu Bạch đi tới chỗ nào cũng đều được vô số đệ tử yêu thích.
Đương nhiên, duy nhất không coi Tiểu Bạch là ma thú cao cấp cũng chỉ có sư huynh muội Hàn Phong cùng Lâm Phỉ Vân.
So với Hàn Phong, Tiểu Bạch càng e ngại tiểu nha đầu Lâm Phỉ Vân hơn, phải biết thực lực Tiểu Bạch lợi hại như thế, Lâm Phỉ Vân càng vô pháp vô thiên, mỗi lần đều lôi kéo Tiểu Bạch gây rối khắp núi, còn bắt nó làm những động tác rất khó.
Vì thế, Tiểu Bạch mỗi lần đều vẻ mặt thương cảm tới trước mặt Hàn Phong khóc lóc một phen, thế nhưng hắn căn bản không rảnh để ý, trực tiếp lưu lại một câu:
- Muốn được ăn, chịu khổ chút thì tính là gì.
Sau đó liền không thèm để ý tới Tiểu Bạch nữa.
Đương nhiên, trong một tháng này, Hàn Phong cũng cho nó ăn không ít đan dược, nên thực lực của nó đã đạt tới địa giai lục phẩm cùng đằng cấp với Hàn Phong.
Tốc độ thăng cấp kinh người như vậy lại khiến Hàn Phong tặc lưỡi không thôi.
Thực lực Tiểu Bạch không ngừng đề thăng, hiển nhiên một ít đan dược thấp phẩm đã vô pháp hấp dẫn hứng thú của nó, nên hiện tại mỗi ngày hắn đều phải luyện chế thất phẩm đan dược Tụ Thần Đan.
Luyện chế Tụ Thần Đan cần tiêu tốn đại lượng tài liệu, giá trị tương đương với mấy trăm kim tệ bên ngoài.
Bất quá, vì muốn Tiểu Bạch nhanh chóng đề thăng thực lực, Hàn Phong tự nhiên không chút nhíu mày. Vốn hắn cũng dự trữ khá sung túc, cộng thêm Lão Dược Si nuôi trồng Tử La Thảo không ngừng bán ra bên ngoài, đổi được số tiền tài vô cùng khổng lồ.
Do đó, trong thời gian ngắn vẫn đủ để nuôi dưỡng nó.
Trong khoảng thời gian này, Hàn Phong cũng thường xuyên tìm tin tức của phụ thân, nhưng nhất vô sở hoạch.
Hôm nay, Hàn Phong từ trong tu luyện tỉnh lại, trai qua nửa tháng, thương thế trên người hắn đã hoàn toàn bình phục, hơn nữa lần này thụ thương, cộng thêm lần thứ hai trợ giúp, đấu khí của Hàn Phong đã đột phá địa giai lục phẩm, trực tiếp bước vào địa giai thất phẩm.
Đây cũng là nhờ Tiên Thiên đấu khí cùng lợi ích mà Tinh Thần Hải mang đến.
Tiên Thiên đấu khí có thể trợ giúp hắn vô thì vô khắc tu luyện, mà Tinh Thần Hải tăng vọt có thể dùng giúp hắn khống chế đấu khí càng thêm dễ dàng, lợi ích trực tiếp là lúc trùng kích phẩm cấp, Hàn Phong tốn hao khí lực so với trước kia tiết kiệm hơn nhiều.
Sau khi tiến nhập địa giai thất phẩm, trong lòng Hàn Phong cũng là nhịn không được kích động một trận, hắn cũng không ngờ mới trở lại Thiên Tinh Đế Quốc có bốn tháng ngắn ngủi, đã đạt được cảnh giới địa giai thất phẩm.
Hàn Phong cảm giác mình còn cách lực lượng cực mạnh kiếp trước càng ngày càng gần.
Về phần có thể đột phá thiên giai hay không, Hàn Phong không cần lo lắng, dò sao kiếp trước hắn đã từng đột phá một lần, cộng thêm bốn trăm năm trong Hư Linh Huyễn Cảnh, đối với thiên giai chi cảnh đã quen thuộc vô cùng.
Huống chi, kiếp này, hắn còn có vô số tài liệu trân quý, Hàn Phong tin tưởng thiên giai chi cảnh căn bản không cản được bước của hắn.
Nghĩ vậy, nội tâm Hàn Phong không khỏi dâng lên một niềm tin cường đại.
Đúng lúc này, Tiêu Linh từ bên ngoài đi tới.
Thấy Hàn Phong đáng đứng trong sân, Tiêu Linh quan sát một phen, phát hiện hắn khí tức ổn định, sắc mặt hồng nhuận, biết thương thế lúc trước đã bình phục, tâm trạng cũng rất vui vẻ.
- Linh nhi, sao ngươi lại trở lại?
Hàn Phong nghi hoặc hỏi.
Ai ngờ, Tiêu Linh tức giận lườm hắn một cái, gắt giọng:
- Sao, không có việc gì thì không thể tới tìm ngươi sao? Vậy ta đi đây.
Nói xong, Tiêu Linh làm bộ xoay người, tỏ vẻ muốn rời khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.