Chương 248: Linh hồn hợp kích chi thuật
Cao Thiết
26/03/2013
Kỳ thực mấu chốt chính là mẫu thân của Hàn Nhất Nguyên đã chết. Hàn Thiên Sơn trong một lần say rượu đã ngủ với một tỳ nữa. Kỳ thực tỳ nữ này chính là thiếp thân của Hàn Thiên Sơn khi còn trẻ. Đối với Hàn Thiên Sơn cũng có ái mộ.
Thế nhưng Hàn Thiên Sơn đối với nàng không có bất kỳ tình cảm nào. Vì vậy sau lần ngoài ý muốn đó Hàn Thiên Sơn cũng không có để trong lòng.
Nhưng tỳ nữ này cũng không có tính toán với hắn. Trái lại vẫn yêu quý Hàn Thiên Sơn. Chính vì vậy mà trước khi chết nàng dặn dò Hàn Nhất Nguyên phải đạt được sự tán thành của Hàn Thiên Sơn. Đây cũng chính là tâm nguyện của nàng.
Cũng chính vì vậy mà Hàn Nhất Nguyên những năm gần đây mới có thê chịu đừng được những lời châm chọc, khiêu khích. Thuỷ chung không có ly khai Hàn gia.
Lúc này trên quảng trường Hàn Phong cùng với Vân Thành Hạo và Dịch Phong cũng đã bắt đầu giao phong.
Hai luồng bạch sắc năng lượng phân biệt hành động.
Trong nháy mắt ba loại sắc màu bất đồng tinh thần lực ở giữa không trung triển khai va chạm kịch liệt.
Một trận quyết đấu đặc sắc như vậy mọi người ở dưới tráng đều phải chăm chú quan sát.
Mà trải qua thời gian ngắn giao phong, Vân Thành Hạo và Trình Dịch Phong đều rõ rằng, lúc này bọn họ dưới áp bách của Hàn Phong mơ hồ cảm thấy có chút cật lực.
Điều này khiến cho hai vị đại sư thành danh đã lâu phiền muộn không thôi.
Ba người cũng chỉ giao phong trong chốc lát, hai đạo tinh thần lực của Vân Thành Hạo và Dịch Phong sau khi giáp công với bạch sắc năng lượng tinh thần lực của Hàn Phong thì tựa hồ dần dần có chút dấu hiệu bại lui.
Đồng thời tinh thần lực xanh đậm của Hinh Nhã vốn bị tinh thần lực của Hàn Phong triệt để bao vây bây giờ tựa hồ lại có chút buông lỏng.
Hinh Nhã hiển nhiên là phát hiện ra điểm này, cũng không có thực lực điều khiển tinh thần lực của bản thân để thoát khỏi sự vân khốn của Hàn Phong.
Tình huống này xuất hiện khiến cho mọi người ở trên khán đài ngừng thở. Đương nhiên có một nhóm người cảm thấy Hàn Phong quá sức cuồng vọng. Dĩ nhiên lại muốn đồng thời đối kháng ba gã luyện dược sư cấp bậc đại siw. Quả thực không biết lượng sức.
Bất quá những luyện dược sư còn lại thì bị tinh thần lực cường đại của Hàn Phong khuất phục. Thử hỏi thiên hạ này có người nào có thể cùng lúc đối kháng với ba gã luyện dược sư cấp bậc đại sư lâu như vậy.
Vì vậy cho dù Hàn Phong có bại thì cũng là bại trong vinh quang.
Ba người ở trên sân cũng minh bạch được điểm đó nhưng đến bây giờ thì thì bọn họ cũng không thể có đường lui nữa. Vân Thành Hạo tức giận nói:
- Ghê gớm! Tinh thần lực của tiểu tử này thật cường đại. Dĩ nhiên có thể khống chế được tinh thần lực của Hinh Nhã mà vẫn còn dư sức đối phó với chúng ta.
Một bên Dịch Phong cũng nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Đây là Thiên Linh chi cảnh sao? Quả thật đáng sợ!
Mà Hinh Nhã từ đầu đến cuối vốn không có mở miệng lúc này cũng bất chợt nói:
- Hai vị tiền bối, Thiên Linh chi cảnh tuy rằng đáng sợ nhưng cũng không phải là không có biện pháp đối phó.
- Nga? Ngươi có phương pháp gì?
Vân Thành Hạo nghe vạy khẩn trương nói.
Trình Dịch Phong mặc dù không có nói chuyện nhưng nhìn ánh mắt Hinh Nhã cũng tràn ngập vẻ tò mò rất nồng đậm.
Lúc này Hinh Nhã cắn răng nói:
- Linh hồn hợp kích chi thuật!
- Cái gì?
Vân Thành Hạo và Dịch Phong nghe thấy Hinh Nhã nói như vạy thì sắc mặt cũng đại biến.
Linh hồn hợp kích chi thuật này bọn họ cũng biết. Nó chính là một loại thuật công kích tinh thần vô cùng bá đạo.
- Này... Tuy rằng chúng ta là Địa Linh chi cảnh tinh thần lực nhưng nếu như sử dụng Linh hồn hợp kích chi thuật quả thật có thể cùng chiến đấu với Thiên Linh chi cảnh. Chỉ bất quá....
Vân Thành Hạo hiển nhiên có chút do dự nói.
Hinh Nhã cũng không có đợi Vân Thành Hạo nói xong mà trực tiếp cắt ngang nói:
- Chỉ cần hai vị tiền bối có thể trợ giúp ta thoát khỏi sự vân khốn của Hàn Phong thì Hinh Nhã nguyện ý dùng linh hồn làm vật dẫn để thi thuật.
Hinh Nhã nói ra những lời này thì trong con ngươi của nàng tràn ngập sự kiên nghị chấp nhất không gì so sánh được.
Mà nghe được Hinh Nhã nói như thế thì Vân Thành Hạo và Dịch Phong đương nhiên là đồng ý.
- Thành giao! Vân Thành Hạo hào sảo nói.
Kỳ thực Linh hồn hợp kích chi thuật chính là một luyện dược sư quán trú tinh thần lực lên người ột vị luyện dược sư khác. Người được quán trú sẽ làm chủ đạo thi triển dung hợp tinh thần lực.
Tuy rằng sau khi dung hợp thì tinh thần lực thập phần to lớn. Thế nhưng đồng dạng luyện dược sư lấy bản thân làm vật dẫn cũng không thể chịu được sự phản phệ của tinh thần lực cường đại.
Loại phản phệ tinh thần lực này không thể nghi ngờ chính là nhất kích trí mạng.
Thế nhưng từ nhỏ Hinh Nhã vốn luôn cao ngạo, hiển nhiên đối với Hàn Phong có đả kích không nhỏ. Vì vậy bây giờ mới xuất hiện ý niệm điên cuồng như vậy.
Nhưng đối với Vân Thành Hạo và Dịch Phong mà nói thì Hinh Nhã sống hay chết không có quan hệ đối với bọn họ. Trái lại nếu như Hinh Nhã thụ thương thì đối với bọn họ chính là giảm thiểu một đối thủ có tính uy hiếp. Bọn họ tự nhiên là đồng ý.
Giữa lúc Vân Thành Hạo và Dịch Phong hai người chuẩn bị xuất thủ thì Hàn Phong vẫn chưa từng làm bất cứ động tác gì thế nhưng lại bước tới gần ba người, đồng thời trên mặt lộ ra một tia tiếu ý nhàn nhạt.
- Linh hồn hợp kích chi thuật sao? Thuật nhìn rất thú vị. Vậy liền cho các ngươi thử xem!
Hàn Phong nhàn nhạt nói.
Nói xong Hàn Phong liền khống chế bạch sắc năng lượng tinh thần lực buông thả tinh thần lực xanh đậm của Hinh Nhã.
Mà Hinh Nhã cảm thấy tinh thần lực của mình được thả lòng, không kịp có bất cứ biểu hiện kinh ngạc nào vội vàng điều khiển tinh thần lực năng lượng của mình phi toái tách ra khỏi Hàn Phong.
Ba người thấy Hàn Phong dĩ nhiên lại có thể cuồng vọng như vậy không hề có chút sợ hãi nào. Nhất thời có chút tức giận trong lòng.
Nhất thời Vân Thành Hạo ngay trước khi đại hội bắt đầu hắn còn cười nhạo châm chọc vài câu. Chỉ bất quá lúc đó Hàn Phong không có phản ứng gì, khiến cho hắn cảm giác Hàn Phong sợ hắn.
Nhưng bây giờ, Hàn Phong thể hiện thực lực cường đại như vậy thì Vân Thành Hạo mới hiểu được nguyên lai đối phương không xem hắn ra gì.
Điều này là cho tâm cao khí ngạo của Vân Thành Hạo không thể nào chấp nhận được. Lúc thấy Hàn Phong dĩ nhiên kiêu ngạo như vậy thì trầm giọng nói:
- Tiểu tử! Không thể không thừa nhận tinh thần lực của ngươi binh sinh cũng không có ai có được. Rất cường đại. Ngay cả Thượng Quan Vô Ngã lão gia hoả cũng không phải đối thủ của ngươi. Nhưng ngươi cho rằng ngươi có thể chóng lại được một kích liên thủ của ba người chúng ta sao?
- Ta nói! Lão gia này, một đối một các ngươi không có đánh lại ta. Các ngươi muốn sử dụng thuật hợp kích gì đó ta liền cho các ngươi cơ hội. Không phải đây chính là kết quả mà các ngươi muốn sao? Vì sao bây giờ ngươi lại đổi trắng thay đen như vậy!
Hàn Phong đối với Vân Thành Hạo không có bất cứ hảo cảm nào, vì vậy mà cũng không có lưu tình chế nhạo nói.
Vân Thành Hạo nghe vạy thì nét mặt già nua của hắn càng thêm đỏ bừng, thật vất vả lắm mới có thể không chế được tâm tình, tức giận nói:
- Ta sẽ cho ngươi hối hận.
Dứt lời Vân Thành Hạo liền quay đầu nhìn hai người còn lại. Lập tức Vân Thành Hạo, Dịch Phong cùng không chế tinh thần lực của bản thân phi toái về một phía sẵn sàng quán trú lên người Hinh Nhã.
Mà Hàn Phong chẳng qua là đứng ở một bên nhưng không có quấy rầy, trong lòng hắn cũng hết sức tò mò. Linh hồn hợp kích chi thuật Hàn Phong ở kiếp trước tự nhiên cũng nghe nói qua nhưng cũng chỉ vẻn vẹn chỉ giới hạn ở việc nghe nói mà thôi. Vì vậy bây giờ hắn thập phần muốn biết một chút về truyền thuyết của bí pháp này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.