Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 256: Thực lực tăng vọt. (1+2)

Cao Thiết

26/03/2013



Dưới tác dụng của Tiên Thiên đấu khí, xung quanh Hàn Phong hình thành một mảng chân không, khi những lường năng lượng cuồng bạo tiếp xúc với vùng không gian này sẽ lập tức bị Hàn Phong hấp thu vào cơ thể. Cũng nhờ vậy mà Hinh Nhã đang ở gần đó mới không bị bốn luồng năng lượng này xé nát. Đương nhiên những điều này bản thân Hinh Nhã cũng không hề hay biết.

Bây giờ tuy nàng thụ thương rất nặng nhưng do khoảng cách gần nên nàng có thể dễ dàng phát hiện biến hoá trên người Hàn Phong. Phát hiện được biến hoá này khiến nàng trợn mắt khiếp sợ không thôi.

Hinh Nhã không ngờ rằng trên thế giới này còn có người điên cuồng như vậy, dám trực tiếp hấp thu năng lượng do đan bạo tạo thành, không chỉ một luồng mà là bốn luống đan bạo của bốn viên cửu phẩn đan dược chồng lên nhau! Bốn luồng năng lượng ở chung một chỗ sinh ra uy lực khó có thể tin được.

Nghĩ tới đây, Hinh Nhã càng kinh hãi nhìn chằm chằm vào Hàn Phong.

Lúc này, Hàn Phong tuy nhắm mắt nhưng trên mặt lại không có biểu tình gì. Điều này khiến hắn ở trong mắt Hinh Nhã càng thêm cương nghị. Nhất thời sâu trong nội tâm Hinh Nhã xuất hiện một tia rung động không biết tên.

Hai mắt nàng cứ lẳng lặng như vậy nhìn Hàn Phong dường như quên cả sợ hãi.

Hàn Phong lúc này cũng không biết bên cạnh có một tuyệt sắc mỹ nữ đang dùng đôi mắt đẹp của nàng chăm chú nhìn hắn, hiện giờ toàn bộ tinh lực của hắn đều dùng để áp chế bốn luồng năng lượng kia.

Tuy tinh thần lực của hắn đã đạt đến Thiên Linh chi cảnh, hơn nữa còn mạnh hớn so với Thiên Linh chi cảnh bình thường rất nhiều, nhưng đối mặt với bốn luồng năng lượng này, hắn cũng có chút ăn không tiêu.

Hấp thu được một lúc, Hàn Phong cảm thấy đấu khí bành trướng rất nhanh, bên cạnh đó tinh thần lực của hắn cũng đồng thời xói mòn không chậm. Mặc dù vậy, hắn cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì, nếu như lúc này mà buông tha thì không chỉ lãng phí cơ hội tuyệt hảo trước mắt mà còn phải chịu sự tập kích của bốn luồng năng lượng này.

Với trạng thái hiện tại, hắn không nắm chắc có thể một mình đối mặt với cỗ năng lượng cuồng bạo như vậy.

Biến hoá của Hàn Phong cũng thu vào mắt những người quan khán bên ngoài. Bọn họ cũng cảm thụ được uy lực cường đại của bốn luồng năng lượng giữa quảng trường. Bất quá, bọn họ lại không biết vì sao Hàn Phong đứng ở trung tâm nguồn năng lượng mà như không có việc gì, cũng không hề bị bốn luồng năng lượng công kích.

Về phần Hinh Nhã, bọn họ cũng thấy nhưng bọn họ cũng tin tưởng nàng sở dĩ không bị thương tổn gì thêm là bởi vì nàng đang ở gần Hàn Phong.

Mặc dù những người khác không biết Hàn Phong đang làm cái gì nhưng ba người Tiêu Tấn, Lâm Chấn Khôn và Phí lão có thực lực Thiên giai lại lúc nãy đã biết Hàn Phong đang làm gì.

Đối với hành động điên cuồng của Hàn Phong, ba người đều lộ vẻ ngạc nhiên nhưng phản ứng của ba người hoàn toàn khác nhau. Phí lão do lúc trước đã từng thấy qua hành động điên cuồng này của Hàn Phong một lần nên sau khi thoáng ngạc nhiên liền khôi phục bình thường. Mà Tiêu Tấn khi biết hành động của Hàn Phong cũng chỉ mỉm cười, tuy hắn không tận mắt thấy nhưng qua lời kể của Tiêu Vũ hắn đã biết Hàn Phong đã từng luyện chế một viên cửu cấp đan dược, và lần đó Hàn Phong cũng nhờ hấp thụ năng lượng đan bạo mà thuân lợi luyện chế thành công.

Chỉ bất đồng là lúc này có tới bốn luồng năng lượng bạo đan.

Mà Lâm Chấn Khôn lúc này sắc mặt lại rất âm trầm, với thực lực của hắn tự nhiên có thể phát hiện biến hoá trên người Hàn Phong. Mới chỉ qua một chút thời gian mà khí tức của Hàn Phong đã tăng trưởng một mảng lớn. Tuy hắn không biết Hàn Phong làm sao có thể hấp thu loại năng lượng này nhưng nếu cứ tiếp tục như thế thì chắc chắn Hàn Phong sẽ hấp thụ toàn bộ loại năng lượng này. Khi đó thực lực của Hàn Phong tất nhiên sẽ tăng vọt, mà điều này đối với Lâm Chấn Khôn không phải chuyện tốt. Đối với thiên phú của Hàn Phong, mặc dù là địch nhân nhưng hắn cũng cảm thán không thôi.

Hiện tại hắn đang rất lo lắng, nếu trong khoảng thời gian tới không thể nhanh chóng loại bỏ Hàn Phong, thì chỉ vài năm nữa Lâm gia hắn chắc chắn sẽ có thêm một cường địch cấp Thiên giai.

Điều này Lâm Chấn Khôn không hề muốn thấy, nhưng hiện giờ hắn cũng đành bất lực trơ mắt mà nhìn.

Thực tế thì tình huống cũng không thuận lợi như mọi người thấy. Bởi vì năng lượng trên quảng trường mặc dù Hàn Phong đã hấp thu hơn một nửa nhưng tinh thần lực của hắn lúc này cũng đang trong tình trạng kiệt quệ!

Một khi tinh thần lực của hắn hao tổn hoàn toàn thì bốn luồng năng lượng đang bị hắn áp chế kia sẽ trực tiếp xé nát hắn, nếu may mắn thì chí ít cũng bị trọng thương.

Vì vậy, lúc này Hàn Phong như đang đứng trong tuyệt cảnh!

Cảm thụ tinh thần lực đang nhanh chóng xói mòn, Hàn Phong trong lòng cũng rất bất đắc dĩ.

Tinh thần lực của hắn trải qua hư linh ảo cảnh rèn luyện sớm đã cường đại khó tin, nếu như không gặp phải trường hợp gì đặc thù ngoài ý muốn thì chắc chắn tinh thần hắn còn có thể tiếp tục đề cao.

Với tinh thần lực hiện nay của hắn, phóng nhãn khắp đại lục, không dám nói là tuyệt vô cận hữu nhưng cũng không có mấy người có thể so được.

Nguyên bản rất tự tin với tinh thần lực của bản thân, Hàn Phong cũng không ngờ được bốn viên cửu phẩm đan dược khi bạo đan lại có thể sinh ra năng lượng khổng lồ như vây.

Thật ra nếu chỉ đơn thuần là bốn luồng năng lượng đan bạo thì hắn hoàn toàn có thể hấp thu, mặc dù sẽ có chút chật vật nhưng tuyệt đối không có vấn đề gì lớn.

Bất quá đó chỉ là ở tình huống bình thường chứ không phải như tình huống bốn viên đan dược bị dẫn bạo theo kiểu dây chuyền như lúc này.

Hắn không ngờ rằng, bốn viên cửu phẩm đan dược sau khi bạo đan thì năng lượng sản sinh ra khi va chạm với nhau lại khiến cho không gian vặn vẹo hình thành bên một luồng hấp lực hấp thu thiên địa nguyên tố bên ngoài để không ngừng lớn mạnh lên.

Chính vì lý do này cho nên Tiên Thiên đấu khí của hắn có tốc độ hấp thu cực nhanh nhưng đồng thời bốn luồng năng lượng này cũng đang từ từ tăng trưởng. Tuy tốc độ có chút chậm nhưng cũng tạo thành phiền toái rất lớn cho hắn.

Thời gian tiếp tục trôi qua, mọi người trên khán đài tuy rằng không rõ trên người Hàn Phong đang phát sinh chuyện gì nhưng khi thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Hàn Phong lúc này cũng hiểu được là Hàn Phong hắn đang gặp phiền phức.



Tiêu Linh ngồi bên cạnh Tiêu Tấn cũng đang rất lo lắng nhìn chăm chú vào Hàn Phong, nàng cũng phát hiện ra trên trán Hàn Phong lúc này đầy mồ hôi cho nên càng lo lắng hơn. Nàng gấp giọng hỏi Phí lão:

- Phí lão, Hàn Phong có thể gặp chuyện gì ngoài ý muốn không? Đã lâu như vậy mà sao đám năng lượng kia vẫn chưa dịu xuống?

Vừa nghe Tiêu Linh nói, Phí lão liền hiểu được ý tứ của nàng, chân mày lão hơi nhíu lại rồi trầm mặt cẩn thận nhìn về phía Hàn Phong.

Một lát sau, Phí lão mới mở miệng trả lời Tiêu Linh, nhưng ngữ khí lại có chút ngưng trọng:

- Tình huống của Hàn Phong có chút bất ổn, năng lượng trên quảng trường đã bị hắn hấp thu hơn phân nửa nhưng không biết nguyên nhân gì mà đám năng lượng đó lại có thể hấp thu thiên địa nguyên tố xung quanh để bổ sung. Nếu cứ tiếp tục giằng co như vậy thì chỉ sợ Hàn Phong sẽ không chống đỡ nổi!

Tiêu Linh nghe vậy liền biến sắc, giọng nói có chút hoảng loạn:

- Phí lão, người nhanh nhanh nghĩ biện pháp giúp hắn đi!

Phí lão lại nói:

- Công chúa không cần khẩn trương, nhìn tình huống của Hàn Phong tựa hồ vẫn có thể tiếp tục duy trì một đoạn thời gian ngắn, nếu hắn có thể hấp thu toàn bộ đám năng lượng này thì đối với tu luyện của hắn sẽ có chỗ tốt rất lớn.

Dừng một chút, Phí lão nói tiếp:

- Hơn nữa, với thực lực của ta lúc này nếu đi vào bên trong đó cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi, về phần muốn cứu Hàn Phong ra là rất khó!

- Sao có thể như vậy được? Ngay cả Phí lão mà cũng không có cách nào sao!

Tiêu Linh nghe Phí lão nói vậy thì càng thêm lo lắng.

Phí lão chỉ đành thở dài, hai mắt tập trung nhìn vào Hàn Phong ở đằng xa, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

Ngược lại với bên này, Lâm Chấn Khôn khi thấy Hàn Phong lâm vào tuyệt cảnh thì biểu tình trên mặt cũng có chút hoà hoãn.

- Tiểu tử này xem ra lần này chắc chắn phải chết rồi!

Lâm Chấn Khôn thấp giọng cười nói. Bằng vào Thiên giai thực lực của hắn rất dễ dàng nhận ra đám năng lượng cuồng bạo kia lúc này khủng bố như thế nào, cho dù là hắn muốn bình yên ở bên trong đó một chút thời gian cũng rất khó khăn chứ đừng nói là một Địa giai võ giả như Hàn Phong.

Tuy hắn không biết Hàn Phong làm sao có thể bình yên ở giữa đám năng lượng cuồng bạo đó thời gian lâu như vậy, nhưng hắn lúc này cũng đã phát hiện ra khí tức trên người Hàn Phong có chút hỗn loạn, hiển nhiên tình huống không được tốt cho lắm.

Mọi người bên ngoài lo lắng thì Hàn Phong lúc này lại đang cố gắng giãy dụa kiên trì.

Thời gian từng chút một trôi qua, lúc này đấu khí trong cơ thể Hàn Phong đã tăng lên rất nhiều nhưng kèm theo đó là tinh thần lực trong tinh thần hải của hắn cũng đang dần khô kiệt. Nếu như không có kỳ tích gì xảy ra thì chỉ cần thêm một chút thời gian nữa, hắn sẽ mất đi sự áp chế với đám năng lượng xung quanh.

Uy lực của bốn luồng năng lượng cuồng bạo chồng chất lên nhau thì ngay cả Thiên giai cường giả cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình chứ đừng nói chi Hàn Phong lúc này.

Một khi tinh thần của hắn hoàn toàn tiêu hao, chỉ sợ trong nháy mắt hắn sẽ biến thành cát bụi.

Nghĩ vậy, hắn thầm cười khổ liên tục, hắn trăm triệu lần cũng không ngờ bản thân lại gặp phải tình huống như thế này.

Lúc này mọi người xung quanh đều đã nhận ra tình cảnh của hắn, họ đồng dạng cũng minh bạch sự cường đại của đám năng lượng kia. Vì vậy rất nhiều người không còn tâm tình để tiếp tục lưu lại nữa mà nhanh chóng xoay người rời đi, dù sao mạng nhỏ của bản thân vẫn là quan trọng nhất!

Chỉ một thoáng sau, nguyên bản quảng trường đang rất náo nhiệt đột nhiên trở nên trống trãi, trừ vài bóng thân ảnh ở xa xa thì không còn bóng dáng ai ở gần cả.

Trên khán đài, dưới mệnh lệnh của Tiêu Tấn đại bộ phận mọi người cũng đều nhanh chóng thoái lui.

Tiêu Tấn nhìn Hàn Phong đứng giữa quảng trường, trên mặt nhìn không ra chút biểu tình nào, trầm giọng nói:

- Phí lão, ngươi hộ tống Tiêu Linh rời khỏi chỗ này, lát nữa nếu van nhất Hàn Phong không thể khống chế đám năng lượng kia nữa, nói không chừng nơi này cũng sẽ bị ảnh hưởng.

- Không! Ta muốn ở lại, ta không thể nhìn Hàn Phong một mình gặp nạn!

Tiêu Linh đột nhiên nghiêm giọng nói.



- Linh nhi, bây giờ không phải lúc hành động theo cảm tình.

Tiêu Tấn nghe vậy liền khuyên nhủ Tiêu Linh.

Mà Phí lão đang đứng bên cạnh Tiêu Linh,hai mắt lại đột nhiên sáng lên, nhìn chằm chằm vào Hàn Phong như đang tự hỏi cái gì. Ngay khi Tiêu Tấn đang khuyên bảo Tiêu Linh, thanh âm có chút gấp gáp của Phí lão vang lên:

- Công chút, lão phu vừa nghĩ đến một việc có thể trợ giúp Hàn Phong vượt qua nguy cơ lúc này!

Bên kia, Hinh Nhã cũng đã khôi phục được chút sức lực, nãy giờ nàng vẫn chăm chú nhìn Hàn Phong, lúc này thấy trán hắn liên tục đổ mồ hôi, trên gương mặt cương nghị đó lại có chút uể oải và thống khổ. Chẳng hiểu tại sao, khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng nàng có chút đau nhói, nhưng hiện giờ nàng cũng không thể trợ giúp gì được, chỉ có thể đưa mắt tiếp tục chăm chú nhìn hắn.

Đúng lúc này, một tiếng đàn du dương chợt xuyên thấu qua màn năng lượng cuồng bạo bên ngoài truyền vào lỗ tai Hinh Nhã và Hàn Phong.

Hinh Nhã có chút nghi hoặc, nàng không hiểu là ai mà trong lúc này mà còn có thể đánh đàn? Ngay lập tức nàng lièn dời đôi mắt đang nghi hoặc của mình về hướng phát ra tiếng đàn thì thấy thân ảnh của Tiêu Linh.

Tiêu Linh lúc này vẻ mặt rất chăm chú, đôi tay ngọc nhanh chóng điểm lên băng huyền cổ cầm trước mặt. Từng âm điệu du dương êm tai theo đôi tay nàng không ngừng vang lên.

Hinh Nhã khi tới Thiên Tinh đế quốc đã từng nghe qua đại danh của Tiêu Linh nhưng lúc này là lần đầu tiên nghe được tiếng đàn của Tiêu Linh.

- Không ngờ trên thế giới này lại có tiếng đàn tuyệt mỹ như thế!

Ngay cả một người luôn đắm chìm trong luyện dược như Hinh Nhã cũng nhịn không được cảm thán khi nghe tiếng đàn của Tiêu Linh.

Trong lúc nàng đang cảm thán thì cũng phát hiện vẻ mặt Hàn Phong tựa hồ có chút biến hoá.

Vẻ mặt Hàn Phong vốn đang có chút thống khổ, dưới âm điệu du dương của tiếng đàn đang dần hoà hoãn lại. Tinh thần lực vốn đang dần trở nên khô kiệt của hắn ngay khi tiếng đàn vang lên tựa hồ cũng có chút biến hoá.

Lúc nghe thấy tiếng đàn vang lên, Hàn Phong cũng có chút sửng sốt, nhưng lập tức liền biết đây là tiếng đàn của Tiêu Linh.

Tiếng đàn vừa lọt vào tai, Hàn Phong liền cảm thấy tinh thần lực của mình rung lên, tinh thần hải vốn đang khô kiệt lại phát sinh biến hoá.

Cảm thụ được sự biến hoá của tinh thần hải, Hàn Phong kích động không thôi. Hắn liền vội vàng tập trung tinh thần dung hợp với tiếng đàn.

Chỉ một lát sau, tinh thần lực của hắn như dâng trào lên trong tinh thần hải của hắn. Nguyên bản sự áp chế với bốn luồng năng lượng xung quanh đang dần mất đi thì lúc này đã trở lại hoàn toàn.

Tiếng đàn tiếp tục vang lên, Hàn Phong dưới sự trợ giúp của tiếng đàn, nhanh chóng lấy lại tinh thần bắt đầu tiếp tục điên cuồng hấp thu năng lượng xung quanh.

Gần nửa ngày sau, đám năng lượng khủng bố trên quảng trường đã không còn lại bao nhiêu. Dưới sự trợ giúp của Tiêu Linh, tinh thần lực của Hàn Phong cũng chậm rãi khôi phục, mặc dù tốc độ không nhanh nhưng cũng đủ để đối phó vứoi đám năng lượng cuồng bạo kia.

Khi tia năng lượng cuối cùng tiến vào thân thể hắn, cả quảng trường liền yên tĩnh lại.

Hinh Nhã nửa nằm trên mặt đất vẫn đang chăm chăm nhìn Hàn Phong, lúc này nàng lại nghe thấy trên người hắn vang lên tiếng xương cốt rắng rắc vang lên. Sau đó, một cổ khí tức cường đại từ người hắn đột nhiên bạo phát.

Đồng thời hai mắt vốn đang nhắm chặt của Hàn Phong cũng mở ra.

Nhẹ thở ra một hơi, hai mắt Hàn Phong khẽ sáng lên, trên mặt cũng lộ vẻ mừng rỡ.

Lần này hấp thu năng lượng đan bạo của bốn viên cửu cấp đan dược đã giúp hắn đang từ Địa giai tứ phẩm một bước nhảy lên Địa giai bát phẩm, hỡn nữa khoảng cách đến cửu phẩm cũng không xa.

Sau khi đám năng lượng cuồng bạo hoàn toàn tiêu thất, cả quảng trường cũng khôi phục lại yên tĩnh nhưng trên mặt đất xung quanh lại biến thành một đám hỗn loạn.

Nhưng lúc này cũng không ai đi chú ý tới những thứ này.

Tiêu Linh ngay khi đám năng lượng vừa biến mất liền đình chỉ đánh đàn, vẻ mặt vui sướng nhìn Hàn Phong.

Lúc Tiêu Tấn đang khuyên nàng rời đi thì Phí lão đột nhiên nghĩ ra cách trợ giúp Hàn Phong.

Do lúc trước thấy Hàn Phong có thể cộng minh cùng tiếng đàn của Tiêu Linh để tiến vào một cảnh giới kỳ diệu nào đó, Phí lão liền thử để Tiêu Linh đàn một khúc em có thể trợ giúp được gì không.

May mắn là tiếng đàn của Tiêu Linh quả thật có thể trợ giúp cho Hàn Phong. Với thực lực của Phí lão, rõ ràng có thể phát hiện được trong nháy mắt khi tiếng đàn vang lên, khí tức đang hỗn loạn trên người Hàn Phong liền bình ổn trở lại.

Thấy vậy, Phí lão liền mừng rỡ vội vàng bảo Tiêu Linh tiếp tục đàn. Lúc đó Phí lão cũng đã thầm quyết định, nếu tiếng đàn của Tiêu Linh vẫn không thể giúp đỡ cho Hàn Phong thì lão sẽ liều cái mạng già của mình xông vào cứu Hàn Phong ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thị Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook