Chương 110: Xấu hổ kiều diễm. (1+2)
Cao Thiết
26/03/2013
Mấy ngày nay ở trên biển, Hàn Phong trừ tu luyện, thì lại luận bàn tỷ thí cùng hai người Bố Lôi Địch và Phí Lão.
Hai đại thiên giai cường giả, kinh nghiệm chiến đấu tự nhiên là phong phú vô cùng, trải qua không ngừng tỷ thí, Hàn Phong cũng từ trên người hai người học được không ít kinh nghiệm chiến đấu. Bố Lôi Địch cùng Phí Lão là thiên giai cường giả thành danh đã lâu khi cùng Hàn Phong luận bàn thu được không ít gợi ý.
Mỗi ngày không ngừng giao lưu, ba người đối với đấu khí cùng vũ kỹ cũng có lý giải càng sâu.
Hôm nay, ngoài khơi thập phần yên tĩnh, hai mươi mấy chiếc thuyền lớn từ Vô Biên Hải chạy đi.
Lúc này, Hàn Phong đang luận bàn cùng Phí Lão.
Phí Lão thân là thiên giai cường giả, tận lực đem đấu khí dừng ở nhân giai đỉnh phong, còn Hàn Phong xuất lực không chút bảo lưu.
Một bên Bố Lôi Địch có chút hăng hái quan khán.
Rầm rầm oanh!
Thực lực hai người lúc này tương đương, các loại vũ kỹ tinh diệu không ngừng xuất ra, tuy rằng vũ kỹ của Phí Lão không có quỷ dị như Hàn Phong, nhưng dựa vào kinh nghiệm vô cùng phong phú vẫn vững vàng chiếm thượng phong.
Vũ kỹ trên người Hàn Phong tuy rằng pha tạp, nhưng thực lực vẫn kém hơn một chút, hai người giằng co nhau cả nửa ngày.
Thân hình Phí Lão hơi nghiêng, tránh khỏi công kích của Hàn Phong, thừa dịp hắn để lộ khe hở, hai tay đánh mạnh ra. Mặc dù Hàn Phong nhận thấy được ý đồ của đối phương, nhưng đấu khí căn bản không theo ý hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn công kích của Phí Lão đánh vào vai mình.
Bị trúng một kích kia của Phí Lão, thân hình Hàn Phong không ngừng lui về phía sau. Bởi vì Phí Lão cũng không có dùng toàn lực, nên sau khi Hàn Phong hạ xuống cũng không có bị bất cứ tổn thương gì thật sự, chỉ là chỗ vai bị đánh trúng hơi đau chút mà thôi.
- Ha ha lão gia này, vừa rồi ngươi có vẻ đã ăn gian rồi.
Bên ngoài Bố Lôi Địch nhìn thấy hai người kết thúc chiến đấu, không khỏi đi tới, vừa cười vừa nói.
Phí Lão nghe vậy, trên khuôn mặt già nua cũng hiện lên vẻ xấu hổ:
- Không có biện pháp, phản ứng tự nhiên của thân thể, nhất thời vẫn không khống chế được lực đạo, Hàn Phong ngươi không sao chứ?
Hàn Phong cười cười, lắc đầu biểu thị không có việc gì, hắn tự nhiên rõ ràng, vừa rồi khi Phí Lão né tránh một kích cuối cùng của mình, khí thế trên người bỗng bạo tăng, mơ hồ đã vượt qua phạm trù nhân giai võ giả.
Nhất là một kích đánh trúng bên vai của hắn, Hàn Phong đánh giá khoảng chừng dùng ra lực lượng địa giai.
Cũng may Long Giao Châu đã giúp hắn thay đổi cường độ thân thể, nên bị trúng một kích vừa rồi, nhưng cũng không bị thương tổn gì, chỉ cần quay về nghỉ ngơi chốc lát là khôi phục.
Đương nhiên, hắn cũng không trách Phí Lão, hắn tự nhiên hiểu rõ, mặc dù đối phương đem thực lực tận lực dừng ở nhân giai, nhưng trong lúc chiến đấu, thân thể tổng hội vô ý thức không bị khống chế.
Tựa như Hàn Phong hôm nay, tuy rằng ánh mắt cùng kinh nghiệm của hắn vô cùng phong phú, thế nhưng thân thể lực lượng lại vô pháp đuổi kịp ý thức, còn Phí Lão thì ngược lại với hắn.
Xoa bóp bên vai một chút, Hàn Phong lại nói:
- Ta trở về điều dưỡng một chút, hôm nay luận bàn tới đây thôi.
Bố Lôi Địch cười nói:
- Hàn tiểu tử, ngươi cứ yên tâm đi điều dưỡng, kế tiếp ta đến báo thù cho ngươi. Lão gia này, hai chúng ta luận bàn một chút chứ?
Phí Lão cũng là cười lớn một tiếng, nói:
- Đến đây đi! Tưởng ta sợ ngươi sao?
Dứt lời, thân hình hai đại thiên giai cường giả đồng thời chợt lóe, sau một khắc liền bắt đầu chiến đấu.
Hàn Phong thấy thế, cũng không ở lại quan sát thêm, thực lực hai người tuy rằng cường đại, nhưng khống chế lực đạo thập phần tinh chuẩn, khi chiến đấu tự nhiên sẽ không phá hoại địa hình xung quanh,
Sau khi trở lại phòng, Hàn Phong vừa cởi y phục, vừa quan sát thương thế ở vai.
Kỳ thực cũng không quá mức nghiêm trọng, cho dù không cần chăm sóc, hai ngày sau cũng tự nhiên khỏi hẳn, hơn nữa cũng không gây trở ngại gì.
Hàn Phong từ trong ngăn tủ lấy ra một bình thanh linh tán, nhẹ nhàng xoa vài vai, thanh linh tán này là do Hàn Phong luyện chế riêng cho mình, dùng để trị liệu ngoại thương hiệu quả thập phần hữu hiệu.
Thanh linh tán vừa xoa lên vai, lập tức truyền đến một trận cảm giác lạnh lẽo.
Sau đó, Hàn Phong yên lặng vận khí Thánh Tâm Bí Pháp bắt đầu trị liệu thương thế.
Thánh Tâm Bí Pháp tự nhiên chính là năm đó Hàn Phong được vị thần y vô tình gặp được cứu giúp dạy cho, dùng để trị liệu các loại nội ngoại thương hiệu quả thập phần thần kỳ.
Nhờ có thanh linh tán cùng Thánh Tâm Bí Pháp trợ giúp, chỉ mất nửa ngày ngắn ngủi, vai của Hàn Phong đã hoàn toàn khôi phục, nhìn kỹ, cũng không nhân ra bất kỳ dấu vết bị thương nào.
Hàn Phong cũng rất hài lòng với hiệu quả trị liệu lần này.
Nhìn vai trơn bóng, không chút dấu vết gì, trong đầu Hàn Phong đột nhiên hiện lên một ý niệm, bí pháp chữa thương này có thể trợ giúp với khuôn mặt của Tiêu Linh hay không?
Ý niệm trong đầu này khiến Hàn Phong rơi vào trầm tư suy nghĩ.
Hai người Bố Lôi Địch cùng Phí Lão luận bàn, tự nhiên khiến cho những người khác trên thuyền quan tâm.
Những người này đại bộ phận đều là hộ vệ phụ trách bảo hộ thuyền đội, thực lực trên dưới nhân giai, chỉ có đội trưởng mới có thực lực địa giai.
Lúc này có thể may mắn tận mắt thấy hai gã thiên giai cường giả đối chiêu, mọi người tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, mặc dù hầu hết các hộ vệ đều không nhìn rõ động tác của hai người, nhưng vẫn thấy hứng thú.
Còn Hàn Phong lúc này đang ở trong phòng mình, trong đầu không ngừng suy nghĩ vấn đề lúc trước.
Hôm nay Thiên Tâm Tán vẫn còn thiếu một loại tài liệu đặc biệt là cốt linh ngọc có tác dụng chăm sóc da thịt sau khi hồi phục.
Mặc dù không có cốt linh ngọc, Hàn Phong dựa vào tài liệu đã thu thập trong tay cũng có thể luyện chế ra Địa tâm tán có hiệu quả tương đương với Thiên Tâm Tán.
Thế nhưng như vậy chỉ có thể bài trừ độc tố lưu lại trong cơ thể Tiêu Linh, mà vô pháp hồi phục dung nhan cho nàng.
Vấn đề Hàn Phong đang suy nghĩ đó là có thể dùng Thánh Tâm Bí Pháp này để thay thế tác dụng của cốt linh ngọc trợ giúp khôi phục dung mạo cho Tiêu Linh hay không?
Vì vấn đề này, Hàn Phong ở trong phòng ngồi cả một ngày một đêm, đầu óc không ngừng dùng Thánh Tâm Bí Pháp thay thế cốt linh ngọc.
Thẳng đến khi bên ngoài truyền đến một trận tiếng đập cửa, mới đưa Hàn Phong từ trong trầm tư giật mình tỉnh lại.
Đi tới trước cửa, Hàn Phong mở cửa ra, thấy Tiêu Linh đang đứng bên ngoài.
- Ngươi không sao chứ? Phí Lão nói hắn trong lúc vô ý đã đả thương ngươi, ta thấy ngươi một ngày đêm không có ra ngoài, có phải thương thế rất nghiêm trọng hay không? Phí Lão thực sự là xuất thủ dĩ nhiên không biết nặng nhẹ, sau khi trở về ta nhất định phải nói hắn một chút mới được.
Tiêu Linh vừa thấy được Hàn Phong, liền quan tâm hỏi.
Hàn Phong nghe vậy, cũng sững người, lập tức trong lòng thay Phí Lão cảm thấy ủy khuất, thật ra hắn rất ít khi nhìn thấy bộ dáng tức giận của Tiêu Linh, phỏng chừng sau khi trở về, Phí Lão sẽ ăn đủ.
Kỳ thực, hắn biết khi Tiêu Linh còn bé, Phí Lão đã được Tiêu Thiên Bách phái đi bảo hộ Tiêu Linh. Mà Phí Lão suốt đời không có con cái, nên đối với Tiêu Linh tự nhiên thương yêu có thừa, còn Tiêu Linh đối với Phí Lão luôn bên cạnh bảo hộ mình, cũng thập phần thân thiết, lời nói cùng hành động càng kính yêu có dư.
Bất quá khi nghe Phí Lão dĩ nhiên xuất thủ đả thương người mình thích, Tiêu Linh tự nhiên tức giận vô cùng, trong lòng dự định đợi lát nữa sau khi trở về liền tìm Phí Lão nói chuyện một phen.
Thấy vẻ mặt yêu thương cùng bộ dáng tức giận của Tiêu Linh, Thấy khẽ cười một tiếng, giơ tay kéo nàng tới, sau đó đóng cửa phòng lại.
Tiêu Linh bị hành động này của Hàn Phong làm cho giật mình, lẳng lặng nhìn hắn, không biết hắn định giở trò gì. Bất quá trong lòng nàng không có bài xích hành vi của Hàn Phong.
Khi Hàn Phong nhìn thấy Tiêu Linh, trong đầu đã có biện pháp. Đến khi đóng kín cửa phòng, Hàn Phong lôi kéo Tiêu Linh ngồi xuống bên cạnh, sau đó trực tiếp nói:
- Hiện tại ta dạy ngươi một môn tâm pháp chữa thương, mấy ngày này ngươi dựa theo yêu cầu của ta quay về tu luyện một thời gian ngắn, nếu như có hiệu quả, ta nắm chắc tám phần có thể lập tức giúp ngươi khôi phục dung mạo.
- Thật sao?
Tiêu Linh nghe được Hàn Phong nói như thế, thân thể không khỏi run lên, hai mắt càng tràn ngập vẻ kích động.
- Đương nhiên là thực sự, ta đã bao giờ đã lừa gạt ngươi chưa?
Hàn Phong khẽ cười nói.
Dừng chút, Hàn Phong ngữ khí biến đổi, tiếp tục nói:
- Bất quá còn phải xem môn tâm pháp chữa thương này có hiệu quả hay không, nếu như đến lúc đó phát hiện không có tác dụng gì, thì chỉ có thể chờ chúng ta trở lại Thiên Tinh Đế Quốc, sau đó tìm được một vị tài liệu cuối cùng mới có thể giúp ngươi phục hồi như cũ.
Đây là Hàn Phong lo lắng Tiêu Linh quá mức kích động, nên đem kết quả xấu nhất nói ra, để tránh khỏi đến lúc đó vạn nhất không có hiệu quả, Tiêu Linh sẽ không chịu nổi đả kích.
Bất quá, Hàn Phong hiển nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của dung mạo đối với một nữ tử, bây giờ nghe được Hàn Phong nói ra biện pháp, tự nhiên sẽ không đơn giản buông tha.
Do đó, dưới sự thúc giục không ngừng của Tiêu Linh, Hàn Phong đem Thánh Tâm Bí Pháp truyền cho nàng.
Sau khi Tiêu Linh học được tâm pháp, liền khẩn cấp quay về tu luyện. Thậm chí cả việc muốn hỏi thăm tình hình thương thế của Hàn Phong cũng quên mất.
Hàn Phong cũng là cười khổ không thôi. Xem ra bất kể là nữ tử nào đối với dung mạo của mình cũng đều không ngoại lệ a.
Thời gian lặng yên trôi qua.
Sau đó vài ngày, Hàn Phong mỗi ngày đều tới hỏi Tiêu Linh, Thánh Tâm Bí Pháp này có tác dụng hay không?
Trải qua mấy ngày nay luyện tập thử, Tiêu Linh có chút uể oải nói cho Hàn Phong biết tâm pháp này không có bất kỳ hiệu quả gì.
Hàn Phong tỉ mỉ hỏi thăm, mới hiểu được mỗi lần Tiêu Linh sử dụng Thánh Tâm Bí Pháp này trị liệu thương thế trên khuôn mặt, ngay từ đầu cảm thấy rất nhột, tựa như trên mặt bị con gì đó liếm lên.
Nhưng nàng định vận chuyển Thánh Tâm Bí Pháp, lại phát hiện trên mặt cũng không có bất kỳ biến hóa gì.
Khi Tiêu Linh nói những lời này, trên mặt lộ ra biểu tình thập phần chán nản.
Bất quá Hàn Phong nghe xong lại là hai mắt sáng lên, trong lòng có chút vui vẻ.
Dựa theo phản ứng mấy ngày nay của Tiêu Linh mà xem, Thánh Tâm Bí Pháp cũng không phải một chút tác dụng cũng không có như Tiêu Linh nói.
Chỉ là độc tố lưu lại trong cơ thể Tiêu Linh quá mức bá đạo, nên Tiêu Linh mới không có cảm giác gì như vậy.
Hàn Phong đem phân tích này nói cho Tiêu Linh, quả nhiên vẻ mặt chán nản của nàng biến mất, chuyển thành kích động.
Sau đó, Hàn Phong phân phó Tiêu Linh mấy ngày kế tiếp phải bảo đảm dùng Thánh Tâm Bí Pháp trị liệu thương thế của mình. Sau đó lấy ra tài liệu bắt đầu luyện chế Địa Tâm Tán.
Thiếu một loại cốt linh ngọc nên Thiên Tâm Tán tự nhiên là vô pháp luyện chế. Bất quá Hàn Phong hiện tại có Thánh Tâm Bí Pháp thay thế, nên Địa Tâm Tán là lựa chọn tốt nhất.
Địa Tâm Tán chủ yếu bài trừ độc tố tàn dư trong cơ thể Tiêu Linh. Chỉ cần đem những thứ này bài trừ ra ngoài, lại để Tiêu Linh sử dụng Thánh Tâm Bí Pháp tự hành trị liệu, tin tưởng sẽ có thể nhất cử đem dung mạo bị hao tổn khôi phục.
Địa Tâm Tán tương đương với bát phẩm, để Hàn Phong luyện chế tự nhiên thuận buồm xuôi gió, quá trình căn bản không có gì phiền toái.
Ba ngày sau đó, tất cả đã được chuẩn bị.
Hàn Phong mang theo Địa Tâm Tán đi tới phòng của Tiêu Linh, đồng thời dặn dò người khác không được quấy rối.
Mọi người biết Hàn Phong muốn thay Tiêu Linh khôi phục dung mạo, cũng là ào ào cổ vũ Tiêu Linh, mà Phí Lão càng chủ động gánh chịu chức trách trông cửa.
Sau khi tiến vào phòng của Tiêu Linh, Hàn Phong đầu tiên là hơi chút quan sát, tuy rằng đây chẳng qua là khách phòng, nhưng sau khi Hàn Phong đi vào vẫn là cảm giác được một cổ mùi vị khác thường.
Cả gian phòng được Tiêu Linh bố trí thanh nhã, giống với tính cách của nàng.
- Hàn Phong, ta đột nhiên có chút sợ hãi.
Tiêu Linh lúc này có chút bất an nói.
Hàn Phong tự nhiên minh bạch tâm tình bây giờ của Tiêu Linh, vì vậy cầm tay nàng, thấp giọng an ủi:
- Yên tâm đi, tất cả đã có ta.
Ngừng lại một chút, Hàn Phong lại nói thêm:
- Hơn nữa ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, dù cho lần thất bại, chỉ cần tìm được cốt linh ngọc, vẫn có thể có thể khôi phục dung mạo, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
- Ừm.
Tiêu Linh được Hàn Phong an ủi, trong lòng cuối cùng cũng an ổn trở lại.
Bất quá, mấy câu kế tiếp của Hàn Phong khiến tâm tình hơi chút bình phục lại của nàng lại khẩn trương lên.
Sau khi Tiêu Linh nói xong, liền nhanh chóng ngâm mình trong nước thuốc, tựa hồ cho rằng làm như vậy thân thể của mình sẽ không bị Hàn Phong nhìn thấy. Nhưng có vẻ nàng đã quên mất, nước trong bồn này cũng là trong suốt.
Bất quá lúc này, Hàn Phong đã nhanh chóng điều chỉnh tâm tính của mình, thấy sắc mắt khẩn trương của Tiêu Linh, không khỏi thấp giọng nhắc nhở:
- Hiện tại bắt đầu, chú ý tập trung, đem Thánh Tâm Bí Pháp lúc trước ta dạy ngươi vận chuyển theo, nếu không được ta đồng ý, thì không thể ngừng lại.
Nghe được Hàn Phong nói, Tiêu Linh thở sâu, cố nén cảm giác quái dị từ ánh mắt của Hàn Phong mang đến cho thân thể nàng, bắt đầu yên lặng vận chuyển theo Thánh Tâm Bí Pháp.
Nhìn Tiêu Linh từ từ tiến nhập trạng thái, Hàn Phong cũng không có lập tức đem tâm tán vào trong, mà đợi thêm một lát, thẳng đến khi phát hiện khí tức trong cơ thể Tiêu Linh từ từ bình ổn lại.
Lúc này mới móc trong lòng ra một bình ngọc nhỏ trong suốt, đầu tiên là nhẹ nhàng đổ một ít vào trong bồn.
Thuốc bột màu tím vừa tiếp xúc với nước, lập tức bị hòa tan. Nhưng là chỉ có một chút không ngờ có nhuộm tím cả bồn nước.
Nước thuốc màu tím vừa vặn bao phủ chiếc cổ trắng ngần của Tiêu Linh, nguyên bản có một chút máu do Hàn Phong phun ra cũng bị dịch thể màu tím này hoàn toàn che lấp.
Điều này cũng giúp cho thần kinh đang căng thẳng của Hàn Phong cuối cùng được thả lỏng một chút, phải biết rằng thân thể Tiêu Linh tuy rằng toàn là những vết thương màu đen, thế nhưng lại không thể che giấu dáng hình tuyệt diễm của nàng.
Theo tâm tán vào trong bồn thuốc, Hàn Phong tỉ mỉ quan sát một hồi, thấy dịch thể màu tím đang xuyên thấu từng chút qua da thịt của Tiêu Linh, từ từ bị hút vào trong cơ thế.
Nhìn tới đây, Hàn Phong lấy ra băng gạc đã chuẩn bị từ trước, sau đó đem tâm tán khuấy thành dạng cao, đặt trên băng gạc.
Tiếp theo, Hàn Phong đi tới bên người Tiêu Linh, thấp giọng nói:
- Tập trung tinh thần, hiện tại ta sẽ đem tâm tán bôi lên mặt ngươi, qua một lúc, toàn thân ngươi sẽ có cảm giác nhột vô cùng, nhưng phải ráng nhẫn nhịn, bằng không sẽ thất bại trong gang tấc.
Nói xong, Hàn Phong cầm lấy băng gạc, động tác dịu dàng đem tâm tán xoa lên mặt Tiêu Linh, sau đó băng bó hai vòng lại.
Thời gian từ từ trôi qua, hai mắt Hàn Phong thủy chung đặt ở trên người Tiêu Linh, đề phòng xảy ra bất kỳ biến động gì,
Dịch thể trong bồn thuốc càng lúc càng nhạt, dần dần, tâm tán trong nước đã bị Tiêu Linh hấp thu toàn bộ vào trong thân thể.
Thấy thế, Hàn Phong đem chỗ tâm tán còn lại chia làm hai lần đổ dần vào bồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.