Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Quyển 5 - Chương 385: Hai người

Ô Sơn Vân Vũ

10/07/2017

Trần Hạo hai tay hai người ôm lấy hoa tỷ muội, hoa tỷ muội hai người đầu khoát lên trên cổ Trần Hao, giống hai con cừu nhỏ đợi làm thịt, mềm nhũn. Đám người Trương Vinh Vinh từng người tinh thần phấn chấn theo ở phía sau, ở trong ánh mắt của người phục vụ xinh đẹp dần dần đi xa.

Thẳng đến sau khi đám người Trần Hạo đi không thấy bóng dáng nữa, người phục vụ xinh đẹp trên khuôn mặt nhỏ ửng đỏ như ẩn chứa thẹn thùng, lộ ra một cái mỉm cười tủm tỉm, khóe miệng đỏ thắm hơi cong lên. Khí tức cả người tựa như đột nhiên biến thành một người khác. Ban đầu tuy xinh đẹp, nhưng như là tiểu muội nhà bên, mà bây giờ, tuy trang phục không có chút thay đổi, lại cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng.

“Đông đại lục Trần Hạo, Thiên Lam thành Lãnh gia hoa tỷ muội, quần đảo Ðông Hải Trương Vinh Vinh, Đàm Huệ, Bắc đại lục Cao Ðại Tráng, Bạch Tiểu Mĩ... Tung Viễn thành Thủy Vương, Bách Lí Liên Thành, Cảnh Thiên Cương...”

Tên mười người, thiếu nữ rõ ràng rành mạch nói ra.

...

“Mộng tiểu thư, cảm giác như thế nào?”

Khi người phục vụ xinh đẹp đi vào nội viên của tửu quán, trong một căn phòng, một lão giả ngồi ở trong đó ngẩng đầu hỏi.

Căn phòng bố trí rất đơn giản, một cái bàn trà, trên bàn trà đặt đồ uống trà tinh xảo. Hai lão giả một trái một phải ngồi ngay ngắn ở trên đệm ngồi. Một lão giả trong đó, nếu đám người Trần Hạo ở đây tất nhiên nhận ra, rõ ràng chính là lão giả phụ trách giúp bọn hắn đăng kí thủ hộ đoàn. Mà một lão giả khác đặt câu hỏi, chính là ông chủ của quán rượu.

“Coi như được. Tuổi, thiên phú, cảnh giới của mười người quả thật đều là thiên tài khó gặp, nhất là Trần Hạo kia khiến ta cũng cảm giác được một tia khí tức nguy hiểm...” Người phục vụ xinh đẹp thấp giọng nói. Cùng lúc nói, quanh thân lóng lánh ra một đạo hào quang rực rỡ, chợt tướng mạo cả người xảy ra thay đổi kinh người. Ban đầu nàng như cô em nhỏ nhà bên, giờ phút này lại như công chúa xinh đẹp lạnh lùng kiêu ngạo, mặt mày như tranh, da thịt trắng hơn tuyết, càng kinh người là cảnh giới khí tức cả người cũng biến thành Nguyên Thần cảnh trung kỳ, nói tiếp: “Chẳng qua bọn họ vẫn là năm bè bảy mảng, đều rất kiêu ngạo. Người như vậy, từng binh sĩ còn có thể, đoàn thể lại là tuyệt đối không được. Một núi không chứa hai hổ, huống chi là sáu”

“Ý tứ Mộng tiểu thư là?”

“Quan sát thêm một đoạn thời gian đi...”

...

Nếu Thủy Vương, Bách Lí Liên Thành cùng Cảnh Thiên Cương nhìn thấy thiếu nữ này, tất nhiên sẽ kinh ngạc vô cùng. Có thể nói ở toàn bộ Tung Viễn thành, bất cứ một người dân bản xứ nào, dù chưa từng gặp thiếu nữ, cũng nghe qua đại danh của thiếu nữ. Mà tương tự là nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ của Tung Viễn thành, ba người bọn Thúy Vương không thể không biết thiếu nữ này.

Mộng Tịch Dao!

Mộng Tịch Dao, một trong các cháu gái Mộng gia gia chủ Tung Viễn thành, một trong hai nhân vật chói mắt nhất thế hệ trẻ Tung Viễn thành, một nhân vật chói mắt nhất khác là Tung Viễn thành đệ nhất đại gia tộc, Hô Diên gia đích hệ, Hô Diên Ngạo Bác. Hai người so với Thủy Vương, Cảnh Thiên Cương cùng Bách Lí Liên Thành đều mạnh hơn một đường.

Mộng gia cùng Hô Diên gia đương đại gia chủ kết giao tâm đầu ý hợp, Mộng Tịch Dao cùng Hô Diên Ngạo Bác lúc mười tuổi, thời điểm đều bày ra thiên phú kinh người, hai nhà đã định oa oa thân cho hai người. Có thể nói là mạnh mạnh liên hợp.

Ngay từ đầu lúc hai người tuổi còn nhỏ, chưa gặp nhau, đối với việc đính hôn cũng đều không để ở trong lòng. Nhưng ở thời điểm hai người mười sáu tuổi, hai đại gia tộc bắt đầu để hai người tiếp xúc, lại ra ngoài mọi người đoán trước là một đôi Kim Ðồng Ngọc Nữ như oan gia trời sinh, ai cũng không chịu ai. Nhưng bởi vì quan hệ của hai nhà, hai người ai cũng không thể đề xuất từ hôn. Dù sao, vô luận là một phương nào đề xuất từ hôn trước, đối với một phương khác đều là chuyện rất mất mặt.

Nhưng hai người lại rất kiên định.

Hô Diên Ngạo Bác và Mộng Tịch Dao một mình ước định, trong thời gian ba năm, cấp bậc người thủ hộ của ai cao liền do người đó đề xuất từ hôn, một phương khác đáp ứng vô điều kiện.

...

Sau khi bước ra khỏi tửu quán. Thủy Vương, Bách Lí Liên Thành và Cảnh Thiên Cương liền cùng mọi người mỗi người đi một ngả, tự nhiên là về gia tộc của mình. Bốn người bọn Trương Vinh Vinh, Cao Ðại Tráng thì dẫn theo Trần Hạo ôm hoa tỷ muội, đi tới cửa quần thể cung điện chuyên môn xây dựng cho người thủ hộ. Bốn người bọn Trương Vinh Vinh đã sớm thuê, cho nên sau khi đến chỉ đánh tiếng với Trần Hạo, liền đều tự hướng cung điện của mình đi đến. Mà Trần Hạo thì ôm hai cô bé say rượu đi tới chỗ tổng đài cửa vào, ở trong ánh mắt quái dị của tiểu thư phục vụ, đặt một tòa cung điện thỏa mãn ba người ở.

“Thực rất giống...”

Ngay tại thời điểm Trần Hạo ôm hai người tìm tới cung điện đánh số của mình, dừng lệnh bài mở ra cửa lớn của cung điện, một thiếu niên nhìn chằm chằm bóng lưng Trần Hạo, lẩm bẩm.

Bóng người này rõ ràng chính là thiếu chủ Thúy Yên thương hội, Lâm Hạo.



“Huynh đệ, đã chung một đường, có gì cần sao?” Ngay tại lúc này, Trần Hạo bỗng nhiên xoay người, trong mắt lóng lánh hai luồng hào quang sắc bén nhìn về phía Lâm Hạo, hỏi.

“Khụ khụ...” Lâm Hạo hơi kinh ngạc, nói: “Vị huynh đệ này. Tại hạ Lâm Hạo, đến từ Thúy Yên thành, cũng không có ác ý...”

“Thúy Yên thành? Dù ngươi là ai, lén lút như vậy, cũng không ổn nhỉ?”

“Vâng vâng, không gạt huynh đệ, hai hôm trước lúc ở cung điện liên minh, tại hạ từng gặp huynh đệ một lần. Ngươi cùng một bằng hữu tại hạ quen biết thật sự là quá giống... Không biết huynh đệ xưng hô như thế nào? Huynh đệ đó là Đông đại lục, họ Trần tên Hạo...” Lâm Hạo xấu hổ nói. ở hắn xem ra, thiếu niên trước mắt căn bản không có khả năng là Trần Hạo. Cho nên đối mặt đối phương chất vấn, chỉ có giải thích theo sự thật nói.

“Ðông đại lục, Trần Hạo?” Nghe được Lâm Hạo nói, Trần Hạo có chút há hốc miệng hỏi. Ánh mắt lại ở trên mặt Lâm Hạo nhìn đi nhìn lại “Ta lúc nào có một huynh đệ như vậy?”

“Phải, đáng tiếc huynh đệ đó của ta...” Lâm Hạo khẽ lắc đầu, nói: “Rất xin lỗi, quấy rầy huynh đệ rồi! Ta ở tòa cung điện chỗ này.” Lâm Hạo nói xong ôm quyền khom người, liền muốn rời khỏi. Trên thực tế, hắn cũng không phải đi theo Trần Hạo, mà là cung điện hắn ở vốn tiếp giáp với Trần Hạo.

“Đợi chút... Lâm Hạo phải không? Ta sao không nhớ có ngươi huynh đệ này? Đáng tiếc ta làm sao?” Trần Hạo gọi lại Lâm Hạo, có chút quái dị hỏi.

Nghe được Trần Hạo nói, mắt Lâm Hạo liền mở to như chuông đồng, rõ ràng là cực độ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Trần Hạo, nói: “Ngươi... Ngươi là Trần Hạo? Ðông đại lục Trần Hạo?”

“Như đã thấy.”

“Điều này sao có thể? Ngươi cùng Trần Tuyết không phải ở Cửu U Hàn Ðàm... Ta biết rồi, tất nhiên là ta đã đoán sai...” Được Trần Hạo trả lời khẳng định, tâm niệm Lâm Hạo thay đổi thật nhanh, nhất thời hiểu đầu đuôi sự việc, không nghi ngờ nữa, lúc trước hắn ở Cửu U Hàn Đàm nhìn thấy một nam một nữ cũng không phải là Trần Hạo. Nếu không, người trước mắt liền không có khả năng là Trần Hạo.

Mà Trần Hạo nghe được Lâm Hạo lẩm bẩm, lại trong lòng “Lộp bộp” một cái, khẽ nhíu mày. Rất hiển nhiên, lúc trước hắn cùng Trần Tuyết ở trong vách ngăn của Cửu U Hàn Đàm, thiếu niên trước mắt là từng nhìn thấy.

“Ngươi chưa từng đi Cửu U Hàn Đàm phải không?”

“Ngươi là nói một trong mười đại tuyệt địa thần bí Cửu U Hàn Ðàm?”

“Phải!”

“Chưa từng đi.” Trần Hạo quyết đoán nói dối: “Sao ngươi quen biết ta? Ở trong ấn tượng của ta, tựa như chưa từng nhìn thấy ngươi nhỉ? Lại càng không cần nói huynh đệ...”

“Khụ khụ... Trần huynh đệ, thật sự xin lỗi. Ta thật không nghĩ tới ngươi là Ðông đại lục Trần Hạo. Tuy ngươi không biết ta, nhưng ta lại nhận ra ngươi, không nói dối ngươi, ta là thiếu chủ của Thúy Yên thương hội, từ giám định sư nơi đó biết được tình huống huynh đệ, ban đầu muốn mời ngươi cùng nhau lịch luyện... Không nghĩ tới ngươi cùng đạo lữ của ngươi rời khỏi trước. Về sau, ở Cửu U Hàn Ðàm nhìn thấy một đôi trẻ tuổi đạo lữ lâm vào trong vách ngăn Cửu U Hàn Ðàm, đôi đạo lữ đó...thực cùng hai người bọn Trần huynh đệ rất giống, lúc ấy làm cho tại hạ rất là tiếc hận...”

“Còn có việc này?” Trần Hạo tựa như kinh ngạc nói. Trong lòng lại quyết định chủ ý, tuyệt đối không thể lộ ra một chút. Nếu không, nếu như bị người ta biết hắn cùng Trần Tuyết có thể tiến vào Cửu U Hàn Đàm liền phiền toái to. Chỉ sợ trên Tạo Vật cảnh, thậm chí cấp bậc Tiên Tôn cũng muốn tới bắt hắn.

“Sự thật như thế. Nếu không phải bây giờ biết huynh đệ ngươi là Trần Hạo, ta còn cho rằng các ngươi... May mắn không phải các ngươi. Trần huynh đệ, để ngươi chê cười rồi. Chúng ta tuy cũng không quen biết, nhưng ta đối với Trần huynh đệ lại rất khâm phục. Ngươi với đạo lữ của ngươi một kiếm chém giết ba mươi tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải, rất không tồi! Hôm nay không quấy rầy chuyện tốt của Trần huynh đệ nữa, ngày mai, không biết có thể cho mặt mũi hay không. Ta mời ngươi uống rượu?”

“Khụ khụ...” Nghe được Lâm Hạo nói, Trần Hạo mới ý thức được còn ôm hai cô bé thiên kiều bá mị, xấu hổ ho khan hai tiếng, nói: “Hôm khác đi, ngày mai thủ hộ đoàn chúng ta đã hẹn rồi. Cần bắt đầu nhiệm vụ...”

“Không biết Trần huynh đệ gia nhập là thủ hộ đoàn nào? Có thể để ta cùng theo hay không? Ta ban đầu ở thủ hộ đoàn là mấy huynh đệ lớn tuổi của Thúy Yên thành tạo dựng, cấp bậc người thủ hộ của bọn họ đều đã đến cấp ba, hôm trước đều rời khỏi Tung Viễn thành rồi...”

“Tạm thời không được. Chúng ta vừa mới đăng kí thủ hộ đoàn, còn chưa quyết ra lão đại thật sự, đợi một tháng sau đi.” Trần Hạo khẽ nhíu mày nói. Tuy Trần Hạo căn bản không biết Lâm Hạo, nhưng có thể cảm giác Lâm Hạo cũng không đơn giản. Có thể hấp thu đến trong Ngạo Thiên cũng là không tệ.

Sau khi nghe được Trần Hạo nói, Lâm Hạo hơi trầm ngâm. Hiển nhiên đối với Trần Hạo nói có chút không hiểu. Nhưng cũng chỉ do dự chút, liền nói: “Được, vậy ta liền chờ tin tức của Trần huynh đệ! Ta sẽ ở lại tòa cung điện này!”

“Ừm”

...

Ôm hai cái thân thể mềm mại, sau khi bước vào cung điện, Trần Hạo tuy sức rượu cuồn cuộn, nhưng thần chí tỉnh táo. Chuyện loạn tính sau say rượu vẫn là không dám làm, cũng chỉ là nhân tiện cầm thử cái mông mềm kiều diễm của hai nàng, liền đem hai nàng ngủ say phân biệt để vào một phòng. Sau đó, hắn đi vào phòng của mình. Cũng khó nói, thả lỏng một lần, tiến vào trong ngủ say.



Trần Hạo không biết là, sau khi hắn trở lại phòng mình, hoa tỷ muội như say rối tinh rối mù đều mở mắt, bĩu bĩu cái miệng nhỏ nhắn hồng nõn nà, lộ ra một cái mỉm cười, khuôn mặt đỏ bừng, có vẻ đáng yêu, đều sờ sờ cái mông nhỏ của mình, khuôn mặt nhỏ trở nên càng đỏ hơn...

Kiên trì một canh giờ, thời điểm xác định tương đối an toàn, Lãnh Ngưng Nhạc rón ra rón rén chạy tới phòng của Lãnh Ngưng Hoan.

“Tỷ tỷ đoán đúng chứ?”

“Không đúng hết, hắn là không dám mà thôi, cũng sờ chúng ta rồi...”

“Hắn vốn là đang ôm chúng ta, cũng không phải rất rõ ràng nha...”

“Vậy như thế nào mới gọi là rõ ràng? Chẳng lẽ là sờ nơi này... Nơi này...” Lãnh Ngưng Nhạc truyền âm nói xong, đưa tay đi tập kích bộ ngực sữa của Lãnh Ngưng Hoan.

“Nha đầu chết tiệt, tránh ra... Mau trở về đi, đừng để hắn phát hiện, bằng không xấu hổ lắm...”

“Cũng một canh giờ rồi, chúng ta tỉnh rượu không được? Tỷ tỷ, ngươi là phát xuân rồi phải không?”

“Ngươi mới phát xuân...”

“Là ngươi giả bộ say, cũng không phải là ta. Tựa như Cao Đại Tráng cùng Bạch Tiểu Mỹ nói, nhỡ đâu hắn nếu thực mượn rượu đối với chúng ta như vậy, ngươi sẽ tỉnh lại hay không?”

“Vậy còn cần nói? Chúng ta vốn chỉ kiểm nghiệm hắn là chính nhân quân tử hay không...”

“Hừ! Lừa người khác đi. Ta cảm ứng rõ ràng rành mạch... Còn gạt ta... Nói không chừng hắn cũng có thể cảm giác được, ngươi kích động như vậy...”

“Là ngươi kích động, kéo ta! Nếu không, ta mới không kích động...”

“Rõ ràng là ngươi!”

“Là ngươi!”

...

Sắc trời tờ mờ sáng.

Đại sảnh tuyên bố nhiệm vụ của liên minh, sáng sớm đã bắt đầu náo nhiệt hẳn lên, có thủ hộ đoàn tụ tập đội thành đàn, có người thủ hộ đơn độc, đều hội tụ ở dưới bảng tuyên bố nhiệm vụ trong đại sảnh, chờ đợi giờ tuyên bố nhiệm vụ đến.

Bảng tuyên bố nhiệm vụ tổng cộng có mười khối, trong đó phân biệt là nhiệm vụ cấp một đến cấp mười.

Người thủ hộ chưa gia nhập thủ hộ đoàn, một mình chỉ có thể tiếp nhận nhiệm vụ cùng cấp bậc người thủ hộ giống nhau. Thủ hộ đoàn thì có thể tiếp nhận nhiệm vụ cao hơn người thủ hộ một cái cấp bậc. Loại quy tắc này xuất phát từ bảo vệ người thủ hộ, nhưng đối với người thủ hộ thiên phú cường hãn, chiến lực siêu quần mà nói, tới một mức độ nào đó lại hạn chế bọn họ phát huy. Cũng chính bởi vì như thế, vì dễ dàng cho người thủ hộ độc lập lịch luyện, liên minh còn đặt ra một loại chính sách, thủ hộ đoàn có thể lâm thời liên hợp một ít người thủ hộ độc lập, cùng nhau tiếp nhận nhiệm vụ. Người độc lập đạt được tích phân cùng phần thưởng, ba thành sẽ bị thủ hộ đoàn lấy ra. Thủ hộ đoàn cũng có thể cùng thủ hộ đoàn liên hợp, lúc bình định thực lực đạt tới tiêu chuẩn nhiệm vụ cấp bậc nào đó, liền có thể tiếp nhận.

“Tiêu diệt quái thú Thiên Hổ cổ thành, cấp bậc nhiệm vụ cấp ba, nhiệm vụ kỳ hạn mười ngày. Phần thưởng tích phân mười Vạn. Phần thưởng thượng phẩm nguyên tinh thạch một trăm vạn viên. Yêu cầu: Thủ hộ đoàn cấp ba một cái, thủ hộ đoàn cấp hai mười cái, thủ hộ đoàn cấp một hai mươi cái, nhân số người thủ hộ cần đạt tới năm trăm người.”

“Mười vạn điểm, phần thưởng tích phân thật cao! Nhiệm vụ đại đoàn đội!”

“Tiếp, cứ tiếp cái này! Đại đoàn đội có thể thống lĩnh thủ hộ đoàn cấp một, cấp hai, chính là Dã Lang đoàn chúng ta thích nhất... Hắc hắc!”

Rốt cuộc, sau khi giờ Thìn đến, trên bảng tuyên bố nhiệm vụ cấp ba kim quang chợt lóe, xuất hiện một cái nhiệm vụ mới nhất. Một cái thủ hộ đoàn cấp ba Dã Lang đoàn sau khi nhìn thấy nhiệm vụ, liền dẫn đầu chiếm trước một cái danh ngạch thủ hộ đoàn cấp ba.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook