Quyển 5 - Chương 611: Sáu viên đan dược
Ô Sơn Vân Vũ
11/08/2017
Ở thời điểm hai cao thủ Thiên Tiên cảnh Hoan Nhạc Cốc đem tin tức Trần Hạo tiến vào Long gia, cùng Long Đình hư hư thực thực ái muội, thông qua thế giới thứ hai truyền qua, cao thủ Thiên Tiên cảnh của Ma Nghị Tinh cùng Vô Cực Tinh cũng đều đem tin tức truyền về.
Mục đích Hoan Nhạc Cốc cùng Ma Nghị Tinh giám thị Trần Hạo, là muốn đợi Trần Hạo đi ra ngoài lịch luyện, tìm kiếm cơ hội thích hợp, đem hắn giải quyết trước. Mà Vô Cực Tinh Bạch Hỏa Liệu chỉ cần đạt được tất cả tin tức của Trần Hạo, bẩm báo Hoàn Nam Triều là được.
Thời điểm Hoan Nhạc Cốc cùng Ma Nghị Tinh nhận được tin tức này, cũng có chút kinh ngạc, dù sao Long gia tuy không phải năm đại gia tộc, nhưng cũng là một khối xương khó gặm, là miếng xương bọn hắn không dám gặm. Nhưng cũng như hai lão giả truyền tin về, bọn họ cũng không để ở trong lòng, nhiều nhất Trần Hạo là tránh ở Long gia không ra nữa. Bọn họ không tin Long gia nhân đinh mỏng manh sẽ phái ra cao thủ bảo hộ Trần Hạo đi ra ngoài lịch luyện.
Hoàn Nam Triều lúc nhận được cái tin tức này, nhất là Trần Hạo và Long Đình quan hệ ái muội, có thể đã xác định quan hệ đạo lữ, ước chừng suy nghĩ mấy phút đồng hồ, mới quyết định đem tin tức này nói cho Bách Lý Ngưng Băng.
Nguyên nhân rất đơn giản, Bách Lý Ngưng Băng đối với đạo lữ xưa nay bắt bẻ, hơn nữa ý chiếm hữu rất mạnh, tựa như lúc trước nàng muốn đạt được bất hủ pháp tắc Trần Hạo lĩnh ngộ, muốn đem bọn nữ tử Trần Tuyết tiêu diệt, như vậy Trần Hạo bây giờ lần nữa cùng Long Ðình, tuy sẽ làm Bách Lý Ngưng Băng phẫn nộ, nhưng hẳn sẽ làm cho Bách Lý Ngưng Băng càng thêm phản cảm Trần Hạo.
Chỉ cần cái hận ý này trở thành hận thật sự, hận thuần túy, vậy mười năm sau, chỉ cần Trần Hạo chết, Bách Lý Ngưng Băng có thể hoàn toàn giải thoát, sẽ không tồn tại tâm ma gì.
...
“A!”
Xẹt xẹt Xẹt! Oành oành Oành!
Ðáng tiếc, Hoàn Nam Triều không biết thời điểm Bách Lý Ngưng Băng nhận được tin tức này, liền phát điên, ở trong phòng tu luyện điên cuồng công kích. Hận ý khôn cùng càng thêm khủng bố.
Lửa giận thiêu đốt linh hồn nàng, hầu như làm cho nàng phát điên.
Hoàn Nam Triều hoàn toàn xem nhẹ một điểm cực kỳ quan trọng.
Ðó là Trần Hạo từ chối Bách Lý Ngưng Băng, không nhìn Bách Lý Ngưng Băng, nhưng Bách Lý Ngưng Băng tuy hận đến cực hạn, nhưng còn có một chỗ làm nàng an ủi. Ðó là Trần Hạo không nhìn nàng vì đã có vài đạo lữ, hoặc là chịu áp lực của mấy đạo lữ, mà không phải thực không nhìn nàng, cho rằng nàng không bằng đạo lữ của hắn.
Nhưng còn bây giờ thì khác.
Trần Hạo lại cùng nữ nhân khác quan hệ ái muội giống như đạo lữ. Cái này nói rõ một điều.
Một chút tự tôn cực đoan cuối cùng của Bách Lý Ngưng Băng cũng bị cái tin tức này hoàn toàn đánh vỡ.
Trần Hạo là không nhìn nàng, chính là khinh thường, chướng mắt nàng, trắng trợn coi rẻ nàng.
Không thể không nói nữ nhân này là một kẻ điên cố chấp đến không thể nói lý, cũng không thể không nói, một khi cố chấp đến cảnh giới điên, đều có thể tiểu vũ trụ bùng nổ. Phúc hề họa hề, không ai có thể nói rõ, tương lai nếu có thể đốn ngộ, vậy cố chấp này mang cho nàng sẽ là vô thượng vinh quang, nếu trước sau mê hoặc như vậy, sẽ chỉ là vạn kiếp bất phục.
...
Mười ngày thời gian đảo mắt mà qua.
Trong một gian phòng tu luyện của Long gia, Trần Hạo khoanh chân ngồi, thân thể bao phủ u lam huyền hỏa, hoàn toàn trần trụi, tràn ngập một cỗ năng lượng như bùng nổ, khí tức thất trọng huyền hỏa càng tràn ngập toàn bộ phòng tu luyện.
Ở Sí Diễm Tinh cùng Đạm Đài Liên cùng nhau đạt được đại cơ duyên truyền thừa, thân thể, lực lượng Trần Hạo tăng lên thật lớn, nhất là ở trên cảm ngộ cùng vận dụng hỏa thuộc tính càng vượt qua Địa Tiên cảnh, đạt tới độ của Thiên Tiên cành. Duy nhất chênh lệch, đó là chịu cảnh giới bản thân chế ước, không thể thúc giục càng nhiều huyền hỏa năng lượng. Hơn nữa, hắn tuy đã lĩnh ngộ cửu trọng huyền hỏa, nhưng không thể thúc giục cửu trọng huyền hỏa, cực hạn chỉ là thất trọng huyền hỏa, cái này cũng là chịu cảnh giới bản thân chế ước.
Nhưng Trần Hạo không để ý, giờ phút này, chân thân hắn chẳng qua là huyền hỏa thối thể, cô đọng thân thể.
Trong thế giới thứ hai, hắn đắm chìm ở trong học tập lĩnh ngộ các loại huyền hỏa thần thông pháp tắc. Tuy cái này không phải đạo của Trần Hạo, nhưng đã đạt được cái đại cơ duyên này, thì phải đem uy lực của nó phát huy đến lớn nhất, dùng hay không là một chuyện, lĩnh ngộ hay không lại là một chuyện khác. Hơn nữa, thông qua loại lĩnh ngộ học tập này, Trần Hạo có thể thu thập sở trường các loại thần thông, dung nhập đến trong đạo của mình.
“Hô...”
“Xem ra thất trọng huyền hỏa đã là cực hạn của ta... Ðối với người tu luyện bình thường mà nói, thất trọng huyền hỏa chỉ có Thiên Tiên cảnh mới có thể lĩnh ngộ, vận dụng. Ta chưa nhận được huyền hỏa tán thành, tương tự cũng không phải hỏa linh thân thể, có thể làm được như vậy đã là không tồi rồi... Chẳng qua những Viêm Hỏa Tinh Tủy này hẳn sẽ có chút tác dụng chứ?”
Trần Hạo thở phào thật dài, chậm rãi mở mắt, hào quang mi tâm chợt lóe, từng khối cực phẩm Viêm Hỏa Tinh Tủy liền xuất hiện ở trước mặt hắn.
Ở Sí Diễm Tinh hai tháng, một tháng thời gian đầu, Trần Hạo không ngừng tìm kiếm Đạm Đài Liên, bằng vào thân thể cường hãn, hắn không ngại gì Sí Diễm Hỏa Nhãn, tiến vào rất nhiều đi tra xét. Tuy không cố ý đi thu thập Viêm Hỏa Tinh Tủy, nhưng số lượng thu thập được cũng không phải người bình thường có thể so sánh.
Lúc cuối cùng tiến vào lúc Đạm Ðài Liên dẫn động đại cơ duyên ở Sí Diễm Hỏa Nhãn, càng là thuận tay thu thập không ít cực phẩm Viêm Hỏa Tinh Tủy.
Viêm Hỏa Tinh Tủy là thiên địa linh vật trong Sí Diễm Hỏa Nhãn trải qua ngàn vạn năm thậm chí lâu hơn, tự nhiên ngưng tụ thành, trong đó ẩn chứa năng lượng cùng ảo diệu huyền hỏa tinh thuần nhất. Cực phẩm Viêm Hỏa Tinh Tủy tồn tại ẩn chứa năng lượng cùng ảo diệu của cửu trọng huyền hỏa. Loại Viêm Hỏa Tinh Tủy này muốn ngưng tụ thành, ít nhất cần ở trong hoàn cảnh thất trọng huyền hỏa mới có khả năng. Đương nhiên, ở trong hoàn cảnh huyền hỏa cấp càng thấp không phải không thể ngưng tụ thành, chỉ là cần trải qua thời gian quá mức dài lâu, hơn nữa hoàn cảnh huyền hỏa cấp thấp, người tu luyện bình thường đều có thể tới, sẽ không cho nó thời gian sinh trưởng ngưng tụ thành quá dài.
Xẹt!
Trần Hạo thúc giục tâm thần cường hãn cùng một đạo năng lượng huyền hỏa dẫn động Viêm Hỏa Tinh Tủy, rót vào trong một khối Viêm Hỏa Tinh Tủy cực phẩm.
Tê tê tê... Oành!
Trong phút chốc, từng đạo cửu trọng huyền hỏa tinh thuần dọc theo kinh mạch trào vào trong cơ thể Trần Hạo, thất trọng huyền hỏa quanh thân thiêu đốt, nhất thời “Oành” một tiếng biến thành cửu trọng huyền hỏa u lam rực rỡ.
Xẹt Xẹt xẹt...
Huyền hỏa đốt người, đốt thần. Trần Hạo không thúc giục bất cứ năng lượng nào chống đỡ, mà là hoàn toàn thừa nhận khôn cùng thống khổ.
Không ai có thể đủ tưởng tượng Trần Hạo có bao nhiêu điên cuồng, nhưng đối với hình thức tu luyện như thế, đối với Trần Hạo không tính là gì.
Không nói thời hạn mười năm mang tới cho Trần Hạo áp lực thật lớn, dù không có việc này, Trần Hạo vẫn lựa chọn như thế.
Con đường tu luyện đối với bản thân không ác thì không thể nào trở nên nổi bật.
Từ khi bước vào cánh cửa lớn võ đạo, Trần Hạo chưa có một khắc nào đối với chính mình không ác.
Có thể có thành tựu hôm nay, trừ được lợi bởi linh hồn dung hợp biến thái cùng viễn cổ linh bảo cực phẩm thần bí, khí linh lão Thần trong đầu, quan trọng hơn là Trần Hạo một bước một dấu chân cố gắng. Thiên tài chỉ có 1% thiên phú cùng 99% mồ hôi mới có thể biến thành kẻ mạnh. Nếu không, dù thiên phú cao tới đâu cũng sẽ rơi xuống làm bình thường.
...
Long gia, trong phòng tu luyện biệt viện chỗ Long Ðình.
Một đan lô tản ra khí tức phong cách cổ xưa, cao chừng ba trượng, mặt ngoài che kín phù văn huyền ảo, đang phát ra từng làn hương thuốc nồng hậu. Phía trước đan lô, Long Ðình khoanh chân ngồi, chân nguyên quanh thân thúc giục cực hạn, ở dưới đan lô hừng hực thiêu đốt, trên khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp của Long Đình giờ phút này che kín mồ hôi trong suốt, mái tóc bị mồ hôi ướt nhẹp như vừa tắm xong.
Mười ngày thời gian, Long Ðình xưa nay lười biếng thế mà không ngủ không nghỉ rèn luyện suốt mười ngày.
Ở phía sau nàng đã bày năm cái bình ngọc tinh xảo. Ðó là chiến quả thời gian mười ngày của nàng, trong mỗi bình ngọc đều đựng một viên đan dược, đan dược ẩn chứa tinh huyết của nàng.
Hiện tại là viên thứ sáu, cũng là một viên cấp cao nhất nàng có thể luyện chế.
Nàng biết Trần Hạo rất nhanh sẽ rời khỏi nơi đây, cho nên nàng phải ở trước khi Trần Hạo rời khỏi, hoàn thành việc nàng phải làm.
Ông!
Rốt cuộc, đan lô ở thời điểm Long Đình hao hết một tia năng lượng cuối cùng, phát ra chấn động ong ong, mùi thuốc ban đầu nồng đậm nhất thời biến thành một tia mùi thơm ngát thoang thoảng. Long Đình không dám do dự nhanh chóng mở ra đan lô, đem một viên đan dược màu đỏ mê người trong suốt như anh đào để vào trong bình ngọc thứ sáu.
“Hô... Rốt cuộc xong rồi...” Long Đình lau quệt mồ hôi trên mặt, tuy sắc mặt tái nhợt nhưng lộ ra cười ngọt đắc ý.
“Dù như thế nào cũng phải làm cho hắn đúng giờ ăn... Nếu là vạn nhất... Vậy chỉ có thể đi một bước này... Phòng khi cần có thể, lại không thể dùng mà chưa chuẩn bị... Trần Hạo, ta sẽ cùng nhau thừa nhận với ngươi... Ha ha ha...”
Long Đình tự nhiên nở nụ cười, lấy ra một cái bình trong suốt, nhìn tinh huyết bên trong trong đỏ tươi lóng lánh kim quang nhàn nhạt. Đây là tinh huyết mà Long Ðình hướng Trần Hạo đòi.
Nhưng nàng chưa kịp tế luyện linh đan ẩn chứa tinh huyết của Trần Hạo.
Răng rắc răng rắc...
Rầm... Rầm...
Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, Long Đình suốt mười ngày thời gian không ăn không uống, không ngủ không nghỉ, lúc này trần truồng ngâm mình ở trong bể tắm, một tay vén nước ao linh dược đặc thù cô đọng, một tay cầm lên một đống linh quả trân quý, miệng anh đào nhỏ bộc phát ra tiềm chất ăn kinh người, tốc độ cực nhanh, bất luận kẻ nào cũng sẽ không nghĩ đến loại ăn này có thể phát sinh ở trên Long Đình đệ nhất mỹ nữ thành Huyền Thiên này, nhất là còn ở trong quá trình ngâm tắm loại kiều diễm thích ý này.
Trong ngắn ngủn năm phút đồng hồ, sau khi ăn vào một trăm bảy mươi hai trái linh quả, Long Đình mới thoải mái sờ sờ cái bụng bằng phẳng, không có chút thay đổi, mới ngừng lại nhưng chưa hết thèm. Nhiều linh dược như vậy, nếu cho người tu luyện bình thường ăn nhanh như vậy, đừng nói là Nhân Tiên, chính là Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng bị năng lượng khủng bố ẩn chứa trong linh quả làm nổ tung. Nhưng Long Ðình chẳng những không có gì không khoẻ, tinh khí thần, chân nguyên quanh thân còn đang lấy tốc độ kinh người khôi phục.
“Không được, thừa dịp còn thời gian, ta phải luyện chế ra quả thứ nhất ta cần... Như vậy với hắn mà nói mới công bằng... Ừm, thuận tiện ta cũng thể nghiệm chút loại cảm giác đó có phải rất khó chịu hay không, ha ha ha...”
Ào!
Long Đình liền từ trong bể tắm nhảy ra, cơ thể uyển chuyển linh lung tràn ngập vô tận phong tình cùng dụ hoặc, trần truồng ở trong không khí. Nha đầu này cũng lười mặc quần áo, liền bắt đầu luyện chế đan dược lần nữa.
Duy nhất khác biệt là thuộc tính linh dược lần này sử dụng khác với linh dược cho Trần Hạo dùng, hơn nữa lấy tinh huyết của Trần Hạo dẫn thành.
...
Ngày hôm sau, đêm khuya.
Long Đình mang theo một chút rối rắm, thấp thỏm cùng thẹn thùng, đi tới biệt viện chỗ Long Dực, khí tức quanh thân thu liễm đến cực hạn, như con mèo nhỏ ăn vụng, thò đầu thò cổ, lặng yên không một tiếng động đi tới gian cửa nơi Trần Hạo ở. Nha đầu này ở trong thế giới thứ hai đã xác định ca ca đang đắm chìm ở trong tu luyện, nhưng mà có thể cảm ứng được mình hay không thì không phải nàng có thể biết được. Chỉ có cầu nguyện ca ca ở phòng tu luyện toàn tâm bế quan, đừng phát hiện nàng là tốt nhất.
Dù sao nàng và Trần Hạo tiến triển đến một bước này, Long Dực là không biết, đặc biệt là nàng đùa giỡn với Trần Hạo, hơn nữa thiếu chút nữa làm thành chuyện gạo nấu thành cơm, đó là tuyệt đối không thể để bất luận kẻ nào biết.
Dù sao Long Dực ủng hộ nàng kết giao với Trần Hạo, nhưng không đại biểu sẽ ủng hộ nàng ở thời điểm bát tự còn chưa đối chiếu, mà lâm vào cảnh giới vạn kiếp bất phục. Sở dĩ nói như vậy, thật sự là vì tính đặc thù của Long gia. Trần Hạo cuối cùng có thể cùng một chỗ với Long Đình hay không, bây giờ khó có thể đoán trước. Nhưng Long Đình đùa giỡn cùng với thuốc mới luyện chế ra là đã bắn ra mũi tên không quay đầu. Đặc biệt là Long Đình cũng luyện chế thuốc bản thân nàng cần dùng.
Xẹt!
Long Ðình đứng ở cửa, nhẹ nhàng phát ra một đạo năng lượng rót vào cửa phòng của Trần Hạo.
Ông!
Ong ong!
Ong ong ông!
“Mau. Mau... Sao còn chưa có phản ứng chứ?” Long Ðình liên tục phát ra mấy đạo năng lượng, chấn động cấm chế cửa phòng để nhắc nhở, nhưng Trần Hạo không có bất cứ phản ứng nào, điều này làm cho Long Ðình có chút sốt ruột khó dằn nổi, nhưng không có cách nào. Trong thế giới thứ hai, Trần Hạo đã chặt đứt tất cả thông tin liên hệ khiến nàng không thể liên hệ, mà nơi này Trần Hạo đang trong tu luyện bế quan, nàng liên tục mấy lần thúc giục cấm chế cửa phòng nhắc nhở, Trần Hạo vẫn không có phản ứng, hiển nhiên là đang tu luyện, lại tiến vào tu luyện tầng thứ sâu. Nếu không, tuyệt đối không thể không cảm ứng được.
Mục đích Hoan Nhạc Cốc cùng Ma Nghị Tinh giám thị Trần Hạo, là muốn đợi Trần Hạo đi ra ngoài lịch luyện, tìm kiếm cơ hội thích hợp, đem hắn giải quyết trước. Mà Vô Cực Tinh Bạch Hỏa Liệu chỉ cần đạt được tất cả tin tức của Trần Hạo, bẩm báo Hoàn Nam Triều là được.
Thời điểm Hoan Nhạc Cốc cùng Ma Nghị Tinh nhận được tin tức này, cũng có chút kinh ngạc, dù sao Long gia tuy không phải năm đại gia tộc, nhưng cũng là một khối xương khó gặm, là miếng xương bọn hắn không dám gặm. Nhưng cũng như hai lão giả truyền tin về, bọn họ cũng không để ở trong lòng, nhiều nhất Trần Hạo là tránh ở Long gia không ra nữa. Bọn họ không tin Long gia nhân đinh mỏng manh sẽ phái ra cao thủ bảo hộ Trần Hạo đi ra ngoài lịch luyện.
Hoàn Nam Triều lúc nhận được cái tin tức này, nhất là Trần Hạo và Long Đình quan hệ ái muội, có thể đã xác định quan hệ đạo lữ, ước chừng suy nghĩ mấy phút đồng hồ, mới quyết định đem tin tức này nói cho Bách Lý Ngưng Băng.
Nguyên nhân rất đơn giản, Bách Lý Ngưng Băng đối với đạo lữ xưa nay bắt bẻ, hơn nữa ý chiếm hữu rất mạnh, tựa như lúc trước nàng muốn đạt được bất hủ pháp tắc Trần Hạo lĩnh ngộ, muốn đem bọn nữ tử Trần Tuyết tiêu diệt, như vậy Trần Hạo bây giờ lần nữa cùng Long Ðình, tuy sẽ làm Bách Lý Ngưng Băng phẫn nộ, nhưng hẳn sẽ làm cho Bách Lý Ngưng Băng càng thêm phản cảm Trần Hạo.
Chỉ cần cái hận ý này trở thành hận thật sự, hận thuần túy, vậy mười năm sau, chỉ cần Trần Hạo chết, Bách Lý Ngưng Băng có thể hoàn toàn giải thoát, sẽ không tồn tại tâm ma gì.
...
“A!”
Xẹt xẹt Xẹt! Oành oành Oành!
Ðáng tiếc, Hoàn Nam Triều không biết thời điểm Bách Lý Ngưng Băng nhận được tin tức này, liền phát điên, ở trong phòng tu luyện điên cuồng công kích. Hận ý khôn cùng càng thêm khủng bố.
Lửa giận thiêu đốt linh hồn nàng, hầu như làm cho nàng phát điên.
Hoàn Nam Triều hoàn toàn xem nhẹ một điểm cực kỳ quan trọng.
Ðó là Trần Hạo từ chối Bách Lý Ngưng Băng, không nhìn Bách Lý Ngưng Băng, nhưng Bách Lý Ngưng Băng tuy hận đến cực hạn, nhưng còn có một chỗ làm nàng an ủi. Ðó là Trần Hạo không nhìn nàng vì đã có vài đạo lữ, hoặc là chịu áp lực của mấy đạo lữ, mà không phải thực không nhìn nàng, cho rằng nàng không bằng đạo lữ của hắn.
Nhưng còn bây giờ thì khác.
Trần Hạo lại cùng nữ nhân khác quan hệ ái muội giống như đạo lữ. Cái này nói rõ một điều.
Một chút tự tôn cực đoan cuối cùng của Bách Lý Ngưng Băng cũng bị cái tin tức này hoàn toàn đánh vỡ.
Trần Hạo là không nhìn nàng, chính là khinh thường, chướng mắt nàng, trắng trợn coi rẻ nàng.
Không thể không nói nữ nhân này là một kẻ điên cố chấp đến không thể nói lý, cũng không thể không nói, một khi cố chấp đến cảnh giới điên, đều có thể tiểu vũ trụ bùng nổ. Phúc hề họa hề, không ai có thể nói rõ, tương lai nếu có thể đốn ngộ, vậy cố chấp này mang cho nàng sẽ là vô thượng vinh quang, nếu trước sau mê hoặc như vậy, sẽ chỉ là vạn kiếp bất phục.
...
Mười ngày thời gian đảo mắt mà qua.
Trong một gian phòng tu luyện của Long gia, Trần Hạo khoanh chân ngồi, thân thể bao phủ u lam huyền hỏa, hoàn toàn trần trụi, tràn ngập một cỗ năng lượng như bùng nổ, khí tức thất trọng huyền hỏa càng tràn ngập toàn bộ phòng tu luyện.
Ở Sí Diễm Tinh cùng Đạm Đài Liên cùng nhau đạt được đại cơ duyên truyền thừa, thân thể, lực lượng Trần Hạo tăng lên thật lớn, nhất là ở trên cảm ngộ cùng vận dụng hỏa thuộc tính càng vượt qua Địa Tiên cảnh, đạt tới độ của Thiên Tiên cành. Duy nhất chênh lệch, đó là chịu cảnh giới bản thân chế ước, không thể thúc giục càng nhiều huyền hỏa năng lượng. Hơn nữa, hắn tuy đã lĩnh ngộ cửu trọng huyền hỏa, nhưng không thể thúc giục cửu trọng huyền hỏa, cực hạn chỉ là thất trọng huyền hỏa, cái này cũng là chịu cảnh giới bản thân chế ước.
Nhưng Trần Hạo không để ý, giờ phút này, chân thân hắn chẳng qua là huyền hỏa thối thể, cô đọng thân thể.
Trong thế giới thứ hai, hắn đắm chìm ở trong học tập lĩnh ngộ các loại huyền hỏa thần thông pháp tắc. Tuy cái này không phải đạo của Trần Hạo, nhưng đã đạt được cái đại cơ duyên này, thì phải đem uy lực của nó phát huy đến lớn nhất, dùng hay không là một chuyện, lĩnh ngộ hay không lại là một chuyện khác. Hơn nữa, thông qua loại lĩnh ngộ học tập này, Trần Hạo có thể thu thập sở trường các loại thần thông, dung nhập đến trong đạo của mình.
“Hô...”
“Xem ra thất trọng huyền hỏa đã là cực hạn của ta... Ðối với người tu luyện bình thường mà nói, thất trọng huyền hỏa chỉ có Thiên Tiên cảnh mới có thể lĩnh ngộ, vận dụng. Ta chưa nhận được huyền hỏa tán thành, tương tự cũng không phải hỏa linh thân thể, có thể làm được như vậy đã là không tồi rồi... Chẳng qua những Viêm Hỏa Tinh Tủy này hẳn sẽ có chút tác dụng chứ?”
Trần Hạo thở phào thật dài, chậm rãi mở mắt, hào quang mi tâm chợt lóe, từng khối cực phẩm Viêm Hỏa Tinh Tủy liền xuất hiện ở trước mặt hắn.
Ở Sí Diễm Tinh hai tháng, một tháng thời gian đầu, Trần Hạo không ngừng tìm kiếm Đạm Đài Liên, bằng vào thân thể cường hãn, hắn không ngại gì Sí Diễm Hỏa Nhãn, tiến vào rất nhiều đi tra xét. Tuy không cố ý đi thu thập Viêm Hỏa Tinh Tủy, nhưng số lượng thu thập được cũng không phải người bình thường có thể so sánh.
Lúc cuối cùng tiến vào lúc Đạm Ðài Liên dẫn động đại cơ duyên ở Sí Diễm Hỏa Nhãn, càng là thuận tay thu thập không ít cực phẩm Viêm Hỏa Tinh Tủy.
Viêm Hỏa Tinh Tủy là thiên địa linh vật trong Sí Diễm Hỏa Nhãn trải qua ngàn vạn năm thậm chí lâu hơn, tự nhiên ngưng tụ thành, trong đó ẩn chứa năng lượng cùng ảo diệu huyền hỏa tinh thuần nhất. Cực phẩm Viêm Hỏa Tinh Tủy tồn tại ẩn chứa năng lượng cùng ảo diệu của cửu trọng huyền hỏa. Loại Viêm Hỏa Tinh Tủy này muốn ngưng tụ thành, ít nhất cần ở trong hoàn cảnh thất trọng huyền hỏa mới có khả năng. Đương nhiên, ở trong hoàn cảnh huyền hỏa cấp càng thấp không phải không thể ngưng tụ thành, chỉ là cần trải qua thời gian quá mức dài lâu, hơn nữa hoàn cảnh huyền hỏa cấp thấp, người tu luyện bình thường đều có thể tới, sẽ không cho nó thời gian sinh trưởng ngưng tụ thành quá dài.
Xẹt!
Trần Hạo thúc giục tâm thần cường hãn cùng một đạo năng lượng huyền hỏa dẫn động Viêm Hỏa Tinh Tủy, rót vào trong một khối Viêm Hỏa Tinh Tủy cực phẩm.
Tê tê tê... Oành!
Trong phút chốc, từng đạo cửu trọng huyền hỏa tinh thuần dọc theo kinh mạch trào vào trong cơ thể Trần Hạo, thất trọng huyền hỏa quanh thân thiêu đốt, nhất thời “Oành” một tiếng biến thành cửu trọng huyền hỏa u lam rực rỡ.
Xẹt Xẹt xẹt...
Huyền hỏa đốt người, đốt thần. Trần Hạo không thúc giục bất cứ năng lượng nào chống đỡ, mà là hoàn toàn thừa nhận khôn cùng thống khổ.
Không ai có thể đủ tưởng tượng Trần Hạo có bao nhiêu điên cuồng, nhưng đối với hình thức tu luyện như thế, đối với Trần Hạo không tính là gì.
Không nói thời hạn mười năm mang tới cho Trần Hạo áp lực thật lớn, dù không có việc này, Trần Hạo vẫn lựa chọn như thế.
Con đường tu luyện đối với bản thân không ác thì không thể nào trở nên nổi bật.
Từ khi bước vào cánh cửa lớn võ đạo, Trần Hạo chưa có một khắc nào đối với chính mình không ác.
Có thể có thành tựu hôm nay, trừ được lợi bởi linh hồn dung hợp biến thái cùng viễn cổ linh bảo cực phẩm thần bí, khí linh lão Thần trong đầu, quan trọng hơn là Trần Hạo một bước một dấu chân cố gắng. Thiên tài chỉ có 1% thiên phú cùng 99% mồ hôi mới có thể biến thành kẻ mạnh. Nếu không, dù thiên phú cao tới đâu cũng sẽ rơi xuống làm bình thường.
...
Long gia, trong phòng tu luyện biệt viện chỗ Long Ðình.
Một đan lô tản ra khí tức phong cách cổ xưa, cao chừng ba trượng, mặt ngoài che kín phù văn huyền ảo, đang phát ra từng làn hương thuốc nồng hậu. Phía trước đan lô, Long Ðình khoanh chân ngồi, chân nguyên quanh thân thúc giục cực hạn, ở dưới đan lô hừng hực thiêu đốt, trên khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp của Long Đình giờ phút này che kín mồ hôi trong suốt, mái tóc bị mồ hôi ướt nhẹp như vừa tắm xong.
Mười ngày thời gian, Long Ðình xưa nay lười biếng thế mà không ngủ không nghỉ rèn luyện suốt mười ngày.
Ở phía sau nàng đã bày năm cái bình ngọc tinh xảo. Ðó là chiến quả thời gian mười ngày của nàng, trong mỗi bình ngọc đều đựng một viên đan dược, đan dược ẩn chứa tinh huyết của nàng.
Hiện tại là viên thứ sáu, cũng là một viên cấp cao nhất nàng có thể luyện chế.
Nàng biết Trần Hạo rất nhanh sẽ rời khỏi nơi đây, cho nên nàng phải ở trước khi Trần Hạo rời khỏi, hoàn thành việc nàng phải làm.
Ông!
Rốt cuộc, đan lô ở thời điểm Long Đình hao hết một tia năng lượng cuối cùng, phát ra chấn động ong ong, mùi thuốc ban đầu nồng đậm nhất thời biến thành một tia mùi thơm ngát thoang thoảng. Long Đình không dám do dự nhanh chóng mở ra đan lô, đem một viên đan dược màu đỏ mê người trong suốt như anh đào để vào trong bình ngọc thứ sáu.
“Hô... Rốt cuộc xong rồi...” Long Đình lau quệt mồ hôi trên mặt, tuy sắc mặt tái nhợt nhưng lộ ra cười ngọt đắc ý.
“Dù như thế nào cũng phải làm cho hắn đúng giờ ăn... Nếu là vạn nhất... Vậy chỉ có thể đi một bước này... Phòng khi cần có thể, lại không thể dùng mà chưa chuẩn bị... Trần Hạo, ta sẽ cùng nhau thừa nhận với ngươi... Ha ha ha...”
Long Đình tự nhiên nở nụ cười, lấy ra một cái bình trong suốt, nhìn tinh huyết bên trong trong đỏ tươi lóng lánh kim quang nhàn nhạt. Đây là tinh huyết mà Long Ðình hướng Trần Hạo đòi.
Nhưng nàng chưa kịp tế luyện linh đan ẩn chứa tinh huyết của Trần Hạo.
Răng rắc răng rắc...
Rầm... Rầm...
Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, Long Đình suốt mười ngày thời gian không ăn không uống, không ngủ không nghỉ, lúc này trần truồng ngâm mình ở trong bể tắm, một tay vén nước ao linh dược đặc thù cô đọng, một tay cầm lên một đống linh quả trân quý, miệng anh đào nhỏ bộc phát ra tiềm chất ăn kinh người, tốc độ cực nhanh, bất luận kẻ nào cũng sẽ không nghĩ đến loại ăn này có thể phát sinh ở trên Long Đình đệ nhất mỹ nữ thành Huyền Thiên này, nhất là còn ở trong quá trình ngâm tắm loại kiều diễm thích ý này.
Trong ngắn ngủn năm phút đồng hồ, sau khi ăn vào một trăm bảy mươi hai trái linh quả, Long Đình mới thoải mái sờ sờ cái bụng bằng phẳng, không có chút thay đổi, mới ngừng lại nhưng chưa hết thèm. Nhiều linh dược như vậy, nếu cho người tu luyện bình thường ăn nhanh như vậy, đừng nói là Nhân Tiên, chính là Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng bị năng lượng khủng bố ẩn chứa trong linh quả làm nổ tung. Nhưng Long Ðình chẳng những không có gì không khoẻ, tinh khí thần, chân nguyên quanh thân còn đang lấy tốc độ kinh người khôi phục.
“Không được, thừa dịp còn thời gian, ta phải luyện chế ra quả thứ nhất ta cần... Như vậy với hắn mà nói mới công bằng... Ừm, thuận tiện ta cũng thể nghiệm chút loại cảm giác đó có phải rất khó chịu hay không, ha ha ha...”
Ào!
Long Đình liền từ trong bể tắm nhảy ra, cơ thể uyển chuyển linh lung tràn ngập vô tận phong tình cùng dụ hoặc, trần truồng ở trong không khí. Nha đầu này cũng lười mặc quần áo, liền bắt đầu luyện chế đan dược lần nữa.
Duy nhất khác biệt là thuộc tính linh dược lần này sử dụng khác với linh dược cho Trần Hạo dùng, hơn nữa lấy tinh huyết của Trần Hạo dẫn thành.
...
Ngày hôm sau, đêm khuya.
Long Đình mang theo một chút rối rắm, thấp thỏm cùng thẹn thùng, đi tới biệt viện chỗ Long Dực, khí tức quanh thân thu liễm đến cực hạn, như con mèo nhỏ ăn vụng, thò đầu thò cổ, lặng yên không một tiếng động đi tới gian cửa nơi Trần Hạo ở. Nha đầu này ở trong thế giới thứ hai đã xác định ca ca đang đắm chìm ở trong tu luyện, nhưng mà có thể cảm ứng được mình hay không thì không phải nàng có thể biết được. Chỉ có cầu nguyện ca ca ở phòng tu luyện toàn tâm bế quan, đừng phát hiện nàng là tốt nhất.
Dù sao nàng và Trần Hạo tiến triển đến một bước này, Long Dực là không biết, đặc biệt là nàng đùa giỡn với Trần Hạo, hơn nữa thiếu chút nữa làm thành chuyện gạo nấu thành cơm, đó là tuyệt đối không thể để bất luận kẻ nào biết.
Dù sao Long Dực ủng hộ nàng kết giao với Trần Hạo, nhưng không đại biểu sẽ ủng hộ nàng ở thời điểm bát tự còn chưa đối chiếu, mà lâm vào cảnh giới vạn kiếp bất phục. Sở dĩ nói như vậy, thật sự là vì tính đặc thù của Long gia. Trần Hạo cuối cùng có thể cùng một chỗ với Long Đình hay không, bây giờ khó có thể đoán trước. Nhưng Long Đình đùa giỡn cùng với thuốc mới luyện chế ra là đã bắn ra mũi tên không quay đầu. Đặc biệt là Long Đình cũng luyện chế thuốc bản thân nàng cần dùng.
Xẹt!
Long Ðình đứng ở cửa, nhẹ nhàng phát ra một đạo năng lượng rót vào cửa phòng của Trần Hạo.
Ông!
Ong ong!
Ong ong ông!
“Mau. Mau... Sao còn chưa có phản ứng chứ?” Long Ðình liên tục phát ra mấy đạo năng lượng, chấn động cấm chế cửa phòng để nhắc nhở, nhưng Trần Hạo không có bất cứ phản ứng nào, điều này làm cho Long Ðình có chút sốt ruột khó dằn nổi, nhưng không có cách nào. Trong thế giới thứ hai, Trần Hạo đã chặt đứt tất cả thông tin liên hệ khiến nàng không thể liên hệ, mà nơi này Trần Hạo đang trong tu luyện bế quan, nàng liên tục mấy lần thúc giục cấm chế cửa phòng nhắc nhở, Trần Hạo vẫn không có phản ứng, hiển nhiên là đang tu luyện, lại tiến vào tu luyện tầng thứ sâu. Nếu không, tuyệt đối không thể không cảm ứng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.