Quyển 5 - Chương 709: Tấn thăng
Ô Sơn Vân Vũ
17/08/2017
Răng rắc! Đoành!
Cửu thiên thần lôi đánh đỉnh, quanh thân Trần Hạo đều bị sấm sét bao vây. Tóc đen bay múa, thân thể đẫm máu tinh mang bắn ra bốn phía, lôi điện vờn quanh. Rõ ràng mỗi tấc da thịt đều biến thành cháy đen, rạn nứt, nhưng khí thể cả người trong nháy mắt bốc lên đến trình độ đáng sợ. Từng đạo phù văn từ trong đến ngoài hiện lên ở ngoài thân hắn, huyền ảo, mênh mông. Khí tức thiên đạo pháp tắc đầy đủ từ trên người hắn nở rộ ra, đôi mắt biến thành lôi điện hải dưong, thâm thúy mênh mông.
“... Ta, sao ta không nghĩ tới?” Hồ Mị Nương hoảng sợ thầm nghĩ.
Lôi phạt dù là ở bất cứ thế giới nào, mỗi không gian nào, ở thời điểm buông xuống, phạm vi lôi đình là tồn tại siêu thoát thiên địa, là đại đạo pháp tắc kiện toàn, phá tất cả phong ấn tồn tại, dù là Phong Tiên Cửu Cấm cường đại ở trong phạm vi lôi phạt cũng sẽ tiêu tán.
Nói cách khác, Trần Hạo mạo hiểm lao vào trong lôi đình, tuy sẽ thừa nhận lôi đình oanh kích, nhưng cũng có thể chạy thoát Phong Tiên Cửu Cấm trói buộc, nháy mắt khôi phục đến trạng thái cảnh giới đỉnh phong của bản thân.
Tình huống như thế, đối với người tu luyện bình thường, phàm là người tu luyện kém hơn Tứ Cuồng Long, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết. Nhưng đối với Trần Hạo, đó là lựa chọn tốt nhất.
Bởi vì thân thể Trần Hạo cường hãn, chỉ cần Tứ Cuồng Long có thể thừa nhận được, hắn liền có thể thừa nhận được, Tứ Cuồng Long không chịu nổi, hắn cũng có khả năng thừa nhận được, nhiều nhất là đồng quy vu tận, chung quy so với chờ chết tại chỗ mạnh hơn nhiều. Hơn nữa Trần Hạo hòa vào trong lôi đình, công kích có thể cùng lực lượng lôi đình hợp nhất.
Mà hiện tại, bộ dáng Trần Hạo thoáng như cùng lôi đình hợp nhất, hóa thân thành thần cai quản lôi phạt. Điều này vượt qua Hồ Mị Nương cùng mọi người đoán trước.
“Ta, là, thiên, địa! Thiên, địa, là, ta! Phá - cho ta!”
Ngay tại thời điểm mọi người khiếp sợ, kinh ngạc, khó hiểu, không hiểu là Trần Hạo rõ ràng bị lôi đình làm bị thương nặng, vì sao bỗng nhiên giống như cùng lôi đình dung hợp. Thanh âm Trần Hạo thoáng như không ẩn chứa cảm tình chợt vang vọng cửu tiêu, dù là tiếng sấm sét đinh tai nhức óc cũng không thể bao phủ, từng chữ, từng lần, chợt như đại đạo phạm âm, dẫn thiên địa cộng hưởng, vạn pháp tề vũ, thông thiên địa, rung động lòng người.
Lúc chữ “phá” như sấm mùa xuân nở rộ, Trần Hạo ở trên hư không một chưởng ép xuống.
Xẹt!
Trên hư không, đại thủ ấn gào thét mà ra, ẩn chứa lực lượng lôi đình vô tận, như thần cai quản thiên phạt, thần uy buông xuống.
Ðoàng! Oành đùng đùng...
Lôi phạt đại thủ ẩn cùng kiếm quang hình rồng của Tứ Cuồng Long gặp nhau, vang vọng tiếng thiên địa nổ, làm hư không xuất hiện một mảng khe hở hố đen, khe hở không gian. May mà nơi này là Viễn cổ đại năng cô đọng thánh địa truyền thừa lịch luyện, vũ trụ sụp đổ cũng chưa thể hủy diệt nó, năng lượng của Trần Hạo cùng Tứ Cuồng Long tuy phá vỡ bức tường không gian, nhưng chỉ trong nháy mắt đã tự động khép lại. Dù là như thế, mọi người cũng xem choáng váng.
Vừa rồi Long hành kiếm quang còn bất khả nhất thế, giờ phút này lại như ánh sáng đom đóm đang cùng nhật nguyệt tranh huy, căn bản không có bất cứ gì hồi hộp, liền bị đại thủ ấn của Trần Hạo đánh vỡ. Bàn tay khổng lồ như núi, mang theo thiên uy huy hoàng, ầm ầm đè xuống.
“A...”
Xẹt xẹt xẹt xẹt...
Tứ Cuồng Long phát ra tiếng hô to hoảng sợ. Vốn là nắm chắc thắng lợi, lại không nghĩ tới tình thế nghịch chuyển đột ngột, hơn nữa muốn trốn cũng không thể, dùng hết toàn lực ngăn cản bàn tay khổng lồ như núi cao đè xuống, nhưng căn bản không có chút tác dụng, bàn tay khổng lồ còn chưa tới người, lực lôi đình nó ẩn chứa đã làm cho thân thể bốn người bị che kín bởi ánh sáng lôi thiên, toát ra ngọn lửa u lam.
Đoành!
Mặt đất đột nhiên rung mạnh, không ít người tu luyện kinh ngạc ngây ngốc, bị phản lực kịch liệt bắn tung lên trời cao, kinh hô ra miệng, nhưng ánh mắt kinh sợ nhìn chằm chằm cái hố khổng lồ hình bàn tay xuất hiện tại trung tâm nơi đại chiến.
Phạm vi trăm trượng đều biến thành một mảng đất khô cằn tối đen, sinh cơ hoàn toàn không còn.
“Chết... Đã chết... Tứ Cuồng Long đã chết...”
“Trời...”
“Mẹ ơi, cái này có thể sao? Có thể sao?”
“Sao có thể mạnh như vậy? Đây còn là Địa Tiên sao?”
Chung quanh một mảng tĩnh lặng, chỉ có thanh âm hít ngược khí lạnh cùng tiếng kinh sợ thầm than của mọi người. Kể cả đám người Trần Tuyết, Long Đình đang tuyệt vọng liền sợ ngây người. Ngây ngốc nhìn Trần Hạo đặt mình trong hư không, thoáng như lôi thần, kích động bọn họ không hiểu.
Đó chính là nam nhân của các nàng.
Nam nhân của các nàng, cho tới nay đều luôn tạo kỳ tích. Mỗi một lần, ở thời điểm các nàng cho rằng không được, hắn đều có năng lực biến thái cường đại làm cho người ta giận sôi, trần trụi chứng minh là hắn làm được.
Mọi người đều nhìn lên bóng người trong hư không đặt mình trong lôi đình, trong lòng nhấc lên sóng gió ngập trời.
Giờ khắc này, Hồ Mị Nương cùng bọn ăn hôi khác, không có một ai dám lên tiếng, càng không cần nói đến việc ra tay. Lúc này, ra tay cùng với tự sát không có gì khác nhau.
Nhưng đám người Hồ Mị Nương rõ ràng, chờ thời điểm lôi đình biến mất, Trần Hạo hạ xuống, đó là lúc bọn họ ra tay.
Trần Tuyết, Long Ðình, hoa tỷ muội ở thời điểm xác định Tứ Cuồng Long đã hóa thành tro bụi, cũng không kinh hỉ được bao lâu, đồng thời nở rộ ra chiến ý ngập trời, liền lao tới phía dưới Trần Hạo. Lúc trước có Trần Hạo nhắc nhở, các nàng đã sớm biết bọn ăn hôi đã đến. Không thể cùng Trần Hạo cùng nhau ngăn cản Tứ Cuồng Long, làm Trần Hạo thiếu chút nữa ngã xuống, các nàng đã nhấm nháp loại sợ hãi mất hết can đảm đó, cũng không muốn nhấm nháp nữa, muốn động vào Trần Hạo, thì phải bước qua thi thể các nàng.
Vù vù Vù!
Lôi phạt đáng lẽ ra phải rất nhanh biến mất, nhưng chẳng những chưa biến mất, ngược lại xuất hiện thiên địa rung chuyển càng thêm khủng bố, lấy tốc độ nháy mắt ở trong ngàn dặm điên cuồng lan tràn.
“A?”
“Độ kiếp thiên phạt! Cái này... Sao có thể?”
Chỉ là khí tức, toàn bộ người tu luyện trải qua thiên phạt liền rõ ràng là chuyện gì, nhưng vì rõ ràng như vậy, mọi người mới kinh ngạc, nhất là người biết một ít tin tức của Trần Hạo, càng là khó hiểu. Hắn trước khi bước vào Nguyên thủy bí cảnh chỉ là Ðịa Tiên cảnh sơ kì, không thể dẫn động thiên phạt vào lúc này.
Giờ khắc này, hắn cũng không giống Tứ Cuồng Long thi triển ra công pháp nghịch thiên. Khả năng duy nhất đó là thiên phạt sắp tấn thăng Thiên Tiên.
Nhưng ở trong Nguyên thủy bí cảnh so với Hạo Vũ tinh hệ cường hãn hơn không biết bao nhiêu lần, ngắn ngủn không đến hai mươi năm thời gian, thậm chí hắn vừa rồi khí tức chỉ là Địa Tiên cảnh sơ kì, không thể nào vượt qua tiểu cảnh giới mà tấn thăng.
“Không có khả năng là thiên phạt tấn thăng Thiên Tiên! Hắn là chịu lôi phạt vừa rồi ảnh hưởng, mà hắn... Khí tức hắn... Nghịch thiên! Tất nhiên như thế!”
“Đúng, ta từng nghe nói con gái đời chủ nhân thứ tư của Hạo Vũ tinh hệ chúng ta, vô địch Kim Tiên Vương Diệp Tuyền, sau khi bước vào Nhân Tiên cảnh, tấn thăng mỗi một tiểu cảnh giới đều sẽ dẫn động thiên phạt... Trần Hạo này ,chẳng lẽ... Chẳng lẽ có thể so sánh Kim Tiên Vương Diệp Tuyền sao?”
Sao có thể? Ta nói, bởi vì lôi phạt vừa rồi ảnh hưởng... Hắn mạnh hơn nữa, cũng không cách nào so sánh với Kim Tiên Vương Diệp Tuyền! Diệp Tuyền ở lúc Đại La Kim Tiên cảnh, không ít cao thủ Hồng Mông chí tôn trung kỳ cũng không phải đối thủ của nàng. Nếu không phải thần bí biến mất, chỉ sợ vượt qua cha nàng, trở thành tồn tại trong truyền thuyết thật sự cũng có khả năng... Trước Kim Tiên cảnh, nàng đã tạo ra vô số kỷ lục, đến nay cũng chưa ai đánh vỡ! Đáng tiếc... Nếu là có nàng, Hạo Vũ tinh hệ chúng ta dù là xưng bá mười đại tinh hệ cũng không có bất cứ vấn đề gì! Lại há là Trần Hạo có thể so sánh?”
Diệp Tuyền, là thật sự vô địch Kim Tiên. Năm đó, lúc nàng bước vào Đại La Kim Tiên cảnh, không nói trong cảnh giới ngang nhau, chính là cao thủ Hồng Mông chí tôn trung kỳ cao cao tại thượng, cũng không ai dám xem nhẹ nàng, nàng chính là thiên tài số một từ xưa đến nay! Ðáng tiếc, thời điểm nàng còn chưa đạt tới đỉnh phong nhất đời người, bỗng nhiên mai danh ẩn tích, không còn xuất hiện ở trong Hạo Vũ tinh hệ. Lúc ấy, chủ nhân đời thứ tư của Hạo Vũ tinh hệ, phụ thân nàng, người mạnh nhất trong thiên hạ, cũng được coi là chủ nhân mạnh nhất Hạo Vũ tinh hệ từ xưa đến nay, lấy bản thân mình cô đọng ra thế giới thứ hai tồn tại, đi khắp tinh không tuyệt địa, cũng chưa thể tìm được nàng. Duy nhất có thể khẳng định là trường sinh bài của nàng vẫn ổn. Về phần hiện tại như thế nào, thì không ai biết.
“Lui! Còn không mau lui?” Có người quát to. Trong đám người, không ít người còn đắm chìm ở trong khiếp sợ đang nghị luận, nhất thời không dám do dự, đều nhanh chóng bạo lui.
“Chúng ta cũng lui! Không cần lo lắng hắn...” Ánh mắt Hàn Mai tiên tôn như có như không, sau khi nhìn thoáng qua hố sâu mà Trần Hạo một chưởng đánh ra, nói, nói xong liền kéo Trần Tuyết, dẫn đầu hướng xa xa thối lui.
...
Thiên địa năng lượng điên cuồng hội tụ, dao động lan tràn mấy vạn dặm, mây đen cuồn cuộn, cuồng phong tràn ngập, khí tức thiên đạo pháp tắc huyền ảo cường đại trở nên càng lúc càng khủng bố.
Ban đầu người tu luyện chỉ chạy như điên rời xa, không qua bao lâu, ánh mắt từng người lóng lánh ra vẻ hưng phấn khiếp sợ, chợt “Xẹt Xẹt Xẹt” bay lên không phi hành ra ngoài ngàn dặm, mới từ hư không hạ xuống.
Trong vòng ngàn dặm, giam cầm của Phong Tiên Cửu Cấm biến mất.
Không ai có thể hình dung rung động trong lòng, mọi người đều kết luận, Trần Hạo này ba năm trước mạo đại tội thiên hạ, chém giết Mạt Lăng Đạp Tuyết, Bạch Nham cùng Trần Lâm, bây giờ xa so với trong tưởng tượng càng đáng sợ hơn.
Không ít người tu luyện lại về tới bên mép ngàn dặm, lăng không bay lên, nhìn Trần Hạo ở trung tâm lôi phạt, tâm thần hắn hoàn toàn dung nhập đến trong thiên đạo pháp tắc khủng bố. Cái này đối với mọi người, đều là một lần kỳ ngộ khó được.
Xẹt Xẹt Xẹt Xẹt!
Ngay tại lúc này, bốn tia sáng ngưng làm một thể, chợt từ trong cái hố khổng lồ dưới thân Trần Hạo bay ra, nhanh như tia chớp, biến mất ở phía chân trời.
Trần Hạo cũng lộ ra một chút kinh ngạc. Ðáng tiếc, giờ phút này bị khí tức thiên phạt bao phủ, hắn không thể phân ra tinh lực đuổi theo giết.
Răng rắc!
Oành đùng đùng...
Cửu thiên thần lôi rốt cuộc ngưng tụ thành, chậm rãi từ trên trời giáng xuống.
Vốn là lôi đình quấn thân Trần Hạo, hắn không cố ý chống đỡ, mà là lựa chọn ngạnh kháng.
Đôi mắt Trần Hạo lóng lánh vẻ hưng phấn cùng điên cuồng, dù là hắn cũng không nghĩ tới sẽ có cơ duyên như thế. Giống như một ít người tu luyện đoán, thiên phạt của hắn không phải thiên phạt bước vào Thiên Tiên cảnh, nhưng là thiên phạt tấn thăng tiểu cảnh giới. Hơn nữa, phải là sau khi Tứ Cuồng Long nghịch thiên đưa tới lôi kiếp dẫn tới.
Khu vực lôi phạt của Tứ Cuồng Long, làm hắn tạm thời siêu thoát đến ngoài Phong Tiên Cửu Cấm, khôi phục đến trạng thái mạnh nhất của bản thân. Gần hai mươi năm, nhất là ở khu vực Phong Tiên Cửu Cấm tích lũy, khiến cho hắn rốt cuộc không thể áp chế, nhất là lúc lôi phạt của Tứ Cuồng Long buông xuống, hắn lấy trạng thái “Ta là thiên địa, thiên địa là ta” dung nhập đến trong lôi đình, một khắc đó, Ngưng Ðạo Tiên Quả Hạch đã sớm bị hắn nuốt, tẩm bổ ở trong đan điền như bọt biển hút nước, điên cuồng cắn nuốt thiên đạo pháp tắc khủng bố trong lôi đình. Thiên phạt sau đó buông xuống như vậy.
Răng rắc! Oành đùng đùng...
Diệt thế lôi đình giáng xuống từng đạo. Sau khi duy trì ước chừng hai canh giờ, thiên địa rung chuyển biến mất, mây đen tan đi, khí tức Phong Tiên Cửu Cấm thổi quét mỗi một tấc không gian.
“Ðịa Tiên cảnh trung kỳ! Hô... Ðáng tiếc, ngay cả cho ta thời gian cảm ngộ cũng không có!”
Năng lượng dư uy của thiên phạt tuy tẩm bổ ngược lại Trần Hạo, làm cho hắn nháy mắt khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, thương thế nặng quanh thân biến mất không dấu vết, nhưng Phong Tiên Cửu Cấm lập tức đến, làm Trần Hạo chưa thể nghiệm được lực lượng của Địa Tiên cảnh trung kỳ. Duy nhất có thể cảm giác chính là thân thể cùng tinh thần của mình, no đủ cường đại trước đó chưa từng có.
“Ồ?”
Quanh thân Trần Hạo, năng lượng lôi điện vờn quanh hầu như không còn, bỗng nhiên thiên địa dao động mãnh liệt từ phương xa thổi quét tới.
“Chuyện gì vậy?”
Làm Trần Hạo kinh ngạc là, không chỉ một đạo, tựa như từ bốn phương tám hướng đồng thời truyền đến, hơn nữa mấy đạo dao động đều so với thiên địa năng lượng hắn dẫn động dao động còn mạnh hơn.
“Chẳng lẽ là... Thiên phạt của ta dẫn tới người tu luyện khác cũng bắt đầu độ kiếp? Không tốt... Đây khẳng định là thiên phạt tấn thăng Thiên Tiên!”
Tâm niệm Trần Hạo thay đổi thật nhanh, nháy mắt nghĩ tới một cái khả năng. Người tu luyện bước vào Nguyên thủy bí cảnh, đại đa số đều là tồn tại Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, vừa rồi hắn dẫn động thiên phạt phạm vi thật lớn, phàm là người tu luyện ở trong phạm vi đều tạm thời thoát ly Phong Tiên Cửu Cấm trói buộc, trải qua gần hai mươi năm tích lũy tăng lên, những người tu luyện Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong này đủ có thể dẫn động thiên phạt, đó là không chút kỳ quái.
Ông!
Chỉ thời gian một hơi thở, Trần Hạo liền cảm giác được áp chế của Phong Tiên Cửu Cấm lần nữa biến mất.
“Nếu là đám người Hồ Mị Nương kia tấn thăng đến Thiên Tiên cảnh mà nói, sẽ nguy hiểm... Mặc dù có Phong Tiên Cửu Cấm hạn chế, ta cũng khó mà đối phó... Phải nhanh chóng rời khỏi mới được! Nếu không, ta khẳng định sẽ trở thành cái bia ngắm...”
Nghĩ đến đây, Trần Hạo không dám do dự. Không có Phong Tiên Cửu Cấm, linh hồn cảm giác cường hãn của Trần Hạo lan tràn ra, nháy mắt liền tập trung đám người Trần Tuyết ngoài ngàn dặm, nhanh chóng bay qua.
Cửu thiên thần lôi đánh đỉnh, quanh thân Trần Hạo đều bị sấm sét bao vây. Tóc đen bay múa, thân thể đẫm máu tinh mang bắn ra bốn phía, lôi điện vờn quanh. Rõ ràng mỗi tấc da thịt đều biến thành cháy đen, rạn nứt, nhưng khí thể cả người trong nháy mắt bốc lên đến trình độ đáng sợ. Từng đạo phù văn từ trong đến ngoài hiện lên ở ngoài thân hắn, huyền ảo, mênh mông. Khí tức thiên đạo pháp tắc đầy đủ từ trên người hắn nở rộ ra, đôi mắt biến thành lôi điện hải dưong, thâm thúy mênh mông.
“... Ta, sao ta không nghĩ tới?” Hồ Mị Nương hoảng sợ thầm nghĩ.
Lôi phạt dù là ở bất cứ thế giới nào, mỗi không gian nào, ở thời điểm buông xuống, phạm vi lôi đình là tồn tại siêu thoát thiên địa, là đại đạo pháp tắc kiện toàn, phá tất cả phong ấn tồn tại, dù là Phong Tiên Cửu Cấm cường đại ở trong phạm vi lôi phạt cũng sẽ tiêu tán.
Nói cách khác, Trần Hạo mạo hiểm lao vào trong lôi đình, tuy sẽ thừa nhận lôi đình oanh kích, nhưng cũng có thể chạy thoát Phong Tiên Cửu Cấm trói buộc, nháy mắt khôi phục đến trạng thái cảnh giới đỉnh phong của bản thân.
Tình huống như thế, đối với người tu luyện bình thường, phàm là người tu luyện kém hơn Tứ Cuồng Long, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết. Nhưng đối với Trần Hạo, đó là lựa chọn tốt nhất.
Bởi vì thân thể Trần Hạo cường hãn, chỉ cần Tứ Cuồng Long có thể thừa nhận được, hắn liền có thể thừa nhận được, Tứ Cuồng Long không chịu nổi, hắn cũng có khả năng thừa nhận được, nhiều nhất là đồng quy vu tận, chung quy so với chờ chết tại chỗ mạnh hơn nhiều. Hơn nữa Trần Hạo hòa vào trong lôi đình, công kích có thể cùng lực lượng lôi đình hợp nhất.
Mà hiện tại, bộ dáng Trần Hạo thoáng như cùng lôi đình hợp nhất, hóa thân thành thần cai quản lôi phạt. Điều này vượt qua Hồ Mị Nương cùng mọi người đoán trước.
“Ta, là, thiên, địa! Thiên, địa, là, ta! Phá - cho ta!”
Ngay tại thời điểm mọi người khiếp sợ, kinh ngạc, khó hiểu, không hiểu là Trần Hạo rõ ràng bị lôi đình làm bị thương nặng, vì sao bỗng nhiên giống như cùng lôi đình dung hợp. Thanh âm Trần Hạo thoáng như không ẩn chứa cảm tình chợt vang vọng cửu tiêu, dù là tiếng sấm sét đinh tai nhức óc cũng không thể bao phủ, từng chữ, từng lần, chợt như đại đạo phạm âm, dẫn thiên địa cộng hưởng, vạn pháp tề vũ, thông thiên địa, rung động lòng người.
Lúc chữ “phá” như sấm mùa xuân nở rộ, Trần Hạo ở trên hư không một chưởng ép xuống.
Xẹt!
Trên hư không, đại thủ ấn gào thét mà ra, ẩn chứa lực lượng lôi đình vô tận, như thần cai quản thiên phạt, thần uy buông xuống.
Ðoàng! Oành đùng đùng...
Lôi phạt đại thủ ẩn cùng kiếm quang hình rồng của Tứ Cuồng Long gặp nhau, vang vọng tiếng thiên địa nổ, làm hư không xuất hiện một mảng khe hở hố đen, khe hở không gian. May mà nơi này là Viễn cổ đại năng cô đọng thánh địa truyền thừa lịch luyện, vũ trụ sụp đổ cũng chưa thể hủy diệt nó, năng lượng của Trần Hạo cùng Tứ Cuồng Long tuy phá vỡ bức tường không gian, nhưng chỉ trong nháy mắt đã tự động khép lại. Dù là như thế, mọi người cũng xem choáng váng.
Vừa rồi Long hành kiếm quang còn bất khả nhất thế, giờ phút này lại như ánh sáng đom đóm đang cùng nhật nguyệt tranh huy, căn bản không có bất cứ gì hồi hộp, liền bị đại thủ ấn của Trần Hạo đánh vỡ. Bàn tay khổng lồ như núi, mang theo thiên uy huy hoàng, ầm ầm đè xuống.
“A...”
Xẹt xẹt xẹt xẹt...
Tứ Cuồng Long phát ra tiếng hô to hoảng sợ. Vốn là nắm chắc thắng lợi, lại không nghĩ tới tình thế nghịch chuyển đột ngột, hơn nữa muốn trốn cũng không thể, dùng hết toàn lực ngăn cản bàn tay khổng lồ như núi cao đè xuống, nhưng căn bản không có chút tác dụng, bàn tay khổng lồ còn chưa tới người, lực lôi đình nó ẩn chứa đã làm cho thân thể bốn người bị che kín bởi ánh sáng lôi thiên, toát ra ngọn lửa u lam.
Đoành!
Mặt đất đột nhiên rung mạnh, không ít người tu luyện kinh ngạc ngây ngốc, bị phản lực kịch liệt bắn tung lên trời cao, kinh hô ra miệng, nhưng ánh mắt kinh sợ nhìn chằm chằm cái hố khổng lồ hình bàn tay xuất hiện tại trung tâm nơi đại chiến.
Phạm vi trăm trượng đều biến thành một mảng đất khô cằn tối đen, sinh cơ hoàn toàn không còn.
“Chết... Đã chết... Tứ Cuồng Long đã chết...”
“Trời...”
“Mẹ ơi, cái này có thể sao? Có thể sao?”
“Sao có thể mạnh như vậy? Đây còn là Địa Tiên sao?”
Chung quanh một mảng tĩnh lặng, chỉ có thanh âm hít ngược khí lạnh cùng tiếng kinh sợ thầm than của mọi người. Kể cả đám người Trần Tuyết, Long Đình đang tuyệt vọng liền sợ ngây người. Ngây ngốc nhìn Trần Hạo đặt mình trong hư không, thoáng như lôi thần, kích động bọn họ không hiểu.
Đó chính là nam nhân của các nàng.
Nam nhân của các nàng, cho tới nay đều luôn tạo kỳ tích. Mỗi một lần, ở thời điểm các nàng cho rằng không được, hắn đều có năng lực biến thái cường đại làm cho người ta giận sôi, trần trụi chứng minh là hắn làm được.
Mọi người đều nhìn lên bóng người trong hư không đặt mình trong lôi đình, trong lòng nhấc lên sóng gió ngập trời.
Giờ khắc này, Hồ Mị Nương cùng bọn ăn hôi khác, không có một ai dám lên tiếng, càng không cần nói đến việc ra tay. Lúc này, ra tay cùng với tự sát không có gì khác nhau.
Nhưng đám người Hồ Mị Nương rõ ràng, chờ thời điểm lôi đình biến mất, Trần Hạo hạ xuống, đó là lúc bọn họ ra tay.
Trần Tuyết, Long Ðình, hoa tỷ muội ở thời điểm xác định Tứ Cuồng Long đã hóa thành tro bụi, cũng không kinh hỉ được bao lâu, đồng thời nở rộ ra chiến ý ngập trời, liền lao tới phía dưới Trần Hạo. Lúc trước có Trần Hạo nhắc nhở, các nàng đã sớm biết bọn ăn hôi đã đến. Không thể cùng Trần Hạo cùng nhau ngăn cản Tứ Cuồng Long, làm Trần Hạo thiếu chút nữa ngã xuống, các nàng đã nhấm nháp loại sợ hãi mất hết can đảm đó, cũng không muốn nhấm nháp nữa, muốn động vào Trần Hạo, thì phải bước qua thi thể các nàng.
Vù vù Vù!
Lôi phạt đáng lẽ ra phải rất nhanh biến mất, nhưng chẳng những chưa biến mất, ngược lại xuất hiện thiên địa rung chuyển càng thêm khủng bố, lấy tốc độ nháy mắt ở trong ngàn dặm điên cuồng lan tràn.
“A?”
“Độ kiếp thiên phạt! Cái này... Sao có thể?”
Chỉ là khí tức, toàn bộ người tu luyện trải qua thiên phạt liền rõ ràng là chuyện gì, nhưng vì rõ ràng như vậy, mọi người mới kinh ngạc, nhất là người biết một ít tin tức của Trần Hạo, càng là khó hiểu. Hắn trước khi bước vào Nguyên thủy bí cảnh chỉ là Ðịa Tiên cảnh sơ kì, không thể dẫn động thiên phạt vào lúc này.
Giờ khắc này, hắn cũng không giống Tứ Cuồng Long thi triển ra công pháp nghịch thiên. Khả năng duy nhất đó là thiên phạt sắp tấn thăng Thiên Tiên.
Nhưng ở trong Nguyên thủy bí cảnh so với Hạo Vũ tinh hệ cường hãn hơn không biết bao nhiêu lần, ngắn ngủn không đến hai mươi năm thời gian, thậm chí hắn vừa rồi khí tức chỉ là Địa Tiên cảnh sơ kì, không thể nào vượt qua tiểu cảnh giới mà tấn thăng.
“Không có khả năng là thiên phạt tấn thăng Thiên Tiên! Hắn là chịu lôi phạt vừa rồi ảnh hưởng, mà hắn... Khí tức hắn... Nghịch thiên! Tất nhiên như thế!”
“Đúng, ta từng nghe nói con gái đời chủ nhân thứ tư của Hạo Vũ tinh hệ chúng ta, vô địch Kim Tiên Vương Diệp Tuyền, sau khi bước vào Nhân Tiên cảnh, tấn thăng mỗi một tiểu cảnh giới đều sẽ dẫn động thiên phạt... Trần Hạo này ,chẳng lẽ... Chẳng lẽ có thể so sánh Kim Tiên Vương Diệp Tuyền sao?”
Sao có thể? Ta nói, bởi vì lôi phạt vừa rồi ảnh hưởng... Hắn mạnh hơn nữa, cũng không cách nào so sánh với Kim Tiên Vương Diệp Tuyền! Diệp Tuyền ở lúc Đại La Kim Tiên cảnh, không ít cao thủ Hồng Mông chí tôn trung kỳ cũng không phải đối thủ của nàng. Nếu không phải thần bí biến mất, chỉ sợ vượt qua cha nàng, trở thành tồn tại trong truyền thuyết thật sự cũng có khả năng... Trước Kim Tiên cảnh, nàng đã tạo ra vô số kỷ lục, đến nay cũng chưa ai đánh vỡ! Đáng tiếc... Nếu là có nàng, Hạo Vũ tinh hệ chúng ta dù là xưng bá mười đại tinh hệ cũng không có bất cứ vấn đề gì! Lại há là Trần Hạo có thể so sánh?”
Diệp Tuyền, là thật sự vô địch Kim Tiên. Năm đó, lúc nàng bước vào Đại La Kim Tiên cảnh, không nói trong cảnh giới ngang nhau, chính là cao thủ Hồng Mông chí tôn trung kỳ cao cao tại thượng, cũng không ai dám xem nhẹ nàng, nàng chính là thiên tài số một từ xưa đến nay! Ðáng tiếc, thời điểm nàng còn chưa đạt tới đỉnh phong nhất đời người, bỗng nhiên mai danh ẩn tích, không còn xuất hiện ở trong Hạo Vũ tinh hệ. Lúc ấy, chủ nhân đời thứ tư của Hạo Vũ tinh hệ, phụ thân nàng, người mạnh nhất trong thiên hạ, cũng được coi là chủ nhân mạnh nhất Hạo Vũ tinh hệ từ xưa đến nay, lấy bản thân mình cô đọng ra thế giới thứ hai tồn tại, đi khắp tinh không tuyệt địa, cũng chưa thể tìm được nàng. Duy nhất có thể khẳng định là trường sinh bài của nàng vẫn ổn. Về phần hiện tại như thế nào, thì không ai biết.
“Lui! Còn không mau lui?” Có người quát to. Trong đám người, không ít người còn đắm chìm ở trong khiếp sợ đang nghị luận, nhất thời không dám do dự, đều nhanh chóng bạo lui.
“Chúng ta cũng lui! Không cần lo lắng hắn...” Ánh mắt Hàn Mai tiên tôn như có như không, sau khi nhìn thoáng qua hố sâu mà Trần Hạo một chưởng đánh ra, nói, nói xong liền kéo Trần Tuyết, dẫn đầu hướng xa xa thối lui.
...
Thiên địa năng lượng điên cuồng hội tụ, dao động lan tràn mấy vạn dặm, mây đen cuồn cuộn, cuồng phong tràn ngập, khí tức thiên đạo pháp tắc huyền ảo cường đại trở nên càng lúc càng khủng bố.
Ban đầu người tu luyện chỉ chạy như điên rời xa, không qua bao lâu, ánh mắt từng người lóng lánh ra vẻ hưng phấn khiếp sợ, chợt “Xẹt Xẹt Xẹt” bay lên không phi hành ra ngoài ngàn dặm, mới từ hư không hạ xuống.
Trong vòng ngàn dặm, giam cầm của Phong Tiên Cửu Cấm biến mất.
Không ai có thể hình dung rung động trong lòng, mọi người đều kết luận, Trần Hạo này ba năm trước mạo đại tội thiên hạ, chém giết Mạt Lăng Đạp Tuyết, Bạch Nham cùng Trần Lâm, bây giờ xa so với trong tưởng tượng càng đáng sợ hơn.
Không ít người tu luyện lại về tới bên mép ngàn dặm, lăng không bay lên, nhìn Trần Hạo ở trung tâm lôi phạt, tâm thần hắn hoàn toàn dung nhập đến trong thiên đạo pháp tắc khủng bố. Cái này đối với mọi người, đều là một lần kỳ ngộ khó được.
Xẹt Xẹt Xẹt Xẹt!
Ngay tại lúc này, bốn tia sáng ngưng làm một thể, chợt từ trong cái hố khổng lồ dưới thân Trần Hạo bay ra, nhanh như tia chớp, biến mất ở phía chân trời.
Trần Hạo cũng lộ ra một chút kinh ngạc. Ðáng tiếc, giờ phút này bị khí tức thiên phạt bao phủ, hắn không thể phân ra tinh lực đuổi theo giết.
Răng rắc!
Oành đùng đùng...
Cửu thiên thần lôi rốt cuộc ngưng tụ thành, chậm rãi từ trên trời giáng xuống.
Vốn là lôi đình quấn thân Trần Hạo, hắn không cố ý chống đỡ, mà là lựa chọn ngạnh kháng.
Đôi mắt Trần Hạo lóng lánh vẻ hưng phấn cùng điên cuồng, dù là hắn cũng không nghĩ tới sẽ có cơ duyên như thế. Giống như một ít người tu luyện đoán, thiên phạt của hắn không phải thiên phạt bước vào Thiên Tiên cảnh, nhưng là thiên phạt tấn thăng tiểu cảnh giới. Hơn nữa, phải là sau khi Tứ Cuồng Long nghịch thiên đưa tới lôi kiếp dẫn tới.
Khu vực lôi phạt của Tứ Cuồng Long, làm hắn tạm thời siêu thoát đến ngoài Phong Tiên Cửu Cấm, khôi phục đến trạng thái mạnh nhất của bản thân. Gần hai mươi năm, nhất là ở khu vực Phong Tiên Cửu Cấm tích lũy, khiến cho hắn rốt cuộc không thể áp chế, nhất là lúc lôi phạt của Tứ Cuồng Long buông xuống, hắn lấy trạng thái “Ta là thiên địa, thiên địa là ta” dung nhập đến trong lôi đình, một khắc đó, Ngưng Ðạo Tiên Quả Hạch đã sớm bị hắn nuốt, tẩm bổ ở trong đan điền như bọt biển hút nước, điên cuồng cắn nuốt thiên đạo pháp tắc khủng bố trong lôi đình. Thiên phạt sau đó buông xuống như vậy.
Răng rắc! Oành đùng đùng...
Diệt thế lôi đình giáng xuống từng đạo. Sau khi duy trì ước chừng hai canh giờ, thiên địa rung chuyển biến mất, mây đen tan đi, khí tức Phong Tiên Cửu Cấm thổi quét mỗi một tấc không gian.
“Ðịa Tiên cảnh trung kỳ! Hô... Ðáng tiếc, ngay cả cho ta thời gian cảm ngộ cũng không có!”
Năng lượng dư uy của thiên phạt tuy tẩm bổ ngược lại Trần Hạo, làm cho hắn nháy mắt khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, thương thế nặng quanh thân biến mất không dấu vết, nhưng Phong Tiên Cửu Cấm lập tức đến, làm Trần Hạo chưa thể nghiệm được lực lượng của Địa Tiên cảnh trung kỳ. Duy nhất có thể cảm giác chính là thân thể cùng tinh thần của mình, no đủ cường đại trước đó chưa từng có.
“Ồ?”
Quanh thân Trần Hạo, năng lượng lôi điện vờn quanh hầu như không còn, bỗng nhiên thiên địa dao động mãnh liệt từ phương xa thổi quét tới.
“Chuyện gì vậy?”
Làm Trần Hạo kinh ngạc là, không chỉ một đạo, tựa như từ bốn phương tám hướng đồng thời truyền đến, hơn nữa mấy đạo dao động đều so với thiên địa năng lượng hắn dẫn động dao động còn mạnh hơn.
“Chẳng lẽ là... Thiên phạt của ta dẫn tới người tu luyện khác cũng bắt đầu độ kiếp? Không tốt... Đây khẳng định là thiên phạt tấn thăng Thiên Tiên!”
Tâm niệm Trần Hạo thay đổi thật nhanh, nháy mắt nghĩ tới một cái khả năng. Người tu luyện bước vào Nguyên thủy bí cảnh, đại đa số đều là tồn tại Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, vừa rồi hắn dẫn động thiên phạt phạm vi thật lớn, phàm là người tu luyện ở trong phạm vi đều tạm thời thoát ly Phong Tiên Cửu Cấm trói buộc, trải qua gần hai mươi năm tích lũy tăng lên, những người tu luyện Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong này đủ có thể dẫn động thiên phạt, đó là không chút kỳ quái.
Ông!
Chỉ thời gian một hơi thở, Trần Hạo liền cảm giác được áp chế của Phong Tiên Cửu Cấm lần nữa biến mất.
“Nếu là đám người Hồ Mị Nương kia tấn thăng đến Thiên Tiên cảnh mà nói, sẽ nguy hiểm... Mặc dù có Phong Tiên Cửu Cấm hạn chế, ta cũng khó mà đối phó... Phải nhanh chóng rời khỏi mới được! Nếu không, ta khẳng định sẽ trở thành cái bia ngắm...”
Nghĩ đến đây, Trần Hạo không dám do dự. Không có Phong Tiên Cửu Cấm, linh hồn cảm giác cường hãn của Trần Hạo lan tràn ra, nháy mắt liền tập trung đám người Trần Tuyết ngoài ngàn dặm, nhanh chóng bay qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.