Quyển 5 - Chương 336: Trưng cầu ý kiến
Ô Sơn Vân Vũ
06/07/2017
Nhưng cùng Sở Khuynh Thiên quyết đấu cuối cùng, Trần Hạo lại chỉ có mạo hiểm thử, bởi vì tỷ lệ thắng lợi quá thấp, mặc dù là nhân tố bất định, cũng chỉ có thể coi như thẻ đặt cược đặt lên.
May mà hồng trần kiếm đạo ở một khắc đó đã bày ra thuộc tính hủy diệt khủng bố nhất.
...
Một đạo hào quang hiện lên, Thủ Hộ Lệnh kì lạ xuất hiện ở trong tay Trần Hạo, chăm chú nhìn từng phù văn huyền ảo trên Thủ Hộ Lệnh. Trần Hạo hít vào một hơi thật sâu, như đang suy tư hoặc như đang lựa chọn, rốt cuộc ước chừng qua mấy phút đồng hồ sau, phảng phất như trước làm ra quyết định, lẩm bẩm: “Đạo của ta, đó là đạp hướng đỉnh phong. Không thể ngừng lại, cũng không cách nào ngừng lại. Nếu không, tất cả bây giờ đều là phù dung sớm nở tối tàn... Đó không phải ta... Làm thế nào cho tốt? Thực lực Tiểu Vũ cùng Tiểu Liên tuy không kém... Nhưng lại không có khả năng bước vào bốn hạng đầu, không có Thủ Hộ Lệnh này thì không thể bước ra khỏi Đông đại lục, ta nếu rời khỏi, hai người các nàng khẳng định sẽ có oán niệm rất lớn... Không rời khỏi, tất nhiên ảnh hưởng ta tu luyện...”
Con đường tu luyện như đi ngược dòng nước, không tiến tức lui. Cái gọi là lui cũng không phải là lui thật sự, mà là người khác tiến. Trần Hạo rất rõ ràng hắn đã đi tới một bước này, trở thành người số một thế hệ trẻ tu luyện giới Đông đại lục, vậy liền chỉ có càng thêm điên cuồng mà tu luyện tiếp. Bởi vì hắn chính là mục tiêu toàn bộ đệ tử trẻ tuổi của Đông đại lục đuổi theo, nếu bởi vì kiêu ngạo tự mãn mà bảo thủ, không muốn tiến thủ, như vậy rất nhanh liền sẽ rơi xuống hạng thường, bị người khác hung hăng giẫm ở dưới chân.
Cái đó không phải Trần Hạo muốn, lại càng không phải tính cách của Trần Hạo.
Làm thì làm đến tốt nhất. Hắn bây giờ chẳng qua là thắng lợi một cái giai đoạn, ở trong thế giới tràn ngập huyền ảo, thần kỳ cùng không biết này hẳn có thể nhìn thấy, đụng đến cũng chỉ có Ðông đại lục bây giờ. Hơn nữa mặc dù là Đông đại lục, nhận biết của hắn cũng chỉ cực hạn ở thế hệ người trẻ tuổi. Rất nhiều thứ cần theo cảnh giới của hắn tăng lên mới có thể chậm rãi vạch ra khăn che mặt.
Đây là thế giới mênh mông đặc sắc, dù là Trần Hạo đời này hay Trần Hạo đời trước, trong xương tủy đều tràn ngập cuồng ngạo không cam lòng bình thường. Đã bắt đầu thì cần lòng không tạp niệm đi đến cuối cùng, bước lên đỉnh phong, đây là chuyện hắn chờ mong cùng hướng tới nhất.
Mà Ðông đại lục, Trần Hạo đã đi tới phía trước thế hệ trẻ. Muốn có được tiến bộ nhanh hơn chỉ có bước vào không gian rộng lớn hơn.
...
“Trần Hạo!”
Ngay tại thời điểm Trần Hạo rối rắm, thanh âm Vũ Văn Thái Nhiên bỗng nhiên phiêu đãng đến, thanh âm rất nhẹ, hiển nhiên là sợ quấy nhiễu Trần Hạo tu luyện. Dù sao, lúc này Vũ Văn Thái Nhiên cũng không cho rằng Trần Hạo có thể khôi phục lại. Nhưng lại không thể không cắt ngang hắn tu luyện.
“Tông chủ? Chuyện gì?”
“Tiên Tôn tới rồi!” Thanh âm Vũ Văn Thái Nhiên mang theo một tia run run, truyền âm nói.
“A? Tìm ta?” Trần Hạo hơi kinh ngạc.
“Không phải tìm ngươi, là tìm Tiểu Vũ cùng Tiểu Liên, nhưng cần thương lượng với ngươi một chút... Hai nha đầu này đối với ngươi cũng quá khăng khăng một mực, ngay cả tiền đồ của mình cũng không cân nhắc nhiều... Muốn ngươi làm quyết định!”
“Khụ khụ... Ta lập tức đến!”
Lời của Vũ Văn Thái Nhiên làm Trần Hao hơi sửng sốt, chợt vội vàng nói. Chỉ là trong lòng lại có chút kỳ quái.
Tiên Tôn đã tìm Hách Liên Vũ Tử và Đạm Ðài Liên, tất nhiên là coi trọng các nàng, đó có thể là Tiên Tôn ý chí. Tựa như không quá giống. Tiên Tôn ý chí, Trần Hạo biết, là chuyện cực kỳ kín kẽ, quả quyết sẽ không để người thứ hai biết. Lại nói, nếu là Tiên Tôn ý chí thì không có thể tìm hắn. Trần Hạo tự tin thiên phú của hắn nói như thế nào cũng nên so với hai tiểu nha đầu mạnh hơn chút. Đã không có khả năng là Tiên Tôn ý chí, thắc mắc mục đích tìm hai người. Hơn nữa còn cùng hắn có liên quan.
Mang theo một tia kinh ngạc cùng khó hiểu, Trần Hạo nhanh chóng đi tới đại sảnh của biệt viện.
...
Khoảnh khắc Trần Hạo bước vào đại sảnh, liền thấy nữ Tiên Tôn ngồi ngay ngắn ở chủ vị, phong tư yểu điệu, Hách Liên Vũ Tử, Đạm Ðài Liên và Vũ Văn Thái Nhiên, vô cùng cung kính ngồi ở phía dưới nữ Tiên Tôn. Trừ bốn người, làm Trần Hạo hơi kinh ngạc là Hạ U U cũng cùng hai nàng ngồi ở cùng một nơi. Ánh mắt năm người đều nhìn hắn.
“Đệ tử Trần Hạo, tham kiến Tiên Tôn!” Trần Hạo vội vàng ôm quyền khom người, cung kính nói. Vẻ mặt trầm ổn như nước, không kiêu không nịnh.
Chỉ cần là bộ dáng này đã làm nữ Tiên Tôn tán thưởng trong lòng. Phải biết rằng, đừng nói Trần Hạo, chính là Vũ Văn Thái Nhiên, thậm chí Hạ Lăng Phong bọn nhân vật ngôi sao sáng của tu luyện giới Đông đại lục, ở thời điểm nhìn thấy nữ Tiên Tôn đều có chút nơm nớp lo sợ, rụt rè cùng câu nệ như giẫm miếng băng mỏng. Nhưng Trần Hạo một thiếu niên chỉ mười tám tuổi, ở trước mặt nàng lại có thể làm được bình tĩnh thong dong, không thể không làm cho nàng kinh ngạc tán thưởng.
“Không cần đa lễ, ngồi đi...”
Ánh mắt nữ Tiên Tôn sáng ngời đánh giá Trần Hạo, khóe miệng mỉm cười, còn thiếu chưa mặt mày ẩn tình, thản nhiên nói. Cái vẻ mặt này dù xem từ phương diện nào, đối với Trần Hạo đều là rất thích.
“Đa tạ Tiên Tôn.” Trần Hạo lên tiếng, liền lặng lẽ ngồi ở vị trí phía dưới.
“Ngươi tiểu gia hỏa này thật là không tệ! Nếu không phải ngươi đã là người của cô ấy, làm bản tiên ngượng ngùng tranh với cô ấy... Đáng tiếc, đáng tiếc...” Nữ Tiên Tôn đánh giá Trần Hạo, tựa như có chút tiếc hận nói.
“Khụ khụ... Tiên Tôn, thứ lỗi đệ tử mạo muội, ta... Ta là người của ai?” Trong lời nói của nữ Tiên Tôn có chuyện làm trong lòng Trần Hạo lộp bộp một cái, thông minh, hắn tựa như đã nghĩ tới cái gì, vội vàng nhìn về phía nữ Tiên Tôn, hỏi.
“Ồ?” Nghe được Trần Hạo nói, nữ Tiên Tôn hơi sửng sốt tương tự, nói: “Chẳng lẽ ngươi còn không biết người truyền cho ngươi điêu kĩ tâm quyết là người nào? Hoặc là nói... Là Lãnh Diệc Hàn truyền cho ngươi?”
“Cái này thì không phải. Ta và Lãnh Diệc Hàn là đồng môn, có chút sâu xa. Chỉ là chúng ta cũng không biết...”
“Vậy đúng thế rồi... Hẳn là cô ấy chưa nói cho các ngươi. Vậy bản tiên cũng liền không thể lắm miệng. Gọi ngươi tới là như vầy: Ba tiểu nha đầu này, bản tiên đều rất coi trọng. Tuổi, cảnh giới, tiềm lực của ba người đều là lựa chọn tốt nhất, mặc dù ở Trung đại lục cũng là khó gặp. Các nàng khác với ngươi, chính là thân nữ nhi, hơn nữa dung mạo tư sắc đều cực kỳ hiếm thấy, nếu để các nàng một mình lịch luyện, không ai có thể cam đoan các nàng có thể trưởng thành lên... Cho nên bản tiên muốn đem các nàng thu làm đệ tử, mang đi trọng điểm bồi dưỡng...”
“Đưa đến Vô Cực tiên cung?”
“Không sai. Ba tiểu nha đầu đều muốn trưng cầu ý kiến của ngươi! Ngươi tiểu gia hỏa này sức quyến rũ thật đúng là không phải lớn bình thường... Ngươi có ý kiến hay không?”
“Không! Ba người các nàng có thể được Tiên Tôn thưởng thức, đó đã là cơ duyên to lớn, ta há có thể có ý kiến? Như thế quá...quá tốt rồi...” Trần Hạo đầu lóe quang, phản ứng cực nhanh. Ðây vốn chính là chuyện hắn vừa rồi còn đang đau đầu, quyết định này của nữ Tiên Tôn quả thực chính là mưa đúng lúc. Trần Hạo tất nhiên không phản đối.
May mà hồng trần kiếm đạo ở một khắc đó đã bày ra thuộc tính hủy diệt khủng bố nhất.
...
Một đạo hào quang hiện lên, Thủ Hộ Lệnh kì lạ xuất hiện ở trong tay Trần Hạo, chăm chú nhìn từng phù văn huyền ảo trên Thủ Hộ Lệnh. Trần Hạo hít vào một hơi thật sâu, như đang suy tư hoặc như đang lựa chọn, rốt cuộc ước chừng qua mấy phút đồng hồ sau, phảng phất như trước làm ra quyết định, lẩm bẩm: “Đạo của ta, đó là đạp hướng đỉnh phong. Không thể ngừng lại, cũng không cách nào ngừng lại. Nếu không, tất cả bây giờ đều là phù dung sớm nở tối tàn... Đó không phải ta... Làm thế nào cho tốt? Thực lực Tiểu Vũ cùng Tiểu Liên tuy không kém... Nhưng lại không có khả năng bước vào bốn hạng đầu, không có Thủ Hộ Lệnh này thì không thể bước ra khỏi Đông đại lục, ta nếu rời khỏi, hai người các nàng khẳng định sẽ có oán niệm rất lớn... Không rời khỏi, tất nhiên ảnh hưởng ta tu luyện...”
Con đường tu luyện như đi ngược dòng nước, không tiến tức lui. Cái gọi là lui cũng không phải là lui thật sự, mà là người khác tiến. Trần Hạo rất rõ ràng hắn đã đi tới một bước này, trở thành người số một thế hệ trẻ tu luyện giới Đông đại lục, vậy liền chỉ có càng thêm điên cuồng mà tu luyện tiếp. Bởi vì hắn chính là mục tiêu toàn bộ đệ tử trẻ tuổi của Đông đại lục đuổi theo, nếu bởi vì kiêu ngạo tự mãn mà bảo thủ, không muốn tiến thủ, như vậy rất nhanh liền sẽ rơi xuống hạng thường, bị người khác hung hăng giẫm ở dưới chân.
Cái đó không phải Trần Hạo muốn, lại càng không phải tính cách của Trần Hạo.
Làm thì làm đến tốt nhất. Hắn bây giờ chẳng qua là thắng lợi một cái giai đoạn, ở trong thế giới tràn ngập huyền ảo, thần kỳ cùng không biết này hẳn có thể nhìn thấy, đụng đến cũng chỉ có Ðông đại lục bây giờ. Hơn nữa mặc dù là Đông đại lục, nhận biết của hắn cũng chỉ cực hạn ở thế hệ người trẻ tuổi. Rất nhiều thứ cần theo cảnh giới của hắn tăng lên mới có thể chậm rãi vạch ra khăn che mặt.
Đây là thế giới mênh mông đặc sắc, dù là Trần Hạo đời này hay Trần Hạo đời trước, trong xương tủy đều tràn ngập cuồng ngạo không cam lòng bình thường. Đã bắt đầu thì cần lòng không tạp niệm đi đến cuối cùng, bước lên đỉnh phong, đây là chuyện hắn chờ mong cùng hướng tới nhất.
Mà Ðông đại lục, Trần Hạo đã đi tới phía trước thế hệ trẻ. Muốn có được tiến bộ nhanh hơn chỉ có bước vào không gian rộng lớn hơn.
...
“Trần Hạo!”
Ngay tại thời điểm Trần Hạo rối rắm, thanh âm Vũ Văn Thái Nhiên bỗng nhiên phiêu đãng đến, thanh âm rất nhẹ, hiển nhiên là sợ quấy nhiễu Trần Hạo tu luyện. Dù sao, lúc này Vũ Văn Thái Nhiên cũng không cho rằng Trần Hạo có thể khôi phục lại. Nhưng lại không thể không cắt ngang hắn tu luyện.
“Tông chủ? Chuyện gì?”
“Tiên Tôn tới rồi!” Thanh âm Vũ Văn Thái Nhiên mang theo một tia run run, truyền âm nói.
“A? Tìm ta?” Trần Hạo hơi kinh ngạc.
“Không phải tìm ngươi, là tìm Tiểu Vũ cùng Tiểu Liên, nhưng cần thương lượng với ngươi một chút... Hai nha đầu này đối với ngươi cũng quá khăng khăng một mực, ngay cả tiền đồ của mình cũng không cân nhắc nhiều... Muốn ngươi làm quyết định!”
“Khụ khụ... Ta lập tức đến!”
Lời của Vũ Văn Thái Nhiên làm Trần Hao hơi sửng sốt, chợt vội vàng nói. Chỉ là trong lòng lại có chút kỳ quái.
Tiên Tôn đã tìm Hách Liên Vũ Tử và Đạm Ðài Liên, tất nhiên là coi trọng các nàng, đó có thể là Tiên Tôn ý chí. Tựa như không quá giống. Tiên Tôn ý chí, Trần Hạo biết, là chuyện cực kỳ kín kẽ, quả quyết sẽ không để người thứ hai biết. Lại nói, nếu là Tiên Tôn ý chí thì không có thể tìm hắn. Trần Hạo tự tin thiên phú của hắn nói như thế nào cũng nên so với hai tiểu nha đầu mạnh hơn chút. Đã không có khả năng là Tiên Tôn ý chí, thắc mắc mục đích tìm hai người. Hơn nữa còn cùng hắn có liên quan.
Mang theo một tia kinh ngạc cùng khó hiểu, Trần Hạo nhanh chóng đi tới đại sảnh của biệt viện.
...
Khoảnh khắc Trần Hạo bước vào đại sảnh, liền thấy nữ Tiên Tôn ngồi ngay ngắn ở chủ vị, phong tư yểu điệu, Hách Liên Vũ Tử, Đạm Ðài Liên và Vũ Văn Thái Nhiên, vô cùng cung kính ngồi ở phía dưới nữ Tiên Tôn. Trừ bốn người, làm Trần Hạo hơi kinh ngạc là Hạ U U cũng cùng hai nàng ngồi ở cùng một nơi. Ánh mắt năm người đều nhìn hắn.
“Đệ tử Trần Hạo, tham kiến Tiên Tôn!” Trần Hạo vội vàng ôm quyền khom người, cung kính nói. Vẻ mặt trầm ổn như nước, không kiêu không nịnh.
Chỉ cần là bộ dáng này đã làm nữ Tiên Tôn tán thưởng trong lòng. Phải biết rằng, đừng nói Trần Hạo, chính là Vũ Văn Thái Nhiên, thậm chí Hạ Lăng Phong bọn nhân vật ngôi sao sáng của tu luyện giới Đông đại lục, ở thời điểm nhìn thấy nữ Tiên Tôn đều có chút nơm nớp lo sợ, rụt rè cùng câu nệ như giẫm miếng băng mỏng. Nhưng Trần Hạo một thiếu niên chỉ mười tám tuổi, ở trước mặt nàng lại có thể làm được bình tĩnh thong dong, không thể không làm cho nàng kinh ngạc tán thưởng.
“Không cần đa lễ, ngồi đi...”
Ánh mắt nữ Tiên Tôn sáng ngời đánh giá Trần Hạo, khóe miệng mỉm cười, còn thiếu chưa mặt mày ẩn tình, thản nhiên nói. Cái vẻ mặt này dù xem từ phương diện nào, đối với Trần Hạo đều là rất thích.
“Đa tạ Tiên Tôn.” Trần Hạo lên tiếng, liền lặng lẽ ngồi ở vị trí phía dưới.
“Ngươi tiểu gia hỏa này thật là không tệ! Nếu không phải ngươi đã là người của cô ấy, làm bản tiên ngượng ngùng tranh với cô ấy... Đáng tiếc, đáng tiếc...” Nữ Tiên Tôn đánh giá Trần Hạo, tựa như có chút tiếc hận nói.
“Khụ khụ... Tiên Tôn, thứ lỗi đệ tử mạo muội, ta... Ta là người của ai?” Trong lời nói của nữ Tiên Tôn có chuyện làm trong lòng Trần Hạo lộp bộp một cái, thông minh, hắn tựa như đã nghĩ tới cái gì, vội vàng nhìn về phía nữ Tiên Tôn, hỏi.
“Ồ?” Nghe được Trần Hạo nói, nữ Tiên Tôn hơi sửng sốt tương tự, nói: “Chẳng lẽ ngươi còn không biết người truyền cho ngươi điêu kĩ tâm quyết là người nào? Hoặc là nói... Là Lãnh Diệc Hàn truyền cho ngươi?”
“Cái này thì không phải. Ta và Lãnh Diệc Hàn là đồng môn, có chút sâu xa. Chỉ là chúng ta cũng không biết...”
“Vậy đúng thế rồi... Hẳn là cô ấy chưa nói cho các ngươi. Vậy bản tiên cũng liền không thể lắm miệng. Gọi ngươi tới là như vầy: Ba tiểu nha đầu này, bản tiên đều rất coi trọng. Tuổi, cảnh giới, tiềm lực của ba người đều là lựa chọn tốt nhất, mặc dù ở Trung đại lục cũng là khó gặp. Các nàng khác với ngươi, chính là thân nữ nhi, hơn nữa dung mạo tư sắc đều cực kỳ hiếm thấy, nếu để các nàng một mình lịch luyện, không ai có thể cam đoan các nàng có thể trưởng thành lên... Cho nên bản tiên muốn đem các nàng thu làm đệ tử, mang đi trọng điểm bồi dưỡng...”
“Đưa đến Vô Cực tiên cung?”
“Không sai. Ba tiểu nha đầu đều muốn trưng cầu ý kiến của ngươi! Ngươi tiểu gia hỏa này sức quyến rũ thật đúng là không phải lớn bình thường... Ngươi có ý kiến hay không?”
“Không! Ba người các nàng có thể được Tiên Tôn thưởng thức, đó đã là cơ duyên to lớn, ta há có thể có ý kiến? Như thế quá...quá tốt rồi...” Trần Hạo đầu lóe quang, phản ứng cực nhanh. Ðây vốn chính là chuyện hắn vừa rồi còn đang đau đầu, quyết định này của nữ Tiên Tôn quả thực chính là mưa đúng lúc. Trần Hạo tất nhiên không phản đối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.