Ngày Đầu Gặp Lại, Anh Muốn Cưới Em
Chương 51: ''Anh đã phá vỡ lời hứa...''. Niềm tin mất rồi có thể tìm lại được hay không?
Bầu trời xanh
04/01/2021
Trong lòng Tinh Anh lúc này nóng như lửa đốt, chạy khắp nơi mà vẫn không tìm thấy được An Thiên. Bỗng nhiên anh nhận được một cuộc điện thoại từ Như Ý. Giọng nói của cô vang lên đầy gấp gáp, hớt hãi:
\-Anh, anh đang ở đâu vậy?...
\-Anh đang có việc, nếu không có việc gì gấp thì anh cúp máy đây.
Như Ý lập tức gọi lại:
\-Không, anh đến bệnh viện thành phố liền đi, Thiên Thiên gặp tai nạn xe đang ở phòng cấp cứu...anh nhanh lên đi.
\-.....(tắt máy).
Tinh Anh nghe thấy hai từ ''Thiên Thiên'' đã cảm thấy có gì đó bất an và điều đó lại nhanh chóng biến thành sự thật. Ngay lập tức chiếc xe tăng tốc,Tinh Anh lái xe đến nỗi người ta có thể cảm thán ''người này là không muốn mạng nữa rồi''. Cũng may về đêm đường đã vắng nếu không thôi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Khu vực cấp cứu.
Tinh Anh chạy thục mạng đến phòng cấp cứu. Vài người đã ở đó, có Hai anh em Trí Vĩ dựa vào một góc tường nhìn Như Ý và Hạ Băng ngồi trên ghế với vẻ mặt ảo não, còn thêm một người nữa đó là Hiên Viên, Hiên Viên ngồi ở hàng ghế đối diện với phòng cấp cứu, tay đan vào nhau vẻ lo lắng thấy rõ. Tất cả mọi người đều đồng loạt hướng về căn phòng đang sáng đèn kia. Tinh Anh đến gần thì họ mới phát hiện ra. Như Ý gọi ''anh'' sau đó định chạy đến nói rõ tình hình, nhưng vừa đứng dậy thì Hiên Viên đã chạy đến đứng trước mặt Tinh Anh. Tay nắm thành nắm đấm, hạ một cú đấm thật mạnh vào mặt của anh. Vẻ mặt đầy sự tức giận.Tất cả mọi người đều sững sờ, tại sao Hiên Viên lại làm như vậy? Tinh Anh choáng một chút, lấy tay chùi máu ở khóe miệng, anh không nói gì chỉ nhìn Hiên Viên một cái, có vẻ anh đã biết được nguyên nhân của cú đấm này rồi. Nhưng Như Ý không thể hiểu:
\-Cậu đang làm gì vậy hả?
Hiên Viên nhìn Tinh Anh một cách khinh bỉ. Sau đó nhìn sang những người còn lại:
\-Cậu thử hỏi xem anh ta đã làm gì mới đúng chứ. Lúc mà chị gặp tai nạn thì anh ta đã làm gì. Tại sao mọi người không thắc mắc, chị tại sao ở khu vực đó vào giờ này, trong khi hơn 2 tiếng trước chị ấy vẫn nói chuyện với tôi rằng mình đang ở nhà. Huống hồ nơi xảy ra tai nạn lại rất xa nhà.
Như Ý câm nín, hình như Hiên Viên nói rất có lý, nhưng đáng chú ý nhất...chẳng lẽ anh cô có liên quan đến chuyện này? Hiên Viên rất thương An Thiên, thậm chí bây giờ gọi An Thiên bằng ''chị'', nói không chừng những chuyện cô ấy biết còn nhiều hơn cô. Hiên Viên đưa cho Như Ý chiếc điện thoại mà mình cầm trên tay:
\-Cô xem đi, mọi chuyện sẽ rõ.
Hạ Băng nhìn qua, liền nhận ra:
\-Đây chẳng phải là chiếc điện thoại của Thiên sao?
\-Phải. Bệnh viện nhìn thấy cuộc gọi vừa nhận là số của tôi cho nên mới gọi để báo tình hình.Tất nhiên tôi đến trước và y tá đã đưa lại.
Mọi người nghe đến đây thật sự tò mò nội dung bên trong mà Hiên viên đã đọc được.
Hiên Viên nói tiếp:
\-Và cũng thật tình cờ. Tôi thấy được những dòng tin nhắn này......
Mọi người nhìn điện thoại, ai cũng đứng ''chết lặng'' tại chỗ. Như Ý không giấu được sự kinh ngạc nhìn anh mình, hơi thở cô càng ngày càng rối loạn, không giữ được bình tĩnh hỏi:
\-Đây không phải là sự thật đúng không? anh không phải loại người này.
Trước sự nghi ngwof của em gái mình và mọi người Tinh Anh nhất thời không biết nên giải thích thế nào, anh im lặng:
\-.....
Như Ý lại gặng hỏi, giọng nói giống như chất vấn, nếu anh cô là loại người như vậy thì cô phải đối diện với An Thiên như thế nào đây?
\-Anh nói đi chứ..
Vẻ mặt Hạ Băng đầy sự thất vọng nhìn Tinh Anh, không nói thành lời. Cô tự nhủ rằng mình học võ không phải để đánh người nhưng....thực sự cô không thể chịu được khi nghĩ đến những gì An Thiên đã trải qua, thất vọng? đau khổ? bất giác tay cô đã nắm thành nắm đắm. Trí Vĩ nhanh chóng ôm chặt cô vào lòng, mặc cho cô có vùng vẫy, phản kháng, liên tục đấm vào ngực mình. Còn Trí Viên thì dìu Như Ý trở về ghế ngồi .Lấy điện thoại đưa cho Tinh Anh:
\-Em không tin anh sẽ làm ra loại chuyện này, nhưng anh không có lời giải thích nào......em thật sự quá thất vọng vì anh.
Tinh Anh nhận lấy điện thoại, đây là hình ảnh và tin nhắn từ một số lạ đã gửi đến cho An Thiên.
Vậy mà chẳng nói chẳng rằng, anh nắm chặt chiếc điện thoại rồi chạy đi. Mọi người không thể tin được Tinh Anh lại làm vậy, nhưng giờ thì......Không khí lúc này thật sự là rất ''đáng sợ''. Sự lo lắng pha lẫn sự thất vọng làm cho con người ta cảm thấy không còn sức sống, mọi thứ như sụp đổ, xung quanh bao trùm bởi bóng đêm cảu sự tĩnh lặng.
Hiên Viên quay lại ghế ngồi. Mắt vẫn nhìn chầm chầm vào cửa phòng cấp cứu, cô thầm nghĩ:
\-Nếu anh đã không giữ lời hứa, vậy thì tôi cũng không nhất thiết phải giữ lời hứa chấp nhận để chị ở bên cạnh
anh......Chị mà có xảy ra chuyện gì thì có liều cái mạng này cũng sẽ để anh ta trả giá.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
MỌI NGƯỜI ĐOÁN XEM TINH ANH ĐÃ ĐI ĐÂU?
\-Anh, anh đang ở đâu vậy?...
\-Anh đang có việc, nếu không có việc gì gấp thì anh cúp máy đây.
Như Ý lập tức gọi lại:
\-Không, anh đến bệnh viện thành phố liền đi, Thiên Thiên gặp tai nạn xe đang ở phòng cấp cứu...anh nhanh lên đi.
\-.....(tắt máy).
Tinh Anh nghe thấy hai từ ''Thiên Thiên'' đã cảm thấy có gì đó bất an và điều đó lại nhanh chóng biến thành sự thật. Ngay lập tức chiếc xe tăng tốc,Tinh Anh lái xe đến nỗi người ta có thể cảm thán ''người này là không muốn mạng nữa rồi''. Cũng may về đêm đường đã vắng nếu không thôi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Khu vực cấp cứu.
Tinh Anh chạy thục mạng đến phòng cấp cứu. Vài người đã ở đó, có Hai anh em Trí Vĩ dựa vào một góc tường nhìn Như Ý và Hạ Băng ngồi trên ghế với vẻ mặt ảo não, còn thêm một người nữa đó là Hiên Viên, Hiên Viên ngồi ở hàng ghế đối diện với phòng cấp cứu, tay đan vào nhau vẻ lo lắng thấy rõ. Tất cả mọi người đều đồng loạt hướng về căn phòng đang sáng đèn kia. Tinh Anh đến gần thì họ mới phát hiện ra. Như Ý gọi ''anh'' sau đó định chạy đến nói rõ tình hình, nhưng vừa đứng dậy thì Hiên Viên đã chạy đến đứng trước mặt Tinh Anh. Tay nắm thành nắm đấm, hạ một cú đấm thật mạnh vào mặt của anh. Vẻ mặt đầy sự tức giận.Tất cả mọi người đều sững sờ, tại sao Hiên Viên lại làm như vậy? Tinh Anh choáng một chút, lấy tay chùi máu ở khóe miệng, anh không nói gì chỉ nhìn Hiên Viên một cái, có vẻ anh đã biết được nguyên nhân của cú đấm này rồi. Nhưng Như Ý không thể hiểu:
\-Cậu đang làm gì vậy hả?
Hiên Viên nhìn Tinh Anh một cách khinh bỉ. Sau đó nhìn sang những người còn lại:
\-Cậu thử hỏi xem anh ta đã làm gì mới đúng chứ. Lúc mà chị gặp tai nạn thì anh ta đã làm gì. Tại sao mọi người không thắc mắc, chị tại sao ở khu vực đó vào giờ này, trong khi hơn 2 tiếng trước chị ấy vẫn nói chuyện với tôi rằng mình đang ở nhà. Huống hồ nơi xảy ra tai nạn lại rất xa nhà.
Như Ý câm nín, hình như Hiên Viên nói rất có lý, nhưng đáng chú ý nhất...chẳng lẽ anh cô có liên quan đến chuyện này? Hiên Viên rất thương An Thiên, thậm chí bây giờ gọi An Thiên bằng ''chị'', nói không chừng những chuyện cô ấy biết còn nhiều hơn cô. Hiên Viên đưa cho Như Ý chiếc điện thoại mà mình cầm trên tay:
\-Cô xem đi, mọi chuyện sẽ rõ.
Hạ Băng nhìn qua, liền nhận ra:
\-Đây chẳng phải là chiếc điện thoại của Thiên sao?
\-Phải. Bệnh viện nhìn thấy cuộc gọi vừa nhận là số của tôi cho nên mới gọi để báo tình hình.Tất nhiên tôi đến trước và y tá đã đưa lại.
Mọi người nghe đến đây thật sự tò mò nội dung bên trong mà Hiên viên đã đọc được.
Hiên Viên nói tiếp:
\-Và cũng thật tình cờ. Tôi thấy được những dòng tin nhắn này......
Mọi người nhìn điện thoại, ai cũng đứng ''chết lặng'' tại chỗ. Như Ý không giấu được sự kinh ngạc nhìn anh mình, hơi thở cô càng ngày càng rối loạn, không giữ được bình tĩnh hỏi:
\-Đây không phải là sự thật đúng không? anh không phải loại người này.
Trước sự nghi ngwof của em gái mình và mọi người Tinh Anh nhất thời không biết nên giải thích thế nào, anh im lặng:
\-.....
Như Ý lại gặng hỏi, giọng nói giống như chất vấn, nếu anh cô là loại người như vậy thì cô phải đối diện với An Thiên như thế nào đây?
\-Anh nói đi chứ..
Vẻ mặt Hạ Băng đầy sự thất vọng nhìn Tinh Anh, không nói thành lời. Cô tự nhủ rằng mình học võ không phải để đánh người nhưng....thực sự cô không thể chịu được khi nghĩ đến những gì An Thiên đã trải qua, thất vọng? đau khổ? bất giác tay cô đã nắm thành nắm đắm. Trí Vĩ nhanh chóng ôm chặt cô vào lòng, mặc cho cô có vùng vẫy, phản kháng, liên tục đấm vào ngực mình. Còn Trí Viên thì dìu Như Ý trở về ghế ngồi .Lấy điện thoại đưa cho Tinh Anh:
\-Em không tin anh sẽ làm ra loại chuyện này, nhưng anh không có lời giải thích nào......em thật sự quá thất vọng vì anh.
Tinh Anh nhận lấy điện thoại, đây là hình ảnh và tin nhắn từ một số lạ đã gửi đến cho An Thiên.
Vậy mà chẳng nói chẳng rằng, anh nắm chặt chiếc điện thoại rồi chạy đi. Mọi người không thể tin được Tinh Anh lại làm vậy, nhưng giờ thì......Không khí lúc này thật sự là rất ''đáng sợ''. Sự lo lắng pha lẫn sự thất vọng làm cho con người ta cảm thấy không còn sức sống, mọi thứ như sụp đổ, xung quanh bao trùm bởi bóng đêm cảu sự tĩnh lặng.
Hiên Viên quay lại ghế ngồi. Mắt vẫn nhìn chầm chầm vào cửa phòng cấp cứu, cô thầm nghĩ:
\-Nếu anh đã không giữ lời hứa, vậy thì tôi cũng không nhất thiết phải giữ lời hứa chấp nhận để chị ở bên cạnh
anh......Chị mà có xảy ra chuyện gì thì có liều cái mạng này cũng sẽ để anh ta trả giá.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
MỌI NGƯỜI ĐOÁN XEM TINH ANH ĐÃ ĐI ĐÂU?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.