Ngày Đẹp Trời Chúng Ta Đã Yêu Nhau
Chương 5: Gây Sự Chú Ý
Phạm Thị Hồng Đào
10/12/2024
Tan học cho nên ai nấy cũng đã ra về .
" Đa Tranh cái vòng đó quan trọng với cậu lắm à "
" Sao cậu lại hỏi vậy "
" Bởi vì mình thấy nó đã bể rồi mà cậu còn nhặt lại nữa ,mặc cho tay của mình bị thương mà vẫn làm "
" Cậu đoán đúng rồi nó rất quan trọng với mình, cái vòng này là bà nội tặng cho mình trước khi mất , mình rất quý nó. "
" Ừm , thì ra là vậy " xem ra lần này là chuyện lớn rồi, Ngân Hà không nghĩ nó lại quan trọng với Đa Tranh như thế đấy .
" Thôi cậu đừng buồn nữa ,mọi thứ đã lỡ xảy ra rồi"
" Ừm , mình biết rồi.."
" À cậu ở chung khu với Giang Nam hả "
" Ừm sát bên nhà luôn ."
" Cái này đúng là oan gia ngõ hẹp mà ,tính tình của cậu ta thất thường lắm đấy . Chuyện lúc nãy có bé xíu mà lại xé ra to ,cậu hãy bắt đền cậu ta đi ,."
"Dù gì mình cũng có lỗi trước mà , à bài tập đó cậu ấy làm rất lâu sao. "
" Mấy bài tập đó có phần hơi lâu ,bởi vì đó là bài tập cậu ta thi học sinh giỏi cho nên nó khác với bài tập ở trong lớp lắm ."
" À thì ra là vậy , mình học không giỏi, xem như là hết cách vậy ." Đa Tranh cùng chỉ biết cười trừ cho qua mà thôi .
" Thôi kệ đi ,dù sao thì cậu ta cũng làm hư đồ của cậu rồi, xem như có qua có lại cũng được. "
" Ừm , vậy mình về trước đây ,tạm biệt "
" Ừm ,tạm biệt ".
Đa Tranh đi bộ về nhà cho nên sẽ tốn rất nhiều thời gian ,gần 12 giờ thì cô mới về đến nhà .
" Về rồi sao "
" Dạ. "
" Con vào trong thay quần áo rồi ra ăn cơm đi,mẹ ăn rồi, còn ba của con đã ra ngoài xin việc làm "
" Dạ ".
Mới có ngày đầu tiên đi học mà cô cảm thấy nó áp lực quá đi ,à phải nói đúng hơn là chưa hết 1 ngày nữa mà . Buổi chiều cô còn phải đi học nữa ,càng nghĩ đến thì cô lại càng chán nản .
" Haiz " Đa Tranh khẽ thở dài rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân và tắm rửa cho thoải mái .
20 phút trôi qua thì cũng đã xong ,sau đó thì cô xuống bếp ăn cơm trưa .
Đa Tranh tranh thủ ăn nhanh 1 chút để còn kịp cho buổi học của buổi chiều nữa.
Thay quần áo xong thì cô cũng ra khỏi nhà.
" Mẹ ,con đi đây ."
" Ừm "
Đặng Xuân chỉ ở nhà làm nội trợ mà thôi, còn chồng mình sẽ đi làm .
Đa Tranh đi khá là nhanh , không may cô đụng phải người ta .
" Dì ,dì ơi cho cháu xin lỗi, cháu đi nhanh quá ."
" Không. . không sao đâu. "
" Nhà dì kế bên đây này, "
" À vậy dì ở chung nhà với chú Sơn sao. "
" Ừ dì là vợ của chú ấy ,sao cháu biết thế .,"
" À cháu mới dọn đến đây ở , hôm trước có gặp chú ấy ở dưới lầu ."
" À thì ra là vậy ,căn nhà này đã trả mấy tháng nay rồi, bây giờ dì đã có hàng xóm mới ." Vân Thanh vừa nói vừa cười .
" Cháu đi bộ sao ? Hay đi chung với Giang Nam đi. "
" Dạ không cần đâu dì ,cháu tự đi được. "
" Tiện đường mà ,cháu học trường A đúng không"
" Dạ đúng rồi dì ,"
" Đợi dì 1 chút " sau đó Vân Trang liền đi vào nhà gọi con trai mình ra.
" Nam đi học đi con , sẵn tiện chở Đa Tranh đi học luôn ."
" Thâý trưa nắng mà đi bộ cũng tội ."
" Kệ cô ta đi mẹ. "
" Haiz ,con đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà ,con bé đẹp như thế dễ thương như thế vậy mà lại để cho con gái người ta đi bộ à , .."
" Haiz được rồi, đi thì đi ."
Giang Nam anh không muốn nghe mẹ mình nói lùng bùng cái lỗ tai nữa đâu ,cho nên cũng đành ra khỏi nhà.
Khi anh đi xuống nhà thì không thấy người đâu ,đạp xe 1 chút thì thấy Đa Tranh đang đi bộ .
" Lên xe đi ,sắp trễ giờ rồi"
" Nhưng mà "
" Tôi chỉ làm theo lời mẹ tôi nói thôi, nhanh lên "
" Vâng "
Sau đó thì cô cũng lên xe ngồi, cô ngồi ở phía sau lưng anh. Hai tay thì thu về rồi sau đó lại nắm chặt yên xe ,cô sợ sẽ bị té.
Lần đầu tiên cô được người ta chở như thế này đấy ,ở dưới quê cô thường đi bộ mà thôi,chứ không có cái việc đi nhờ xe như thế này đâu ,xem ra bạn bè nói đúng rồi bản thân của cô đúng thật là quá quê mùa rồi .
Hai người không ai nói chuyện với ai cả ,Giang Nam đạp xe còn Đa Tranh thì ngồi yên nhìn trời nhìn đất nhìn mây mà thôi .
Với tính tình lạnh lùng của Giang Nam anh không thích nói nhiều gì cả , cảm thấy như thế này cũng rất tốt mà. Nhưng mà Đa Tranh rất nhẹ ,có cũng như không vậy ,từ nãy đến giờ anh vẫn đạp xe vèo vèo đó thôi.
Khi đến trường học thì ai nấy cũng nhìn 2 người họ ,ánh mắt đổ về phía của Giang Nam rất nhiều, có thể nói Đa Tranh chính là cô gái đầu tiên được ngồi trên xe của anh và được anh chở đi học như thế này, bọn họ thấy vậy liền lấy điện thoại ra chụp hình lại các thứ .
Ai ai trong trường này cũng biết Giang Nam, nhưng mà Đa Tranh thì không bởi vì cô là học sinh mới đến cơ mà ,trong lớp còn chưa biết về cô nữa chứ huống chi là người ngoài khác lớp và mấy bạn ở khoá dưới như thế này chứ .
Giang Nam lúc này có chút khó chịu ra mặt :" chụp cái gì mà chụp,về lớp đi. "
" Vâng ,vâng "
Sau đó anh lại quay qua nhìn Đa Tranh :" xem ra cô cũng biết lợi dụng tôi quá nhỉ, muốn đi chung xe với tôi để được người ta chú ý đến "
" Cậu đừng có mà quá đáng "
" Quá đáng hả ,lần trước là làm thân với ba tôi còn lần này là mẹ của tôi, . Không biết cô đây có bí quyết gì nhỉ, "
" Giang Nam,cậu một vừa hai phải thôi nha, "
" Là cô bày trò trước mà ."
" Cậu bị điên hả ,mấy cái đó chỉ là trùng hợp mà thôi, lúc nãy tôi đi nhanh quá nên đâm trúng vào dì ấy , nếu cậu không thích thì sau này tôi sẽ né , tôi sẽ không dính dáng đến ba mẹ của cậu nữa "
" Mong nói được thì sẽ làm được "
" Tôi làm được "
Sau đó thì Đa Tranh cũng liền rời khỏi nhà xe rồi đi vào lớp học .
" Đa Tranh cái vòng đó quan trọng với cậu lắm à "
" Sao cậu lại hỏi vậy "
" Bởi vì mình thấy nó đã bể rồi mà cậu còn nhặt lại nữa ,mặc cho tay của mình bị thương mà vẫn làm "
" Cậu đoán đúng rồi nó rất quan trọng với mình, cái vòng này là bà nội tặng cho mình trước khi mất , mình rất quý nó. "
" Ừm , thì ra là vậy " xem ra lần này là chuyện lớn rồi, Ngân Hà không nghĩ nó lại quan trọng với Đa Tranh như thế đấy .
" Thôi cậu đừng buồn nữa ,mọi thứ đã lỡ xảy ra rồi"
" Ừm , mình biết rồi.."
" À cậu ở chung khu với Giang Nam hả "
" Ừm sát bên nhà luôn ."
" Cái này đúng là oan gia ngõ hẹp mà ,tính tình của cậu ta thất thường lắm đấy . Chuyện lúc nãy có bé xíu mà lại xé ra to ,cậu hãy bắt đền cậu ta đi ,."
"Dù gì mình cũng có lỗi trước mà , à bài tập đó cậu ấy làm rất lâu sao. "
" Mấy bài tập đó có phần hơi lâu ,bởi vì đó là bài tập cậu ta thi học sinh giỏi cho nên nó khác với bài tập ở trong lớp lắm ."
" À thì ra là vậy , mình học không giỏi, xem như là hết cách vậy ." Đa Tranh cùng chỉ biết cười trừ cho qua mà thôi .
" Thôi kệ đi ,dù sao thì cậu ta cũng làm hư đồ của cậu rồi, xem như có qua có lại cũng được. "
" Ừm , vậy mình về trước đây ,tạm biệt "
" Ừm ,tạm biệt ".
Đa Tranh đi bộ về nhà cho nên sẽ tốn rất nhiều thời gian ,gần 12 giờ thì cô mới về đến nhà .
" Về rồi sao "
" Dạ. "
" Con vào trong thay quần áo rồi ra ăn cơm đi,mẹ ăn rồi, còn ba của con đã ra ngoài xin việc làm "
" Dạ ".
Mới có ngày đầu tiên đi học mà cô cảm thấy nó áp lực quá đi ,à phải nói đúng hơn là chưa hết 1 ngày nữa mà . Buổi chiều cô còn phải đi học nữa ,càng nghĩ đến thì cô lại càng chán nản .
" Haiz " Đa Tranh khẽ thở dài rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân và tắm rửa cho thoải mái .
20 phút trôi qua thì cũng đã xong ,sau đó thì cô xuống bếp ăn cơm trưa .
Đa Tranh tranh thủ ăn nhanh 1 chút để còn kịp cho buổi học của buổi chiều nữa.
Thay quần áo xong thì cô cũng ra khỏi nhà.
" Mẹ ,con đi đây ."
" Ừm "
Đặng Xuân chỉ ở nhà làm nội trợ mà thôi, còn chồng mình sẽ đi làm .
Đa Tranh đi khá là nhanh , không may cô đụng phải người ta .
" Dì ,dì ơi cho cháu xin lỗi, cháu đi nhanh quá ."
" Không. . không sao đâu. "
" Nhà dì kế bên đây này, "
" À vậy dì ở chung nhà với chú Sơn sao. "
" Ừ dì là vợ của chú ấy ,sao cháu biết thế .,"
" À cháu mới dọn đến đây ở , hôm trước có gặp chú ấy ở dưới lầu ."
" À thì ra là vậy ,căn nhà này đã trả mấy tháng nay rồi, bây giờ dì đã có hàng xóm mới ." Vân Thanh vừa nói vừa cười .
" Cháu đi bộ sao ? Hay đi chung với Giang Nam đi. "
" Dạ không cần đâu dì ,cháu tự đi được. "
" Tiện đường mà ,cháu học trường A đúng không"
" Dạ đúng rồi dì ,"
" Đợi dì 1 chút " sau đó Vân Trang liền đi vào nhà gọi con trai mình ra.
" Nam đi học đi con , sẵn tiện chở Đa Tranh đi học luôn ."
" Thâý trưa nắng mà đi bộ cũng tội ."
" Kệ cô ta đi mẹ. "
" Haiz ,con đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà ,con bé đẹp như thế dễ thương như thế vậy mà lại để cho con gái người ta đi bộ à , .."
" Haiz được rồi, đi thì đi ."
Giang Nam anh không muốn nghe mẹ mình nói lùng bùng cái lỗ tai nữa đâu ,cho nên cũng đành ra khỏi nhà.
Khi anh đi xuống nhà thì không thấy người đâu ,đạp xe 1 chút thì thấy Đa Tranh đang đi bộ .
" Lên xe đi ,sắp trễ giờ rồi"
" Nhưng mà "
" Tôi chỉ làm theo lời mẹ tôi nói thôi, nhanh lên "
" Vâng "
Sau đó thì cô cũng lên xe ngồi, cô ngồi ở phía sau lưng anh. Hai tay thì thu về rồi sau đó lại nắm chặt yên xe ,cô sợ sẽ bị té.
Lần đầu tiên cô được người ta chở như thế này đấy ,ở dưới quê cô thường đi bộ mà thôi,chứ không có cái việc đi nhờ xe như thế này đâu ,xem ra bạn bè nói đúng rồi bản thân của cô đúng thật là quá quê mùa rồi .
Hai người không ai nói chuyện với ai cả ,Giang Nam đạp xe còn Đa Tranh thì ngồi yên nhìn trời nhìn đất nhìn mây mà thôi .
Với tính tình lạnh lùng của Giang Nam anh không thích nói nhiều gì cả , cảm thấy như thế này cũng rất tốt mà. Nhưng mà Đa Tranh rất nhẹ ,có cũng như không vậy ,từ nãy đến giờ anh vẫn đạp xe vèo vèo đó thôi.
Khi đến trường học thì ai nấy cũng nhìn 2 người họ ,ánh mắt đổ về phía của Giang Nam rất nhiều, có thể nói Đa Tranh chính là cô gái đầu tiên được ngồi trên xe của anh và được anh chở đi học như thế này, bọn họ thấy vậy liền lấy điện thoại ra chụp hình lại các thứ .
Ai ai trong trường này cũng biết Giang Nam, nhưng mà Đa Tranh thì không bởi vì cô là học sinh mới đến cơ mà ,trong lớp còn chưa biết về cô nữa chứ huống chi là người ngoài khác lớp và mấy bạn ở khoá dưới như thế này chứ .
Giang Nam lúc này có chút khó chịu ra mặt :" chụp cái gì mà chụp,về lớp đi. "
" Vâng ,vâng "
Sau đó anh lại quay qua nhìn Đa Tranh :" xem ra cô cũng biết lợi dụng tôi quá nhỉ, muốn đi chung xe với tôi để được người ta chú ý đến "
" Cậu đừng có mà quá đáng "
" Quá đáng hả ,lần trước là làm thân với ba tôi còn lần này là mẹ của tôi, . Không biết cô đây có bí quyết gì nhỉ, "
" Giang Nam,cậu một vừa hai phải thôi nha, "
" Là cô bày trò trước mà ."
" Cậu bị điên hả ,mấy cái đó chỉ là trùng hợp mà thôi, lúc nãy tôi đi nhanh quá nên đâm trúng vào dì ấy , nếu cậu không thích thì sau này tôi sẽ né , tôi sẽ không dính dáng đến ba mẹ của cậu nữa "
" Mong nói được thì sẽ làm được "
" Tôi làm được "
Sau đó thì Đa Tranh cũng liền rời khỏi nhà xe rồi đi vào lớp học .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.