Ngày Đẹp Trời Chúng Ta Đã Yêu Nhau
Chương 14: Mục Tiêu Phấn Đấu
Phạm Thị Hồng Đào
10/12/2024
Điểm thấp cho nên Đa Tranh phải ở lại trực nhật.
" Cám ơn 2 cậu đã giúp mình nha ."
" Có gì đâu ,bạn bè với nhau mà " Lý Huyền vừa nói chuyện vừa lao bảng .
" À mấy người kia đâu rồi ." Ngân Hà nhắc đến đám con trai trong nhóm .
" Bọn họ đi chơi bóng rổ rồi thì phải" Lý Huyền liền đáp .
" Giang Nam ở văn phòng trường đấy , thầy giáo có chuyện bàn với cậu ấy .'
" Ồ ,đúng là học bá có khác, đến ra về cũng phải bàn chuyện học hành ."
" Ừm , .."
" Nghe nói Giang Nam định học đại học Thanh Hoa đấy " .
" Cậu ấy giỏi mà , không chừng được tuyển thẳng luôn ."
" Ừm Lý Huyền cậu nói đúng lắm , người gì mà học giỏi quá đi. "
" Đa Tranh còn cậu định học ở đâu ."
" Cái này mình chưa biết nữa, vậy còn 2 cậu ."
" Mình cũng thích học ở Thanh Hoa nhưng mà không biết vào nổi không nữa ."
" Mình cũng thế. ".
" Không đậu Thanh Hoa thì còn nhiều trường mà chẳng hạn như Bắc Kinh ,Trùng Khánh , Chiết Giang mà. " ..
" Đa Tranh cậu không hiểu đâu ,Ngân Hà thích Tô Lê ,mà Tô Lê cũng muốn vào Thanh Hoa cho nên Ngân Hà mới muốn vào đấy .". .
" Ồ thì ra là vậy , nhưng ngày thường thấy 2 người họ cãi nhau suốt. "
" Ừm , nhưng mà như vậy cũng vui nhà vui cửa nhà ,chứ bình yên quá thì lại không thấy quen ." Lý Huyền vừa nói vừa cười trừ. ..
" Lý Huyền ,đại học Thanh Hoa là mơ ước của nhiều người nhưng mà thật sự rất khó vào, mình thì sẽ rớt từ vòng gửi xe. "
" Nghe sao mà bi quan quá vậy ."
" Sự thật là vậy mà. "
" Thôi làm nhanh đi ,chúng ta về nữa .".
" Ừm .".
Suốt quãng đường về nhà Đa Tranh cứ suy nghĩ suốt, ai nấy cũng có ước mơ và nguyện vọng cho chính mình rồi , nhưng mà cô thì chưa ,cô chẳng biết mình nên học và làm cái gì nữa. ..
" Giang Nam nghe nói sắp tới cậu sẽ học ở Thanh Hoa ."
" Ừm ,vậy còn cậu thì sao ."
" Mình cũng chưa biết nữa. "
" Vậy cậu có thích Thanh Hoa không, nơi đó có môi trường học tập rất tốt " .
" Ừm mình biết chứ , nhưng mà năng lực không với tới đâu. "
" Nản chí rồi á , thời gian còn dài mà ,cậu nổ lực thì sẽ thành công mà thôi. " ..
" Ừm, cám ơn cậu đã động viên mình ".
" Cái này là mình nói thật, nếu cậu cố gắng thì sẽ thành công mà thôi. ". ..
" Ừm. "
Chỉ cần cố gắng là sẽ thành công, từ bây giờ cô cố gắng là được có đúng không. ..
" Ngày mai mình sẽ dạy cậu học, cậu muốn học ở đâu. " .
" Ở quán nước gần trường đi ."
" Ừm cũng được. "
Sau đó thì Đa Tranh cũng đi lên nhà. .
" Về rồi sao. "
" Dạ mẹ. "
" Thành tích tháng này thế nào rồi" .
" Dạ cũng ổn ."
" Ừm ,con vào trong tắm rửa rồi ăn cơm đi. "
" Dạ. " cô làm sao dám nói cho mẹ mình biết chứ , cô sợ mẹ buồn lòng vì cô cho mà xem. ..
Đa Tranh ăn cơm xong thì liền ngồi vào bàn học bài .
30 phút sau Đa Tranh mở điện thoại lên ,cô tìm kiếm các trường đại học .Đúng là có rất nhiều trường , đại học Thanh Hoa nằm trong trường top luôn, hèn gì có nhiều nguồn mong ước đến như vậy , nhưng ở đây đào tạo các ngành học tự nhiên là chủ yếu, có nhiều ngành học khác nữa nhưng mà sao cô lại cảm thấy khá là xa lạ và lạc lỏng quá đi , phải chăng nơi này nó không thuộc về cô ư ..
" Haiz. ." Đa Tranh khẽ thở dài , sau đó liền tắt điện thoại rồi học bài tiếp tục. ...
Cái gì cũng không giỏi ,cảm thấy bản thân của mình quá là tệ rồi, tự trách bản thân sao lại như thế này chứ ,cô chẳng có chút ưu điểm gì cả ,quay đi quay lại thì toàn là khuyết điểm mà thôi. ..
Tuần sau ..
Học xong tiết thứ 4 , Đa Tranh liền nằm dài ra bàn ,cả người chẳng có sức sống gì cả.
Giang Nam đã kèm cô cả tuần rồi, nhưng sao vẫn cảm thấy nó y hệt như ban đầu, mình đúng là quá ngu ngốc mà. ..
" Cậu làm sao thế , buồn mãi vậy ."
" Đa Tranh cậu đừng suy nghĩ nhiều quá , nghĩ nhiều mệt đầu lắm ." Lý Huyền liền an ủi Đa Tranh
" Phải để cho cơ thể được thoải mái ,có như vậy thì học mới vô ."
" Ừm ."
" Thời gian rảnh thì cứ ra ngoài ăn uống hoặc là đi chơi, cứ tận hưởng cuộc sống thôi. " .
" Ừm , mình biết rồi, cám ơn 2 cậu nha. "
" Dạo gần đây Tô Lê cũng học bài dữ lắm ,cậu ấy thật sự muốn vào Thanh Hoa ." Ngân Hà liền kể cho 2 người bạn của mình nghe. ..
" Chơi ra chơi ,học ra học , Tô Lê cũng giỏi đấy ."
" Ừm ,cho nên bây giờ mình cũng phải phấn đấu y như cậu ấy vậy ."
" Ừm ,vì trai hé. "
" Đừng có vậy chứ ,đây cũng là mục tiêu của mình mà ."
" Cũng đúng ,có mục tiêu thì sẽ dễ thành công hơn ."
" Ừm ". .
" Cám ơn 2 cậu đã giúp mình nha ."
" Có gì đâu ,bạn bè với nhau mà " Lý Huyền vừa nói chuyện vừa lao bảng .
" À mấy người kia đâu rồi ." Ngân Hà nhắc đến đám con trai trong nhóm .
" Bọn họ đi chơi bóng rổ rồi thì phải" Lý Huyền liền đáp .
" Giang Nam ở văn phòng trường đấy , thầy giáo có chuyện bàn với cậu ấy .'
" Ồ ,đúng là học bá có khác, đến ra về cũng phải bàn chuyện học hành ."
" Ừm , .."
" Nghe nói Giang Nam định học đại học Thanh Hoa đấy " .
" Cậu ấy giỏi mà , không chừng được tuyển thẳng luôn ."
" Ừm Lý Huyền cậu nói đúng lắm , người gì mà học giỏi quá đi. "
" Đa Tranh còn cậu định học ở đâu ."
" Cái này mình chưa biết nữa, vậy còn 2 cậu ."
" Mình cũng thích học ở Thanh Hoa nhưng mà không biết vào nổi không nữa ."
" Mình cũng thế. ".
" Không đậu Thanh Hoa thì còn nhiều trường mà chẳng hạn như Bắc Kinh ,Trùng Khánh , Chiết Giang mà. " ..
" Đa Tranh cậu không hiểu đâu ,Ngân Hà thích Tô Lê ,mà Tô Lê cũng muốn vào Thanh Hoa cho nên Ngân Hà mới muốn vào đấy .". .
" Ồ thì ra là vậy , nhưng ngày thường thấy 2 người họ cãi nhau suốt. "
" Ừm , nhưng mà như vậy cũng vui nhà vui cửa nhà ,chứ bình yên quá thì lại không thấy quen ." Lý Huyền vừa nói vừa cười trừ. ..
" Lý Huyền ,đại học Thanh Hoa là mơ ước của nhiều người nhưng mà thật sự rất khó vào, mình thì sẽ rớt từ vòng gửi xe. "
" Nghe sao mà bi quan quá vậy ."
" Sự thật là vậy mà. "
" Thôi làm nhanh đi ,chúng ta về nữa .".
" Ừm .".
Suốt quãng đường về nhà Đa Tranh cứ suy nghĩ suốt, ai nấy cũng có ước mơ và nguyện vọng cho chính mình rồi , nhưng mà cô thì chưa ,cô chẳng biết mình nên học và làm cái gì nữa. ..
" Giang Nam nghe nói sắp tới cậu sẽ học ở Thanh Hoa ."
" Ừm ,vậy còn cậu thì sao ."
" Mình cũng chưa biết nữa. "
" Vậy cậu có thích Thanh Hoa không, nơi đó có môi trường học tập rất tốt " .
" Ừm mình biết chứ , nhưng mà năng lực không với tới đâu. "
" Nản chí rồi á , thời gian còn dài mà ,cậu nổ lực thì sẽ thành công mà thôi. " ..
" Ừm, cám ơn cậu đã động viên mình ".
" Cái này là mình nói thật, nếu cậu cố gắng thì sẽ thành công mà thôi. ". ..
" Ừm. "
Chỉ cần cố gắng là sẽ thành công, từ bây giờ cô cố gắng là được có đúng không. ..
" Ngày mai mình sẽ dạy cậu học, cậu muốn học ở đâu. " .
" Ở quán nước gần trường đi ."
" Ừm cũng được. "
Sau đó thì Đa Tranh cũng đi lên nhà. .
" Về rồi sao. "
" Dạ mẹ. "
" Thành tích tháng này thế nào rồi" .
" Dạ cũng ổn ."
" Ừm ,con vào trong tắm rửa rồi ăn cơm đi. "
" Dạ. " cô làm sao dám nói cho mẹ mình biết chứ , cô sợ mẹ buồn lòng vì cô cho mà xem. ..
Đa Tranh ăn cơm xong thì liền ngồi vào bàn học bài .
30 phút sau Đa Tranh mở điện thoại lên ,cô tìm kiếm các trường đại học .Đúng là có rất nhiều trường , đại học Thanh Hoa nằm trong trường top luôn, hèn gì có nhiều nguồn mong ước đến như vậy , nhưng ở đây đào tạo các ngành học tự nhiên là chủ yếu, có nhiều ngành học khác nữa nhưng mà sao cô lại cảm thấy khá là xa lạ và lạc lỏng quá đi , phải chăng nơi này nó không thuộc về cô ư ..
" Haiz. ." Đa Tranh khẽ thở dài , sau đó liền tắt điện thoại rồi học bài tiếp tục. ...
Cái gì cũng không giỏi ,cảm thấy bản thân của mình quá là tệ rồi, tự trách bản thân sao lại như thế này chứ ,cô chẳng có chút ưu điểm gì cả ,quay đi quay lại thì toàn là khuyết điểm mà thôi. ..
Tuần sau ..
Học xong tiết thứ 4 , Đa Tranh liền nằm dài ra bàn ,cả người chẳng có sức sống gì cả.
Giang Nam đã kèm cô cả tuần rồi, nhưng sao vẫn cảm thấy nó y hệt như ban đầu, mình đúng là quá ngu ngốc mà. ..
" Cậu làm sao thế , buồn mãi vậy ."
" Đa Tranh cậu đừng suy nghĩ nhiều quá , nghĩ nhiều mệt đầu lắm ." Lý Huyền liền an ủi Đa Tranh
" Phải để cho cơ thể được thoải mái ,có như vậy thì học mới vô ."
" Ừm ."
" Thời gian rảnh thì cứ ra ngoài ăn uống hoặc là đi chơi, cứ tận hưởng cuộc sống thôi. " .
" Ừm , mình biết rồi, cám ơn 2 cậu nha. "
" Dạo gần đây Tô Lê cũng học bài dữ lắm ,cậu ấy thật sự muốn vào Thanh Hoa ." Ngân Hà liền kể cho 2 người bạn của mình nghe. ..
" Chơi ra chơi ,học ra học , Tô Lê cũng giỏi đấy ."
" Ừm ,cho nên bây giờ mình cũng phải phấn đấu y như cậu ấy vậy ."
" Ừm ,vì trai hé. "
" Đừng có vậy chứ ,đây cũng là mục tiêu của mình mà ."
" Cũng đúng ,có mục tiêu thì sẽ dễ thành công hơn ."
" Ừm ". .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.