Chương 42: Bố trí trận địa
Tọa Dự Vĩ
30/10/2024
Bầu trời tối dần khi đội ngũ của Jow, Halieg và Vince đến địa điểm đã xác định từ trước - căn cứ cuối cùng của
Cựu Văn.
Đó là một khu nhà công nghiệp bỏ hoang, nằm giữa rừng sâu, được bao quanh bởi những bức tường gạch sừng
รนัทg
Đèn đường leo lắt, không khí lạnh lẽo, và toàn bộ khu vực mang một vẻ u ám, khiến tất cả những ai đặt chân đến đều cảm nhận được sự tĩnh lặng đáng sợ.
Đây là nơi Cựu Vãn đã ẩn nấp và thiết lập những thí nghiệm phi nhân tính trong suốt thời gian dài.
Halieg ngồi trong xe, đôi mắt sắc lạnh nhìn về phía căn cứ, sự tập trung cao độ tỏa ra từ cô. Mặc dù vừa trải qua một buổi tối ngọt ngào cùng Jow, nhưng khi bước vào nhiệm vụ, tất cả cảm xúc cá nhân đều bị gạt sang một bên.
Cô biết rằng trận chiến sắp tới sẽ không dễ dàng, và phải chuẩn bị tâm lý cho tất cả những gì có thể xảy ra.
Jow và Vince đứng cạnh Halieg, cùng quan sát quá trình thiết lập trận địa. Đội ngũ đặc nhiệm đã được triệu tập từ sớm, với hơn ba nhóm chia nhau phụ trách các vị trí chiến lược quanh căn cứ.
Họ âm thầm di chuyển, trang bị đầy đủ vũ khí và thiết bị cần thiết. Jow đã chỉ đạo tỉ mỉ, kiểm tra từng ngóc ngách của khu vực để đảm bảo không có sai sót nào trong kế hoạch.
"Đây có lẽ là cơ hội cuối cùng của chúng ta để bắt giữ Cựu Vãn," Jow nói nhỏ, ánh mắt không rời khỏi căn cứ phía trước. "Tất cả đã được sắp xếp hoàn hảo. Chúng ta không thể để hắn thoát thêm lần nữa."
Halieg gật đầu đồng tình. Dù bên ngoài cô tỏ ra điềm tĩnh, bên trong cô vẫn không thể thoát khỏi cảm giác bất an. Cựu Vãn là kẻ nguy hiểm và thông minh. Nếu kế hoạch của họ có chút sơ hở, hắn sẽ nhanh chóng lợi dụng đế thoát thân.
"Các nhóm đã sẵn sàng ở vị trí chưa?" Vince hỏi, mắt dán vào chiếc máy tính bảng hiển thị sơ đồ khu vực. Anh là người phụ trách kiểm soát toàn bộ quá trình, đảm bảo mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch.
"Nhóm 1 và nhóm 2 đã ở vị trí," một giọng nói từ bộ đàm vang lên. "Chờ lệnh chỉ huy để tiến vào."
Jow nhìn về phía Halieg, sự căng thẳng trong không khí dường như trở nên ngột ngạt hơn. "Chúng ta sẽ tiến hành theo kế hoạch. Vince, đảm bảo rằng không có kẻ nào thoát ra mà chúng ta không biết."
"Rõ," Vince đáp lại, rồi nhanh chóng quay lại màn hình của mình.
---
Trong khi đó, từng đội ngũ đã âm thầm di chuyển quanh căn cứ. Những người lính đặc nhiệm tiến hành thiết lập các điểm mai phục ở các ngõ ra quan trọng, nơi mà Cựu Vãn hoặc tay chân của hắn có thể tìm cách chạy trốn.
Một đội đặc biệt được giao nhiệm vụ chặn đứng hệ thống an ninh và camera giám sát trong căn cứ để đảm bảo rằng không ai bên trong phát hiện ra sự hiện diện của họ.
Tất cả mọi người đều biết rằng, chỉ cần có một dấu hiệu nhỏ của sự sơ suất, Cựu Vãn sẽ biết ngay và cuộc truy bắt sẽ trở nên khó khăn hơn gấp nhiều lần.
"Điều này có thể là cái bẫy," Halieg đột nhiên lên tiếng, khiến Jow và Vince quay sang nhìn cô. "Nếu Cựu Vãn đã chuẩn bị từ trước, hắn có thể đã cài sẵn những cái bẫy để đánh lạc hướng chúng ta."
Jow gật đầu, suy nghĩ về điều này. "Anh đã nghĩ đến điều đó. Nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Nếu không hành động ngay bây giờ, hắn sẽ biến mất."
Halieg không nói thêm gì nữa. Cô biết rằng trận chiến này sẽ là một thử thách lớn không chỉ về kỹ năng mà còn về tinh thần. Và cô phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.
Khi tất cả các đội đã vào vị trí, thời điểm tấn công đã gần kề. Jow cầm bộ đàm, giọng anh rõ ràng và kiên quyết:
"Tất cả các đội, chuẩn bị. Chúng ta sẽ bắt đầu tiến vào sau mười phút."
Từng giây phút trôi qua trong im lặng căng thẳng. Halieg cảm nhận được sự hồi hộp của mọi người xung quanh, nhưng cô không để lộ ra ngoài.
Cô phải giữ bình tĩnh, bởi bất kỳ dấu hiệu dao động nào cũng có thể ảnh hưởng đến tinh thần của toàn đội.
Đúng như dự tính, sau mười phút, tất cả các đội bắt đầu tiến vào căn cứ một cách lặng lẽ. Từng bước chân của họ nhẹ nhàng và cẩn thận, tránh bất kỳ tiếng động nào có thể cảnh báo đối phương.
Đội đặc nhiệm được trang bị những vũ khí tối tân, trong khi đội hỗ trợ công nghệ lo ngắt mọi kết nối của căn cứ với bên ngoài.
Vince liên tục giám sát từ phía xa, kiểm tra các thiết bị và hệ thống. Khi đội đặc nhiệm di chuyển vào sâu hơn trong căn cứ, các phòng thí nghiệm và thiết bị nghiên cứu của Cựu Vãn dần dần hiện ra trước mắt họ.
Những chiếc bình chứa với các mẫu thí nghiệm kỳ dị, những màn hình máy tính chi chít số liệu, cùng với hàng loạt tài liệu mật về các nghiên cứu độc ác của hắn.
Căn cứ này không chỉ là nơi ẩn náu, mà còn là một trung tâm nghiên cứu đen tối, nơi mà Cựu Vãn đã tiền hành những thí nghiệm tàn ác trên cơ thể con người.
Jow ra dấu cho đội ngũ tiến vào các phòng thí nghiệm một cách lặng lẽ, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Mọi thứ đều được thực hiện một cách chuyên nghiệp và có tổ chức.
Khi họ tiến sâu hơn vào căn cứ, không khí càng trở nên nặng nề hơn, không chỉ vì những gì họ phát hiện được, mà còn vì cảm giác kỳ lạ bao trùm nơi này.
Halieg đứng bên ngoài cùng với Vince và Jow, quan sát quá trình tiến vào qua các màn hình theo dõi.
Cảm giác bất an trong cô ngày càng lớn hơn, và cô không thể lý giải vì sao. Nhưng cô biết rằng có điều gì đó không ổn đang chờ đợi họ.
"Anh có cảm thấy điều gì đó không đúng không?" Halieg quay sang hỏi Jow, giọng cô đầy lo lắng.
Jow nhíu mày, đôi mắt anh cũng đăm chiêu. "Anh cũng có cảm giác đó. Cứ như thể.. nơi này đã bị bỏ trống từ lâu rồi."
Vince, người đang chăm chú theo dõi các tín hiệu điện tử, cũng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ. "Không có dấu hiệu nào cho thấy có người đang hoạt động bên trong. Tất cả các hệ thống đều tắt, không có tín hiệu điện tử nào phát ra từ các thiết bị. Nhưng điều đó không có nghĩa là không có kẻ nào ở đây."
---
Đột nhiên, từ một trong những phòng thí nghiệm sâu nhất trong căn cứ, một tín hiệu báo động nhỏ vang lên.
Đội ngũ đặc nhiệm dừng lại, nhưng không kịp phản ứng khi một loạt tiếng súng vang lên từ các hành lang.
Một toán lính đánh thuê, tay chân trung thành của Cựu Vãn, xuất hiện từ các góc tối, tấn công nhóm của Jow bằng vũ khí hạng nặng. Họ đã bị phục kích.
Cả đội đặc nhiệm nhanh chóng phản ứng, bắn trả và tìm cách ẩn nấp. Trận chiến ngay lập tức nổ ra, tiếng súng vang dội khắp căn cứ, không khí đầy khói súng và căng thẳng.
Jow nhanh chóng ra lệnh cho các đội tiến vào các vị trí chiến lược, đảm bảo rằng không có ai bị thương quá nặng.
Trong lúc đó, Halieg và Vince đứng ở ngoài, nhìn qua màn hình theo dõi. Halieg nắm chặt tay, cô cảm thấy sụ căng thẳng tăng cao.
Đây chính là điều cô đã dự cảm - rằng Cựu Vãn sẽ không dễ dàng để họ bắt được hắn mà không chiến đấu.
"Tăng cường lực lượng ngay!" Vince hét lên qua bộ đàm. "Chúng ta cần thêm người để đối phó với nhóm lính đánh thuê này."
Jow nhanh chóng ra lệnh cho một nhóm đặc nhiệm khác tiến vào hỗ trợ. Nhưng trận chiến không hề dễ dàng.
Những kẻ trung thành với Cựu Vãn được trang bị vũ khí tối tân và được huấn luyện tốt, khiến cho đội của Jow phải vất vả chống đỡ.
Halieg cảm thấy từng giây phút trôi qua như một cơn ác mộng. Cô chỉ có thể quan sát từ xa, không thể trực tiếp tham gia vào cuộc chiến.
Cựu Văn.
Đó là một khu nhà công nghiệp bỏ hoang, nằm giữa rừng sâu, được bao quanh bởi những bức tường gạch sừng
รนัทg
Đèn đường leo lắt, không khí lạnh lẽo, và toàn bộ khu vực mang một vẻ u ám, khiến tất cả những ai đặt chân đến đều cảm nhận được sự tĩnh lặng đáng sợ.
Đây là nơi Cựu Vãn đã ẩn nấp và thiết lập những thí nghiệm phi nhân tính trong suốt thời gian dài.
Halieg ngồi trong xe, đôi mắt sắc lạnh nhìn về phía căn cứ, sự tập trung cao độ tỏa ra từ cô. Mặc dù vừa trải qua một buổi tối ngọt ngào cùng Jow, nhưng khi bước vào nhiệm vụ, tất cả cảm xúc cá nhân đều bị gạt sang một bên.
Cô biết rằng trận chiến sắp tới sẽ không dễ dàng, và phải chuẩn bị tâm lý cho tất cả những gì có thể xảy ra.
Jow và Vince đứng cạnh Halieg, cùng quan sát quá trình thiết lập trận địa. Đội ngũ đặc nhiệm đã được triệu tập từ sớm, với hơn ba nhóm chia nhau phụ trách các vị trí chiến lược quanh căn cứ.
Họ âm thầm di chuyển, trang bị đầy đủ vũ khí và thiết bị cần thiết. Jow đã chỉ đạo tỉ mỉ, kiểm tra từng ngóc ngách của khu vực để đảm bảo không có sai sót nào trong kế hoạch.
"Đây có lẽ là cơ hội cuối cùng của chúng ta để bắt giữ Cựu Vãn," Jow nói nhỏ, ánh mắt không rời khỏi căn cứ phía trước. "Tất cả đã được sắp xếp hoàn hảo. Chúng ta không thể để hắn thoát thêm lần nữa."
Halieg gật đầu đồng tình. Dù bên ngoài cô tỏ ra điềm tĩnh, bên trong cô vẫn không thể thoát khỏi cảm giác bất an. Cựu Vãn là kẻ nguy hiểm và thông minh. Nếu kế hoạch của họ có chút sơ hở, hắn sẽ nhanh chóng lợi dụng đế thoát thân.
"Các nhóm đã sẵn sàng ở vị trí chưa?" Vince hỏi, mắt dán vào chiếc máy tính bảng hiển thị sơ đồ khu vực. Anh là người phụ trách kiểm soát toàn bộ quá trình, đảm bảo mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch.
"Nhóm 1 và nhóm 2 đã ở vị trí," một giọng nói từ bộ đàm vang lên. "Chờ lệnh chỉ huy để tiến vào."
Jow nhìn về phía Halieg, sự căng thẳng trong không khí dường như trở nên ngột ngạt hơn. "Chúng ta sẽ tiến hành theo kế hoạch. Vince, đảm bảo rằng không có kẻ nào thoát ra mà chúng ta không biết."
"Rõ," Vince đáp lại, rồi nhanh chóng quay lại màn hình của mình.
---
Trong khi đó, từng đội ngũ đã âm thầm di chuyển quanh căn cứ. Những người lính đặc nhiệm tiến hành thiết lập các điểm mai phục ở các ngõ ra quan trọng, nơi mà Cựu Vãn hoặc tay chân của hắn có thể tìm cách chạy trốn.
Một đội đặc biệt được giao nhiệm vụ chặn đứng hệ thống an ninh và camera giám sát trong căn cứ để đảm bảo rằng không ai bên trong phát hiện ra sự hiện diện của họ.
Tất cả mọi người đều biết rằng, chỉ cần có một dấu hiệu nhỏ của sự sơ suất, Cựu Vãn sẽ biết ngay và cuộc truy bắt sẽ trở nên khó khăn hơn gấp nhiều lần.
"Điều này có thể là cái bẫy," Halieg đột nhiên lên tiếng, khiến Jow và Vince quay sang nhìn cô. "Nếu Cựu Vãn đã chuẩn bị từ trước, hắn có thể đã cài sẵn những cái bẫy để đánh lạc hướng chúng ta."
Jow gật đầu, suy nghĩ về điều này. "Anh đã nghĩ đến điều đó. Nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Nếu không hành động ngay bây giờ, hắn sẽ biến mất."
Halieg không nói thêm gì nữa. Cô biết rằng trận chiến này sẽ là một thử thách lớn không chỉ về kỹ năng mà còn về tinh thần. Và cô phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.
Khi tất cả các đội đã vào vị trí, thời điểm tấn công đã gần kề. Jow cầm bộ đàm, giọng anh rõ ràng và kiên quyết:
"Tất cả các đội, chuẩn bị. Chúng ta sẽ bắt đầu tiến vào sau mười phút."
Từng giây phút trôi qua trong im lặng căng thẳng. Halieg cảm nhận được sự hồi hộp của mọi người xung quanh, nhưng cô không để lộ ra ngoài.
Cô phải giữ bình tĩnh, bởi bất kỳ dấu hiệu dao động nào cũng có thể ảnh hưởng đến tinh thần của toàn đội.
Đúng như dự tính, sau mười phút, tất cả các đội bắt đầu tiến vào căn cứ một cách lặng lẽ. Từng bước chân của họ nhẹ nhàng và cẩn thận, tránh bất kỳ tiếng động nào có thể cảnh báo đối phương.
Đội đặc nhiệm được trang bị những vũ khí tối tân, trong khi đội hỗ trợ công nghệ lo ngắt mọi kết nối của căn cứ với bên ngoài.
Vince liên tục giám sát từ phía xa, kiểm tra các thiết bị và hệ thống. Khi đội đặc nhiệm di chuyển vào sâu hơn trong căn cứ, các phòng thí nghiệm và thiết bị nghiên cứu của Cựu Vãn dần dần hiện ra trước mắt họ.
Những chiếc bình chứa với các mẫu thí nghiệm kỳ dị, những màn hình máy tính chi chít số liệu, cùng với hàng loạt tài liệu mật về các nghiên cứu độc ác của hắn.
Căn cứ này không chỉ là nơi ẩn náu, mà còn là một trung tâm nghiên cứu đen tối, nơi mà Cựu Vãn đã tiền hành những thí nghiệm tàn ác trên cơ thể con người.
Jow ra dấu cho đội ngũ tiến vào các phòng thí nghiệm một cách lặng lẽ, không để lại bất kỳ dấu vết nào. Mọi thứ đều được thực hiện một cách chuyên nghiệp và có tổ chức.
Khi họ tiến sâu hơn vào căn cứ, không khí càng trở nên nặng nề hơn, không chỉ vì những gì họ phát hiện được, mà còn vì cảm giác kỳ lạ bao trùm nơi này.
Halieg đứng bên ngoài cùng với Vince và Jow, quan sát quá trình tiến vào qua các màn hình theo dõi.
Cảm giác bất an trong cô ngày càng lớn hơn, và cô không thể lý giải vì sao. Nhưng cô biết rằng có điều gì đó không ổn đang chờ đợi họ.
"Anh có cảm thấy điều gì đó không đúng không?" Halieg quay sang hỏi Jow, giọng cô đầy lo lắng.
Jow nhíu mày, đôi mắt anh cũng đăm chiêu. "Anh cũng có cảm giác đó. Cứ như thể.. nơi này đã bị bỏ trống từ lâu rồi."
Vince, người đang chăm chú theo dõi các tín hiệu điện tử, cũng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ. "Không có dấu hiệu nào cho thấy có người đang hoạt động bên trong. Tất cả các hệ thống đều tắt, không có tín hiệu điện tử nào phát ra từ các thiết bị. Nhưng điều đó không có nghĩa là không có kẻ nào ở đây."
---
Đột nhiên, từ một trong những phòng thí nghiệm sâu nhất trong căn cứ, một tín hiệu báo động nhỏ vang lên.
Đội ngũ đặc nhiệm dừng lại, nhưng không kịp phản ứng khi một loạt tiếng súng vang lên từ các hành lang.
Một toán lính đánh thuê, tay chân trung thành của Cựu Vãn, xuất hiện từ các góc tối, tấn công nhóm của Jow bằng vũ khí hạng nặng. Họ đã bị phục kích.
Cả đội đặc nhiệm nhanh chóng phản ứng, bắn trả và tìm cách ẩn nấp. Trận chiến ngay lập tức nổ ra, tiếng súng vang dội khắp căn cứ, không khí đầy khói súng và căng thẳng.
Jow nhanh chóng ra lệnh cho các đội tiến vào các vị trí chiến lược, đảm bảo rằng không có ai bị thương quá nặng.
Trong lúc đó, Halieg và Vince đứng ở ngoài, nhìn qua màn hình theo dõi. Halieg nắm chặt tay, cô cảm thấy sụ căng thẳng tăng cao.
Đây chính là điều cô đã dự cảm - rằng Cựu Vãn sẽ không dễ dàng để họ bắt được hắn mà không chiến đấu.
"Tăng cường lực lượng ngay!" Vince hét lên qua bộ đàm. "Chúng ta cần thêm người để đối phó với nhóm lính đánh thuê này."
Jow nhanh chóng ra lệnh cho một nhóm đặc nhiệm khác tiến vào hỗ trợ. Nhưng trận chiến không hề dễ dàng.
Những kẻ trung thành với Cựu Vãn được trang bị vũ khí tối tân và được huấn luyện tốt, khiến cho đội của Jow phải vất vả chống đỡ.
Halieg cảm thấy từng giây phút trôi qua như một cơn ác mộng. Cô chỉ có thể quan sát từ xa, không thể trực tiếp tham gia vào cuộc chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.