Chương 64: Hành Trình Đẫm Máu
Tọa Dự Vĩ
30/10/2024
Khi Jow và nhóm của mình lao ra khỏi tổ chức, không khí trong lành của bên ngoài thổi vào mặt họ như một làn sóng nhẹ nhàng nhưng cũng đầy áp lực.
Đằng sau họ, tiếng kêu gào và tiếng súng vang lên như một bản giao hưởng của sự hỗn loạn. Họ biết rằng không còn thời gian để chần chừ, mọi giây phút đều quý giá trong cuộc chiến sinh tồn này.
"Đi nhanh lên!" Jow hét, dẫn đầu nhóm hướng về phía khu rừng gần đó. Cảm giác của sự khẩn trương dâng trào trong lòng anh. Họ phải rời khỏi nơi này trước khi tổ chức kịp phản ứng và truy đuổi họ.
Rick, một trong những thành viên trong nhóm, gần như thở hồn hển. "Tôi không thể chạy thêm được nữa," anh ta nói, vẻ mặt đầy lo lắng.
"Không được! Còn sống là còn hy vọng!" Jow đáp lại, nhìn thẳng vào mắt Rick để truyền thêm năng lượng.
"Chúng ta đã gần tới nơi an toàn. Cố lên nào!"
Cả nhóm tiếp tục chạy qua những lối đi nhỏ trong rừng, cố gắng lẩn trốn trong những bóng cây dày đặc. Jow có thế cảm nhận được sự căng thắng trong không khí, như thể cả thiên nhiên đang giữ hơi thở của mình, chờ đợi điều gì đó tồi tệ hơn sẽ xảy ra.
Tạm Dừng Để Nghỉ Ngơi
Sau khoảng 20 phút chạy liên tục, cả nhóm cuối cùng cũng dừng lại ở một khoảng trống nhỏ trong rừng. Họ thở hốn hến, từng người đều cố gắng lấy lại nhịp tim của mình.
"Chúng ta phải kiểm tra xem có ai theo dõi không," Jow đề xuất, mắt không rời khỏi con đường mà họ vừa đi qua.
Halieg, với ánh mắt đầy quyết tâm, gật đầu. "Em sẽ đi cùng anh," cô nói. Họ bước ra khỏi vòng tròn của những người còn lại, tiến vào một khu vực có tầm nhìn rộng hơn.
"Đừng đi quá lâu," Rick nhắc nhở, giọng lo lắng. "Tôi không muốn thấy tổ chức đuổi theo chúng ta nữa."
"Yên tâm"" Jow trả lời. "Chúng ta chỉ cần một chút thời gian để quan sát."
Họ đứng lại một chút, chăm chú lắng nghe những âm thanh xung quanh. Từ xa, có thể nghe thấy tiếng chim hót, tiếng gió thối qua những tán cây. Nhưng trong sâu thăm, Jow vân cảm thấy có điều gì đó bất ổn. Anh không thể shake off cảm giác rằng tổ chức đang ở gần hơn họ nghĩ.
Kế Hoạch Tương Lai
Khi đã chắc chắn rằng không có ai đang theo dõi, Jow và Halieg quay trở lại với nhóm. "Chúng ta cần một kế hoạch," Jow nói, ngồi xuống đất. "Tài liệu mà chúng ta vừa lấy được rất quan trọng. Nhưng chúng ta không thể để chúng rơi vào tay tổ chức."
"Đúng," Halieg đồng tình. "Chúng ta phải tìm cách đưa nó ra ngoài, cho những người có thể giúp đỡ."
"Có lẽ chúng ta nên đến thành phố gần nhất và tìm gặp những người bạn cũ," Rick gợi ý. "Họ có thể giúp chúng ta phân tích tài liệu và lập kế hoạch phản công."
"Ý hay," Jow nói, gật đầu. "Nhưng chúng ta phải đi thật cẩn thận. Tổ chức sẽ không dễ dàng bỏ qua việc mất tài liệu quan trọng như vậy."
"Vậy chúng ta sẽ đi về hướng nào?" một thành viên trong nhóm hỏi.
"Chúng ta sẽ đi về phía Tây," Jow quyết định. "Đó là hướng gần nhất đến thành phố. Chúng ta có thể đi qua những con đường nhỏ để tránh bị phát hiện."
Bắt Đầu Hành Trình Mới
Họ bắt đầu cuộc hành trình mới, rời khỏi khu rừng dày đặc và đi về hướng thành phố. Jow cảm thấy căng thẳng khi đi qua những con đường vắng vẻ, nhưng niềm hy vọng vẫn lấp lánh trong tâm trí anh. Mỗi bước đi đều mang theo một trách nhiệm nặng nề - không chỉ là cuộc sống của họ mà còn là sự an toàn của những người khác.
"Có vẻ như chúng ta đã thoát được," Halieg nói, thở phào. "Nhưng không thể chủ quan."
"Đúng," Jow đồng ý. "Chúng ta cần phải giữ một cảnh giác cao độ. Tổ chức sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu."
Trong khi đi, Jow liên tục kiểm tra điện thoại của mình, cố gắng tìm kiếm tín hiệu. "Nếu chúng ta có thể liên lạc với
Garrison, có thể anh ấy sẽ có thông tin hữu ích."
"Nhưng liệu chúng ta có thể tin tưởng anh ấy?" Rick hỏi, vẻ mặt hoài nghi.
"Garrison đã giúp chúng ta trong quá khứ. Tôi nghĩ chúng ta nên tin tưởng anh ấy lần này," Jow trả lời, cố gắng thế hiện sự tự tin.
Cuộc Đụng Độ Bất Ngờ
Sau một giờ đi bộ, họ cảm thấy mệt mỏi nhưng vẫn không dám dừng lại. Cả nhóm vẫn tiếp tục, và khi trời bắt đầu tối, Jow nhận thấy một ánh sáng ở xa. "Có lẽ đó là một ngôi làng," anh nói. "Chúng ta có thể tìm chỗ nghỉ chân ở đó."
Khi họ đến gần ánh sáng, một cảnh tượng bất ngờ xuất hiện trước mắt họ. Một nhóm người đang tập trung quanh một ngọn lửa lớn, trò chuyện và cười đùa. Jow cảm thấy một chút hy vọng.
"Chúng ta có nên tiếp cận không?" Halieg hỏi.
"Chúng ta nên cẩn thận," Jow trả lời. "Nhưng nếu họ không phải là người của tổ chức, có thể họ sẽ giúp chúng ta."
Họ tiến gần hơn, và khi họ đến gần, một người đàn ông lớn tuổi bước ra từ nhóm người đó. "Các người là ai? Tại sao lại đến đây vào lúc này?" ông hỏi với giọng nghiêm nghị.
"Chúng tôi cần sự giúp đỡ," Jow nói. "Chúng tôi đang chạy trốn khỏi một tổ chức nguy hiếm."
Người đàn ông nhìn họ một cách nghi ngờ, nhưng rồi ông cũng gật đầu. "Hãy vào đây. Chúng ta sẽ nói chuyện."
Nơi Ấn Nấp Tạm Thời
Khi Jow và nhóm bước vào vòng tròn của những người đó, họ cảm thấy được chào đón. Mọi người xung quanh dường như đều có một câu chuyện riêng của mình, nhưng giờ đây, họ đã tìm thấy một nơi an toàn tạm thời.
"Chúng tôi đã nghe nhiều về tổ chức mà các người đang nói đến," người đàn ông lớn tuổi giới thiệu. "Tôi là Don.
Chúng tôi đã bị tổ chức này tấn công nhiều lần. Họ rất nguy hiểm."
"Chúng tôi đã lấy được một số tài liệu quan trọng từ tổ chức," Jow nói, cảm thấy cần thiết phải chia sẻ thông tin.
"Chúng tôi muốn tìm cách đưa nó ra ngoài."
"Công việc của chúng tôi là bảo vệ cộng đồng này khỏi những nguy hiểm từ tổ chức đó," Don nói. "Chúng tôi có thể giúp các bạn, nhưng trước tiên, hãy cho tôi xem tài liệu mà các bạn đã lấy được."
Jow lôi USB ra và đưa cho Don. "Đây là thông tin chi tiết về kế hoạch tấn công của họ."
Don gật đầu, cẩn thận cắm USB vào một chiếc laptop cũ kỹ. Khi tài liệu hiện lên, ánh mắt của ông trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết. "Đây là một thông tin rất quan trọng. Nếu kế hoạch này được thực hiện, rất nhiều người vô tội sẽ bị tổn thương."
Lập Kế Hoạch Phản Công
Các thành viên trong nhóm cùng nhau thảo luận với Don và những người khác về cách họ có thế sử dụng thông tin trong USB để lên kế hoạch phản công. Họ bắt đầu phân tích tài liệu, đưa ra các phương án và xác định các mục tiêu quan trọng.
"Chúng ta cần phải tìm cách tiếp cận các cơ quan chức năng," một thành viên trong nhóm nói. "Nếu chúng ta có thể làm họ tin tưởng vào những gì chúng ta đang nói, họ có thể giúp đỡ."
"Đúng," Jow nói. "Nhưng trước tiên, chúng ta cần phải bảo vệ bản thân. Tổ chức sẽ không dừng lại cho đến khi họ tìm thấy chúng ta."
Don gật đầu, tỏ ra đồng tình. "Chúng tôi có thể giúp các bạn tìm một nơi ẩn nấp an toàn cho đến khi kế hoạch được thực hiện. Nhưng chúng ta cần phải hành động nhanh chóng."
"Chúng ta sẽ không còn nhiều thời gian," Halieg nói, sự lo lắng hiện rõ trên mặt. "Tổ chức sẽ không chậm trễ trong việc phát hiện ra rằng chúng ta đã trốn thoát."
"Vậy thì hãy bắt đầu ngay bây giờ," Jow đáp với giọng quả quyết.
Đằng sau họ, tiếng kêu gào và tiếng súng vang lên như một bản giao hưởng của sự hỗn loạn. Họ biết rằng không còn thời gian để chần chừ, mọi giây phút đều quý giá trong cuộc chiến sinh tồn này.
"Đi nhanh lên!" Jow hét, dẫn đầu nhóm hướng về phía khu rừng gần đó. Cảm giác của sự khẩn trương dâng trào trong lòng anh. Họ phải rời khỏi nơi này trước khi tổ chức kịp phản ứng và truy đuổi họ.
Rick, một trong những thành viên trong nhóm, gần như thở hồn hển. "Tôi không thể chạy thêm được nữa," anh ta nói, vẻ mặt đầy lo lắng.
"Không được! Còn sống là còn hy vọng!" Jow đáp lại, nhìn thẳng vào mắt Rick để truyền thêm năng lượng.
"Chúng ta đã gần tới nơi an toàn. Cố lên nào!"
Cả nhóm tiếp tục chạy qua những lối đi nhỏ trong rừng, cố gắng lẩn trốn trong những bóng cây dày đặc. Jow có thế cảm nhận được sự căng thắng trong không khí, như thể cả thiên nhiên đang giữ hơi thở của mình, chờ đợi điều gì đó tồi tệ hơn sẽ xảy ra.
Tạm Dừng Để Nghỉ Ngơi
Sau khoảng 20 phút chạy liên tục, cả nhóm cuối cùng cũng dừng lại ở một khoảng trống nhỏ trong rừng. Họ thở hốn hến, từng người đều cố gắng lấy lại nhịp tim của mình.
"Chúng ta phải kiểm tra xem có ai theo dõi không," Jow đề xuất, mắt không rời khỏi con đường mà họ vừa đi qua.
Halieg, với ánh mắt đầy quyết tâm, gật đầu. "Em sẽ đi cùng anh," cô nói. Họ bước ra khỏi vòng tròn của những người còn lại, tiến vào một khu vực có tầm nhìn rộng hơn.
"Đừng đi quá lâu," Rick nhắc nhở, giọng lo lắng. "Tôi không muốn thấy tổ chức đuổi theo chúng ta nữa."
"Yên tâm"" Jow trả lời. "Chúng ta chỉ cần một chút thời gian để quan sát."
Họ đứng lại một chút, chăm chú lắng nghe những âm thanh xung quanh. Từ xa, có thể nghe thấy tiếng chim hót, tiếng gió thối qua những tán cây. Nhưng trong sâu thăm, Jow vân cảm thấy có điều gì đó bất ổn. Anh không thể shake off cảm giác rằng tổ chức đang ở gần hơn họ nghĩ.
Kế Hoạch Tương Lai
Khi đã chắc chắn rằng không có ai đang theo dõi, Jow và Halieg quay trở lại với nhóm. "Chúng ta cần một kế hoạch," Jow nói, ngồi xuống đất. "Tài liệu mà chúng ta vừa lấy được rất quan trọng. Nhưng chúng ta không thể để chúng rơi vào tay tổ chức."
"Đúng," Halieg đồng tình. "Chúng ta phải tìm cách đưa nó ra ngoài, cho những người có thể giúp đỡ."
"Có lẽ chúng ta nên đến thành phố gần nhất và tìm gặp những người bạn cũ," Rick gợi ý. "Họ có thể giúp chúng ta phân tích tài liệu và lập kế hoạch phản công."
"Ý hay," Jow nói, gật đầu. "Nhưng chúng ta phải đi thật cẩn thận. Tổ chức sẽ không dễ dàng bỏ qua việc mất tài liệu quan trọng như vậy."
"Vậy chúng ta sẽ đi về hướng nào?" một thành viên trong nhóm hỏi.
"Chúng ta sẽ đi về phía Tây," Jow quyết định. "Đó là hướng gần nhất đến thành phố. Chúng ta có thể đi qua những con đường nhỏ để tránh bị phát hiện."
Bắt Đầu Hành Trình Mới
Họ bắt đầu cuộc hành trình mới, rời khỏi khu rừng dày đặc và đi về hướng thành phố. Jow cảm thấy căng thẳng khi đi qua những con đường vắng vẻ, nhưng niềm hy vọng vẫn lấp lánh trong tâm trí anh. Mỗi bước đi đều mang theo một trách nhiệm nặng nề - không chỉ là cuộc sống của họ mà còn là sự an toàn của những người khác.
"Có vẻ như chúng ta đã thoát được," Halieg nói, thở phào. "Nhưng không thể chủ quan."
"Đúng," Jow đồng ý. "Chúng ta cần phải giữ một cảnh giác cao độ. Tổ chức sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu."
Trong khi đi, Jow liên tục kiểm tra điện thoại của mình, cố gắng tìm kiếm tín hiệu. "Nếu chúng ta có thể liên lạc với
Garrison, có thể anh ấy sẽ có thông tin hữu ích."
"Nhưng liệu chúng ta có thể tin tưởng anh ấy?" Rick hỏi, vẻ mặt hoài nghi.
"Garrison đã giúp chúng ta trong quá khứ. Tôi nghĩ chúng ta nên tin tưởng anh ấy lần này," Jow trả lời, cố gắng thế hiện sự tự tin.
Cuộc Đụng Độ Bất Ngờ
Sau một giờ đi bộ, họ cảm thấy mệt mỏi nhưng vẫn không dám dừng lại. Cả nhóm vẫn tiếp tục, và khi trời bắt đầu tối, Jow nhận thấy một ánh sáng ở xa. "Có lẽ đó là một ngôi làng," anh nói. "Chúng ta có thể tìm chỗ nghỉ chân ở đó."
Khi họ đến gần ánh sáng, một cảnh tượng bất ngờ xuất hiện trước mắt họ. Một nhóm người đang tập trung quanh một ngọn lửa lớn, trò chuyện và cười đùa. Jow cảm thấy một chút hy vọng.
"Chúng ta có nên tiếp cận không?" Halieg hỏi.
"Chúng ta nên cẩn thận," Jow trả lời. "Nhưng nếu họ không phải là người của tổ chức, có thể họ sẽ giúp chúng ta."
Họ tiến gần hơn, và khi họ đến gần, một người đàn ông lớn tuổi bước ra từ nhóm người đó. "Các người là ai? Tại sao lại đến đây vào lúc này?" ông hỏi với giọng nghiêm nghị.
"Chúng tôi cần sự giúp đỡ," Jow nói. "Chúng tôi đang chạy trốn khỏi một tổ chức nguy hiếm."
Người đàn ông nhìn họ một cách nghi ngờ, nhưng rồi ông cũng gật đầu. "Hãy vào đây. Chúng ta sẽ nói chuyện."
Nơi Ấn Nấp Tạm Thời
Khi Jow và nhóm bước vào vòng tròn của những người đó, họ cảm thấy được chào đón. Mọi người xung quanh dường như đều có một câu chuyện riêng của mình, nhưng giờ đây, họ đã tìm thấy một nơi an toàn tạm thời.
"Chúng tôi đã nghe nhiều về tổ chức mà các người đang nói đến," người đàn ông lớn tuổi giới thiệu. "Tôi là Don.
Chúng tôi đã bị tổ chức này tấn công nhiều lần. Họ rất nguy hiểm."
"Chúng tôi đã lấy được một số tài liệu quan trọng từ tổ chức," Jow nói, cảm thấy cần thiết phải chia sẻ thông tin.
"Chúng tôi muốn tìm cách đưa nó ra ngoài."
"Công việc của chúng tôi là bảo vệ cộng đồng này khỏi những nguy hiểm từ tổ chức đó," Don nói. "Chúng tôi có thể giúp các bạn, nhưng trước tiên, hãy cho tôi xem tài liệu mà các bạn đã lấy được."
Jow lôi USB ra và đưa cho Don. "Đây là thông tin chi tiết về kế hoạch tấn công của họ."
Don gật đầu, cẩn thận cắm USB vào một chiếc laptop cũ kỹ. Khi tài liệu hiện lên, ánh mắt của ông trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết. "Đây là một thông tin rất quan trọng. Nếu kế hoạch này được thực hiện, rất nhiều người vô tội sẽ bị tổn thương."
Lập Kế Hoạch Phản Công
Các thành viên trong nhóm cùng nhau thảo luận với Don và những người khác về cách họ có thế sử dụng thông tin trong USB để lên kế hoạch phản công. Họ bắt đầu phân tích tài liệu, đưa ra các phương án và xác định các mục tiêu quan trọng.
"Chúng ta cần phải tìm cách tiếp cận các cơ quan chức năng," một thành viên trong nhóm nói. "Nếu chúng ta có thể làm họ tin tưởng vào những gì chúng ta đang nói, họ có thể giúp đỡ."
"Đúng," Jow nói. "Nhưng trước tiên, chúng ta cần phải bảo vệ bản thân. Tổ chức sẽ không dừng lại cho đến khi họ tìm thấy chúng ta."
Don gật đầu, tỏ ra đồng tình. "Chúng tôi có thể giúp các bạn tìm một nơi ẩn nấp an toàn cho đến khi kế hoạch được thực hiện. Nhưng chúng ta cần phải hành động nhanh chóng."
"Chúng ta sẽ không còn nhiều thời gian," Halieg nói, sự lo lắng hiện rõ trên mặt. "Tổ chức sẽ không chậm trễ trong việc phát hiện ra rằng chúng ta đã trốn thoát."
"Vậy thì hãy bắt đầu ngay bây giờ," Jow đáp với giọng quả quyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.