Chương 57: Hành trình mới (hạ)
Tọa Dự Vĩ
30/10/2024
Khi Jow, Halieg và Vince bước ra khỏi cánh cửa kính lớn, hít thở bầu không khí tự do sau một thời gian dài bị giam cầm.
Nhưng tự do không chỉ đơn thuần là không gian; nó còn chứa đựng những nguy hiểm và thử thách mới. Họ đứng trước một hành lang dài, ánh sáng từ những bóng đèn neon phản chiếu trên mặt sàn lạnh lẽo, cùng với sự im lặng nặng nề xung quanh. Jow có thể cảm nhận được nhịp đập của trái tim mình đang tăng tốc, sự hồi hộp len lỏi trong từng tế bào.
"Tìm đường ra khỏi đây thôi," Halieg nói, giọng cô không thể giấu nổi sự lo lắng. "Tôi không thích nơi này chút nào."
"Đúng vậy," Vince đáp, "chúng ta cần phải đi nhanh. Không thể ở lại đây lâu hơn được nữa." Họ tiếp tục tiến về phía trước, hướng tới lối thoát.
Khi họ bước vào một khúc rẽ, Jow khẽ đưa tay lên ra hiệu cho mọi người dừng lại. "Nghe này..." anh nói, lắng nghe âm thanh phía trước. Hơi thở của anh dường như ngưng lại khi anh nhận thấy một nhóm lính đang trò chuyện ở phía xa.
"Có vẻ như họ đang tìm kiếm chúng ta," Vince nói, ánh mắt đầy lo lắng. "Chúng ta không thể để họ phát hiện ra."
"Chúng ta phải tránh mặt họ," Halieg nói, "Hãy tìm một cách khác."
Jow gật đầu, rồi nhanh chóng tìm kiếm lối đi khác. "Đi theo tôi," anh nói, dẫn dắt cả nhóm vào một hành lang bên cạnh. Bầu không khí trong hành lang ấy trở nên lạnh lẽo hơn, ánh sáng yếu ớt chỉ đủ để nhìn thấy những bóng đen di chuyển. Họ phải hết sức cẩn thận.
Họ tiếp tục đi bộ trong một thời gian dài, và cuối cùng đến một cửa sổ nhỏ. Jow nhìn ra ngoài, thấy một bãi đậu xe rộng lớn. "Có một chiếc xe tải ở đó," anh chỉ ra. "Nếu chúng ta có thể đến được đó, có thể chúng ta sẽ tìm được cách thoát khỏi đây."
"Nhưng làm sao để tới đó mà không bị phát hiện?" Halieg hỏi, sự lo lắng hiện rõ trên mặt.
"Tôi nghĩ chúng ta nên đi qua cửa sau của tòa nhà," Vince đề nghị. "Có thể sẽ ít lính hơn ở đó."
"Được," Jow đồng ý, "chúng ta sẽ thử cách đó."
Họ nhanh chóng di chuyển ra phía sau tòa nhà, trái tim họ đập thình thịch. Bầu không khí trở nên yên tĩnh, nhưng
Jow cảm thấy như một cơn bão đang đến gần. Khi họ đến gần cửa sau, Jow chợt nhận ra có một bóng người đang
dung canh gac.
"Đứng lại!" tên lính hô to, giọng đầy đe dọa.
"Chạy!" Jow gầm lên, cả nhóm quay lưng lại và lao đi. Tiếng súng vang lên, nhưng họ không thể dừng lại. Mỗi giây trôi qua, sự sống và cái chết như đang treo lơ lửng trước mắt.
"Đằng kia!" Vince chỉ tay về phía chiếc xe tải, "Chúng ta phải tới đó!
Họ chạy như điên, không dám nhìn lại. Jow cảm nhận được hơi thở của Halieg bên cạnh mình, anh muốn bảo vệ cô, muốn giữ cô an toàn. Họ lao vào bãi đậu xe, nhưng thời gian như chậm lại khi họ thấy một nhóm lính khác đang đứng gần chiếc xe tải.
"Chúng ta không thể dừng lại!" Jow hét lên, "Chúng ta phải hành động ngay!"
"Còn cách nào khác không?" Halieg hỏi, sự căng thẳng hiện rõ trong giọng nói. "Có thể chúng ta cần tìm một chiếc xe khác."
"Không! Đừng mất thời gian!" Vince nhấn mạnh, đôi mắt anh rực lửa quyết tâm. "Chúng ta phải giành lấy chiếc xe này!"
Jow gật đầu, không còn thời gian suy nghĩ. Anh nhanh chóng lao về phía chiếc xe tải, Halieg và Vince theo sát.
Họ bắt đầu tìm cách mở cửa. Cảm giác hồi hộp tăng lên khi tiếng bước chân của lính ngày càng gần.
"Có thể nó không khóa," Halieg nói, nhưng Jow đã không còn thời gian để kiếm tra.
"Ra ngoài!" anh gầm lên. "Chúng ta cần phải lên xe ngay!"
Cả ba cùng nhau lao vào trong xe, Vince ngồi vào ghế lái, Halieg ở giữa, và Jow ngồi bên cửa sổ, cố gắng quan sát xung quanh. Anh thấy những kẻ thù đang tiến lại gần, gương mặt họ đầy tức giận.
"Bấm ga!" Jow hét lên, ánh mắt không rời khỏi chúng.
Chiếc xe tải rồ máy, nhưng những kẻ lính đã đến gần hơn. "Bắn!" một tên hô lên, và tiếng súng vang lên như sấm sét. Jow cảm thấy tim mình đập nhanh như chưa từng có, anh nhìn thấy bóng dáng của Halieg bên cạnh, cô ấy đang lo lắng và sợ hãi.
"Chạy nhanh lên!" Vince gầm lên, và chiếc xe bắt đầu lao đi. Họ nhanh chóng rời khỏi bãi đậu xe, nhưng Jow biết rằng điều đó không có nghĩa là an toàn. Những kẻ lính sẽ không dễ dàng từ bỏ họ.
"Tôi đang cố gắng tăng tốc!" Vince nói, tay anh siết chặt trên vô lăng. "Nhưng đường phố bên ngoài cũng đông đúc!"
"Chúng ta cần phải tìm một nơi ẩn nấp," Halieg nói, giọng cô tràn đầy lo lắng. "Chúng ta không thể cứ chạy mãi như thế này."
"Được," Jow đồng ý. "Hãy tìm một khu vực nào đó ít người."
Họ lái xe qua những con phố đông đúc, nhưng Jow có thể cảm nhận được ánh mắt của những kẻ theo dõi đang dõi theo từng chuyển động của họ. Họ phải nhanh chóng tìm cách ẩn náu trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.
"Đằng kia!" Halieg chỉ tay về phía một con hẻm nhỏ. "Chúng ta có thể vào đó!"
Vince gật đầu, và anh lập tức cho xe rẽ vào hẻm. Họ dừng lại, và cả ba người bước xuống xe, tìm kiếm nơi ẩn náu.
Những bức tường cao và những chiếc thùng rác lớn tạo nên một không gian kín đáo nhưng cũng đầy nguy hiểm.
"Chúng ta sẽ phải chờ ở đây cho đến khi mọi chuyện lắng xuống," Jow nói, cố gắng giữ bình tĩnh. "Hy vọng rằng bọn họ không tìm kiếm ở đây."
"Có thể chúng ta nên thay đổi trang phục để trông ít nổi bật hơn," Halieg đề xuất. "Nếu có thể tìm thấy vài bộ đồ cũ, có lẽ sẽ giúp chúng ta."
"Đúng!" Vince gật đầu. "Hãy kiểm tra quanh đây."
Cả ba người bắt đầu tìm kiếm trong những thùng rác và các tòa nhà bỏ hoang gần đó. Họ tìm thấy một số bộ quần áo cũ, và ngay lập tức bắt đầu thay đổi. Jow cảm thấy dễ thở hơn một chút, như thể trang phục mới giúp anh quên đi sự nguy hiểm trước mắt.
Khi họ đã thay đổi xong, Jow nhìn Halieg, thấy cô đã trở nên mạnh mẽ hơn. "Chúng ta cần phải nghĩ cách thoát khỏi thành phố này. Không thể ở lại đây mãi."
"Chúng ta cần tìm thông tin về những kẻ đứng sau mọi chuyện," Halieg nói. "Nếu chúng ta có thể tìm ra nơi mà họ đang hoạt động, có thể chúng ta có thể ngăn chặn chúng."
"Đúng," Vince đồng ý. "Chúng ta cần tìm hiểu về mạng lưới của chúng. Nhưng làm thế nào?"
"Tôi đã nghe thấy những cuộc nói chuyện giữa những tên lính," Jow nói, nhớ lại những gì mình đã nghe thấy. "Họ nói về một cơ sở nghiên cứu ở phía đông thành phố. Có thể đó là nơi mà chúng ta cần đến."
"Nhưng cơ sở đó rất nguy hiểm," Halieg nói. "Chúng ta cần lên kế hoạch cẩn thận."
"Tôi nghĩ rằng chúng ta nên tìm một chiếc xe khác," Vince đề xuất. "Một chiếc xe ít nổi bật hơn có thể giúp chúng ta dễ dàng di chuyển."
Jow đồng ý. "Đúng vậy. Chúng ta cần phải đến đó càng nhanh càng tốt."
Họ quyết định rời khỏi hẻm và quay lại những con phố đông đúc. Ánh nắng chói chang khiến mọi thứ trở nên khó chịu, nhưng Jow cố gắng giữ đầu óc tỉnh táo. Họ cần phải tìm một chiếc xe, và có thể sẽ phải đánh cắp nếu không tìm thấy chiếc nào phù hợp.
"Chúng ta có thể thử tìm xe trong một bãi đỗ gần đây," Halieg nói. "Hãy tìm một chiếc xe mà nó còn hoạt động được ấy!
Nhưng tự do không chỉ đơn thuần là không gian; nó còn chứa đựng những nguy hiểm và thử thách mới. Họ đứng trước một hành lang dài, ánh sáng từ những bóng đèn neon phản chiếu trên mặt sàn lạnh lẽo, cùng với sự im lặng nặng nề xung quanh. Jow có thể cảm nhận được nhịp đập của trái tim mình đang tăng tốc, sự hồi hộp len lỏi trong từng tế bào.
"Tìm đường ra khỏi đây thôi," Halieg nói, giọng cô không thể giấu nổi sự lo lắng. "Tôi không thích nơi này chút nào."
"Đúng vậy," Vince đáp, "chúng ta cần phải đi nhanh. Không thể ở lại đây lâu hơn được nữa." Họ tiếp tục tiến về phía trước, hướng tới lối thoát.
Khi họ bước vào một khúc rẽ, Jow khẽ đưa tay lên ra hiệu cho mọi người dừng lại. "Nghe này..." anh nói, lắng nghe âm thanh phía trước. Hơi thở của anh dường như ngưng lại khi anh nhận thấy một nhóm lính đang trò chuyện ở phía xa.
"Có vẻ như họ đang tìm kiếm chúng ta," Vince nói, ánh mắt đầy lo lắng. "Chúng ta không thể để họ phát hiện ra."
"Chúng ta phải tránh mặt họ," Halieg nói, "Hãy tìm một cách khác."
Jow gật đầu, rồi nhanh chóng tìm kiếm lối đi khác. "Đi theo tôi," anh nói, dẫn dắt cả nhóm vào một hành lang bên cạnh. Bầu không khí trong hành lang ấy trở nên lạnh lẽo hơn, ánh sáng yếu ớt chỉ đủ để nhìn thấy những bóng đen di chuyển. Họ phải hết sức cẩn thận.
Họ tiếp tục đi bộ trong một thời gian dài, và cuối cùng đến một cửa sổ nhỏ. Jow nhìn ra ngoài, thấy một bãi đậu xe rộng lớn. "Có một chiếc xe tải ở đó," anh chỉ ra. "Nếu chúng ta có thể đến được đó, có thể chúng ta sẽ tìm được cách thoát khỏi đây."
"Nhưng làm sao để tới đó mà không bị phát hiện?" Halieg hỏi, sự lo lắng hiện rõ trên mặt.
"Tôi nghĩ chúng ta nên đi qua cửa sau của tòa nhà," Vince đề nghị. "Có thể sẽ ít lính hơn ở đó."
"Được," Jow đồng ý, "chúng ta sẽ thử cách đó."
Họ nhanh chóng di chuyển ra phía sau tòa nhà, trái tim họ đập thình thịch. Bầu không khí trở nên yên tĩnh, nhưng
Jow cảm thấy như một cơn bão đang đến gần. Khi họ đến gần cửa sau, Jow chợt nhận ra có một bóng người đang
dung canh gac.
"Đứng lại!" tên lính hô to, giọng đầy đe dọa.
"Chạy!" Jow gầm lên, cả nhóm quay lưng lại và lao đi. Tiếng súng vang lên, nhưng họ không thể dừng lại. Mỗi giây trôi qua, sự sống và cái chết như đang treo lơ lửng trước mắt.
"Đằng kia!" Vince chỉ tay về phía chiếc xe tải, "Chúng ta phải tới đó!
Họ chạy như điên, không dám nhìn lại. Jow cảm nhận được hơi thở của Halieg bên cạnh mình, anh muốn bảo vệ cô, muốn giữ cô an toàn. Họ lao vào bãi đậu xe, nhưng thời gian như chậm lại khi họ thấy một nhóm lính khác đang đứng gần chiếc xe tải.
"Chúng ta không thể dừng lại!" Jow hét lên, "Chúng ta phải hành động ngay!"
"Còn cách nào khác không?" Halieg hỏi, sự căng thẳng hiện rõ trong giọng nói. "Có thể chúng ta cần tìm một chiếc xe khác."
"Không! Đừng mất thời gian!" Vince nhấn mạnh, đôi mắt anh rực lửa quyết tâm. "Chúng ta phải giành lấy chiếc xe này!"
Jow gật đầu, không còn thời gian suy nghĩ. Anh nhanh chóng lao về phía chiếc xe tải, Halieg và Vince theo sát.
Họ bắt đầu tìm cách mở cửa. Cảm giác hồi hộp tăng lên khi tiếng bước chân của lính ngày càng gần.
"Có thể nó không khóa," Halieg nói, nhưng Jow đã không còn thời gian để kiếm tra.
"Ra ngoài!" anh gầm lên. "Chúng ta cần phải lên xe ngay!"
Cả ba cùng nhau lao vào trong xe, Vince ngồi vào ghế lái, Halieg ở giữa, và Jow ngồi bên cửa sổ, cố gắng quan sát xung quanh. Anh thấy những kẻ thù đang tiến lại gần, gương mặt họ đầy tức giận.
"Bấm ga!" Jow hét lên, ánh mắt không rời khỏi chúng.
Chiếc xe tải rồ máy, nhưng những kẻ lính đã đến gần hơn. "Bắn!" một tên hô lên, và tiếng súng vang lên như sấm sét. Jow cảm thấy tim mình đập nhanh như chưa từng có, anh nhìn thấy bóng dáng của Halieg bên cạnh, cô ấy đang lo lắng và sợ hãi.
"Chạy nhanh lên!" Vince gầm lên, và chiếc xe bắt đầu lao đi. Họ nhanh chóng rời khỏi bãi đậu xe, nhưng Jow biết rằng điều đó không có nghĩa là an toàn. Những kẻ lính sẽ không dễ dàng từ bỏ họ.
"Tôi đang cố gắng tăng tốc!" Vince nói, tay anh siết chặt trên vô lăng. "Nhưng đường phố bên ngoài cũng đông đúc!"
"Chúng ta cần phải tìm một nơi ẩn nấp," Halieg nói, giọng cô tràn đầy lo lắng. "Chúng ta không thể cứ chạy mãi như thế này."
"Được," Jow đồng ý. "Hãy tìm một khu vực nào đó ít người."
Họ lái xe qua những con phố đông đúc, nhưng Jow có thể cảm nhận được ánh mắt của những kẻ theo dõi đang dõi theo từng chuyển động của họ. Họ phải nhanh chóng tìm cách ẩn náu trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.
"Đằng kia!" Halieg chỉ tay về phía một con hẻm nhỏ. "Chúng ta có thể vào đó!"
Vince gật đầu, và anh lập tức cho xe rẽ vào hẻm. Họ dừng lại, và cả ba người bước xuống xe, tìm kiếm nơi ẩn náu.
Những bức tường cao và những chiếc thùng rác lớn tạo nên một không gian kín đáo nhưng cũng đầy nguy hiểm.
"Chúng ta sẽ phải chờ ở đây cho đến khi mọi chuyện lắng xuống," Jow nói, cố gắng giữ bình tĩnh. "Hy vọng rằng bọn họ không tìm kiếm ở đây."
"Có thể chúng ta nên thay đổi trang phục để trông ít nổi bật hơn," Halieg đề xuất. "Nếu có thể tìm thấy vài bộ đồ cũ, có lẽ sẽ giúp chúng ta."
"Đúng!" Vince gật đầu. "Hãy kiểm tra quanh đây."
Cả ba người bắt đầu tìm kiếm trong những thùng rác và các tòa nhà bỏ hoang gần đó. Họ tìm thấy một số bộ quần áo cũ, và ngay lập tức bắt đầu thay đổi. Jow cảm thấy dễ thở hơn một chút, như thể trang phục mới giúp anh quên đi sự nguy hiểm trước mắt.
Khi họ đã thay đổi xong, Jow nhìn Halieg, thấy cô đã trở nên mạnh mẽ hơn. "Chúng ta cần phải nghĩ cách thoát khỏi thành phố này. Không thể ở lại đây mãi."
"Chúng ta cần tìm thông tin về những kẻ đứng sau mọi chuyện," Halieg nói. "Nếu chúng ta có thể tìm ra nơi mà họ đang hoạt động, có thể chúng ta có thể ngăn chặn chúng."
"Đúng," Vince đồng ý. "Chúng ta cần tìm hiểu về mạng lưới của chúng. Nhưng làm thế nào?"
"Tôi đã nghe thấy những cuộc nói chuyện giữa những tên lính," Jow nói, nhớ lại những gì mình đã nghe thấy. "Họ nói về một cơ sở nghiên cứu ở phía đông thành phố. Có thể đó là nơi mà chúng ta cần đến."
"Nhưng cơ sở đó rất nguy hiểm," Halieg nói. "Chúng ta cần lên kế hoạch cẩn thận."
"Tôi nghĩ rằng chúng ta nên tìm một chiếc xe khác," Vince đề xuất. "Một chiếc xe ít nổi bật hơn có thể giúp chúng ta dễ dàng di chuyển."
Jow đồng ý. "Đúng vậy. Chúng ta cần phải đến đó càng nhanh càng tốt."
Họ quyết định rời khỏi hẻm và quay lại những con phố đông đúc. Ánh nắng chói chang khiến mọi thứ trở nên khó chịu, nhưng Jow cố gắng giữ đầu óc tỉnh táo. Họ cần phải tìm một chiếc xe, và có thể sẽ phải đánh cắp nếu không tìm thấy chiếc nào phù hợp.
"Chúng ta có thể thử tìm xe trong một bãi đỗ gần đây," Halieg nói. "Hãy tìm một chiếc xe mà nó còn hoạt động được ấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.