Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi
Chương 14: Phun (Cao H) Chú Có Thể Làm Em Lên Đỉnh Hết Lần Này Đến Lần Khác Mà Không Cần Đổi Tư Thế
Đường Sở Sở
28/02/2024
"Xin lỗi." Trình Du vê vê ấn đường, chân thành xin lỗi: "Chú chỉ nghĩ là sẽ làm chết em thôi, tính tự chủ của chú thật sự không tốt lắm, sau này chú..."
Sau này...
Không biết làm vật nhỏ nữa, thì liệu cô có bóng ma tâm lý hay không.
Trình Du cởi trói cho cổ tay đã bị đỏ ửng của cô, anh thở dài ôm lấy cô, đặt ở trên người mình rồi cắm vào ở ngay phía chính diện, Lâm Yêu Yêu giật mình một cái rồi mới phản ứng lại, dùng chút sức lực còn sót lại chống lên bờ vai của anh, không cho anh đâm vào chỗ sâu nhất.
Ánh mắt đáng thương.
Mang theo chút sợ hãi.
"Ngoan ngoan... Chú sai rồi... Đâm chậm lại... Nhất định sẽ đâm bé cưng chậm lại... Được không?"
Trình Du sợ tới mức ném cả thuốc lá, buông cô xuống, dùng tư thế mặt đối mặt mà cô thoải mái nhất, từng chút một mà chậm rãi đâm cô, lôi kéo dục vọng của cô, tinh thần cô gái lập tức trở nên mơ hồ, bị anh dùng kỹ xảo đâm đến mức trước mắt phát ra ánh sáng trắng, chỉ chốc lát sau mới trốn tránh được dương vật lớn của anh mà co giật.
Cứ vừa xoa vừa làm cô hai lần như vậy, sự sợ hãi trong đáy mắt vật nhỏ cuối cùng đã tiêu tán, nhưng sức lực của cô một chút cũng không còn.
Khi uống nước cũng không còn sức để nuốt.
Để cô ngủ.
Cứ để cô ngủ đi.
Cô thật sự không được nữa rồi.
Cạn kiệt rồi.
Trình Du ôm lấy cô, cầm điện thoại di động gọi một phần đồ ăn mang về, hôn mí mắt của cô, nói: "Ngủ một lúc đi Yêu Yêu, chú hứa chỉ cắm thôi chứ không chuyển động, đợi lát nữa ăn chút gì đó rồi ngủ cùng nhau, ngoan."
Lâm Yêu Yêu nghe không rõ, chỉ biết là mình có thể ngủ.
Bị anh ôm cắm rồi ngủ.
Lâm Yêu Yêu bị từng cơn tê dại phía dưới làm cho tỉnh lại. Vốn tưởng rằng chỗ kia sẽ đau đến mức khiến cho cô hít thở không thông, nhưng không nghĩ tới Trình Du lại miệt mài muốn cô phải thích ứng với loại tình ái này, khi cô ngủ anh cũng không buông tha, cứ liên tục cứng rắn như vậy, kiên trì mà cắm cô.
Bên dưới của cô rõ ràng đã sưng to phiếm đỏ, có loại cảm giác xước da do cọ xát quá lâu, nhưng giờ khắc này nước vẫn dồi dào như cũ, khoái cảm như sóng thần bỗng chốc ập tới, cô "A" một tiếng, ánh mắt trong chốc lát mờ hơi nước, cắn môi rên rỉ:
"Ưm... A... Đừng cắm mà... Từ bỏ... Khó chịu... Em rất đói..."
Cô khóc lên.
Trình Du biết giờ khắc này cô phần lớn là bị tâm lý khó chịu, tác dụng thuốc duy trì nửa buổi chiều, lúc này bầu trời cũng đã tối đen, đã sớm hết tác dụng rồi, ánh mắt Trình Du cũng nghiêm túc hơn một chút, lại cúi người xuống cắm vào cô nhóc kia một lúc nữa, cắm cô đến mức trước mắt thần trí không rõ, sảng khoái khiến cô co rút từng cơn, lúc này mới tàn nhẫn đâm mấy chục cái nữa, đưa cô lên lên đỉnh.
Trong lần cực khoái này, anh gắt gao nhìn chằm chằm dưới thân mình, mặc kệ chính anh bắn hay không bắn, chỉ nhìn xem cô ở dưới cơ thể anh sảng khoái như thế nào.
Lâm Yêu Yêu cảm thấy xấu hổ muốn chết, cơn run rẩy kia hoàn toàn không khống chế được, thật sự không giống với lúc cô tự an ủi chính mình, cô bị anh làm cho lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, anh chắc chắn rất đắc ý chứ gì.
Một tên tội phạm cưỡng gian chinh phục nạn nhân của mình.
Trình Du nhìn vật nhỏ cắn môi lên đỉnh, trong lòng thỏa mãn không chịu nổi, chờ cô xuất xong, mới mở phần cháo, nhưng vẫn không rút ra khỏi cơ thể của cô, anh múc một thìa cháo, nói: "Ăn chút không?"
Lâm Yêu Yêu đầu tóc hỗn độn mà nằm ở trên giường, ánh mắt trống rỗng, khàn giọng hỏi: "Tôi không thể tự ăn sao?"
"Cổ tay bị thương một chút, sợ em cầm thìa không được." Trình Du nhéo nhéo cổ tay cô, quả nhiên thấy cô khẽ co lại liền bế cô lên, nói: "Tới đây, chú cho em ăn."
Lâm Yêu Yêu nuốt một ngụm cháo xuống, cảm nhận được độ cứng và độ lớn ở bên trong tiểu huyệt, huyệt thái dương đập thình thịch, nhìn vào mắt anh: "Có thể rút nó ra một chút trước được hay không?"
Câu này, cô hỏi có phần khuất nhục.
Trình Du nhìn chằm chằm vào mắt của cô, bỗng nhiên nở một nụ cười, thả lỏng sức lực một chút để cô chậm rãi ngồi xuống, nuốt trọn chính mình, hai mắt Lâm Yêu Yêu trừng lớn, nước mắt trong nháy mắt chảy ra, điểm G bị đâm trúng mà bủn rủn, cô ở trong lòng anh run rẩy.
Trình Du hôn môi của cô, nói: "Thè đầu lưỡi ra, cho chú mút một chút, dỗ dành em. Yêu Yêu ơi... điểm G của em tương đối rõ ràng, ngay ở bên ngoài, chú không đổi tư thế vẫn có thể làm em lên đỉnh hết lần này đến lần khác, dùng quả dưa chuột cũng có thể khiến em phải cầu xin tha thứ, em thực sự thỏa mãn toàn bộ ảo tượng của chú về phụ nữ, dù cho vú không được lớn lắm, nhưng chú sẽ chăm sóc nó cho em, bây giờ ăn cơm trước, ăn no rồi mới có sức lực để giãy giụa, kêu gào với chú, đi kiện để còn trả thù chú, Yêu Yêu, có phải hay không?"
Lâm Yêu Yêu quả thật là bị tức đến bật khóc.
Cô vừa rơi nước mắt, vừa ăn cháo mà Trình Du đút cho, thấy cô bị ép trên dưới phun ra nuốt vào cự vật của anh, còn đang bị anh đút ăn cháo, Trình Du chỉ cười, húp một ngụm cháo, miệng đối miệng đút cho cô.
Nếu như cô mà ngông nghênh, Trình Du sẽ không keo kiệt sự kiên nhẫn của chính mình chút nào, từng chút một ma sát cô đến hỏng, mãi cho đến khi cô nở rộ ở dưới thân anh, ngoan ngoãn mặc cho anh đâm vào thật sâu.
Cô gái trong lòng cầu xin tha thứ, cháo vãi ra ngực của cô.
Cô có chút suy sụp, khóc một trận thật lớn, nên cháo cũng không ăn nổi, bên dưới kẹp đến mức anh thiếu chút nữa là gục ngã.
Trình Du thở dài, để bát cháo xuống, vội vàng ôm lấy cô mà rút chính mình đang cắm ra ngoài trước, lại đâm mạnh vào tử cung cô một cái, mới miễn cưỡng rút ra, lau chùi cho cô một lúc lâu, thay quần áo cho cô, để cô sạch sẽ ngồi ở trên ghế sô pha, rồi anh mới đi ăn cơm.
Dường như Trình Du không hề để tâm việc cô báo cảnh sát hay là chạy ra ngoài, bản thân trực tiếp đi vào phòng tắm nhà cô tắm rửa.
Sau này...
Không biết làm vật nhỏ nữa, thì liệu cô có bóng ma tâm lý hay không.
Trình Du cởi trói cho cổ tay đã bị đỏ ửng của cô, anh thở dài ôm lấy cô, đặt ở trên người mình rồi cắm vào ở ngay phía chính diện, Lâm Yêu Yêu giật mình một cái rồi mới phản ứng lại, dùng chút sức lực còn sót lại chống lên bờ vai của anh, không cho anh đâm vào chỗ sâu nhất.
Ánh mắt đáng thương.
Mang theo chút sợ hãi.
"Ngoan ngoan... Chú sai rồi... Đâm chậm lại... Nhất định sẽ đâm bé cưng chậm lại... Được không?"
Trình Du sợ tới mức ném cả thuốc lá, buông cô xuống, dùng tư thế mặt đối mặt mà cô thoải mái nhất, từng chút một mà chậm rãi đâm cô, lôi kéo dục vọng của cô, tinh thần cô gái lập tức trở nên mơ hồ, bị anh dùng kỹ xảo đâm đến mức trước mắt phát ra ánh sáng trắng, chỉ chốc lát sau mới trốn tránh được dương vật lớn của anh mà co giật.
Cứ vừa xoa vừa làm cô hai lần như vậy, sự sợ hãi trong đáy mắt vật nhỏ cuối cùng đã tiêu tán, nhưng sức lực của cô một chút cũng không còn.
Khi uống nước cũng không còn sức để nuốt.
Để cô ngủ.
Cứ để cô ngủ đi.
Cô thật sự không được nữa rồi.
Cạn kiệt rồi.
Trình Du ôm lấy cô, cầm điện thoại di động gọi một phần đồ ăn mang về, hôn mí mắt của cô, nói: "Ngủ một lúc đi Yêu Yêu, chú hứa chỉ cắm thôi chứ không chuyển động, đợi lát nữa ăn chút gì đó rồi ngủ cùng nhau, ngoan."
Lâm Yêu Yêu nghe không rõ, chỉ biết là mình có thể ngủ.
Bị anh ôm cắm rồi ngủ.
Lâm Yêu Yêu bị từng cơn tê dại phía dưới làm cho tỉnh lại. Vốn tưởng rằng chỗ kia sẽ đau đến mức khiến cho cô hít thở không thông, nhưng không nghĩ tới Trình Du lại miệt mài muốn cô phải thích ứng với loại tình ái này, khi cô ngủ anh cũng không buông tha, cứ liên tục cứng rắn như vậy, kiên trì mà cắm cô.
Bên dưới của cô rõ ràng đã sưng to phiếm đỏ, có loại cảm giác xước da do cọ xát quá lâu, nhưng giờ khắc này nước vẫn dồi dào như cũ, khoái cảm như sóng thần bỗng chốc ập tới, cô "A" một tiếng, ánh mắt trong chốc lát mờ hơi nước, cắn môi rên rỉ:
"Ưm... A... Đừng cắm mà... Từ bỏ... Khó chịu... Em rất đói..."
Cô khóc lên.
Trình Du biết giờ khắc này cô phần lớn là bị tâm lý khó chịu, tác dụng thuốc duy trì nửa buổi chiều, lúc này bầu trời cũng đã tối đen, đã sớm hết tác dụng rồi, ánh mắt Trình Du cũng nghiêm túc hơn một chút, lại cúi người xuống cắm vào cô nhóc kia một lúc nữa, cắm cô đến mức trước mắt thần trí không rõ, sảng khoái khiến cô co rút từng cơn, lúc này mới tàn nhẫn đâm mấy chục cái nữa, đưa cô lên lên đỉnh.
Trong lần cực khoái này, anh gắt gao nhìn chằm chằm dưới thân mình, mặc kệ chính anh bắn hay không bắn, chỉ nhìn xem cô ở dưới cơ thể anh sảng khoái như thế nào.
Lâm Yêu Yêu cảm thấy xấu hổ muốn chết, cơn run rẩy kia hoàn toàn không khống chế được, thật sự không giống với lúc cô tự an ủi chính mình, cô bị anh làm cho lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, anh chắc chắn rất đắc ý chứ gì.
Một tên tội phạm cưỡng gian chinh phục nạn nhân của mình.
Trình Du nhìn vật nhỏ cắn môi lên đỉnh, trong lòng thỏa mãn không chịu nổi, chờ cô xuất xong, mới mở phần cháo, nhưng vẫn không rút ra khỏi cơ thể của cô, anh múc một thìa cháo, nói: "Ăn chút không?"
Lâm Yêu Yêu đầu tóc hỗn độn mà nằm ở trên giường, ánh mắt trống rỗng, khàn giọng hỏi: "Tôi không thể tự ăn sao?"
"Cổ tay bị thương một chút, sợ em cầm thìa không được." Trình Du nhéo nhéo cổ tay cô, quả nhiên thấy cô khẽ co lại liền bế cô lên, nói: "Tới đây, chú cho em ăn."
Lâm Yêu Yêu nuốt một ngụm cháo xuống, cảm nhận được độ cứng và độ lớn ở bên trong tiểu huyệt, huyệt thái dương đập thình thịch, nhìn vào mắt anh: "Có thể rút nó ra một chút trước được hay không?"
Câu này, cô hỏi có phần khuất nhục.
Trình Du nhìn chằm chằm vào mắt của cô, bỗng nhiên nở một nụ cười, thả lỏng sức lực một chút để cô chậm rãi ngồi xuống, nuốt trọn chính mình, hai mắt Lâm Yêu Yêu trừng lớn, nước mắt trong nháy mắt chảy ra, điểm G bị đâm trúng mà bủn rủn, cô ở trong lòng anh run rẩy.
Trình Du hôn môi của cô, nói: "Thè đầu lưỡi ra, cho chú mút một chút, dỗ dành em. Yêu Yêu ơi... điểm G của em tương đối rõ ràng, ngay ở bên ngoài, chú không đổi tư thế vẫn có thể làm em lên đỉnh hết lần này đến lần khác, dùng quả dưa chuột cũng có thể khiến em phải cầu xin tha thứ, em thực sự thỏa mãn toàn bộ ảo tượng của chú về phụ nữ, dù cho vú không được lớn lắm, nhưng chú sẽ chăm sóc nó cho em, bây giờ ăn cơm trước, ăn no rồi mới có sức lực để giãy giụa, kêu gào với chú, đi kiện để còn trả thù chú, Yêu Yêu, có phải hay không?"
Lâm Yêu Yêu quả thật là bị tức đến bật khóc.
Cô vừa rơi nước mắt, vừa ăn cháo mà Trình Du đút cho, thấy cô bị ép trên dưới phun ra nuốt vào cự vật của anh, còn đang bị anh đút ăn cháo, Trình Du chỉ cười, húp một ngụm cháo, miệng đối miệng đút cho cô.
Nếu như cô mà ngông nghênh, Trình Du sẽ không keo kiệt sự kiên nhẫn của chính mình chút nào, từng chút một ma sát cô đến hỏng, mãi cho đến khi cô nở rộ ở dưới thân anh, ngoan ngoãn mặc cho anh đâm vào thật sâu.
Cô gái trong lòng cầu xin tha thứ, cháo vãi ra ngực của cô.
Cô có chút suy sụp, khóc một trận thật lớn, nên cháo cũng không ăn nổi, bên dưới kẹp đến mức anh thiếu chút nữa là gục ngã.
Trình Du thở dài, để bát cháo xuống, vội vàng ôm lấy cô mà rút chính mình đang cắm ra ngoài trước, lại đâm mạnh vào tử cung cô một cái, mới miễn cưỡng rút ra, lau chùi cho cô một lúc lâu, thay quần áo cho cô, để cô sạch sẽ ngồi ở trên ghế sô pha, rồi anh mới đi ăn cơm.
Dường như Trình Du không hề để tâm việc cô báo cảnh sát hay là chạy ra ngoài, bản thân trực tiếp đi vào phòng tắm nhà cô tắm rửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.