Nghề Chính Của Ta Là Lấy Lòng Trai Đẹp, Chỉ Cần Tiền Không Cần Tình Yêu

Chương 10:

Bĩ Hắc

06/10/2024

"Giám đốc Cố, tôi đi vệ sinh được không?"

Tuy cô rất muốn diễn kịch với Cố Ninh Dạ thêm chút nữa, nhưng tình hình cấp bách thế này thì phải chuồn lẹ thôi.

Đợi cái tên Bùi Lập Nam biến khỏi đây rồi thò mặt ra cũng chưa muộn.

Theo những gì cô biết thì Bùi Lập Nam chơi bời trác táng từ thuở còn thơ, hiện giờ đã hết hứng thú với mấy trò tiệc tùng nhạt nhẽo này rồi.

Anh ta là người nhanh nhẹn, chắc một lát là chuồn thôi.

Giám đốc Cố? Sao cô không gọi là anh Ninh Dạ nữa?

Cố Ninh Dạ liếc nhìn cô, khẽ gật đầu.

Lâm Thiển như được tháo xích, phóng ra ngoài như cơn gió.

Cố Ninh Dạ: "..."

Ánh mắt Cố Ninh Dạ bỗng tối sầm lại.

Cô nhịn đi vệ sinh lâu như vậy chỉ vì nói đỡ cho anh ta thôi sao?

Chẳng lẽ cô thật sự động lòng với anh ta rồi?

Biết rõ mình chỉ là thế thân, vậy mà còn dám thích anh ta?

Thật là ngốc nghếch!

...

"Bùi thiếu gia! Em ở đây nè!"

Tiêu Tiếu Tiếu quay người, hai tay nhanh như chớp túm chặt lấy cánh tay Bùi Lập Nam.

Bùi Lập Nam nhíu mày khó chịu, theo phản xạ hất tay Tiêu Tiếu Tiếu ra.

Anh ta quay lại, giọng thiếu kiên nhẫn” "Cô làm trò gì thế?"

Nụ cười của Tiêu Tiếu Tiếu tắt ngấm, đáy mắt thoáng chút tổn thương.

"Bùi thiếu gia, em..."



Bùi Lập Nam lại nhìn về phía trước, nhận ra bóng dáng quen thuộc kia đã biến mất lúc nào không hay.

Anh ta đảo mắt nhìn quanh bữa tiệc một lượt nhưng vẫn không thấy đâu.

Tiêu Tiếu Tiếu cắn môi: "Bùi thiếu gia, anh đang tìm ai à?"

Thực ra Bùi Lập Nam chỉ đang chán, muốn xem thử người đó là ai thôi.

Không thấy cũng chẳng sao, dù gì cũng đâu phải người quan trọng gì đâu.

Anh ta đưa tay vuốt phẳng chiếc áo sơ mi hoa bị Tiêu Tiếu Tiếu làm nhăn nhúm, lắc đầu thờ ơ.

"Không có, nhìn ngó lung tung thôi."

Tiêu Tiếu Tiếu thở phào nhẹ nhõm.

May quá, cô ta cứ tưởng Bùi Lập Nam để ý đến cô nàng nào khác trong bữa tiệc này.

Chuyện đó mà xảy ra thì cô ta không để yên đâu!

"Bùi thiếu gia, cảm ơn anh đã đến dự tiệc mừng của em, chúng ta qua kia uống một ly nhé."

Bùi Lập Nam nghịch sợi dây chuyền bạc trên cổ: "Không cần đâu, hôm nay tôi không uống rượu được."

Tiêu Tiếu Tiếu ân cần hỏi: "Anh lái xe đến à? Không sao, em sẽ bảo người đưa anh về."

Bùi Lập Nam khẽ nhếch môi, cười như không cười: "Phải bắt tôi nói thẳng ra là tôi không muốn uống với em sao?"

Tiêu Tiếu Tiếu ngơ ngác: "..."

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Trước đây Bùi Lập Nam đâu có hành xử như kẻ tâm thần thế này!

Lúc trước anh ta còn cười nói với cô ta như đúng rồi mà!

Sao tự dưng giờ đây lại toát ra cái vẻ mặt hình sự với cô ta thế kia?

Bùi Lập Nam gãi mái đầu xanh rờn, tiến lại gần Tiêu Tiếu Tiếu, lạnh lùng nói:

"Hôm nay tôi đến đây chỉ để thông báo cho cô biết tôi cực kỳ dị ứng với phụ nữ, còn rất ghét kết hôn."



"Chính vì thế tôi tuyệt đối không thể nào đồng ý cái vụ kết hôn này, mà thôi, cô là con gái, tôi ga lăng nhường cho cô quyền từ hôn trước."

"Nghe rõ chưa?"

Tiêu Tiếu Tiếu bỗng chốc thấy ngột ngạt khó thở, mặt mũi tái mét như tàu lá chuối.

Nhưng cô ta còn chưa kịp mở mồm ra để nói câu gì thì Bùi Lập Nam đã thản nhiên đút một tay vào túi quần, nghênh ngang bỏ đi như một vị thần.

Tiêu Tiếu Tiếu muốn đuổi theo nhưng chân tay bỗng dưng tê cứng lại.

Tại sao?

Rốt cuộc là tại sao?

Lúc này, một vị khách tiến đến cụng ly chúc rượu Tiêu Tiếu Tiếu.

"Cô Tiêu, chúc mừng cô sắp sửa lên xe hoa với Bù thiếu gia..."

Tiêu Tiếu Tiếu mặt đằng đằng sát khí, cầm ly rượu trên bàn đập mạnh xuống đất.

"Cút! Cút hết cho tôi!"

Nổi cơn thịnh nộ xong, mặc kệ đám người xung quanh đang há hốc mồm nhìn mình, Tiêu Tiếu Tiếu xách váy hùng hổ bước vào phòng nghỉ.

Cô ta lập tức gọi một cú điện thoại.

"Chuyện tôi bảo anh điều tra lịch sử tình trường của Bùi Lập Nam đến đâu rồi?"

Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói đầy nghiêm túc: "Bùi thiếu gia hiện tại không hề có bạn gái, thậm chí trước giờ chưa từng công khai quen cô gái nào."

Tiêu Tiếu Tiếu nhíu mày: "Không công khai bạn gái? Vậy có bạn gái giấu giếm nào không?"

Đầu dây bên kia: "Cũng không có, anh ta rất ít khi giao du với phụ nữ."

Tiêu Tiếu Tiếu cắn móng tay, lẩm bẩm: "Vậy là sao?"

Rõ ràng trước đây ở nước ngoài anh ta là ông hoàng bar sàn, vậy mà bây giờ lại rất ít khi chơi bời với phụ nữ!

Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?

Đầu dây bên kia bỗng nhiên đưa ra một kết luận đầy bất ngờ: "Vì vậy kết luận của chúng tôi là rất có thể anh ta thích đàn ông."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nghề Chính Của Ta Là Lấy Lòng Trai Đẹp, Chỉ Cần Tiền Không Cần Tình Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook