Nghề Chính Của Ta Là Lấy Lòng Trai Đẹp, Chỉ Cần Tiền Không Cần Tình Yêu
Chương 16:
Bĩ Hắc
16/10/2024
Vi phạm hợp đồng ư?
Không đời nào.
Cô hoàn toàn không có hứng thú với việc đối phương là ai, cô chỉ hứng thú với tiền thôi.
Đúng là dáng người của đối phương rất tuyệt, nhưng cứ nghĩ đến việc người này là sếp của mình.
Cô lập tức thấy hết hứng!
Một khi đã vào việc thì hình tượng tự động chuyển sang chế độ ni cô.
Nửa tiếng sau, Lâm Thiển mồ hôi nhễ nhại bước ra khỏi phòng ngủ, vào phòng vệ sinh thay đồ.
Cô cầm túi xách và điện thoại rồi rời đi.
Hôm nay thời tiết hơi oi bức, có vẻ như sắp mưa.
Cửa sổ trong phòng đóng kín mít, không khí chẳng lưu thông chút nào.
Lâm Thiển vội vàng chạy ra ngoài hít thở không khí trong lành.
Khoảng hai mươi phút sau, một người đàn ông với mái tóc còn vương hơi nước từ trong phòng ngủ bước ra.
Anh ta sở hữu một khuôn mặt góc cạnh, toát lên khí chất lạnh lùng xa cách, khác hẳn với dáng vẻ hèn mọn quỳ sụp xuống sàn nhà vừa nãy.
Đôi tay thon dài của anh ta đang gài nút của áo sơ mi trắng muốt.
Vết máu sau lưng âm ỉ thấm ra nhuộm đỏ cả chiếc áo, tựa như một bức tranh thủy mặc u buồn trên nền giấy trắng tinh.
Dấu vết giày cao gót in hằn trên ngực cũng vô cùng rõ ràng.
Nhưng vì đã cài cúc áo sơ mi cẩn thận nên chẳng ai có thể nhìn thấy gì khác.
Mặc áo khoác vào, anh ta toan bước đi.
Bỗng anh ta nhìn thấy một thứ được đặt trên bàn phòng khách.
Lại gần thì thấy đó là một chiếc hộp được gói ghém cẩn thận, bên trong dường như là đồ ăn.
Vẻ mặt Tạ Tri Khởi bỗng chốc lạnh như băng.
Quả nhiên mới có nửa năm mà Lâm Thiển đã không khống chế được bản thân mình rồi!
Cô không còn bằng lòng với những cuộc gặp gỡ hời hợt mà còn muốn chen chân vào cuộc sống của anh ta.
Đã đến lúc phải kết thúc mối quan hệ này rồi!
Nhưng chắc chắn Lâm Thiển sẽ không dễ dàng đồng ý, thật đau đầu mà!
Tạ Tri Khởi lấy điện thoại nhắn WeChat cho trợ lý: [Tìm kiếm ứng cử viên mới đi, sau khi tìm được thì không cần Lâm Thiển nữa.]
Lý do anh ta không muốn tìm kiếm bạn gái trong giới giải trí chính là vì không muốn thật lòng với bất kỳ ai.
Bởi vì nhất cử nhất động của anh ta đều bị công chúng săm soi.
Hơn nữa anh ta là người theo đuổi sự hoàn hảo, không cho phép bản thân mắc sai lầm.
Điều này khiến anh ta luôn phải chịu áp lực rất lớn.
Tạ Tri Khởi đã thử rất nhiều cách để giải tỏa nhưng đều không thể nào thực sự thư giãn.
Cho đến một ngày, anh ta vô tình phát hiện ra rằng cảm giác đau đớn có thể khiến anh ta hoàn toàn thả lỏng và thậm chí còn mang đến khoái cảm tột độ!
Nhưng anh ta không muốn phát triển bất kỳ mối quan hệ thân mật nào.
Lâm Thiển chắc hẳn nghĩ rằng sau hơn nửa năm duy trì mối quan hệ này, anh ta đã có tình cảm với cô.
Cho nên cô mới dám manh động như vậy!
Nhưng Lâm Thiển đâu biết rằng anh ta chỉ đang diễn kịch mà thôi.
Kỹ năng diễn xuất của anh ta vốn được đánh giá là hàng đầu.
Anh ta diễn xuất chỉ để thỏa mãn bản thân, chứ không phải vì đối phương là ai!
Hễ ai dám động lòng với anh ta, anh ta sẽ lập tức rút lui không chút do dự.
Bởi vì anh ta không thể để bản thân rơi vào nguy hiểm, có khả năng bị bại lộ thân phận.
Không có gì quan trọng hơn sự nghiệp của anh ta!
Trợ lý Tiểu Chu nhanh chóng trả lời: [Vâng ạ.]
Tuy rằng trả lời là vậy nhưng Tiểu Chu lại đang khóc ròng trong lòng.
Không đời nào.
Cô hoàn toàn không có hứng thú với việc đối phương là ai, cô chỉ hứng thú với tiền thôi.
Đúng là dáng người của đối phương rất tuyệt, nhưng cứ nghĩ đến việc người này là sếp của mình.
Cô lập tức thấy hết hứng!
Một khi đã vào việc thì hình tượng tự động chuyển sang chế độ ni cô.
Nửa tiếng sau, Lâm Thiển mồ hôi nhễ nhại bước ra khỏi phòng ngủ, vào phòng vệ sinh thay đồ.
Cô cầm túi xách và điện thoại rồi rời đi.
Hôm nay thời tiết hơi oi bức, có vẻ như sắp mưa.
Cửa sổ trong phòng đóng kín mít, không khí chẳng lưu thông chút nào.
Lâm Thiển vội vàng chạy ra ngoài hít thở không khí trong lành.
Khoảng hai mươi phút sau, một người đàn ông với mái tóc còn vương hơi nước từ trong phòng ngủ bước ra.
Anh ta sở hữu một khuôn mặt góc cạnh, toát lên khí chất lạnh lùng xa cách, khác hẳn với dáng vẻ hèn mọn quỳ sụp xuống sàn nhà vừa nãy.
Đôi tay thon dài của anh ta đang gài nút của áo sơ mi trắng muốt.
Vết máu sau lưng âm ỉ thấm ra nhuộm đỏ cả chiếc áo, tựa như một bức tranh thủy mặc u buồn trên nền giấy trắng tinh.
Dấu vết giày cao gót in hằn trên ngực cũng vô cùng rõ ràng.
Nhưng vì đã cài cúc áo sơ mi cẩn thận nên chẳng ai có thể nhìn thấy gì khác.
Mặc áo khoác vào, anh ta toan bước đi.
Bỗng anh ta nhìn thấy một thứ được đặt trên bàn phòng khách.
Lại gần thì thấy đó là một chiếc hộp được gói ghém cẩn thận, bên trong dường như là đồ ăn.
Vẻ mặt Tạ Tri Khởi bỗng chốc lạnh như băng.
Quả nhiên mới có nửa năm mà Lâm Thiển đã không khống chế được bản thân mình rồi!
Cô không còn bằng lòng với những cuộc gặp gỡ hời hợt mà còn muốn chen chân vào cuộc sống của anh ta.
Đã đến lúc phải kết thúc mối quan hệ này rồi!
Nhưng chắc chắn Lâm Thiển sẽ không dễ dàng đồng ý, thật đau đầu mà!
Tạ Tri Khởi lấy điện thoại nhắn WeChat cho trợ lý: [Tìm kiếm ứng cử viên mới đi, sau khi tìm được thì không cần Lâm Thiển nữa.]
Lý do anh ta không muốn tìm kiếm bạn gái trong giới giải trí chính là vì không muốn thật lòng với bất kỳ ai.
Bởi vì nhất cử nhất động của anh ta đều bị công chúng săm soi.
Hơn nữa anh ta là người theo đuổi sự hoàn hảo, không cho phép bản thân mắc sai lầm.
Điều này khiến anh ta luôn phải chịu áp lực rất lớn.
Tạ Tri Khởi đã thử rất nhiều cách để giải tỏa nhưng đều không thể nào thực sự thư giãn.
Cho đến một ngày, anh ta vô tình phát hiện ra rằng cảm giác đau đớn có thể khiến anh ta hoàn toàn thả lỏng và thậm chí còn mang đến khoái cảm tột độ!
Nhưng anh ta không muốn phát triển bất kỳ mối quan hệ thân mật nào.
Lâm Thiển chắc hẳn nghĩ rằng sau hơn nửa năm duy trì mối quan hệ này, anh ta đã có tình cảm với cô.
Cho nên cô mới dám manh động như vậy!
Nhưng Lâm Thiển đâu biết rằng anh ta chỉ đang diễn kịch mà thôi.
Kỹ năng diễn xuất của anh ta vốn được đánh giá là hàng đầu.
Anh ta diễn xuất chỉ để thỏa mãn bản thân, chứ không phải vì đối phương là ai!
Hễ ai dám động lòng với anh ta, anh ta sẽ lập tức rút lui không chút do dự.
Bởi vì anh ta không thể để bản thân rơi vào nguy hiểm, có khả năng bị bại lộ thân phận.
Không có gì quan trọng hơn sự nghiệp của anh ta!
Trợ lý Tiểu Chu nhanh chóng trả lời: [Vâng ạ.]
Tuy rằng trả lời là vậy nhưng Tiểu Chu lại đang khóc ròng trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.