Nghề Chính Của Ta Là Lấy Lòng Trai Đẹp, Chỉ Cần Tiền Không Cần Tình Yêu
Chương 31:
Bĩ Hắc
16/10/2024
Khó trách sáng nay không mang bữa sáng cho anh ta, cũng không đến tìm anh ta.
Cô biết anh ta sắp kết hôn nên giận dỗi đây mà.
Bùi Lập Nam bỗng nhiên tỉnh ngộ!
Sự bực bội của Bùi Lập Nam biến mất!
Tâm trạng Bùi Lập Nam vui sướng!
Anh ta đổi tay, tiếp tục hé rèm cửa sổ, hoàn toàn không biết hành động lén lút của mình hiện tại quá lộ liễu.
Nghe thấy Tiêu Tiếu Tiếu bảo mình cút đi, Lâm Thiển cúi đầu, “Vâng, tôi biết rồi.”
Bùi Lập Nam nhíu mày, “Người gì mà hèn thế?”
Kêu đi là đi thật sao?
Giọng nói của Lâm Thiển cũng khác với hôm qua, Tiêu Tiếu Tiếu hoàn toàn không nhận ra.
Tâm trạng cô ta bây giờ rất tốt, bởi vì cô thư ký nhỏ này có vẻ sợ hãi cô ta.
Không có cách nào, cô ta sinh ra đã là đại tiểu thư, là sự tồn tại khiến người ở tầng lớp thấp phải ngưỡng mộ ngước nhìn.
“Vậy còn không mau cút đi?” Tiêu Tiếu Tiếu cười lạnh.
Thấy chưa! Cô ta đoán đúng rồi!
Xung quanh có nhiều cô gái vây quanh như vậy, Bùi Lập Nam không thể không biết.
Anh ta ghét nhất kiểu người bám đuôi nhưng lại không có cách xử lý triệt để.
Cô ta còn chưa kết hôn với Bùi Lập Nam mà đã giúp anh ta giải quyết một phiền toái lớn.
Bùi Lập Nam nhất định sẽ rất cảm kích cô ta! Yêu cô ta!
Dương Lan đứng bên cạnh nhìn mà xót xa, vội đăng tin vào nhóm “Hôm nay thư ký Lâm đã thành công chưa?”.
Những người đứng xem ở đây chỉ là một nhóm rất nhỏ, phần lớn mọi người đều đang ở vị trí làm việc của mình.
[Mọi người ơi, thuyền chúng ta chìm rồi! Tiểu Bùi tổng đã có vị hôn thê, bây giờ vị hôn thê tới bắt thư ký Lâm phải cút đi!]
Có người hỏi: [Thái độ của thư ký Lâm thế nào?]
Dương Lan: [Cô ấy đồng ý rồi!]
Trong nhóm chat bắt đầu xôn xao.
[A a a! Sao thư ký Lâm lại nhu nhược như vậy?]
[Không còn cách nào khác, nếu không thư ký Lâm sẽ trở thành tiểu tam mất!]
[Vị hôn thê? Có bằng chứng gì không? Tại sao chúng ta chưa từng nghe nói Tiểu Bùi tổng có vị hôn thê?]
[Chắn chắn là thật rồi! Không có ai dám giả mạo làm vị hôn thê của Tiểu Bùi tổng đâu.]
[Đương nhiên không có ai dám giả mạo rồi! Tiểu Bùi tổng còn đang ở công ty mà! Nếu không phải thì chắc chắn sẽ bị vạch trần, không ai ngu ngốc như vậy đâu.]
[Tôi biết rồi! Hèn gì hôm nay thư ký Lâm có biểu hiện lạ, có phải cô ấy đã biết chuyện này rồi không?]
[Thư ký Lâm tốt bụng quá, biết đối phương có vị hôn thê là lập tức rời đi, rất có nguyên tắc đạo đức!]
[Hóng! Hóng!]
"Đi ngay bây giờ à?" Lâm Thiển cúi đầu trả lời, "Không được đâu."
Phải làm theo thủ tục từ chức thông thường. Nếu không tiền lương tháng này và toàn bộ phúc lợi sẽ mất hết!
Cô liếc nhìn Bùi Lập Nam, khóe miệng anh ta nhếch lên một nụ cười.
Quả nhiên, Lâm Thiển vẫn không từ bỏ được anh ta.
Cô là một người rất có đạo đức, đi đường cũng sẽ không vượt đèn đỏ, trừ khi thấy có người lao ra trước!
Vậy mà bây giờ lại bằng lòng làm người thứ ba vì anh ta!
Chậc! Cô thật sự không cần phải yêu anh ta nhiều như vậy đâu!
"Không được? Cô không biết xấu hổ à?" Tiêu Tiếu Tiếu trực tiếp mắng.
Lâm Thiển ngẩng đầu định giải thích.
"Ai mới là người không biết xấu hổ?"
Một giọng nói đột ngột vang lên.
Mọi người nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, một người đàn ông tóc xanh bước ra từ văn phòng tổng giám đốc.
Cô biết anh ta sắp kết hôn nên giận dỗi đây mà.
Bùi Lập Nam bỗng nhiên tỉnh ngộ!
Sự bực bội của Bùi Lập Nam biến mất!
Tâm trạng Bùi Lập Nam vui sướng!
Anh ta đổi tay, tiếp tục hé rèm cửa sổ, hoàn toàn không biết hành động lén lút của mình hiện tại quá lộ liễu.
Nghe thấy Tiêu Tiếu Tiếu bảo mình cút đi, Lâm Thiển cúi đầu, “Vâng, tôi biết rồi.”
Bùi Lập Nam nhíu mày, “Người gì mà hèn thế?”
Kêu đi là đi thật sao?
Giọng nói của Lâm Thiển cũng khác với hôm qua, Tiêu Tiếu Tiếu hoàn toàn không nhận ra.
Tâm trạng cô ta bây giờ rất tốt, bởi vì cô thư ký nhỏ này có vẻ sợ hãi cô ta.
Không có cách nào, cô ta sinh ra đã là đại tiểu thư, là sự tồn tại khiến người ở tầng lớp thấp phải ngưỡng mộ ngước nhìn.
“Vậy còn không mau cút đi?” Tiêu Tiếu Tiếu cười lạnh.
Thấy chưa! Cô ta đoán đúng rồi!
Xung quanh có nhiều cô gái vây quanh như vậy, Bùi Lập Nam không thể không biết.
Anh ta ghét nhất kiểu người bám đuôi nhưng lại không có cách xử lý triệt để.
Cô ta còn chưa kết hôn với Bùi Lập Nam mà đã giúp anh ta giải quyết một phiền toái lớn.
Bùi Lập Nam nhất định sẽ rất cảm kích cô ta! Yêu cô ta!
Dương Lan đứng bên cạnh nhìn mà xót xa, vội đăng tin vào nhóm “Hôm nay thư ký Lâm đã thành công chưa?”.
Những người đứng xem ở đây chỉ là một nhóm rất nhỏ, phần lớn mọi người đều đang ở vị trí làm việc của mình.
[Mọi người ơi, thuyền chúng ta chìm rồi! Tiểu Bùi tổng đã có vị hôn thê, bây giờ vị hôn thê tới bắt thư ký Lâm phải cút đi!]
Có người hỏi: [Thái độ của thư ký Lâm thế nào?]
Dương Lan: [Cô ấy đồng ý rồi!]
Trong nhóm chat bắt đầu xôn xao.
[A a a! Sao thư ký Lâm lại nhu nhược như vậy?]
[Không còn cách nào khác, nếu không thư ký Lâm sẽ trở thành tiểu tam mất!]
[Vị hôn thê? Có bằng chứng gì không? Tại sao chúng ta chưa từng nghe nói Tiểu Bùi tổng có vị hôn thê?]
[Chắn chắn là thật rồi! Không có ai dám giả mạo làm vị hôn thê của Tiểu Bùi tổng đâu.]
[Đương nhiên không có ai dám giả mạo rồi! Tiểu Bùi tổng còn đang ở công ty mà! Nếu không phải thì chắc chắn sẽ bị vạch trần, không ai ngu ngốc như vậy đâu.]
[Tôi biết rồi! Hèn gì hôm nay thư ký Lâm có biểu hiện lạ, có phải cô ấy đã biết chuyện này rồi không?]
[Thư ký Lâm tốt bụng quá, biết đối phương có vị hôn thê là lập tức rời đi, rất có nguyên tắc đạo đức!]
[Hóng! Hóng!]
"Đi ngay bây giờ à?" Lâm Thiển cúi đầu trả lời, "Không được đâu."
Phải làm theo thủ tục từ chức thông thường. Nếu không tiền lương tháng này và toàn bộ phúc lợi sẽ mất hết!
Cô liếc nhìn Bùi Lập Nam, khóe miệng anh ta nhếch lên một nụ cười.
Quả nhiên, Lâm Thiển vẫn không từ bỏ được anh ta.
Cô là một người rất có đạo đức, đi đường cũng sẽ không vượt đèn đỏ, trừ khi thấy có người lao ra trước!
Vậy mà bây giờ lại bằng lòng làm người thứ ba vì anh ta!
Chậc! Cô thật sự không cần phải yêu anh ta nhiều như vậy đâu!
"Không được? Cô không biết xấu hổ à?" Tiêu Tiếu Tiếu trực tiếp mắng.
Lâm Thiển ngẩng đầu định giải thích.
"Ai mới là người không biết xấu hổ?"
Một giọng nói đột ngột vang lên.
Mọi người nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, một người đàn ông tóc xanh bước ra từ văn phòng tổng giám đốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.