Nghề Chính Của Ta Là Lấy Lòng Trai Đẹp, Chỉ Cần Tiền Không Cần Tình Yêu
Chương 3:
Bĩ Hắc
06/10/2024
Vừa bước ra khỏi khu nhà, Lâm Thiển đã thấy ngay một chiếc Maybach đen bóng đậu sẵn ở đó.
Cửa kính xe được hạ xuống một nửa, không thấy rõ người ngồi bên trong.
Cô chỉ có thể nhìn thấy một bàn tay với những khớp xương rõ nét đặt hờ hững trên cửa sổ.
Đầu ngón tay kẹp một điếu thuốc đang cháy dở, tàn thuốc lập lòe sáng tối theo từng cơn gió thoảng qua.
Chiếc đồng hồ Patek Philippe trị giá hai mươi triệu tệ càng tôn lên vẻ đẹp đầy mê hoặc của bàn tay ấy.
Lâm Thiển mở cửa xe từ phía bên kia.
Cô khẽ lên tiếng, ánh mắt có chút áy náy: "Xin lỗi giám đốc Cố, để anh đợi lâu rồi."
Người đàn ông trong bộ vest đen lịch lãm, dáng người cao ngất, ngũ quan tuấn tú không ai sánh bằng.
Chỉ có điều khuôn mặt anh ta lúc này lạnh lùng như thể sắp đóng băng đến nơi.
Lâm Thiển bất giác rùng mình.
Cô lập tức hiểu ra tâm trạng của tổng tài bá đạo được miêu tả trong tiểu thuyết là như thế nào, cảm giác như nhiệt độ xung quanh đã giảm xuống vài độ.
"Điều hòa mở thấp quá, hai người có lạnh không?"
Chú Trần là tài xế của Cố Ninh Dạ lên tiếng hỏi.
À, hóa ra là do điều hòa trong xe bật quá thấp!
Lâm Thiển nhanh chóng lên xe, cũng chẳng để tâm đến việc Cố Ninh Dạ không trả lời câu hỏi của mình.
Cố Ninh Dạ khẽ vẫy tay, ra hiệu với chú Trần rằng điều hòa không hề thấp.
Là một người hành nghề liếm cẩu lâu năm, Lâm Thiển nắm bắt cảm xúc của khách hàng rất nhanh nhạy.
Nhìn thế nào cũng thấy tâm trạng của tổng tài bá đạo hôm nay rất tệ.
Cô dịu dàng lên tiếng hỏi: "Giám đốc Cố, hôm nay anh có chuyện gì không vui sao?"
Cố Ninh Dạ đang dùng những ngón tay thon dài gạt tàn thuốc, bất chợt đưa tay trái về phía cô, hung hăng bóp lấy cổ cô.
"Cô nghĩ cô là ai? Cô cũng xứng để ý đến chuyện của tôi sao?"
Khuôn mặt Lâm Thiển nhanh chóng đỏ bừng vì thiếu oxy, đáy mắt hiện lên vẻ kinh hoàng và đáng thương.
Lúc này cô thấy Cố Ninh Dạ giơ tay, trên tay vẫn còn kẹp điếu thuốc đang cháy.
Trong đáy mắt Lâm Thiển chợt lóe lên tia lạnh lẽo, cô nắm lấy cổ tay anh ta: "Giám đốc Cố, dừng lại!"
Tên khốn này chẳng lẽ định dùng tàn thuốc dí vào người cô sao?
Chơi trò bóp cổ kinh điển với anh ta thì được, dù sao cô ở đây cũng được tính tiền theo giờ, một giờ những một vạn cơ mà.
Hơn nữa anh ta cũng đâu có bóp thật, lực tay cũng chẳng mạnh.
Nhưng nếu dám dùng tàn thuốc dí vào người cô thì đừng trách.
Cô đã ghi rõ trong hợp đồng là không được có bất kỳ hành vi xâm hại thân thể nào.
Nếu vi phạm hợp đồng, cô có quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng trước thời hạn và yêu cầu bồi thường gấp trăm lần.
Trường hợp nghiêm trọng sẽ báo cảnh sát xử lý, đương nhiên vẫn phải bồi thường!
Dù sao cô cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, ngày ngày phải đi đi lại lại bên cạnh những người đàn ông nguy hiểm như thế này.
Thân thể là thứ quý giá nhất, phải biết giữ gìn nghe chưa!
Cô làm việc đâu ra đấy, trước khi bắt tay vào việc gì đều phân tích rủi ro kỹ lưỡng, không những nói miệng cho xong mà còn ghi rõ ràng rành mạch vào hợp đồng.
Hơn nữa cô chỉ hợp tác với những khách hàng thượng lưu thôi.
Hiện tại cô đang phục vụ năm vị khách quý, chưa một ai dám phá vỡ hợp đồng đã ký kết.
Nói rõ ràng luôn, hợp đồng của cô chỉ dừng lại ở việc trao đổi cảm xúc, tuyệt đối không vượt quá giới hạn!
Cửa kính xe được hạ xuống một nửa, không thấy rõ người ngồi bên trong.
Cô chỉ có thể nhìn thấy một bàn tay với những khớp xương rõ nét đặt hờ hững trên cửa sổ.
Đầu ngón tay kẹp một điếu thuốc đang cháy dở, tàn thuốc lập lòe sáng tối theo từng cơn gió thoảng qua.
Chiếc đồng hồ Patek Philippe trị giá hai mươi triệu tệ càng tôn lên vẻ đẹp đầy mê hoặc của bàn tay ấy.
Lâm Thiển mở cửa xe từ phía bên kia.
Cô khẽ lên tiếng, ánh mắt có chút áy náy: "Xin lỗi giám đốc Cố, để anh đợi lâu rồi."
Người đàn ông trong bộ vest đen lịch lãm, dáng người cao ngất, ngũ quan tuấn tú không ai sánh bằng.
Chỉ có điều khuôn mặt anh ta lúc này lạnh lùng như thể sắp đóng băng đến nơi.
Lâm Thiển bất giác rùng mình.
Cô lập tức hiểu ra tâm trạng của tổng tài bá đạo được miêu tả trong tiểu thuyết là như thế nào, cảm giác như nhiệt độ xung quanh đã giảm xuống vài độ.
"Điều hòa mở thấp quá, hai người có lạnh không?"
Chú Trần là tài xế của Cố Ninh Dạ lên tiếng hỏi.
À, hóa ra là do điều hòa trong xe bật quá thấp!
Lâm Thiển nhanh chóng lên xe, cũng chẳng để tâm đến việc Cố Ninh Dạ không trả lời câu hỏi của mình.
Cố Ninh Dạ khẽ vẫy tay, ra hiệu với chú Trần rằng điều hòa không hề thấp.
Là một người hành nghề liếm cẩu lâu năm, Lâm Thiển nắm bắt cảm xúc của khách hàng rất nhanh nhạy.
Nhìn thế nào cũng thấy tâm trạng của tổng tài bá đạo hôm nay rất tệ.
Cô dịu dàng lên tiếng hỏi: "Giám đốc Cố, hôm nay anh có chuyện gì không vui sao?"
Cố Ninh Dạ đang dùng những ngón tay thon dài gạt tàn thuốc, bất chợt đưa tay trái về phía cô, hung hăng bóp lấy cổ cô.
"Cô nghĩ cô là ai? Cô cũng xứng để ý đến chuyện của tôi sao?"
Khuôn mặt Lâm Thiển nhanh chóng đỏ bừng vì thiếu oxy, đáy mắt hiện lên vẻ kinh hoàng và đáng thương.
Lúc này cô thấy Cố Ninh Dạ giơ tay, trên tay vẫn còn kẹp điếu thuốc đang cháy.
Trong đáy mắt Lâm Thiển chợt lóe lên tia lạnh lẽo, cô nắm lấy cổ tay anh ta: "Giám đốc Cố, dừng lại!"
Tên khốn này chẳng lẽ định dùng tàn thuốc dí vào người cô sao?
Chơi trò bóp cổ kinh điển với anh ta thì được, dù sao cô ở đây cũng được tính tiền theo giờ, một giờ những một vạn cơ mà.
Hơn nữa anh ta cũng đâu có bóp thật, lực tay cũng chẳng mạnh.
Nhưng nếu dám dùng tàn thuốc dí vào người cô thì đừng trách.
Cô đã ghi rõ trong hợp đồng là không được có bất kỳ hành vi xâm hại thân thể nào.
Nếu vi phạm hợp đồng, cô có quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng trước thời hạn và yêu cầu bồi thường gấp trăm lần.
Trường hợp nghiêm trọng sẽ báo cảnh sát xử lý, đương nhiên vẫn phải bồi thường!
Dù sao cô cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, ngày ngày phải đi đi lại lại bên cạnh những người đàn ông nguy hiểm như thế này.
Thân thể là thứ quý giá nhất, phải biết giữ gìn nghe chưa!
Cô làm việc đâu ra đấy, trước khi bắt tay vào việc gì đều phân tích rủi ro kỹ lưỡng, không những nói miệng cho xong mà còn ghi rõ ràng rành mạch vào hợp đồng.
Hơn nữa cô chỉ hợp tác với những khách hàng thượng lưu thôi.
Hiện tại cô đang phục vụ năm vị khách quý, chưa một ai dám phá vỡ hợp đồng đã ký kết.
Nói rõ ràng luôn, hợp đồng của cô chỉ dừng lại ở việc trao đổi cảm xúc, tuyệt đối không vượt quá giới hạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.