Nghe Nói Hoàng Thượng Thích Nam Nhân
Chương 2
Bạch Cung Hậu Tuyển Nhân
21/03/2024
3.
Tiểu hoàng đế quả nhiên bị bệnh.
Đội ngũ thái y ùn ùn đi vào, rồi lại ùn ùn đi ra.
Một số thái y lớn tuổi châu đầu ghé tai, không dám ngẩng đầu nhìn ta, chỉ có một thái y trẻ tuổi quỳ xuống trước mặt ta.
“Lâm Tướng quân, ta có chuyện muốn nói.”
“Những người khác lui ra, ngươi ở lại.” Ta nói.
Tiểu hoàng đế đã uống thuốc, cầm tay ta không chịu buông.
“Thái hậu có làm khó ngươi không?” Khuôn mặt y đỏ bừng bừng, khiến cho người ta cảm thấy thương tiếc.
“Không có.” Ta nói.
“Ta đã biết rồi.” Tiểu hoàng đế nói.
Ta không nói gì, chỉ im lặng nhìn y.
Y bỗng nhiên nghẹn ngào, vùi đầu vào trong ngực ta.
“Bọn họ muốn để Tĩnh Vương ngồi lên vị trí này, ta biết. Thái hậu muốn, Thừa tướng muốn, có lẽ ngay cả ngươi cũng muốn như vậy.”
“Tử Tiêu ca... ta không muốn làm Hoàng đế nữa.”
Ta giơ tay, ôm y vào lòng.
Trấn Bắc Tướng quân đời đời chỉ trung thành với Hoàng đế, dù cho lựa chọn của tiên hoàng không phải là sáng suốt.
“Hoàng thượng, cẩn thận lời nói.”
Ta nói với y như vậy.
4.
Tiên hoàng có tổng cộng năm người con trai.
Ngoại trừ Nhị Hoàng tử mất sớm, Tam Hoàng tử quần là áo lụa, chỉ còn lại Đại Hoàng tử Tĩnh Vương tuổi trẻ tài cao, Tứ Hoàng tử bình thường vô năng và Tiểu Hoàng đế không thể nào kế vị nhất.
Tiên hoàng trước khi qua đời, đã để lại ý chỉ bắt Quý phi tuẫn táng.
Vị Thái hậu kia, cũng chính là người dì ruột của Tĩnh Vương, là muội muội ruột của Quý phi.
Tiểu hoàng đế được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của Thái hậu.
Chỉ như vậy mà thôi.
Phó tướng đã sớm nhờ người trung gian báo cho ta chuyện của quân doanh.
“Ca, Trầm tướng quân nói rồi, bọn họ là nam nhân không tiện vào hậu cung, nên họ cho ta hai lượng bạc mỗi tháng, từ nay về sau muội sẽ là người đưa tin cho quân doanh Trấn Bắc chúng ta!”
Ta có chút buồn cười.
“Trầm tướng quân toàn nói mấy chuyện vớ vẩn với muội.” Trầm Linh, cái tên miệng lưỡi không đáng tin, toàn dạy những điều vô nghĩa cho tiểu cô nương.
Cô nhóc lại không cười.
“Trầm tướng quân còn nói, để cho muội sớm gả cho huynh ấy, để không phụ lòng tốt của đại ca duy nhất là huynh.”
Ta yên lặng hồi lâu, vuốt nhẹ tóc nàng.
“Đại ca đã lên kế hoạch cho muội từ lâu rồi, muội hãy ngoan ngoãn nghe lời.”
“Vậy nên, tiểu hoàng đế đó là tẩu tử của muội, có đúng hay không? Trầm tướng quân nói nhìn qua là biết y bị đ/è.”
Ta đưa tay che miệng nàng lại.
Tiểu hoàng đế quả nhiên bị bệnh.
Đội ngũ thái y ùn ùn đi vào, rồi lại ùn ùn đi ra.
Một số thái y lớn tuổi châu đầu ghé tai, không dám ngẩng đầu nhìn ta, chỉ có một thái y trẻ tuổi quỳ xuống trước mặt ta.
“Lâm Tướng quân, ta có chuyện muốn nói.”
“Những người khác lui ra, ngươi ở lại.” Ta nói.
Tiểu hoàng đế đã uống thuốc, cầm tay ta không chịu buông.
“Thái hậu có làm khó ngươi không?” Khuôn mặt y đỏ bừng bừng, khiến cho người ta cảm thấy thương tiếc.
“Không có.” Ta nói.
“Ta đã biết rồi.” Tiểu hoàng đế nói.
Ta không nói gì, chỉ im lặng nhìn y.
Y bỗng nhiên nghẹn ngào, vùi đầu vào trong ngực ta.
“Bọn họ muốn để Tĩnh Vương ngồi lên vị trí này, ta biết. Thái hậu muốn, Thừa tướng muốn, có lẽ ngay cả ngươi cũng muốn như vậy.”
“Tử Tiêu ca... ta không muốn làm Hoàng đế nữa.”
Ta giơ tay, ôm y vào lòng.
Trấn Bắc Tướng quân đời đời chỉ trung thành với Hoàng đế, dù cho lựa chọn của tiên hoàng không phải là sáng suốt.
“Hoàng thượng, cẩn thận lời nói.”
Ta nói với y như vậy.
4.
Tiên hoàng có tổng cộng năm người con trai.
Ngoại trừ Nhị Hoàng tử mất sớm, Tam Hoàng tử quần là áo lụa, chỉ còn lại Đại Hoàng tử Tĩnh Vương tuổi trẻ tài cao, Tứ Hoàng tử bình thường vô năng và Tiểu Hoàng đế không thể nào kế vị nhất.
Tiên hoàng trước khi qua đời, đã để lại ý chỉ bắt Quý phi tuẫn táng.
Vị Thái hậu kia, cũng chính là người dì ruột của Tĩnh Vương, là muội muội ruột của Quý phi.
Tiểu hoàng đế được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của Thái hậu.
Chỉ như vậy mà thôi.
Phó tướng đã sớm nhờ người trung gian báo cho ta chuyện của quân doanh.
“Ca, Trầm tướng quân nói rồi, bọn họ là nam nhân không tiện vào hậu cung, nên họ cho ta hai lượng bạc mỗi tháng, từ nay về sau muội sẽ là người đưa tin cho quân doanh Trấn Bắc chúng ta!”
Ta có chút buồn cười.
“Trầm tướng quân toàn nói mấy chuyện vớ vẩn với muội.” Trầm Linh, cái tên miệng lưỡi không đáng tin, toàn dạy những điều vô nghĩa cho tiểu cô nương.
Cô nhóc lại không cười.
“Trầm tướng quân còn nói, để cho muội sớm gả cho huynh ấy, để không phụ lòng tốt của đại ca duy nhất là huynh.”
Ta yên lặng hồi lâu, vuốt nhẹ tóc nàng.
“Đại ca đã lên kế hoạch cho muội từ lâu rồi, muội hãy ngoan ngoãn nghe lời.”
“Vậy nên, tiểu hoàng đế đó là tẩu tử của muội, có đúng hay không? Trầm tướng quân nói nhìn qua là biết y bị đ/è.”
Ta đưa tay che miệng nàng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.